Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 20

Giờ cơm hôm đó, mọi người có mặt đầy đủ, không khí khá là căng thẳng.

Jungkook lên tiếng phá bầu ko khí ngượng ngạo, còn hảo hảo gắp đồ ăn cho Taehyung: Mọi người làm sao vậy, mau ăn đi chứ, này, Taehyung anh ăn cái này đi.

Các anh nhìn cậu, cậu rõ ràng đã yêu Taehyung đến mù quáng rồi, sau từng ấy chuyện, cậu lại vẫn cư nhiên quan tâm anh, không oán trách. Các anh thở dài thườt thượt " bé thỏ ngốc a..."

Rồi ai lấy nhìn nhau bắt đầu ăn uống Jin: Em ăn cái này đi nhìn em hốc hác lắm rồi đấy. * gắp một miếng thịt vào bát JungKook*

JungKook đối với Jin mỉm cười nói: Cảm ơn Hyung.

JHope cũng gắp cho Jungkook vài miếng thịt: Ăn cái này nữa nè, bao nhiêu ngày không ăn hẳn em phải rất mệt.

Jimin cũng thuận thế gắp vào bát Jungkook vài thứ khác: Cái này nữa, nhìn em có khác gì người bị bệnh không.

Namjoon cũng chẹp miệng nói: Còn nữa, đứng ngoài nhiều ngày vậy, chân chắc không được tốt tí nhớ bôi thuốc.

Suga lại nhắc nhở: Còn nữa, em bị bệnh dạ dày không ăn uống mấy ngày nay rồi, không sao chứ?

Mỗi lời các anh nói đều kèm theo gắp vào bát cậu một cái gì đó, chẳng mấy chốc bát cậu đã đầy ắp. Cậu nhìn bát cơm rồi lại nhìn các anh mỉm cười.

JungKook: Cảm ơn Hyung, em không sao đâu, các anh đừng lo lắng, mọi người cũng mau ăn đi.

Lời nói của các anh hoàn toàn là quan tâm cậu nhưng nếu để ý kĩ hơn là giống như đang nói để cho ai đó nghe nữa.

Taehyung xoa đầu cậu: Ăn đi, khoảng thời gian này em chịu khổ nhiều rồi, là lỗi của anh.

JungKook lắc đầu, cười ngọt ngào: Vậy sau này anh phải đền bù cho em đấy, em muốn cái gì cũng phải cho em hết, anh phải nghe lời em nha.

Taehyung véo hai cậu: Nghe em hết, mau ăn đi, hai má mất bánh bao rồi đây này.

Các hyungie không ăn, cứ nhìn chằm chằm Taekook, Namjoon hắng giọng: E hèm, mau ăn đi, Taehyung nữa, anh nhiều vào, mấy ngày nay em cũng có ăn gì đâu.

Taehyung áy náy: Khoảng thời gian này thật khó cho các hyung, em xin lỗi.

Suga xua tay: Lỗi gì chứ, ăn đi.

Jin huyng hừ nhẹ: Biết là cái tốt, về sau đừng có như vậy là được, ôi cái tay anh, vừa đập cửa kêu mày ra giờ sưng lên rồi nè.

Không đợi Taehyung nói gì, Namjoon vội vàng cầm tay anh: Sao rồi? Sao không nói em biết, mau đứng dậy em đưa đi bôi thuốc, em đã nói mà, cho chừa.

Miệng thì nói vậy, nhưng Namjoon vẫn thổi phù phù lên tay Jin: Cố chịu chút, bôi thuốc lát là khỏi.

J-hope nhìn hai người họ, nhếch môi lên, quá cơ, có vậy mà cứ như chết đến nơi, Suga kéo J-hope vào lòng mình: Không phải ghen tị, có anh mà.

Jimin hơi cáu: Các hyung thôi đi được không? Sến sẩm vậy không ngán à?

Jin quay sang lườm Jimin: Có ý kiến? Kiếm người yêu đi.

Jimin tá hỏa, xông lên cùng Jin tranh luận, Namjoon thì một mực bênh Jin, Sope thì ngồi tình củm.

Taehyung nhìn mọi người rồi nhìn Jungkook: Thật tuyệt vì vẫn có mọi người ở đây, đặc biệt là em.

Jungkook đặt một thìa canh lên bên miệng Taehyung: Em vẫn luôn ở bên cạnh anh.

Taehyung mở miệng uống thìa canh cậu vừa đưa đến, Taehyung: Em cũng ăn đi.

Hai người cứ như vậy tình cảm, anh đút một miếng, em ăn một miếng. Jimin ăn cẩu lương: Mấy người này! Muốn tình cảm sao không về phòng đi, đừng có ở đây rắc cẩu lương, tôi nuốt không trôi.

