Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 2:giấc mơ

Vẫn là trong căn phòng ấy nhưng giữa phòng lại có một luồng sáng. Bên trong luồng sáng ấy không ai khác chính là Kim Taehyung. Hắn đứng chấp tay sau lưng như đang trông đợi điều gì đó.

Cậu như bị một thế lực vô hình đẩy vào trong luồng sáng đứng đối diện với hắn. Ánh mắt hắn chợt sáng lên khi thấy cậu, nụ cười của hắn làm cho cậu phải sởn gai ốc.

Jungkook run rẩy trong sự sợ hãi làm cho hắn càng thêm phấn khích. Hắn đưa con dao sắc nhọn từ phía sau đặt lên má cậu. Cái lành lạnh của vật sắc bén lướt qua da khiến cậu bất giác rùng mình. Taehyung nhìn cậu rồi tặc lưỡi tỏ vẻ nuối tiếc.

"Gương mặt đẹp thế này phá hủy thì tiếc lắm"

"Làm ơn tha cho tôi đi"

Cậu cầu xin trong sự tuyệt vọng, nhìn thấy nước mắt rơi trên mi mắt của cậu hắn lại lần nữa tặc lưỡi. Hắn đưa tay lau đi nước mắt đang rơi lả chã trên gương mặt xinh đẹp ấy.

"Đừng khóc chứ tôi đã làm gì cậu đâu"

"Tha cho tôi đi..tôi xin anh"

"Tha hả? Không được rồi"

Kim Taehyung chợt cười lớn. Hắn đi vòng quanh người cậu, Jeon Jungkook chỉ biết cuối đầu rơi nước mắt. Lúc này cậu thật sự sợ hãi, chưa bao giờ cậu cảm thấy bất lực như bây giờ.

"Kiếp sau cậu đừng để tôi gặp lại cậu nhé, tôi sẽ lại trói buộc cậu đấy"

Bỗng cậu cảm thấy dưới bụng mình truyền đến cảm giác đau đớn. Nhìn xuống thì thấy con dao sắc nhọn lúc nãy đã ghim thẳng vào bụng. Hắn thì đang cười hả hê khi đạt được mục đích, cậu bị ám ảnh bởi tiếng cười mang rợ ấy.

Kim Taehyung cười xong một tràng thì mạnh bạo rút con dao ra, máu từ bụng cậu bắt đầu chảy ra nhiều hơn. Cậu không chịu được nữa mà ngã xuống, đầu cậu đập mạnh xuống nền gạch lạnh. Xung quanh bắt đầu mờ đi và thứ cuối cùng cậu nhìn thấy được chính là khuôn mặt dính đầy máu của hắn.

"Không, tôi chưa muốn chết. Kim Taehyung tôi xin anh làm ơn tha cho tôi đi KHÔNG...TÔI CHƯA MUỐN CHẾT"

Jeon Jungkook hốt hoảng thét lên sau khi trải qua giấc mơ đầy kinh hoàng ấy. Hắn ngồi ở chiếc ghế ở giữa phòng nhìn chằm chằm vào cậu đang ôm đầu lo sợ.

Nhìn thấy hình ảnh thê thảm ấy của cậu thì hắn chợt bật cười, nụ cười của hắn chỉ toàn là sự chế giễu và hả hê khi nhìn thấy bộ dạng "sống không bằng chết" của cậu.

Trong lúc cậu ngủ hắn đã cho người tiêm thuốc gây ảo giác khiến cho cậu ngủ cũng không được yên, trong giấc ngủ cậu cũng phải bị hắn tra tấn. Kim Taehyung muốn cậu phải tổn thương thể xác lẫn tinh thần, dường như sự khổ sở của cậu đã trở thành niềm vui của hắn.

Thời gian trôi qua nhanh thật, mới đó mà cậu đã bị hắn giam cầm ở nơi này gần 2 năm trời. Trong suốt khoảng thời gian ấy cậu chưa bao giờ được về thăm mẹ, cậu nhiều lần gào thét cầu xin hắn thả mình ra nhưng mọi thứ đều vô vọng.

"Jeon Jungkook cậu mơ thấy gì thế? Kể tôi nghe xem nào"

"Đừng giết tôi..tôi chưa muốn chết"

"Ồ cậu mơ thấy tôi giết cậu sao? Cậu thấy trước được tương lai hả?"

Cậu cứ liên tục lắc đầu còn miệng thì cứ lẩm bẩm gì đó trông rất tội nghiệp. Hắn nhếch mép thẳng tay giáng cho cậu một cái tát thật mạnh, nó mạnh đến nỗi khiến khoé môi cậu phải bật máu.

Kim Taehyung nắm cổ áo cậu sau đó quăng cậu vào tường, cơ thể đau đớn khiến cậu phải gục xuống. Nhưng hắn làm gì tha cho cậu, hắn sai người lấy nước tạt vào mặt cho cậu lấy lại tỉnh táo sau đó lại tiếp tục công cuộc trêu đùa của mình.

Kim Taehyung dùng chân đá vào bụng cậu tới tấp, hắn còn quá đáng hơn đó chính là không cho cậu phản kháng. Hắn bắt cậu phải nằm yên cho hắn tùy tiện đánh đập, nỗi hận đã che mờ lí trí của hắn.

