một chấm một
Lần đầu tiên Jae Hyun thấy Tae Yong là ở lễ khai giảng. Cậu, một học sinh năm nhất cố dấu cái nhìn của mình về một học sinh năm ba có mái tóc nhuộm trắng toát để rồi nhận ra không cần thiết, vì ai cũng nhìn anh ta như thế.
Cả một năm học mái tóc trắng của Tae Yong xuất hiện xuyên suốt trong tầm mắt của Jae Hyun, có lẽ vì cậu luôn cố ý tìm kiếm màu sắc đơn giản mà nổi bật đó.
Lần chạm mặt thật sự của cả hai là vào lễ bế giảng, khi Tae Yong tốt nghiệp trung học. Anh ta vẫn gây sự chú ý và lạnh lùng như thế, cả khi cậu đâm sầm vào anh ta. Anh ta chỉ nhìn cậu lúng túng cúi đầu xin lỗi rồi đi thẳng còn cậu mải miết nhìn theo.
.
Không lâu sau đó cậu gặp lại Tae Yong. Cả hai đi từ hai đầu khác nhau hướng về cùng một con đường và im lặng đi suốt quãng đường về đến nhà cậu. Và Jae Hyun phát hiện ra Tae Yong sống cách nhà cậu không xa.
Jae Hyun chỉ nhận được cái gật đầu khi cậu hỏi anh có phải mới chuyển đến. Rồi cả hai gặp mặt nhau nhiều hơn, đôi lúc nói chuyện với nhau. Jae Hyun đang học năm hai trung học, cậu vẫn luôn muốn làm một điều gì đó ở những năm trung học để rồi sau này già đi không phải nuối tiếc. Cậu không nổi loạn, cậu chỉ muốn có một cái gì đó đáng nhớ và rất tình cờ những suy nghĩ đó lại dính đến Tae Yong.
.
Và lần đầu tiên là một sai lầm, một sai lầm cố ý.
Cậu đứng dưới gốc cây trên con đường về nhà, bây giờ là buổi tối, rất vắng vẻ, cậu chỉ đứng đó thôi vì không muốn về nhà. Trong nhà chẳng có ai, mẹ cậu phải trực ở bệnh viện, còn bố cậu thì ở đâu đó, ông đã bỏ mẹ con họ từ lâu. Thế nên Jae Hyun cứ dựa vào gốc cây, nhìn ra đường cho đến khi Tae Yong xuất hiện
Ban đầu anh không chú ý nhưng có lẽ ánh mắt của cậu quá mãnh liệt khiến anh thấy cậu. Jae Hyun đón lấy ánh mắt của Tae Yong, không né tránh như mọi lần và anh bước lại gần.
Đặc quyền của tuổi trẻ là được phép sai lầm. Jae Hyun đảo qua đảo lại câu nói đó trong đầu vài lần cho đến khi Tae Yong đứng trước mặt và cậu vòng tay qua cổ, kéo anh lại gần. Đây có thể là một sai lầm ngu ngốc, nhưng sao chứ, cậu được phép sai cơ mà. Jae Hyun áp môi vào Tae Yong và hôn anh thật mãnh liệt, nó sẽ là sai lầm nếu như anh không đáp lại. Nhưng Tae Yong đã đẩy cậu sát vào gốc cây, cuốn lấy lưỡi cậu, hôn cậu còn mạnh bạo hơn.
Và đó vẫn là một sai lầm
Jae Hyun chẳng còn nghĩ được gì khi tay Tae Yong chạm vào người cậu, lần mò trong áo, vuốt ve eo cậu và đẩy cậu sát hơn, vỏ cây đâm vào người cậu nhói đau. Dù có là sai lầm thì Jae Hyun cũng chấp nhận vì nó quá tuyệt vời, cậu khẽ kêu khi anh trượt tay xuống quần cậu và biết rằng cứ tiếp tục như thế thì cả hai sẽ đến một giai đoạn có thể làm người ta mang thai, nếu cậu mang thai được, hoặc cậu là con gái. Nhưng vì Jae Hyun không phải là con gái và cậu chắc chắn cũng không thể mang thai nên cậu vòng một chân qua người, tay kéo anh sát vào người hơn
Cả hai vẫn tiếp tục hôn trong cái lạnh cuối thu, người nóng lên và Jae Hyun thấy cơ thể phản ứng rất nhiệt tình, cậu đã cứng. Một thoáng xấu hổ bay biến khi Tae Yong cũng phản ứng y như cậu. Dù vậy cậu vẫn tự rủa trong đầu, sao lại có thể dễ dãi đến thế. Cậu đang làm gì? Ôm hôn anh ta ngay ngoài đường, ôm hôn một người cậu hầu như chẳng biết gì và còn phấn khích nữa chứ. Hoóc môn tuổi dậy thì chết tiệt.
