Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 17:cuối cùng cũng đồng ý

Kim Taehyung ngồi ở đó cả ngày nhưng cậu vẫn không có ý định cho hắn vào nhà. Hắn vẫn ngồi đấy mãi cho đến chiều tối, bụng hắn hiện tại đã đói rã rời như hắn vẫn một mực ngồi lì ở đó.

Ngồi được thêm 1 chút thì trời bắt đầu đổ mưa, hắn nép sát vào trong máy hiện trước nhà để tránh bị ướt nước. Nhưng mà chỉ có vali của hắn là tránh được nước thôi chứ hắn là bị mưa tạt ướt hết cả người rồi đó.

Hắn thầm trách ông trời tại sao quá tàn nhẫn. Kim Taehyung ngồi bó gối tự sưởi ấm bản thân qua cái lạnh lẽo của cơn mưa.

Ở trên lầu, cậu vén rèm nhìn xuống thì thấy hắn vẫn chưa chịu rời đi đã vậy trời còn đang mưa to nếu hắn cứ ngồi đấy mãi thì không bệnh mới lạ. Nhưng mà cậu quan tâm hắn làm gì chứ thôi cứ mặc kệ hắn vậy, thế là cậu kéo rèm lại trông rất vô tình.

Một lúc sau.

"Anh bị ấm đầu hay gì mà ngồi đây dầm mưa vậy?"

Kim Taehyung nghe thấy tiếng nói quen thuộc thì theo phản xạ mà ngẩng đầu lên nhìn. Trước mắt hắn là Jeon Jungkook đang cầm chiếc ô và đang che mưa cho hắn. Taehyung môi miệng khô khốc nhưng vẫn cố nở nụ cười.

"Jungkook..em.."

Chưa kịp nói tròn câu thì hắn đã ngất vì do ở ngoài mưa quá lâu. Jeon Jungkook đỡ hắn vào nhà cùng chiếc vali to tướng. Cậu đỡ hắn nằm lên sofa còn mình thì đi lấy quần áo và nước ấm để lau người cho hắn. Cậu cẩn thận cởi từng cúc áo, trong suốt quá trình thay quần áo thì cậu hoàn toàn nhắm chặt mắt, lâu lâu có hí hí để thấy đường mà mặc quần áo vào cho hắn.

Jungkook dùng nước ấm lau sơ qua người hắn, sờ qua thì thấy người hắn có vẻ đang dần nóng lên chắc có lẽ là đã bị sốt rồi. Sau khi làm xong mọi thứ thì cậu mới thở phào nhẹ nhõm.

"Âyy tên này thật là phiền phức mà"

"Ya tại sao mình phải quan tâm anh ta? Why? Jeon Jungkook à mày điên rồi"

Kim Taehyung do dầm mưa quá lâu nên đã bị sốt, cậu buộc phải chăm sóc cho hắn. Miệng thì lúc nào cũng không quan tâm muốn bỏ phế hắn nhưng mà tay thì cứ thoăn thoắt lâu lâu lại lau người và sờ xem hắn đã bớt nóng chưa. Không ưa thì không ưa thật nhưng dù sao đây cũng là 1 mạng người, cậu không nỡ nhẫn tâm như hắn lúc trước đâu.

Hắn sốt mê mang không biết gì đến tận 12h đêm mới tỉnh lại. Jeon Jungkook lúc này đã ngủ gục bên cạnh hắn, thấy cậu lo cho mình như vậy thì hắn rất vui. Hắn cố trèo xuống sofa và bế cậu lên nằm cùng mình.

Hai người lớn đang chen chúc trên 1 chiếc sofa, cậu theo thói quen mà xoay người sang ôm gối ôm."Chiếc gối ôm" này có chút giật mình khi thấy cậu ôm. Kim Taehyung dù có chút bất ngờ nhưng cũng nhanh chóng ôm lại cậu. Hai người ôm nhau ngủ ngon lành đến sáng.

Sáng hôm sau.

Jeon Jungkook trong lòng Kim Taehyung vẫn còn đang ngủ mớ. Cậu mơ thấy mình đang hôn 1 chú cún rất đáng yêu, cậu hôn em nó "chụt chụt" luôn. Trong mơ là hôn cún con nhưng ngoài đời thì cậu đang hôn "chụt chụt" vào ngực hắn.

Kim Taehyung cảm nhận được sự nhột nên đã thức giấc. Nhìn thấy người nhỏ bên dưới đang nhắm mắt mà miệng thì cười toe toét đã vậy còn hôn ngực hắn nữa chứ chắc chắn là đang bị mớ rồi.

"Jungkook à mau dậy"

"Cún con biết nói chuyện hả? Ây gu dễ quá đi để anh hôn em thêm 1 cái nữa nha"

Cậu định chồm lên hôn vào má hắn thì đã bị hắn chặn lại, nhờ vậy mà cậu mới thoát khỏi cơn mơ. Jeon Jungkook vừa mở mắt thì đã thấy nguyên gương mặt phóng đại của hắn đang dí sát vào mặt mình. Cậu hét lên 1 tiếng rồi đạp hắn xuống sàn nhà. Hắn không kịp trở tay nên chiếc mông xinh đẹp đã về với đất mẹ.