Hắn chỉ nhớ cậu là em trai của kẻ đã bạc đãi chị gái mình chứ không hề nhớ cậu cũng là 1 người bình thường. Sức khoẻ của cậu có tốt đến đâu cũng không thể chống lại được những đòn roi hay những màn tra tấn mang rợ của hắn.

Cậu hiện tại không còn ý thức, cậu ho ra một vũng máu to. Ban đầu là 1 ít nhưng cậu càng ho máu hộc ra càng nhiều làm cho hắn có chút ngạc nhiên.

Hắn bỗng khựng lại không đánh nữa, nhìn thân ảnh tàn tạ dưới chân dù có câm thù đến mấy hắn cũng móc điện thoại ra gọi cho bác sĩ đến cấp cứu cho cậu. Hắn cũng cảm thấy rất ngờ trước hành động của mình. Từ trước đến giờ cậu là kẻ thù đầu tiên được hắn gọi bác sĩ.

"Xem như tôi còn chút tình người đi"

Hắn ra lệnh cho người trông chừng cậu cẩn thận và thông báo lại bệnh tình của cậu cho hắn biết. Sau đó hắn cho tay vào túi rồi thư thả rời đi.

-------------------

"Chủ tịch hiện tại cổ phiếu đang giảm phân nửa, bên đối tác có vài người muốn hủy hợp đồng bây giờ chúng ta phải làm sao?"

"Cậu nhờ bộ phận nhân sự cử vài người sang đàm phán đi"

"Chúng tôi đã sang đấy nhưng đối tác vẫn nhất quyết đòi hủy vì thấy tập đoàn của chúng ta đang trên đà đi xuống"

"Cậu ra ngoài đi, tôi sẽ suy nghĩ cách giải quyết"

Hắn vò đầu bứt tóc không biết phải làm sao, đương không tập đoàn lại bị giảm cổ phiếu chắc chắn có người chơi xấu. Bây giờ nếu không thuyết phục được đối tác thì tập đoàn sẽ rơi vào tình trạng phá sản mất. Công sức của gia tộc họ Kim gầy dựng bao nhiêu năm qua hắn không thể nào để mất trắng được.

Thế là hắn quyết định đích thân đi sang từng tập đoàn để thuyết phục từng người. Kim Taehyung cao cao tại thượng cũng có ngày đi van xin lạy lục người khác. Đối với người ngoài đó là sự nhục nhã nhưng đối với hắn đó là cách duy nhất để cứu cả gia sản mà ông nội hắn đã để lại.

"Chủ tịch Kim tập đoàn của người đang gặp rắc rối về tài chính thì chúng tôi làm sao dám đầu tư vào đây? Nhỡ đâu phá sản chúng tôi mất trắng thì sao?"

"Tôi lấy danh dự của mình ra để hứa là sẽ không có chuyện gì xảy ra, nếu có bất trắc gì thì tập đoàn của chúng tôi sẽ đền bù gấp đôi"

"Xin lỗi chủ tịch Kim chúng tôi đã quyết định, mời về cho"

Hắn đành phải nuốt cục tức vào trong mà lẳng lặng ra về. Đám người này lúc tập đoàn còn thịnh vượng thì lúc nào cũng sang năn nỉ hợp tác, đến lúc gặp khó khăn thì lại một mực từ chối. Bọn người đó là đang trả đũa hắn đó hả? Đúng là bọn hám lợi khốn kiếp.

Bây giờ hắn cũng chẳng biết phải làm sao. Các khoảng chi thì càng nhiều nhưng cổ phiếu thì lại càng giảm với cái đà này không phá sản thì cũng phải bán tập đoàn.

Hiện tại đã là 3h sáng, cả ngày hôm qua hắn không cho một miếng gì vào bụng. Bây giờ vừa đặt lưng xuống giường thì bụng liền kêu "ọt ọt" nhưng mà hắn không có tâm trạng để ăn thế là ôm bụng đói đi ngủ. Hắn chỉ ngủ vỏn vẹn 3 tiếng sau đó lại vội vàng sửa soạn đến tập đoàn.

Trong khoảng thời gian này hắn buộc phải tăng tốc độ làm việc hết mức có thể. Đang làm việc thì có cuộc gọi gọi đến đó chính là từ thuộc hạ của hắn. Kim Taehyung biết rõ điều đầu dây bên kia sắp nói là gì. Hắn định không bắt máy nhưng đột nhiên có thế lực nào đó thôi thúc hắn cầm điện thoại lên và...

"Alo, tôi nghe"

-Cậu ta đã tỉnh, bác sĩ bảo cậu ta bị ung thư phổi cần phải điều trị gấp

"Ừ tôi biết rồi, cứ mặc kệ cậu ta đi"

-Vâng

Cuộc trò chuyện ngắn ngủi kết thúc. Hắn lại lao đầu vào công việc.

Như người ta hay nói "người không quan trọng việc gì phải để trong lòng" và hắn chính là đại diện cho câu nói ấy.

Hắn chưa bao giờ xem trọng cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com