Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

​​​​​Chương 35 - Lần đầu tiên tốt đẹp (H+)

"Nha đầu ngốc nghếch..." Anh mỉm cười hôn lên vai cô, "Anh muốn em... Hôm nay anh nhất định phải muốn em..."

Nói xong, ôm cô đi vào phòng tắm.

Diệp Cẩn Ngôn mang cho cô bộ đồ ngủ sạch sẽ, cô đứng đó với phần dưới ướt át, bộ dáng bất lực thực sự rất đau lòng. Diệp Cẩn Ngôn buộc tóc lên, mái tóc hồng hồng xinh đẹp từ cổ đến xương quai xanh, anh không giấu được nụ cười trên môi, "Em đi tắm đi... Anh ra ngoài một chuyến!"

"Diệp Cẩn Ngôn!" Cô lớn tiếng gọi tên anh, ánh mắt trong nháy mắt từ xấu hổ chuyển sang giận dữ, "Anh lúc này còn muốn đi làm gì..." Âm cuối của nàng kéo rất dài, rất không tình nguyện.

Anh đứng trước mặt cô, bị dáng vẻ của cô chọc cười thành tiếng, "Anh đi... mua đồ..."

"Không muốn..." Cô nắm lấy tay anh, bĩu môi, lắc lắc cánh tay anh, nhưng không biết tại sao đột nhiên chân mềm nhũn, suýt nữa ngã ngồi xuống đất, cũng may Diệp Cẩn Ngôn kịp thời đỡ lấy.

Anh ôm cô ngồi xuống bên cạnh bể cá, ngồi xổm bên chân cô, ngẩng đầu lên nhìn cô, "Ngoan... em mau tắm rửa, anh rất nhanh trở lại!", nói xong, đứng lên hôn nhẹ ở trên môi cô một cái.

Cô dường như hiểu ý anh và ngượng ngùng cúi đầu.

Có một hiệu thuốc gần Tư Nam, Diệp Cẩn Ngôn gần như đang chạy, bên ngoài trời đang mưa và tuyết rơi trên mặt anh, trong nháy mắt hòa tan, nội tâm của anh mênh mông, trái tim anh dâng trào, giờ phút này cả người tràn ngập chờ mong, trong đầu của anh xuất hiện chính mình hơn năm mươi tuổi, thời gian đối đãi với anh thật tốt, anh nghĩ.

Chu Tỏa Tỏa cô đứng bên cửa sổ đợi anh, cho đến khi nhìn thấy bóng dáng anh đang chạy, cô mới chạy ra cửa, anh vừa đem chìa khóa cắm vào khóa cửa, cô liền mở cửa cho anh.

Trên người Diệp Cẩn Ngôn đã ướt đẫm một nửa, những bông tuyết rơi trên tóc anh trong giây lát, vẫn chưa tan, nhưng đôi mắt anh lại tràn đầy mong đợi, nhìn cô gái trước mặt.

Trên tay anh cầm một chiếc túi, trong đó thực ra có món xíu mại cô thích ăn, Chu Tỏa Tỏa theo mùi thơm cúi đầu nhìn một chút, "Diệp Cẩn Ngôn, anh chính là đi mua xíu mại à?" Cô mỉm cười hỏi.

Anh đặt xíu mại xuống, gấp không nhịn được cô vào tường, "Anh sợ em lập tức sẽ đói..." Lúc này Chu Tỏa Tỏa cũng không hiểu ý của anh là gì.

Cô nhìn anh, trán anh áp vào trán cô, chóp mũi anh chạm vào chóp mũi cô, miệng anh chỉ cách miệng cô một ngón tay, hơi thở rối loạn, trái tim đập điên cuồng, tựa hồ xung quanh dưỡng khí cũng biến ít đi...

Cô vừa định nói gì đó, Diệp Cẩn Ngôn đã chặn miệng cô, ép cô vào tường, tùy ý hôn môi. Chiếc lưỡi mềm mại của anh quấn lấy lưỡi cô, hơi thở của anh không ngừng khiêu khích khuôn mặt cô, khiến cô thoát ra khỏi nụ hôn của anh. Nghiêng mặt đi dùng sức thở dốc.

