Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Đơn phương

Tay ai nâng ô che phút gió mưa
Mà hàng mi theo lưng người trên ngựa
Bước chân đi kéo linh hồn chia nửa
Đắng một điều- ta lại chẳng trao nhau.

Nàng ôm mộng, rồi ôm cả nỗi đau
Kẻ tiến cung, người lau bàn chân xước
Chiếc hài đỏ đâu phải trò cá cược
Tay cầm tay mà nên nghĩa phu thê?

Sao ngăn nàng ra khỏi phút u mê
Giữa nhớ thương với nỗi hờn ai biết?
Giữa hận và yêu, giữa nhiều oan nghiệt?
Giữa lòng nàng và bão tố phong ba?

Cây cau đổ, rồi một cánh chim sa
Bóng xoan đào ai dệt màu khung cửi
Hương thị thơm có dành riêng ai ngửi
Kẻ trở về, người quay bước, mi lem

Một tay ta xưa ô ghé, vén rèm
Cũng tay này đốt cho người hơi ấm
Chẳng trách nàng vô tình nơi cung cấm
Chỉ dám trách mình không thể làm vua...

***

Kể em nghe chuyện Tấm Cám ngày xưa
Màu cổ tích chưa phai cùng năm tháng
Người ta thương nước mắt nàng duyên dáng
Mà quên rằng kẻ ác cũng biết đau

Người gặp lại mà chẳng thể bên nhau
Bởi trái tim vốn đâu cùng nhịp đập
"Nàng vì người mà lạnh lùng bất chấp
Ta vì nàng mà ôm ấp tơ vương"

Lỡ yêu thầm, yêu một kẻ đơn phương
Như ôm vào những tổn thương sưng tấy
Nỗi đau mình và nỗi đau người ấy
Chỉ biết lặng cười đắng chát, sao buông?

Lau mi đi em, đừng khóc, đừng buồn
Bởi chuyện lứa đôi mấy người hiểu được
Một chiều tan vỡ, trời đen, mây ướt
Nơi bước đường này người khóc, người đau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com