7: "..."
Suốt quá trình trên xe hắn cậu cứ ngủ mãi thôi, không biết đã trôi qua bao lâu mới đến được nhà hắn, nhưng hiện tại cậu đang nằm trên chiếc giường êm ái của vị thầy giáo trẻ kia.
Thuốc thì hắn đã đặt về cho cậu, cháo thì hắn tự tay nấu, hôm nay hắn có tiết dạy buổi chiều ở trường nhưng hắn vẫn xin nghỉ để lo cho cậu.
Khi nãy hắn đã đo hết rồi, cậu sốt đến 38°C. Kim Taehyung lau mặt cho cậu sau đó thì dán miếng hạ sốt lên trán, mọi hành động đều hết sức nhẹ nhàng, hắn sợ cậu lại tỉnh dậy.
Kim Taehyung ngồi một gốc ở đầu giường cạnh Jeon Jungkook, hắn cứ nghĩ mãi. Nếu như lúc trước hắn không bỏ đi như thế thì bây giờ hai người đã không phải xa lạ như này rồi nhỉ..
.
.
Thời gian trôi qua không lâu thì cậu cũng đã dậy, hắn ngồi cạnh ngủ gục lúc nào không hay, bây giờ đã là 3 giờ chiều, Jeon Jungkook cũng đã ở đây được mấy tiếng rồi.
Jeon Jungkook nheo mắt thức dậy, nhìn một lượt xung quanh căn phòng lạ lẫm, cậu nhìn lên trần nhà sau đó lại đảo mắt xung quanh thì dừng ngay Kim Taehyung.
Cậu không biết cậu đã ngủ bao lâu nhưng hiện tại đầu cậu vẫn còn đau lắm.
- Này..
Jeon Jungkook nhỏ giọng, đưa một ngón tay chọt vào cánh tay Kim Taehyung để gọi hắn.
- Em dậy rồi à?
Giọng nói Kim Taehyung hơi khàn khi vừa ngủ dậy sau một giấc ngủ không lâu, hắn đưa tay sờ vào mặt cậu xem thế nào
- Cũng không đỡ mấy nhỉ..?
Trán cậu vẫn còn nóng, cả hai ngồi đối diện với nhau, mặt đối mặt. Jeon Jungkook thậm chí không tránh né hắn mà lại ngồi im cho hắn sờ gương mặt mình.
- Em thấy trong người thế nào?
- Khoẻ
Jeon Jungkook thờ ơ đáp lại, chuyển ánh mắt sang chỗ khác.
- Tôi không tin
- Mặc anh
Kim Taehyung ngồi suy nghĩ một hồi lâu thì nghĩ ra sáng kiến vô cùng táo bạo. Hắn luồng tay mình xuống đầu gối cậu, tay thì đặt ngang vai, ngay khi Jungkook không chú ý gì thì hắn đã một hơi nhấc nhẹ cậu lên.
- Ây..!! Làm gì vậy hả??
Theo phản xạ tự nhiên mà Jeon Jungkook hai tay ôm lấy cổ hắn, cậu sợ rơi xuống mất.
- Tôi có chân tay, tôi tự đi được khỏi cần nhờ anh!
Cậu sau khi nhận thấy hành động của mình hơi thân mật với hắn liền vội buông lỏng hai cánh tay đang ôm ngang cổ hắn, nhưng hắn nào để cậu đạt được mục đích đó chứ.
- Ôm chặt vào để ngã đấy
- Ngã? Còn lâu
Kim Taehyung nhếch mép, giả vờ buông lỏng cậu xuống nhưng chợt nhận thấy cậu lại ôm chặt mình
- Tôi nào để em ngã, nếu mà có ngã thì ngã vào lòng tôi một lần nữa.
-...
Vừa nghe câu thính sến súa này của hắn cậu liền bĩu môi chê bai, Kim Taehyung hắn uống lộn thuốc rồi!
- Đồ điên, anh đừng tưởng làm những thứ này thì tôi có thể tha thứ cho anh
- Đến bao giờ cũng được, chỉ cần là em thì bao lâu tôi cũng đợi
- Tôi ghét anh!!!
Jeon Jungkook nói rồi lườm hắn một cái, Kim Taehyung không nói gì chỉ biết lắc đầu cười trừ, hai người sau đó cũng nhanh chống đi xuống nhà bếp.
.
.
.
- Mua ở đâu mà dở quá vậy?
Jeon Jungkook vừa ăn một muỗng cháo liền tỏ vẻ mặt chê bai, vị cháo này hai năm trước Kim Taehyung đã nấu cho cậu quả thật không sai, tuy là nói ngoài miệng như vậy. Nhưng hắn nấu cháo ngon thật, do cậu không thèm công nhận thôi.
