Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 14: Suối nguồn

Vân Phi Dương ở bên cạnh Thẩm Thập An hết năm cũ, vẫn đợi đến ngày 31 tháng 1, chuẩn bị về nhà. Không về không được, ngày 5 tháng 2 chính là Tết Âm Lịch, nếu không quay về, cậu không chắc có thể về nhà trước giao thừa hay không.

Đẩy vali đến cửa, Vân Phi Dương lưu luyến: "Cậu thật sự không về quê tớ ăn Tết sao? Ba mẹ tớ đều ngóng trông cậu đấy, còn nói là cố ý chuẩn bị đồ ăn ngon cho cậu nữa. Trên đảo lúc nào cũng ấm áp, đến lúc đó hai mình cũng xuống biển bơi lội lướt sóng, bắt cá, lượm vỏ sò, nhiều cái để chơi lắm đó người anh em à."

Thẩm Thập An đưa một cái túi cho cậu, bên trong là nước sốt cà chua cùng nước ép cà chua đã được chuẩn bị kỹ lưỡng, nghe vậy lắc đầu: "Giúp tớ cảm ơn cô chú, chúc họ năm mới vui vẻ, vạn sự như ý. Cậu yên tâm, tớ cũng không phải ở một mình, còn có Thẩm Tầm ở bên cạnh. Hơn nữa, Cố tiên sinh cũng muốn đến đây đón giao thừa."

Vân Phi Dương kinh ngạc: "Cố tiên sinh đón giao thừa cùng cậu hả?"

"Ừ." Thẩm Thập An gật đầu, vẻ mặt bình thản không biểu lộ rõ cảm xúc. Vài năm gần đây, ông Cố, với tư cách là người thừa kế trực tiếp đầu tiên của nhánh trưởng gia tộc, vào mỗi dịp Tết trừ tịch quan trọng này đều phải cùng các trưởng bối trong gia tộc đón Giao thừa và cúng bái tổ tiên. Bình thường, ông chỉ có thể tranh thủ về đây một chuyến vào dịp Tết Nguyên Đán. Năm nay, không biết vì lý do gì, hơn một tuần trước ông đã gọi điện cho Thẩm Thập An, nói rằng sẽ về vào dịp Tết trừ tịch để cùng nhau ăn tối.

Cha ruột muốn đến ăn tết, Vân Phi Dương đương nhiên không cần lo lắng mà mang người về đảo nữa. Một đống lời khuyên bảo bị nuốt trở về, giơ tay ôm ôm Thẩm Thập An: "Được, sang năm gặp lại. Cậu vui vẻ ăn tết đi, chờ tớ về sẽ mang dừa còn to hơn trái bóng rổ cho cậu, hương vị ngọt ngào đảm bảo cậu uống xong còn muốn uống nữa đó."

Lại cúi đầu nhìn nhóc con đứng bên chân Thẩm Thập An: "Tầm Tầm tới đây, nói tạm biệt chú Vân đi."

Thẩm Tầm không thèm để ý đến lời cậu, chỉ hướng về phía cậu nhe hai răng nanh ra: "Ô......"

Thụy Bảo đứng trên vai Vân Phi Dương lập tức đập cánh hét lên: "Tạm biệt! Tạm biệt! Tạm biệt bảo bối!"

"Được rồi, được rồi," Vân Phi Dương trấn an nó: "Nhóc không phải là Tiểu Hắc, sẽ không uy hiếp mày lột hạt dưa, mày sợ cái gì, hừ, càng ngày càng nhát."

Thẩm Thập An sắc mặt không đổi, giấu nhóc con ra sau lưng, nói với Vân Phi Dương: "Cậu định mang anh vũ về nhà thiệt hả? Nếu không để ở chỗ tớ cũng được, nuôi nó cũng không phiền toái."