Tae Yong đã ngừng lại, anh ta ôm mặt cậu, nhìn cậu một lúc rồi nói 'để anh đưa em về'
Cậu muốn nói là không cần, cậu đâu phải con nít, quá đủ tuổi để đi quãng đường ngắn từ đây về nhà. Nhưng cậu vẫn để anh làm thế, đưa cậu về tới cửa và lần đầu tiên anh nói 'gặp lại sau'
Thật sự thì cậu cảm thấy vui vẻ với lời nói đó nhưng lúc này cậu chỉ muốn vào nhà, lao vào phòng tắm, tắm rửa thật sạch, gột rửa những dấu vết ban nãy rồi vào phòng và học bài, trở thành con ngoan trò giỏi.
Nhưng cuối cùng cậu lại dành thời gian nghĩ về chuyện xảy ra lúc nãy, hồi tưởng lại những gì Tae Yong làm với cậu và xấu hổ khủng khiếp khi cơ thể cậu lại phản ứng, chỉ với những hình ảnh trong đầu thôi.
.
Lần thứ hai là ở nhà của Tae Yong. Như lẽ rất đương nhiên cậu đồng ý khi anh hỏi cậu có muốn ghé nhà không. Jae Hyun bước vào ngôi nhà sạch và ngăn nắp khủng khiếp, ngồi trên ghế sofa khi anh kể mình sống một mình sau khi tốt nghiệp, bố mẹ chia tay đã lâu và ngay khi đủ 18 anh thoát khỏi việc bị đá qua đá lại giữa hai người.
Jae Hyun còn chẳng biết đó là gì, đúng hay sai khi Tae Yong đẩy cậu xuống, leo lên người cậu và bắt đầu hôn. Hẳn anh đã làm chuyện này hàng tỉ lần vì cậu không thể chống đỡ nổi, không chống đỡ nụ hôn đó, không chống đỡ khi anh cởi khóa quần cậu, kéo cái áo ra khỏi người cậu.
Lại một lần nữa Jae Hyun tự hỏi mình đang làm gì, ở ngôi nhà cậu mới đến lần đầu, trên cái ghế chỉ vừa một người nằm và với người cậu chẳng biết gì. Tae Yong học cùng trường với cậu nhưng cả hai chưa nói chuyện với nhau lần nào, Tae Yong ở cùng khu phố với cậu, bố mẹ anh đã li dị và cậu vẫn chẳng biết gì về anh. Nhưng cậu vẫn đáp lại nụ hôn, vòng tay qua cổ kéo anh lại gần hơn và rên như thể tất cả còn chưa đủ kích thích.
Jae Hyun nghĩ cậu phải ngồi dậy, đẩy Tae Yong ra và về nhà, vào phòng và học bài nhưng những gì cậu làm là quấn chặt lấy anh, cho anh biết cậu rất muốn như thế này và cả hai cứ tiếp tục đi. Có lẽ cơ thể cậu biểu hiện rất chính xác những gì cậu muốn nên Tae Yong đã đè cậu xuống bên dưới, kéo quần áo của bản thân ném xuống sàn, tay vuốt ve nửa dưới của cậu và cậu thì vòng chân qua người anh.
Tae Yong gầy hơn Jae Hyun nhưng rất săn chắc, cơ thể như được tập luyện cẩn thận, da dẻ mịn màng và rất kích thích khi cả hai cọ vào nhau. Chân anh cũng gầy nhưng đủ khỏe để khóa chặt cậu. Jae Hyun cảm thấy quái dị khi cậu có thể phân tích về cơ thể Tae Yong trong lúc cậu rên rỉ khi cả hai cơ thể cọ vào nhau và cảm nhận được phần cơ thể cương lên của anh áp sát vào cậu. Tay của cậu bấm mạnh vào lưng khiến anh dừng lại. Nhưng Tae Yong chỉ nhìn cậu và Jae Hyun xấu hổ khủng khiếp. Cậu chẳng có gì trên người và đang ở trong nhà của người lạ, mọi chuyện đã đi xa thật nhưng lúc này cậu chẳng có ý nghĩ bỏ chạy hay gì nữa và Tae Yong đã lần nữa cúi xuống, cọ cái phần cơ thể nóng bỏng lên cậu và tay anh cũng kích thích phần cơ thể kia của cậu.
Và giờ cậu chẳng thể nghĩ gì được nữa. Ai mà có thể nghĩ được cái gì khác khi ở trong tình huống này. Dù gì thì cũng phải trải qua lần đầu tiên, cho dù lần đầu của cậu ở là ở trên sofa thì nó cũng êm và ngôi nhà cũng đủ tiêu chuẩn, chưa kể cái người ở trên cậu thì quá đủ tiêu chuẩn cho cái lần đầu tiên đấy. Jae Hyun khẽ cười với suy nghĩ đó và mơ màng nhận thấy Tae Yong ấn mạnh hơn rồi cả hai đến cùng lúc.
Mọi chuyện sau đó dễ dàng hơn rất nhiều, Tae Yong giúp cậu ngồi dậy, giúp cậu lau người, mặc quần áo cho cậu và đưa cậu về nhà. Sau khi nhận được lời chúc ngủ ngon, Jae Hyun về phòng và rút sách là học. Chí ít chuyện này cũng làm cậu cảm thấy vui khi nhớ lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com