Anh cười, hôn lên một bên cổ cô, cổ thiên nga của cô trắng nõn mịn màng, đầu lưỡi ấm áp của anh liếm từ sau tai đến cổ, từ cổ đến xương quai xanh, cô dường như có chút không chịu nổi, đem hai tay treo ở trên vai anh, yếu ớt dựa vào tường, để anh cử động điên cuồng.

"Diệp Cẩn Ngôn..." Cô gọi anh, giọng điệu không bình thường. Anh nhẹ nhàng đáp lại, đưa tay lần mò cúc áo ngủ của cô.

Tay anh hơi lạnh, kích thích cô rùng mình một cái, lại hừ vài tiếng, anh ngừng lại, "Có phải quá lạnh không?" Anh thở hổn hển hỏi cô.

"Diệp Cẩn Ngôn... giúp em cởi..." Vừa nói, cô đặt tay anh lên ngực mình.

Anh chạm vào hai cái chạm nhẹ nhàng đó, khẽ thở dài, sau đó không thể kìm nén được sự cọ xát nữa, trái tim của Diệp Cẩn Ngôn cũng sắp nhảy ra khỏi ngực, cô gầy yếu như vậy, nhưng một tay của anh lại không cách nào hoàn toàn nắm chặt, anh hơi dùng sức, thịt kia liền theo khe ngón tay trượt ra, cô liền rên lên một tiếng, tay của anh hơi thô ráp, khi ngón cái cùng ngón trỏ của anh nhẹ nhàng xoa bóp ở hai điểm kia, cô thoải mái ngẩng đầu lên, mồ hôi của Diệp Cẩn Ngôn theo gò má chảy xuống, hôn lên cái miệng nhỏ nhắn hơi mở ra của cô.

"Diệp Cẩn Ngôn... ưm...." Cô kêu lung tung, anh dùng miệng nuốt vào tiếng kêu của cô, Diệp Cẩn Ngôn thở dốc ngày càng nặng nề hơn, anh thật lớn kề sát hạ thân của cô, cô đưa tay đến trước ngực của anh, ý đồ cởi quần áo của anh.

Cô cùng anh hôn môi, đầu lưỡi giống như hai người yêu nhau, khó bỏ khó phân, dây dưa lẫn nhau, chậm rãi, cô cởi áo khoác của anh, bên trong còn có một cái áo sơ mi, nhưng nút áo rất khó cởi ra, một lòng không được dùng hai lần, cô liền phân tâm, Diệp Cẩn Ngôn thấy thế, đưa hai tay của cô giơ qua đỉnh đầu, một tay giam cầm cô, tay kia bắt đầu không có chừng mực xoa bóp mềm mại của cô......

"Nha đầu... Em chuyên tâm một chút..." Anh dựa vào miệng cô, say sưa nói rồi cắn môi cô.

"Diệp Cẩn Ngôn... .anh...ưm...ah..." Cô nói ngắt quãng, ngón trỏ và ngón giữa bên trái của anh cầm lấy núm vú của cô và nhào nặn nó một cách nhẹ nhàng và mạnh mẽ. Cô không thể chịu đựng được sự kích thích và thậm chí không thể nói hoàn toàn. Cho đến khi anh buông tay cô ra, cô nhẹ nhàng đánh vào ngực anh vài cái, "Anh cởi nó ra..." cuối cùng cô nói như vậy.

Cô trần trụi thân trên, tựa vào tường, âu yếm nhìn anh, đặt hai tay lên ngực anh, trong giây lát, Diệp Cẩn Ngôn nhất thời mất hồn phách, cười chậm rãi cởi áo sơ mi, nụ cười của anh thoạt nhìn cực kỳ xấu xa, Chu Tỏa Tỏa chưa bao giờ thấy qua Diệp Cẩn Ngôn như vậy, anh luôn có thể chạm đến trái tim cô, giống như khoảnh khắc này.

