Chương 15
Kì thi giữa học kì hai của năm ba đang đến gần, mặc dù điều đó có vẻ không quan trọng với ba anh em tóc đỏ này lắm.
Cale quá lười để học lại đống kiến thức cao trung một lần nữa, cậu đã đọc qua chúng rồi nên chẳng cần lo lắng về việc này.
Đối với Luna, thứ duy nhất con bé căm thù vào vài kiếp trước là môn Vật lí. Nhưng giờ thì hết rồi, cái danh Thần Thời Không cũng không phải để trưng. Cô nắm vững tất cả cấu trúc tồn tại trong hư không.
Còn Barrow, đừng nghĩ vì hắn chưa tiếp xúc với mấy thứ này nên không thể học nó. Xin thưa với các bạn là từ ngày sống chung, hắn cũng dần nhiễm thói "hễ chán là đọc sách hoặc ngủ" của Cale và Luna rồi.
Chỗ nào khó hiểu là hắn sẽ đeo bám hai đứa em cả ngày đến khi hết thắc mắc mới thôi.
Và thành quả của việc được một kẻ có thể nhớ mọi thứ với bộ não không giống người thường và một vị Thần am hiểu Không gian đích thân giảng dạy thì làm sao có thể học dốt được.
Nếu mà còn không học được thì chắc chắn là ngu bẩm sinh chứ không phải do trình độc giảng dạy của họ.
Đến ngày có điểm thi, không ngoài dự đoán, cả ba người đều nằm trong top 5 người có thành tích cao nhất của năm ba.
Sau tiết học buổi sáng hôm đó, Luna quyết định xuống khu học của năm nhất để tìm Chifuyu, người cô mới biết được là học cùng trường với mình.
Lúc Luna đi Cale cũng vừa mới tỉnh ngủ. Cậu và Barrow từ chối động đậy.
Cale nhớ đồ ăn Beacrox làm. Đã rất lâu rồi cậu chưa được ăn đồ do anh ta nấu. Chắc là từ lúc mọi người ở đó bắt đầu thay đổi, họ quan tâm tên nhóc kia hơn, là lúc cậu dần trở nên "bớt quan trọng" hơn.
Nghĩ đến đây, Cale rũ mi mắt. Tốt nhất là không nên nghĩ nữa, nghĩ tiếp sẽ chỉ nghĩ đến những ngày tháng đau khổ đó thôi.
Barrow nhìn Cale đang gục xuống bàn. Lúc trước hắn không hiểu và cũng chưa từng cố hiểu, tại sao gia đình của vị anh hùng này lại quan tâm hắn ta như vậy.
Cả tên anh hùng này, cả những kẻ mà hắn coi là gia đình, tất cả bọn chúng đều sẵn sàng bảo vệ lẫn nhau. Sao chúng lại lo lắng khi tên anh hùng này bị thương như vậy. Hắn không hiểu.
Barrow chẳng thể nhớ nổi mình có từng như vậy hay không, dù sao đối với hắn lúc đấy, mấy thứ tình cảm đó rồi cũng sẽ phai dần theo thời gian.
Khi chết đi hắn đã cược rằng một ngày nào đó lũ anh hùng đó cũng sẽ làm tổn thương lẫn nhau.
Và hắn đã đúng.
Hắn chế giễu bọn chúng từ tận đáy lòng, rằng bản thân hắn đã đúng.
Nhưng rồi lại vướng vào đúng thứ hắn từng chế giễu.
Lời nguyền bị gỡ bỏ, hắn có tình cảm. Hắn quen biết một vị Thần tuy lớn tuổi nhưng luôn quấn lấy hắn khi còn ở cái không gian trắng bóc ấy. Về sau hắn chăm sóc vị Thần đó, cũng chăm sóc cả kẻ thù đã giết hắn trước kia.
Hắn không thể không thừa nhận. Từ vài năm gần đây, trong vô thức hắn đã coi hai kẻ này là em hắn. Vô thức bảo vệ và quan tâm những kẻ mà hắn coi thường nhất.
Từ lúc nhận ra được bản thân đã có tình cảm với hai đứa em, Barrow lại cười nhạo chính mình. Nhưng rồi cũng dần chấp nhận sự thật. Tự nói với bản thân.
'Nếu lũ anh hùng kia không cần ngươi nữa, vậy ta có thể cướp ngươi từ chúng thôi.'
***
Luna đi dọc hành lang khu dạy học của năm nhất thu hút rất hiều ánh nhìn.
'Lũ năm nhất đúng là ồn ào, phiền chết mất.'