"Yên tâm, không thành vấn đề." Vân Phi Dương mở khóa kéo áo khoác lông vũ một chút, nhét Thụy Bảo vào trong cùng của túi áo, chỉ để lộ ra cái đầu. "Mình đi ô tô chứ không phải máy bay, kiểm tra sẽ không chặt chẽ như vậy. Lát nữa nhét Thụy Bảo vào trong áo, quàng khăn quàng cổ lên cổ nó, chỉ cần nó không kêu thì không ai phát hiện ra được. Tối qua mình đã tập luyện với nó cẩn thận rồi, con vật nhỏ này rất thông minh mà."

Lại nói với Thẩm Thập An: "Tớ đi đây, bên ngoài lạnh, cậu khỏi dẫn theo nhóc con ra ngoài tiễn tớ, tớ chỉ có một cái vali với một balo thôi, đi thang máy xuống lầu là lên xe được rồi."

Thẩm Thập An cũng không có khách sáo, gật gật đầu: "Khi nào lên xe và về đến nhà đều phải nói cho tớ biết đấy."

"Không thành vấn đề, tạm biệt người anh em, năm mới vui vẻ!"

Thẩm Thập An phất tay: "Năm mới vui vẻ, thuận buồm xuôi gió."

Hai người vẫn luôn nhìn theo Vân Phi Dương đi vào thang máy, lúc này mới đóng cửa nhà lại. Thẩm Thập An cúi đầu nhìn nhóc con: "Anh muốn vào không gian, nhóc ở lại xem TV một mình..."

Lời còn chưa dứt, Thẩm Tầm đã nhanh chóng ôm lấy cẳng chân y, dùng hết tay chân quấn lấy, dính như kẹo mạch nha: "... Không được... Muốn cùng An An... Cùng nhau..."

"Anh có việc quan trọng, lỡ như bị nhóc quấy rối thì làm sao bây giờ."

Thẩm Tầm lập tức lắc đầu như trống bỏi, "... Không... Không quấy rối... Nghe lời..." Nói xong còn giơ tay ra dấu thề thốt: "... Bảo đảm..."

Thẩm Thập An suy nghĩ, quyết định tin tưởng nhóc một lần.

Mang theo Thẩm Tầm dính như kẹo mạch nha tiến vào không gian. Thẩm Thập An cầm chén đầy cherry đặt vào trong lòng nhóc, bảo nhóc ngồi yên trên thảm cỏ xanh: "Nhóc ở chỗ này, không được lộn xộn, có việc thì gọi anh."

Nhóc con chớp đôi mắt ngoan ngoãn gật đầu, chờ Thẩm Thập An vừa đi, ánh mắt như lửa nóng lập tức chuyển hướng đến linh tuyền cách đó không xa — Xung quanh linh tuyển lúc này nhìn qua đều không có thứ gì che chắn lại, nhưng không có Thẩm Thập An cho phép, nhóc căn bản không thể tới gần. Hồi tưởng lại lần trước móng vuốt bị lôi đình đốt cho đau nhức, Thẩm Tầm méo miệng, lưu luyến thu ánh mắt lại.

Thẩm Thập An bước vào khu rừng cà chua, màu xanh mướt um tùm trải dài. Thoạt nhìn, "Cà chua đại thụ" không có gì khác biệt so với lúc trước. Quả cà chua to như trái bóng rổ có màu đỏ rực rỡ như lửa, căng mọng và gần như trong suốt, trông vô cùng hấp dẫn. Quan trọng hơn, không có quả nào bị chín quá mức hay có dấu hiệu hư hỏng.

Việc những trái cây giữ được độ tươi lâu hơn dự kiến là một tin tốt. Tuy nhiên, đây không phải là mục đích chính của Thẩm Thập An.

Trước đây, khi bắt đầu gieo trồng, Thẩm Thập An chỉ dự định sử dụng diện tích 3 mét x 3 mét, tổng cộng 9 mét vuông. Tuy nhiên, không ngờ rằng gần như tất cả 2.000 hạt giống đều nảy mầm và phát triển thành một khu rừng cà chua rậm rạp như thế.