"Tỏa Tỏa, em thật xinh đẹp..." Lúc anh nói lời này, thật sự rất dịu dàng, giống như tất cả đều không liên quan đến tình dục, đơn thuần mà tốt đẹp.

Anh không ngờ rằng vừa bước vào Tư Nam, cả hai đều không quay lại phòng ngủ, cứ như vậy quấn lấy nhau ở cửa rất lâu.

"Em có muốn quay lại phòng ngủ không?" Anh nâng mặt cô lên.

Cô gật đầu, dùng hai tay bảo vệ trước ngực, bắt đầu thẹn thùng.

Bộ dạng này của nàng, anh yêu cực kỳ, hôn cô, cùng nhau hướng phòng ngủ chạy đi, dọc theo đường đi nghiêng ngả lảo đảo, chân của cô giẫm lên anh, anh lại ổn định bước chân... Vào phòng ngủ một khắc, Diệp Cẩn Ngôn mới phát hiện, quần của mình đã sớm bị Chu Tỏa Tỏa khóa cởi ra...

Cô cười tinh nghịch và che miệng lại. Diệp Cẩn Ngôn bắt đầu có chút lúng túng. Kích thước dưới cơ thể anh đã lộ ra hết, cho dù mặc quần lót góc phẳng bên người, hình dáng của anh cũng đã hiện ra trước mắt.

"Chu Tỏa Tỏa..." Anh xấu hổ đỏ mặt, tức giận gọi tên cô, như muốn trừng phạt cô, cho đến khi cô dùng đôi tay nhỏ bé che lại chiếc quần lót màu trắng của anh.

"Ưmm..." Anh thì thầm, như thể một con thú sắp được thả ra khỏi lồng.

Chu Tỏa Tỏa giống như nắm giữ quyền chủ động, cách quần lót không ngừng run rẩy, anh nhắm hai mắt lại, vô ý thức hướng trong tay cô củng. Thanh âm của anh cực kỳ dễ nghe, anh không chỉ có thanh âm nói chuyện dễ nghe, mà ngay cả giờ phút này bởi vì sảng khoái mà phát ra tiếng than nhẹ cũng làm cho người ta trầm mê.

"Diệp Cẩn Ngôn...em nên làm gì nữa đây..." Cô nhìn bộ dáng mơ mơ màng màng của anh, cố ý trêu ghẹo, hai tay dừng ở bên ngoài, không hề động đậy.

Diệp Cẩn Ngôn lấy lại tinh thần, ánh mắt tựa như đang bốc hỏa, nhìn cô nương trước mắt, "Anh dạy em..." Anh mỉm cười.

Anh ép cô đến đầu giường, để cô dựa vào đệm dựa mềm mại, tóc cô xõa tung, thẳng đến trước ngực, anh ngồi đối diện với cô, hạ thân cô vẫn mặc quần ngủ, mà toàn thân anh, chỉ có một cái quần lót màu trắng che khuất thân thể anh.

Anh nâng cô lên, đẩy hai chân ra, ngồi ở trên người mình...... Lập tức, tiến lên ngậm lấy màu hồng phấn trước ngực cô, đầu lưỡi đảo quanh, lại dùng sức mút, dẫn tới cô đem ngón tay cắm vào sợi tóc của anh, tìm kiếm một tia an ủi.

"Thật thoải mái...... Ô...... A... Ưm...... " Cô kêu, một tiếng so với một tiếng càng cao.

"Ân...... Tỏa Tỏa, em thật xinh đẹp..... Thật đẹp......", khiến anh bị kích thích, càng thêm ra sức đứng lên.

Trong khi anh hút mút quả mận đỏ trên đồi núi đó, anh nói anh yêu cô, và căn phòng dường như tràn ngập những bản giao hưởng tuyệt vời.

Bàn tay của anh cuối cùng cũng chạm tới phần thân dưới của cô, đó là lãnh địa mà anh chưa bước vào. Anh bị nó mê hoặc nhưng lại lòng không đành lòng.

Phần thân dưới của cô đã ướt đẫm. Anh nhẹ nhàng cởi bộ đồ ngủ của cô ra, liếc nhìn chiếc quần lót ren màu trắng.