"BIẾN THÁI!!!"

"Ui da sao em lại đạp anh?"

"Kim Taehyung anh là đồ biến thái bỉ ổi vô liêm sỉ"

"Anh đã làm gì đâu"

"Còn chối nữa hả? À thì ra anh muốn vào nhà tôi để làm mấy cái chuyện này phải không hả?"

"Em hiểu lầm rồi, lúc nãy em ngủ mớ thấy hôn cún con nên em đã hôn anh đấy"

"Anh đừng có xạo"

"Lúc nãy em còn hôn 'chụt chụt' lên ngực anh, anh xạo với em làm gì? Anh muốn ở nhà em chỉ là muốn ở cạnh em thôi chứ không hề có ý đồ xấu"

Nhìn mặt hắn thì cũng không giống nói dối lắm với lại cậu cũng nằm mơ thấy hôn cún con thiệt...thôi cứ cho là hắn không có ý đồ gì đi.

"Ờ vậy thôi"

"Nhưng mà em chưa trả lời anh"

"Trả lời gì?"

"Em có cho anh ở lại không?"

"Không!"

"Cho anh ở lại đi chỉ 1 tháng thôi"

"Yaaaa tại sao? Tại sao tôi phải cho anh ở lại?"

"Sau này rồi em sẽ biết"

"Âyyy phiền phức, muốn ở thì ở đi"

Cậu tỏ vẻ chán ghét đi thẳng lên phòng mặc cho hắn ngồi cười tủm tỉm ở sofa.

"Yes thành công rồi"

Kim Taehyung thật sự rất vui khi cậu đã cho mình cơ hội được ở gần cậu trong khoảng thời gian ngắn ngủi này. Hắn không mong gì nhiều chỉ mong hằng ngày có thể nấu ăn cho cậu và cùng cậu xem TV thế là quá đủ rồi.

Mặc dù vẫn còn chưa khoẻ hẳn nhưng hắn đã mò vào bếp tìm thức ăn để nấu bữa sáng cho cậu. Hắn chỉ là làm 1 cái sandwich cùng với ly sữa nóng, hắn hy vọng là cậu sẽ ăn nó chứ không quăng vào sọt rác như mọi khi.

Một lúc sau, cậu cũng xuống nhà.Nhờ ơn hắn mà hôm nay cậu phải nghỉ làm 1 bữa. Bước xuống thì thấy hắn đang đứng trong bếp loay hoay làm gì đó,cậu tò mò đi đến thì thấy hắn đang gọt táo, mấy quả táo trong tủ lạnh cậu mua bữa giờ chưa kịp ăn này đã được hắn gọt vỏ kĩ càng và xếp gọn gàng trên dĩa.

"Ai cho anh động vào bếp của tôi?"

"À anh chỉ muốn làm bữa sáng cho em thôi"

"Ai mượn?"

"Anh xin lỗi..nếu em không thích thì anh sẽ..."

"Ây thôi đi dù sao cũng làm rồi mang ra đây tôi ăn, tôi cũng chưa ăn sáng"

Cậu tuy tỏ vẻ không thích nhưng khi hắn mang thức ăn sáng ra thì cũng ngồi ngoan ngoãn mà ăn hết. Thấy cậu ăn thức ăn do mình làm thì hắn vô cùng sung sướng. Sau khi đã ăn xong và uống sạch ly sữa thì cậu liền chuyển qua dĩa táo trên bàn để tráng miệng.

Kim Taehyung ngồi đối diện nhìn cậu rồi cười như bị thần kinh làm cậu tưởng đâu hắn dầm mưa quá nên bị chạm mạch.

"Kim Taehyung anh khùng hả? Bị chạm mạch rồi phải không?"

"Đâu có, anh bình thường mà"

"Đừng có xạo, thôi ngồi đây đi để tôi đi mua thuốc cho"

Jeon Jungkook tức tốc chạy đi lấy xe đi mua thuốc cho hắn. Nhìn dáng vẻ đó của cậu hắn lại phải bật cười vì quá đáng yêu.

Khoảng một lúc lâu sau thì cũng thấy bóng dáng cậu về tới. Cậu hí ha hí hửng xách bọc thuốc và 1 cái bọc trông khá bí ẩn vào bên trong và đặt trước mặt hắn.

"Nè ăn đi rồi uống thuốc"

"Cái này là cái gì thế?"

"Súp bào ngư đó, mau ăn đi rồi uống thuốc"

"Em-em mua cho anh thật á?"

"Ừ, coi như là công anh nấu đồ ăn sáng cho tôi"

"Cảm ơn em, Jungkook"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com