Hai cặp Sope và Namjin coi lời nói của Jimin như không khí còn với cặp Taekook, Taehyung rõ ràng có ý trêu ngươi Jimin, Taehyung: A... miệng em dính gì này.

JungKook: Có à? * Lấy giấy lau miệng* hết chưa anh.

Tae nhìn gian tà: Chậc... vẫn chưa... để anh giúp em.

Đưa tờ giấy đến gần miệng Jungkook, bé thỏ ngây thơ ngồi im để Taehyung làm, giấy chưa kịp đến nơi Taehyung đã ôm eo Jungkook kéo lại sát người mình, nhắm thẳng vào môi mà tiến tới.

Một hồi mới nhả cậu ra, rồi cười đắc chí. Mặt Jungkook sớm đã đỏ đến mang tai: Anh... anh làm gì vậy!?

Taehyung vô liêm sỉ: Có gì đâu chỉ là lau miệng cho em thôi mà.

Jungkook ngại ngùng không không thể nói gì.

Jimin nóng máu: Kim Taehyung, hôm nay, tôi liều với cậu.

Nói rồi rượt đuổi Taehyung khắp nhà. Taehyung vừa chạy vừa cười lớn: Kiếm người yêu đi , tớ lo cậu sẽ nghẹn chết đấy, đến lúc đó A.R.M.Y phải làm sao?

Jimin chạy đằng sau phừng phừng lửa giận: Cậu chán sống hả?

Các hyung nhìn hai người chỉ có thể cười cười, cứ như vậy thật tốt. Do khoảng thời gian này bị bệnh rồi bỏ ăn liên tục, Taehyung chỉ chạy vài vòng đã lao vào cạnh JungKook ngồi thở hổn hển: Thôi, không chơi nữa, đợi tớ khỏe thì chơi, mệt quá.

Jimin quăng cho Taehyung một chai nước: Hừ, ông đây tha cho cậu, uống đi, cậu mà làm sao thì tôi lại khổ.

Taehyung cười gian mấy tiếng, ghé vào tai Jungkook nói nhỏ: Đợi anh khỏe rồi, không tha cho em đâu.

JungKook đỏ bừng mặt, đẩy Taehyung ra: Lưu manh, anh mau ăn đi, nguội hết giờ.

Taehyung ngồi nghiêm chỉnh, ăn một miếng cơm rồi nhìn Jungkook, liếm môi.

Jin hyung cầm thìa chỉ chỉ: Kim Taehyung, đang ăn cơm đó.

Taehyung mỉm cười: Hyung à, cầm thìa tay phải, tay phải không phải để nắm tay Namjoon à nha.

Jin có vẻ hơi ngượng: Hyung mày thích thế, không được à?

Jimin khinh bỉ nói: Cậu còn nói không biết hai người vừa rồi tình cảm thế nào ha.

Namjin đột nhiên nắm tay nhau xuống ghế ngồi tựa lưng vào nhau.

Jin mặt buồn buồn mỉm cười nhẹ nhàng: Dù thế nào em cũng không rời bỏ anh, anh không ra em cũng không đi.

Namjoon mặt buồn như suy tư không nói gì.

Sau đó hai người lại đứng dậy, đối diện nhau. Jin nắm tay Namjoon, chấm chấm nước mắt: Cuối cùng anh cũng chịu ra rồi, em và mọi người lo cho anh lắm.

Namjoon hất tay Jin ra: Anh không cần, mọi người đi đi.

Jin tiếp tục kéo tay : Anh nói gì vậy? Chúng ta là gia đình, em sẽ ở cạnh anh không rời đi đâu.

Namjoon giả vờ hất mạnh tay, Jin cũng thật tâm mà ngã xuống, nhìn Namjoon mắt rưng rưng giọng nghẹn ngào: Taehyung~~

" Được rồi chuyển cảnh." Nói xong Jin đứng dậy, vẻ mặt nhanh chóng lại nhập tâm, Namjoon ôm Jin: Anh xin lỗi, anh yêu em.

Jin xúc động nói: Em cũng yêu anh.

Và... hai người hôn nhau đắm đuối, hai ông anh này diễn lại thôi đã đành, còn thêm mắm thêm muối làm hai con người kia gượng chín cả mặt. Sau đó, Namjin vui vẻ dắt tay nhau vào bàn ăn, rồi hất mặt hàm ý với cặp Sope, Sope rất nhanh hiểu ý... lập tức diễn lại cảnh Taehyung " lau miệng" cho Jungkook.

Diễn xong mấy anh còn cho một trận cười ha hả, làm cặp kia chỉ biết cúi mặt ngại ngùng ăn. Bữa cơm kết thúc trong sự vui vẻ của các anh và sự ngại ngùng của Taekook.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com