Bàn tay anh đang vuốt ve bên trong chiếc quần lót, nhanh chóng tìm được điểm nhô ra kia, sau đó dùng ngón tay xoa xoa, tiếp theo là từng đợt run rẩy của cô,"Ân... Diệp... A..." Cô cố gắng kẹp chặt hai chân, tình khó tự kiềm chế.

Diệp Cẩn Ngôn bị cô gọi tên tuyệt vời này kích thích đến mức máu phun trào. Anh rút ra khỏi người cô và đứng cạnh giường, dùng lực mạnh hơn một chút, kéo cô lại gần mình. Sau đó anh di chuyển tay lên xuống, phải của anh đang mò mẫm phía dưới cơ thể cô, tay trái và miệng cũng lấy lòng hai điểm nhô lên trước ngực, tay của anh rất nhanh liền sờ một mảnh, Chu Tỏa Tỏa ở dưới thân anh đang tận hưởng sự dịu dàng và thô bạo của anh, Diệp Cẩn Ngôn gần như điên cuồng, "Nha đầu...... Anh rất yêu em nhiều..." Anh nói những lời yêu thương mà bình thường anh không dám nói. Dù cô không nói được một câu nhưng cô vẫn nhẹ nhàng đáp lại: "Ừ.....Diệp....... à... em cũng yêu... "

Chu Tỏa Tỏa đã mệt mỏi, xụi lơ vô lực nằm ở trên giường, cho đến khi tay anh vô tình mân mê mép quần lót của cô, ngón tay dài và dày của anh thoáng khám phá...

Tình cảm sâu đậm, anh hôn lên cổ cô, từ mút đến gặm cắn, ý đồ đem một ngón tay nhẹ nhàng thò vào, anh vẻn vẹn thò vào ngón tay dài ngắn như vậy, cô liền sảng khoái kêu lên. Diệp Cẩn Ngôn chậm rãi chuyển động ngón tay, cô cảm nhận được hơi ấm, ở dưới đó không chịu nổi, cô không khỏi gọi anh, "A...Diệp Cẩn Ngôn.....", cô gọi anh, chỉ cảm thấy như vậy càng thêm hạnh phúc, anh thì thầm nhẹ nhàng vào tai cô, và cô kêu một lần, anh trả lời, nụ cười trên môi chưa bao giờ biến mất, cô nương anh yêu như thế này bên dưới, anh vô cùng hạnh phúc.

Ngón tay Diệp Cẩn Ngôn chậm rãi cọ xát vào phần dưới cơ thể anh, những ngón tay dày đặc và đầy vết chai, điều này làm cho Chu Tỏa Tỏa chưa bao giờ trải nghiệm, muốn ngừng mà không được, cô muốn càng nhiều, ngay tại giờ phút này.

Cô ôm cổ anh, bảo anh hôn cô, "Cẩn Ngôn.... hôn em... làm ơn...", cô gần như ngã gục, anh rút ngón tay ra, sau đó liền hôn lên cái miệng nhỏ nhắn khao khát của cô, hương vị của cô thật ngọt ngào, anh nghĩ thầm.

Khoảnh khắc Diệp Cẩn Ngôn rút ngón tay ra, Tỏa Tỏa liền bất mãn vặn vẹo thân thể, sau đó bàn tay nhỏ nhắn của cô bao bọc lấy dương vật to lớn của anh, toàn thân anh run rẩy, cô nhìn anh và chủ động hôn lên khóe mắt của hắn, ở bên tai anh nhẹ giọng nỉ non, "Em muốn anh....."

Diệp Cẩn Ngôn bị một câu này của cô đánh bại, anh hoảng loạn cởi ra chiếc quần lót duy nhất của mình rồi nằm lên người cô.

Nó đã sớm sưng tấy không chịu nổi, cô chỉ liếc mắt một cái, liền thẹn thùng tựa vào trên vai của anh, Diệp Cẩn Ngôn nhìn ra cô khẩn trương, liền mỉm cười vuốt mái tóc dài của cô.

