Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Một tíêng sau khi đe dọa ch́âm dứt: Thế giới đã mất

Trình Tâm đi thang máy lên mặt đất, lúc ra khỏi cửa lớn của lối vào, cô thấy hội trường lộ thiên vừa mới cử hành nghi thức chuyển giao quyền kiểm soát đe dọa một giờ trước. Những người đến tham gia nghi thức đã về, nơi này trống huếch trống hoác, chỉ có hàng cột cờ vươn những cái bóng dài thượt trong ánh tà dương, hai cột cao nhất treo cờ của Liên Hiệp Quốc và Hạm đội Hệ Mặt trời, phía sau là cờ các nước, đều đang lẳng lặng tung bay trong làn gió nhẹ. Nhìn về trước nữa là sa mạc Gobi trải ra xa tít tắp, có mấy con chim vừa kêu vừa đậu xuống khóm liễu đỏ, đằng xa có thể trông thấy rặng núi Kỳ Liên trải dài, một ít tuyết đọng trên đỉnh núi phác lên vài nét màu bạc.

Mọi thứ vẫn như xưa, nhưng thế giới này đã không còn thuộc về loài người nữa rồi.

Trình Tâm không biết nên làm gì, sau khi đe dọa khu rừng đen tối chấm dứt, không bên nào liên hệ với cô. Lúc này, cũng giống như đe dọa khu rừng đen tối kia, Người Giữ Gươm đã không còn tồn tại nữa.

Cô hoang mang đi về phía trước, lúc ra khỏi cổng căn cứ, hai người lính gác cung kính chào cô. Cô sợ phải đối mặt với họ, Tư nhưng cô nhận ra trong mắt họ, ngoài chút tò mò ra thì không có gì khác nữa, hiển nhiên họ vẫn chưa biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì. Theo quy định thông thường, Người Giữ Gươm có thể tạm thời lên mặt đất trong thời gian ngắn, có thể họ nghĩ rằng Trình Tâm đi lên vì trận động đất khi nãy. Trình Tâm lại thấy có mấy viên sĩ quan bên cạnh một chiếc xe bay quân dụng đỗ gần cổng, họ


thậm chí còn không nhìn cô, chỉ chăm chú nhìn ra phía sau lưng cô, một trong số họ còn chỉ tay về đằng đó.

Trình Tâm quay người nhìn theo ánh mắt họ, liền trông thấy đám mây hình nấm trên đường chân trời đó, đó là bụi đất phun trào từ dưới lòng đất lên, cực kỳ dày đặc, đến nỗi thoạt trông như là vật rắn. Nó đột nhiên xuất hiện giữa trời đất phẳng lặng, trông như thể dùng phần mềm đồ họa tùy tiện cho thêm vào bức ảnh phong cảnh vậy. Nhìn kỹ lại, Trình Tâm cảm thấy đám mây hình nấm đó trông như một cái đầu lâu xấu xí, đang nhăn nhó làm mặt quỷ dưới ánh tà dương. Đám mây hình nấm ấy phun lên từ vị trí mà Giọt Nước xuyên vào tầng đất đá.

Trình Tâm nghe thấy có người gọi tên mình, cô quay lại nhìn, hóa ra là Ngải AA đang chạy tới. AA mặc áo khoác trắng, mái tóc dài bị gió thổi tung bay, thở hồng hộc nói, cô đến gặp Trình Tâm nhưng họ không cho cô vào. AA chỉ vào xe mình nói, cô còn mang đến mấy chậu hoa cho Trình Tâm để ở nơi ở mới, sau đó cô lại chỉ vào đám mây hình nấm ở đằng xa hỏi, có phải núi lửa phun trào hay không, có liên quan gì đến trận động đất vừa nãy không?

Trình Tâm thật sự chỉ muốn ôm AA khóc òa lên, nhưng cố gắng kiềm chế, muốn cô gái vui vẻ trước mắt mình biết chuyện chậm hơn một chút, đồng thời cũng kéo dài thêm một chút dư âm của thời đại đẹp đẽ vừa mới kết thúc này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #tamthe