Điều kỳ diệu hơn nữa là khi Thẩm Thập An quan sát khu rừng cà chua từ bên ngoài, diện tích gieo trồng 9 mét vuông dường như không có bất kỳ thay đổi nào. Tuy nhiên, một khi y bước vào ranh giới của khu vực gieo trồng 9 mét vuông, không gian xung quanh bỗng chốc mở rộng ra hàng trăm, hàng nghìn lần, hiện ra toàn cảnh khu rừng cà chua, tựa như bước vào một không gian hoàn toàn mới lạ.

Nếu như y suy đoán không sai, mảnh đất này có tồn tại không gian gấp. Hơn nữa, không gian gấp có thể mở rộng diện tích theo nhu cầu của cây cối. Mục đích chính của Thẩm Thập An khi tiến hành thí nghiệm này là xác định kích thước tối đa mà không gian gấp có thể mở rộng.

Thẩm Thập An đã ấp ủ ý tưởng thực hiện thí nghiệm về không gian gấp từ lâu, và đã chuẩn bị đầy đủ tài liệu và dụng cụ cần thiết. Tuy nhiên, do một số sự kiện bất ngờ xảy ra, bao gồm việc phát hiện vòng bảo hộ bí mật của linh tuyền, và việc Tiểu Hắc thành tinh, y buộc phải tạm hoãn thí nghiệm. Giờ đây, khi chỉ còn lại y và Thẩm Tầm, không còn lo lắng về sự quấy nhiễu từ bên ngoài, đây là thời điểm hoàn hảo để Thẩm Thập An tiếp tục thực nghiệm của mình.

Do không gian bị cô lập, nên không thể thu nhận tín hiệu vệ tinh, các phương pháp đo lường diện tích thông thường không thể áp dụng. Thẩm Thập An đã sử dụng thước cuộn công nghiệp đã chuẩn bị sẵn để đo lường nhiều lần. Cuối cùng xác định được diện tích của khu rừng cà chua là 3.600 mét vuông.

Diện tích này gấp 400 lần so với diện tích gieo trồng ban đầu mà y đã vẽ ra, cho thấy sự mở rộng đáng kinh ngạc của không gian gấp.

Thẩm Thập An ghi chép số liệu thu thập được vào sổ tay. Sau đó, dựa trên tổng số 2.362 cây cà chua trong khu rừng, y tính toán ra diện tích sinh trưởng bình quân cần thiết cho mỗi cây cà chua là 1.524 mét vuông.

Tiếp theo, y vẽ ra ba khu vực thí nghiệm nhỏ bên cạnh khu rừng cà chua. Mỗi khu vực có kích thước 10cm x 10cm, tương đương với diện tích 0.01 mét vuông.

Lý do diện tích ruộng thí nghiệm được chọn nhỏ như vậy là vì, cà chua trong không gian đã có rất nhiều. Mặc dù thời gian bảo quản cũng khá tốt, nhưng nếu không ăn hết thì phải xử lý thế nào, đây vẫn là một vấn đề lớn.

Hai là, Thẩm Thập An tính sơ bộ, tổng diện tích đất ban đầu của không gian chỉ khoảng 100 mét vuông cộng thêm 50 mét vuông, tức là khoảng 5.000 mét vuông, tương đương với một nửa sân vận động lớn. Mặc dù diện tích này có thể được mở rộng, nhưng mỗi mét vuông đất ban đầu vẫn rất quý giá. Trước khi có kế hoạch sử dụng cụ thể, tốt nhất là nên tiết kiệm tối đa để tránh lãng phí.

Sau khi đánh dấu các ruộng thí nghiệm, Thẩm Thập An tiến hành gieo hạt giống cà chua. Ở ruộng số 1, y gieo 3 hạt giống cà chua, ở ruộng số 2 gieo 5 hạt, và ở ruộng số 3 gieo 10 hạt. Sau đó, y lấy một chậu nước linh tuyền từ khe nhỏ tưới cho từng ruộng. Lúc này, y chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi kết quả.