Anh di chuyển một chút, và cái to lớn cọ xát giữa hai chân cô cảm thấy vô cùng thoải mái. Qua quần lót, cô cảm thấy thứ được gọi là niềm hạnh phúc của thế giới. Cô khẽ kêu lên, tiếng kêu kia khiến anh dần mất kiểm soát, anh ngồi xuống, ngồi dậy, đẩy ra quần lót của cô sang một bên và chậm rãi thử dò.

Anh nhìn khung cảnh tuyệt đẹp trước mắt khiến anh khó thở, cảm xúc đau lòng của anh dâng lên, cô nương nho nhỏ kia, lại sắp trở thành của anh, phía trước của anh dính đầy chất lỏng của cô, anh đang nhẹ nhàng thử ở lối vào của cô, từng chút từng chút, loại cảm giác này làm cho anh mê muội...anh rên rỉ thành từng đợt.

Nhưng anh căn bản không dám đi vào.

Diệp Cẩn Ngôn thở dài, nhìn thân thể xinh đẹp của cô dần dần nở rộ dưới thân mình, ánh mắt của cô mê ly tan rã, vươn hai tay ra muốn ôm anh, cô sợ hãi, cúi đầu thấy kích thước của nó, liền bắt đầu có chút sợ hãi......

Khi nhìn thấy bàn tay nhỏ nhắn của cô đòi ôm, anh cúi xuống ôm cô. Hai người trước ngực cô cùng anh gắt gao dán sát vào nhau, phía dưới thật lớn ở dưới thân cô cọ xát.

"Cởi cho em, được không?" Anh dịu dàng ghé vào tai cô hỏi, tay đã sớm đặt ở bên hông cô.

"Hmm...", cô trả lời ngắt quãng, anh nhận được câu trả lời rồi đứng dậy cởi quần lót của cô.

Thân hình to lớn của anh gần gũi với cô không thể tách rời, anh dịu dàng thăm dò, lối vào đã ngập nước khi nghe thấy tiếng nước xèo xèo, liền không thể tự nén mà gọi tên của cô , "Tỏa Tỏa ......" anh gọi, và cô cảm thấy vô cùng thoải mái, "Sao lại nhiều nước như vậy..." anh cảm thán...

Cô thẹn thùng, liền vỗ lên đùi anh.

Diệp Cẩn Ngôn đem hai chân của cô quấn quanh ở eo anh, anh biết, cô đã thành như vậy, anh chỉ cần hơi dùng sức, là có thể đi vào... Nhưng anh không đành lòng, cô cau mày, mũi chân thỉnh thoảng vỗ vào mông của anh, làm cho anh đau lòng không thôi.

"Em có hối hận không, nha đầu..." Cơ thể anh đã sẵn sàng và sẵn sàng hoạt động.

Cô liên tục lắc đầu, nước mắt theo khóe mắt chảy xuống, cô không phân biệt được là bởi vì quá mức sảng khoái, hoặc là quá yêu anh, cảm xúc vụn vặt.

Anh dịu dàng hôn lên khóe mắt cô, gần như không thể kiềm chế được bản thân, vừa cử động, tiểu cô nương bên dưới anh càng khóc lớn hơn.

"Hmm......đau quá..." Cô cắn môi, cào mạnh lên lưng anh vài cái.

Anh thoải mái cực kỳ, cô ôm chặt và dịu dàng làm cho anh cả người căng thẳng. Một lượng lớn mồ hôi nhỏ xuống gối của cô, nhưng cô lại rên rỉ đau đớn và anh suýt nữa rút ra.

"Anh xin lỗi..... nha đầu..." Nước mắt của cô không ngừng tuôn rơi, anh hoảng sợ đến mức không biết phải làm sao, chính mình quá nóng vội, anh nghĩ thầm, tự trách mình.

Cô rưng rưng nước mắt nhìn người đàn ông trước mặt, đau lòng cùng tự trách mắt thường có thể thấy được, cô nhận thấy anh ta dường như đang rời khỏi cơ thể mình, nên cô liền gắt gao quấn chặt hai chân quanh người anh, nhưng động tác như vậy, đã thúc đẩy nó đi sâu hơn.

