Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

11;

23:01

Anh Nam
em
em hôm nay không được khoẻ ở đâu hả
Đã xem 2 phút trước.

Anh Nam
em có gì giấu anh đúng không
Đã xem 5 phút trước.

Viet Mai Chan
anh nam
anh có yêu em không?

Anh Nam
sao em lại hỏi như thế
em là mặt trời của anh
anh yêu em nhất mà.

Viet Mai Chan
vậy thì tốt rồi.

Viet Mai Chan đã offline 1 phút trước.

Anh Nam
việt
em có chuyện gì không thể kể với anh sao?
Đã gửi.

Bạn đã bỏ lỡ cuộc gọi thoại của Anh Nam.

Bạn đã bỏ lỡ cuộc gọi thoại của Anh Nam.

Bạn đã bỏ lỡ cuộc gọi thoại của Anh Nam.

Bạn đã bỏ lỡ cuộc gọi thoại của Anh Nam.

anh nam biết em bé của anh ta không ổn rồi.


23:28

việt không nhắn thêm gì từ sau lời nhắn ấy. dòng chữ ấy ngắn, nhưng đủ để anh biết, có điều gì đó đang vỡ bên trong bạn ấy.

anh gọi, bạn không bắt máy.
anh nhắn, bạn không xem.

anh không mang áo khoác.
cũng không mang theo lý do.

anh chạy đi trong màn đêm, như thể nếu chậm thêm một giây, điều gì đó sẽ muộn mất.

———

cửa nhà việt không khóa.

căn phòng vẫn có mùi quen, mùi giấy bút, chút hương trà sót lại từ tách trà uống dở, và thoang thoảng mùi máy lạnh nhiệt độ cao. mọi thứ vẫn nguyên đấy — nhưng thiếu mất tiếng bạn nhỏ.

anh không gọi tên bạn. chỉ bước chậm vào, cho đến khi thấy bạn ấy. ngồi dưới đất, lưng dựa vào giường, hai tay ôm đầu gối, đầu cúi gục, như thể đang thu người lại cho bé bằng một góc tủ.

việt vẫn thở. và với anh nam lúc đó, chỉ cần như vậy thôi là đủ để anh biết em nhỏ của anh vẫn bình an.

anh không nói gì. anh ngồi xuống, im lặng. rồi nghiêng người, nhẹ nhàng đặt một chiếc chăn ấm lên vai bạn ấy, kéo sát vào người bạn như một lớp ôm lặng lẽ. tay còn lại, anh không nắm tay bạn ngay. mà đặt lên sàn, gần sát bên, đủ gần để việt chọn nắm lấy, hoặc không.

khoảng vài giây sau, bàn tay nhỏ bé ấy khẽ đưa sang, tìm lấy tay anh.

nắm chặt.
run rẩy.
nhưng thật.

23:32

"em không sao."

giọng bạn nhỏ xíu, vỡ ra như sợi khói.

anh nam không đáp lại bằng lời. chỉ nghiêng đầu, tựa nhẹ trán mình lên vai bạn nhỏ. tư thế của một người không đến để hỏi, không đến để cứu, không đến để phân tích.

mà chỉ đến để ở cạnh.

trong khoảnh khắc đó, bạn khóc.

không nấc, không giật. chỉ là nước mắt rơi xuống tay anh, âm ấm, từng giọt. như một sự tin tưởng được trao cuối cùng.

23:44

"anh nam..."

"anh nghe."

"em, không mạnh mẽ được nữa rồi."

"không cần, em nhỏ.

từ nay, hãy để anh làm thay em phần đó."





































có người lặng lẽ đến,
vì em cần.
chứ không vì được gọi tên.



03.12.2023

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com