Dựa theo giới hạn của không gian, mỗi cây cà chua cần diện tích sinh trưởng tối thiểu là 1.524 mét vuông, đây là điều kiện lý tưởng để cây phát triển tốt nhất. Nếu không gian có thể được mở rộng bội số không giới hạn, ba ruộng thí nghiệm này có thể được mở rộng tương ứng lên 4.57 mét vuông, 7.62 mét vuông và 15.24 mét vuông. Tương ứng, tỷ lệ mở rộng là 457 lần, 762 lần và 1524 lần.

Thẩm Thập An viết liên tục các con số lên sổ tay. Nếu việc mở rộng ruộng thí nghiệm số 3 thành công, nghĩa là diện tích đất có thể mở rộng tối đa 1524 lần. Sau đó, y sẽ tiến hành tăng số lượng giống cây tương ứng trong các ruộng thí nghiệm, cho đến khi thí nghiệm đạt đến giới hạn mở rộng tối đa.

Gấp lại quyển sổ, Thẩm Thập An kẹp bút vào giữa, rồi ngồi xuống bên cạnh Thẩm Tầm. Y đưa tay lấy ra một cherry lớn từ trong chiếc chén pha lê. Loại cherry này y mới mua hôm qua, màu hồng đậm gần như đen, nhập khẩu, thơm ngọt thanh tao. Thẩm Tầm đặc biệt thích, độc chiếm mâm đựng trái cây không cho ai đụng, trừ Thẩm Thập An ra. Tối hôm qua Vân Phi Dương cố ý trêu chọc nhóc, kết quả là hai đứa "trẻ trâu" suýt đánh nhau.

Ăn xong, Thẩm Thập An nhổ hạt vào lòng bàn tay, nhìn xung quanh rồi hỏi Thẩm Tầm: "Nhóc ném hạt đâu rồi?"

Thẩm Tầm hai bên má căng phồng, giống như sóc con tích trữ lương thực qua mùa đông, chỉ vào mảnh đất đen trước mặt: Tự chui vào trong đất hết rồi. Cũng đem hạt trong lòng bàn tay Thẩm Thập An vùi vào đất, thuận tay tưới thêm chút nước linh tuyền: "... Ăn ngon quá..."

Hôm nay gieo một hạt anh đào, ngày mai mọc ra cây anh đào, quả là kỳ diệu!

Thẩm Thập An bật cười, giơ tay xoa đầu Thẩm Tầm, sau một lúc lâu, y quay đầu nhìn lướt qua ruộng thí nghiệm, ánh mắt sáng lên, lập tức đứng dậy: Hạt giống đã nảy mầm!

Lần trước Thẩm Thập An phát hiện hạt giống cà chua đã trưởng thành đã qua một đêm - nếu tính đến sự khác biệt về tốc độ dòng chảy thời gian trong và ngoài không gian, thực tế là hai đêm. Y cho rằng ít nhất phải sau vài giờ mới có thể nhìn thấy sự thay đổi, nhưng không ngờ rằng tốc độ sinh trưởng của hạt giống sau khi tưới nước linh tuyền lại nhanh như vậy.

Nhìn vào những cây cà chua đã trưởng thành sau này, trải nghiệm hoàn toàn khác với việc chứng kiến ​​toàn bộ quá trình một hạt giống trưởng thành thành "cây đại thụ".

Cảm giác như đang xem một video tua nhanh hàng trăm nghìn lần về quá trình sinh trưởng của thực vật. Hạt giống cà chua được gieo cách đây hơn hai mươi phút, với tốc độ nảy mầm, vươn cao và trưởng thành kinh ngạc khiến người ta nín thở. Chỉ trong một giờ ngắn ngủi, nó đã cao đến ngang eo Thẩm Thập An.

Theo theo thân cây uốn lượn mà sinh trưởng, da cây mọc ra lớp lông tơ mịn màng, chồi non nhỏ bé vươn ra thành lá cây xanh biếc... Thời điểm yên lặng lắng nghe, thậm chí có thể nghe thấy tiếng nước chảy vui vẻ trong rễ cây. Cái tĩnh lặng của thực vật bộc phát ra sức sống mãnh liệt, chỉ có thể dùng hai chữ "kỳ tích" để miêu tả sinh mệnh cuồng nhiệt này.