Cô đau đến rùng mình, Diệp Cẩn Ngôn cũng cố gắng chống đỡ thân thể của mình, để cho mình bảo trì khoảng cách như vậy.

"Anh lấy ra... Tỏa Tỏa..." Mồ hôi của anh vẫn đang tích tắc rơi xuống, anh nhẹ vuốt trán của cô, đau lòng nói.

"Đừng..." Cô lắc đầu, "Em có thể..." Cô nghiêm túc nói.

Diệp Cẩn Ngôn cứ như vậy chống đỡ thân thể, không dám tiến về phía trước, anh biết làm sao lấy lòng phụ nữ, anh biết nếu như anh tàn nhẫn, cô sẽ hưởng thụ được cực độ sảng khoái, nhưng anh muôn vàn không nỡ.

Chu Tỏa Tỏa nhìn thấy sự do dự của anh, liền dùng chân đẩy eo anh lại gần mình hơn, không chuẩn bị gì mà phát ra một tiếng rên rỉ nghẹn ngào, "Thật chặt..." Anh thốt ra khi cảm xúc đã sâu sắc.

Cô cảm thấy mình đã khá hơn, nhất là khi nghe được hai chữ đó từ anh, cơ thể cô bắt đầu nóng bừng và ngứa ngáy. Cô cố gắng cử động lại và cảm thấy tê dại.

"Đi vào... bao nhiêu... Diệp Cẩn Ngôn..." Cô thấp giọng hỏi anh, giọng không thể thấp hơn.

Anh háo hức muốn khám phá về phía trước, nhưng lý trí vẫn còn đó. Anh hôn lên môi cô, "Chỉ có một chút thôi... nha đầu", nói xong anh đưa đầu lưỡi mình vào trong cô.

Anh đã có nhiều phụ nữ nhưng anh chỉ thích hôn cô, thậm chí mê luyến. Hương vị của cô, làm cho anh trẻ lại rất nhiều rất nhiều năm.

Anh to lớn trong nháy mắt tăng lên vài phần, cô bắt đầu cảm thấy có chút không thể chịu nổi... Cô hơi vặn vẹo cơ thể và rên rỉ từ miệng mình. Anh biết rằng cô đang cảm nhận được vui sướng.

Anh lau mồ hôi và cuối cùng cố gắng tiến về phía trước. Cô hét lên nhẹ nhàng khiến anh phấn khích. Cuối cùng, khoảnh khắc nó gặp trở ngại, anh hôn say đắm và nhào nặn một cách thô bạo. Cuối cùng, anh bước tới và xuyên qua màng mỏng kia, rốt cục nó hướng tới sâu nhất. Cô cắn mạnh vào vai anh, nuốt chửng tiếng kêu tượng trưng cho sự đau đớn, rồi anh hôn lên ngực cô.

Đầu lưỡi của anh linh hoạt và mạnh mẽ, anh đẩy chúng ra và ngậm chúng trong miệng, cắn và mút chúng một cách nhẹ nhàng, Chu Tỏa Tỏa cảm nhận được trùng kích trước nay chưa từng có, bàn tay nhỏ bé trên đầu anh vuốt ve mái tóc dày của anh, và cô yêu anh, cô tưởng anh sẽ luôn ở đó, yêu anh say đắm như vậy.

"Nha đầu... còn đau không?" Anh ngậm lấy đầu múm vú màu hồng phấn của cô, mơ hồ hỏi.

Cô lắc đầu điên cuồng, và nụ hôn của anh làm dịu đi nỗi đau của cô.

"Anh có thể di chuyển được không, nha đầu..." Anh hỏi, không đợi cô đáp lại, liền chậm rãi cử động.

Cô chưa bao giờ có kinh nghiệm như vậy. Anh cảm nhận được sự siết chặt của cô. Anh đẩy vào trong, đẩy ra nếp nhăn mềm mại kia. Anh cảm thấy nó bị chen đến có chút đau, nhưng tiểu cô nương dưới thân phát ra một loạt tiếng rên rỉ, "A... Ân Diệp..."