- Dở? Dở sao?
Hai hàng mày Kim Taehyung chau lại ngay lập tức, chẳng lẽ tay nghề nấu ăn của hắn đã tệ rồi sao??
- Ừ! Nuốt không trôi!
Nói như vậy nhưng một muỗng rồi lại hai muỗng, từng muỗng cháo cứ thế mà bị cậu nuốt sạch.
- Nhìn em mắc cười thật đó
Kim Taehyung phì cười, bảo là không nuốt trôi nhưng tô cháo đã gần sắp hết rồi.
-...
Jeon Jungkook lườm hắn một cái, dám trêu chọc cậu à??
- Do anh nấu nên tôi mới ăn cho no bụng để uống thuốc mai còn khỏi bệnh đi học, chứ cháo như vậy tôi chả thèm
- Được được, em nói sao đều nghe em hết
-...
.
Thời gian trôi qua 15 phút thì bát cháo cậu cũng đã ăn xong, cạnh cậu là một ly nước ấm và thuốc được đặt sẵn.
Jeon Jungkook cũng không ngần ngại mà cầm lên uống, hắn cũng không còn ở đây nữa mà đã đi rửa bát mất rồi, hiện tại phòng khách chỉ còn mình đâu.
*Ting* *ting*
*Ting*ting*
GROUP: Đàn Em Đại Ca Sữa Chuối!
Jiyu.lee
Alooo anh Jeon
Đã ổn chưa thế anh???
Jiha.Park
Đại ca ơi anh làm tụi em lo muốn chett
Hiyo.Min
Rồi thầy Kim đưa anh về luôn hả anh Jeon???
Đeptraiso2lop12C!
Thầy Kim đưa anh đi viện hay sao anh??
Đeptraimaxau!
Anh có chịu cho thầy Kim đưa về không anh
Jiyu.lee
Khoẻ chưa anh??
Đeptraiso2lop12C!
Lúc đó thấy thầy Kim lo anh quá trời..
Jungkook.Jeon
Tao vẫn đẹp trai
Đeptraimaxau!
???
Jiha.Park
Gì vậy ??
Hiyo.Min
Chắc là còn bệnh á, anh em giải tán đi ảnh hay vậy lắm..
Jiyu.lee
Nữa hả🥰?
Đeptraiso2lop12C!
...
Ý là sao á ấy ơi...
Jungkook.Jeon
Thái độ gì mấy thằng nhóc?😏
Tao đang ở nhà người ta, bây không cần lo đâu
Đeptraiso2lop12C!
Đúuuuuuu
Nay ở nhà người ta luôn
Jiyu.lee
Rồi biết ai luôn
Đeptraimaxau!
Hèn chi hồi sáng người ta lo lắng quá trời mà
Jiha.Park
Vậy là theo người ta về nhà chứ không đi viện đó hả...
Hiểu anh Jeon rồi!
Bọn em kéo đi viện không đi, người ta năn nỉ có tí là anh mềm rồi..
Jiyo.min
Háaa!!! Biết hết rồi nha
Hiểu luôn
Em thấy kì kì, kì này anh Jeon quay lại🥰
Jungkook.Jeon
Bây nói khùng điên gì đấy?
Quay lại với ai???
Jiyo.min
Ai đưa anh về thì quay lại với người đó!!!
Jungkook.Jeon
Khiếp!
Bọn mày ngáo à
Tao mà quay lại với Kim Taehyung á???
Này nhá
Tao mà quay lại với Kim Taehyung tao không mang họ Jeon luôn!
Đeptraiso2lop12C!
Không mang họ Jeon thì mình mang họ Kim.
Jungkook.Jeon
🙂??
______________
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện nhóm thì cậu tức muốn điên, cậu định sẽ chọc bọn nó, nhưng lại bị bọn nó vật lại một câu điến người. Bọn này đang giỡn mặt với cậu hay sao đấy chứ, hôm nay cả gan dám chọc luôn cả cậu. Biết cậu đã không sao nên khi nhắn xong bọn nó đã offline hết. Làm cậu cay cú một ván xong lại bỏ chạy, bọn này được!
Jeon Jungkook ngồi ở ghế sofa suy nghĩ, biết thế cậu không nói như thế cho rồi!!
Cái gì mà quay lại với chả mang họ Kim? Cậu không phải là lò vi sóng mà quay đi quay lại!!!
.
.
_______
Thiệt vậy hông🌚🌚
Buổi tối vui vẻ nha mấy bạn iuu💗
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com