Khi thân cây cao hơn đầu Thẩm Thập An, những nụ hoa màu vàng nhạt dần dần hé nở từ kẽ lá. Thẩm Thập An đã sớm bật điện thoại, mở phần mềm ghi chép thời gian sinh trưởng của mầm cà chua, đợi đến khi nụ hoa nở hoàn toàn và thụ phấn thành công thì mới có thể kết trái...

Từ từ.

Thẩm Thập An cả người cứng đờ, đột nhiên ý thức được một vấn đề quan trọng nhất mà bản thân đã bỏ qua: Trong không gian, cà chua làm thế nào để thụ phấn?

Không gian này hoàn toàn bị cô lập với thế giới bên ngoài, ngoại trừ thông qua y, không có bất kỳ vật phẩm hoặc sinh vật nào có thể đi vào. Và y đã ở trong không gian này trong một thời gian dài, chưa bao giờ phát hiện ra bất kỳ dấu vết nào của ong mật hoặc côn trùng thụ phấn khác. Vậy, trong tình huống này, những cây cà chua trước mặt y rốt cuộc đã được thụ phấn và kết trái như thế nào?

Chưa kịp để Thẩm Thập An suy nghĩ kỹ, mười tám cây cà chua thụ mới trồng đã nở hoa rực rỡ. Như được kích thích bởi một điều kiện nào đó, toàn bộ không gian bỗng vang lên một tiếng vù vù kỳ lạ.

Thẩm Thập An đột nhiên quay đầu lại, theo âm thanh hướng mắt về phía nhà trúc —

Trước nhà trúc có hai cây to, một cây là cây đào, cành lá xanh biếc xum xuê, cây kia là loại cây mà y không biết, trên cây nở rộ những bông hoa màu vàng nửa trong suốt rực rỡ. Lúc này, hàng chục điểm sáng lấp lánh giống nhau như được tách ra, biến thành vô số côn trùng rung động vù vù.

Có chỗ nào giống hoa đâu? Rõ ràng là hàng trăm hàng nghìn con ong mật to nhỏ tụ tập lại với nhau. Những con ong mật này có màu vàng nhạt, nửa trong suốt, bám vào nhau và quấn quýt trên cành cây, thoạt nhìn giống như những bông hoa đang nở rộ.

Thẩm Thập An ôm chặt Thẩm Tầm, lùi lại phía trước dòng suối nhỏ đối diện để tránh đàn ong, nhưng đàn ong dường như không hề quan tâm đến họ, mà bay thẳng về phía mười tám cây cà chua, lượn lờ giữa những bông hoa rực rỡ.

Khoảng hai mươi phút sau, đàn ong lại tụ tập thành một khối và bay trở về phía cái cây trước nhà trúc, một lần nữa xếp chồng lên nhau, tạo thành những "bông hoa" tĩnh lặng bất động. Thẩm Thập An đã nhiều lần bước vào không gian này, từng mơ hồ nhận thấy rằng những "bông hoa" này có chút khác biệt so với lần đầu tiên y chứng kiến, nhưng cụ thể khác biệt ở đâu thì không thể nào phân biệt được. Lúc này, rốt cuộc đã rõ ràng:

Sau khi thu thập phấn hoa, kích thước đầu của ong mật đã tăng lên một chút. Đơn lẻ một con thì khó có thể phát hiện, nhưng khi hàng chục, hàng trăm con ong tụ tập lại với nhau, "bông hoa" do chúng tạo thành rõ ràng có biến đổi về kích thước.

Thẩm Thập An đợi thêm một lúc, xác định rằng đàn ong đã trở lại trạng thái yên lặng và không có bất kỳ động tĩnh gì mới thả Thẩm Tầm xuống. Theo những gì quan sát được, dường như đàn ong chỉ phản ứng khi có thực vật nở hoa, và phản ứng này tỷ lệ thuận với số lượng phấn hoa thu thập được. Tuy nhiên, vẫn chưa xác định được đây là loại ong gì, nhưng miễn là chúng không có tính hung dữ thì sự tồn tại của đàn ong đối với Thẩm Thập An là một tin tốt, ít nhất y không cần phải đi bắt ong mật từ bên ngoài để thụ phấn.