"Tỏa Tỏa... em nói cái gì..." Anh tiếp tục đẩy chậm rãi, phần thân dưới của cô đã ngập nước, từng đợt tiếng nước vang lên, nương theo tiếng kêu của hai người, anh trầm luân... Hơi tăng tốc độ, động tác như vậy, chọc cho cô một trận kinh hô, "Ahhh..."

"Em còn muốn rời khỏi anh hay không... Hả?" Anh càng dùng sức, hôn vành tai cô, trong giọng nói lộ vẻ ghen tuông.

"Không..." Cô liên tục gọi, "Ừm... ừm... em không thể sống thiếu anh", cô nghiêng đầu lại, chờ đợi anh hôn lên môi cô.

Anh không dám cử động quá nhiều, sợ đây là lần đầu tiên cô làm tổn thương cơ thể cô. Anh nhặt chiếc hộp nhỏ vừa ném lên giường, cố gắng dùng miệng xé gói ra.

"Nha đầu...... để cho anh đi ra...... " Anh liếm môi cô, hạ thân chậm lại động tác.

Chu Tỏa Tỏa ý loạn tình mê, hai má lộ ra màu đỏ tươi đẹp, trên trán toát ra mồ hôi mịn màng, lồng ngực Diệp Cẩn Ngôn dán vào sự mềm mại đầy đặn của cô, anh đang cưỡng chế chính mình dừng lại.

Chu Tỏa Tỏa đáp lại anh bằng một tiếng kêu quyến rũ. Hai tay cô nắm lấy cánh tay anh. Anh biết cô không muốn anh ra ngoài.

"Ngoan... như vậy đối với sức khỏe em không tốt..." Nói xong, gạt mái tóc dính trên trán cô ra, đau lòng hôn lên má cô, động tác dưới thân càng ngày càng chậm.

Những chuyển động chậm rãi của anh khiến cô trải qua một cảm giác khác lạ. Sự nóng bỏng của anh khiến cô bừng cháy, cô gọi tên Diệp Cẩn Ngôn, khát vọng có được càng nhiều.

"Cẩn Ngôn... đừng đi... a a ân..ưm........" Đầu óc cô trống rỗng, chỉ cảm thấy người đàn ông trên người dùng ánh mắt cực nóng nhìn chăm chú vào mình, dưới thân nó theo yêu cầu của cô không ngừng cho đi, cô muốn càng nhiều hơn nữa, cô yêu anh, yêu anh rất nhiều.

Lúc Diệp Cẩn Ngôn tình mê, buông cái hộp trong tay xuống, quỳ xuống giường, khắc chế tốc độ tăng nhanh, miệng đáp lại lời mời của cô: "Đây cho em.. Tỏa... Tỏa Tỏa của anh... Đều cho em..."

Rốt cục, Tỏa Tỏa nắm lấy ga trải giường, tiếng kêu của cô ngày càng lớn hơn, ôn nhu uyển chuyển, quyến rũ động lòng người, một dòng nước nóng phun ra. Diệp Cẩn Ngôn chỉ cảm thấy mình bị bao bọc trong sự ấm áp của cô, khó có thể kiềm chế, anh nhịn xuống xúc động, tại một khắc cô gọi tên của anh, anh rút ra, cũng là trong nháy mắt đó. Cũng vào lúc đó, chất lỏng ấm áp phun ra dọc theo âm đạo của cô, Diệp Cẩn Ngôn gọi tên của cô, phun lên cái bụng trắng nõn của cô.......

Chu Tỏa Tỏa cả người mệt mỏi xụi lơ ở trên giường, đưa tay hướng anh yêu cầu ôm, đôi mắt của hắn buông xuống, trong tay nắm nó vẫn ngẩng đầu đứng thẳng, thở hổn hển.

"Diệp Cẩn Ngôn......" cô gọi anh.

Có những giọt nước mắt nơi khóe mắt cô, à.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com