Thẩm Tầm càng nghĩ càng sâu, nhìn chằm chằm vào cây ong mật nuốt nước miếng: "Mật ong... Ngon quá..." Hấp thu sinh mệnh từ nước suối, nở hoa, phấn hoa biến thành mật, nhất định rất bổ dưỡng!

Sau một lúc, hoa cà chua trên cây đã lần lượt héo tàn, để lại những quả màu xanh lơ lớn. Thấy quá trình thụ phấn của cà chua đã gần như kết thúc, Thẩm Thập An cầm thước cuộn đo diện tích của ba thửa ruộng thí nghiệm.

Ruộng thí nghiệm 1 có 3 cây cà chua, diện tích ban đầu là 0,01 mét vuông và diện tích sau khi hoàn thành là 4,57 mét vuông. Như vậy, diện tích đã tăng 457 lần sau khi cà chua phát triển.

Ruộng thí nghiệm 2 có 5 cây cà chua, diện tích ban đầu là 0,01 mét vuông và diện tích sau khi hoàn thành là 6,66 mét vuông. Tỷ lệ khuếch trương của ruộng thí nghiệm 2 là 666 lần.

Ruộng thí nghiệm 3 có 10 cây cà chua, diện tích ban đầu là 0,01 mét vuông và diện tích sau khi hoàn thành là 6,66 mét vuông. Tỷ lệ khuếch trương của ruộng thí nghiệm 3 cũng là 666 lần.

Nói cách khác, diện tích tối đa mà không gian có thể mở rộng là 666 lần. Do ruộng thí nghiệm số 2 và số 3 đã đạt đến mức mở rộng tối đa, nên diện tích trung bình cho mỗi cây cà chua nhỏ hơn so với không gian ban đầu, nhìn có vẻ hơi chật chội.

Dựa trên tính toán này, với diện tích ban đầu là 5000 mét vuông và tỷ lệ mở rộng 666 lần, diện tích gieo trồng thực tế của Thẩm Thập An trong không gian ước tính khoảng 3,33 km vuông.

Có thể trở thành đại địa chủ chỉ sau một đêm!

Trong khi đó, đứa con ngốc nghếch của địa chủ chôn hạt anh đào xuống đất nhưng không có phản ứng gì. Thẩm Thập An cho rằng điều này có thể là do sự khác biệt trong quá trình sinh trưởng giữa thực vật thân thảo và thực vật thân gỗ.

Thí nghiệm đạt được mục tiêu một cách hoàn hảo, Thẩm Thập An rất hài lòng. Quay đầu lại, thấy nhóc con đang vây quanh cây ong mật, đi lại quanh quẩn không biết muốn làm gì. Thẩm Thập An không quan tâm đến nhóc, thu dọn hạt giống và dụng cụ, chuẩn bị đi tắm trong linh tuyền một lúc. Trước đây, y không thể ở trong không gian quá lâu vì Vân Phi Dương ở bên ngoài. Tính từ khi Tiểu Hắc hóa thành người, đã hai tuần rồi y không tắm ở linh tuyền.

Nhưng khi vừa đến bên bờ linh tuyền, Thẩm Thập An phát hiện ra điều bất thường. Sương mù dày đặc bao trùm linh tuyền, tiếng nước chảy róc rách thường vang lên từ suối nguồn chảy xuống, lúc này lại hoàn toàn im ắng.

Lòng Thẩm Thập An bỗng chốc căng thẳng, y bước nhanh qua sương mù đến bên suối nguồn:

Suối nguồn hoàn toàn khô cạn, không còn một giọt nước nào.

Tác giả có lời muốn nói:

Suối nguồn: Cảm giác bản thân bị hút khô!

Hành động của Vân Phi Dương là sai, đừng bắt chước theo =)))

Đây là tóm ý của tác giả đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com