Gần đến lớp của Chifuyu cô càng cảm thấy phiền phức với đống lời bàn tán xung quanh.
Lúc cô vươn tay lên muốn che tai, một cái tai nghe chống ồn từ đằng sau áp vào.
Luna đặt tay lên hai bên tai nghe, gỡ xuống quay lại nhìn người kia.
"Chifuyu, tai nghe này là sao?"
Chifuyu nhìn Luna, nhẹ giọng nói.
"Tai nghe lần trước không chặn được tiếng ồn, khiến chị bị thương."
Chifuyu nói bằng giọng ổn định, có vẻ như là nhẹ hết mức vì không muốn gây ồn cho Luna. Đổi lại, cậu nhóc đứng rất gần Luna để chắc chắn cô nghe thấy điều mình nói.
Luna hơi nhích ra một chút.
"Không cần đứng gần vậy, cứ nói bình thường. Tai chị chỉ là chảy máu chút thôi, không cần để tâm."
Chifuyu hơi nhíu mày, nhưng cũng ngoan ngoãn gật đầu.
"Chị sao lại xuống đây?"
"Chị thi xong rồi, xuống xem tình hình ôn luyện của mấy đứa. Có khó khăn gì cần giúp không?"
Nghe lời câu hỏi, Chifuyu như tìm được cứu tinh. Cậu nhanh chóng gật đầu, lí nhí bảo rằng bản thân kém môn Ngoại Ngữ.
Luna thấy dáng vẻ này của Chifuyu thì chỉ biết nhịn cười, trông cái dáng vẻ này có khác gì bị phạt đâu.
Chifuyu bảo Luna đeo tai nghe lên rồi đưa cô vào lớp của mình.
Vừa vào đã thấy là còn ồn ào hơn cả ngoài hành lang. Thấy Chifuyu cùng với Luna đi vào, cả lớp lập tức im bặt.
Chifuyu dắt Luna đến bàn học của mình.
"Đưa bài kiểm tra tháng vừa rồi môn Ngoại Ngữ của em cho chị."
Xem xong Luna như không thể tin nổi, cô bảo Chifuyu lấy cả những bài khác và vở ghi chép trên lớp ra.
Chifuyu làm theo lời Luna nói mà không một lời phàn nàn. Thấy Luna xem xong hết đống bài kiểm tra và vở ghi chép của mình rồi thở dài mới ánh mắt mệt mỏi, Chifuyu hơi lo lắng hỏi.
"Tệ lắm ạ? Em nghĩ là thi giữa kì tới đây không sống nổi rồi."
Luna nhìn đống bài kiểm tra, lại nhìn sang cậu nhóc ủ rũ bên cạnh.
Thật sự thì bài kiểm tra của Chifuyu không đến mức không cứu chữa nổi. Cậu nhóc này vẫn làn khá tốt mấy kiến thức cơ bản. Khả năng nghe rất tốt là đằng khác. Phần phát âm và chuyển đổi câu không tốt lắm, nói thẳng ra là tệ.
Nhưng cậu nhóc này đã rất cố gắng, bài kiểm tra tháng gần đây nhất đã đạt 57/100 điểm rồi. Vở ghi chép cũng chi chít chữ viết, chắc chắn là không bỏ lỡ tiết nào đây.
Luna đặt xấp bài xuống, quay qua nhìn cậu trai đang ủ rũ như con mèo đang bị phạt kia.
"Không tệ lắm, hơi kém phần phát âm và chuyển đổi câu. Khả năng nghe của em rất tốt. Chiều Chủ Nhật hàng tuần đến nhà chị, chị dạy thêm cho em. Ổn không?"
Chifuyu ngạc nhiên khi bản thân được khen, gật đầu lia lịa.
Xong việc thì cũng hết giờ nghỉ trưa, Luna trả lại tai nghe cho Chifuyu, khi cô vừa ra khỏi cửa, Chifuyu chợt nhớ ra gì đó. Cậu ta chạy ra ngoài cửa.
"Chị, về tiền h-."
"Không lấy tiền của em. Thi giữa kì thật tốt rồi chị sẽ đòi thù lao sau."
Luna nhanh chân rời đi, không để cho Chifuyu nói gì thêm nữa.
***
Buổi tối, Erda đưa tập thông tin mình tìm được đến trước mặt ba anh em.
Erda vừa báo cáo vừa bổ sung thêm một vài chi tiết.
"Đối với tên bác sĩ, những đồng nghiệp hay bàn tán rằng xung quanh gã ta dạo gần đây luôn có một mùi hương kì lạ."
"Còn cả tên nhóc mới nổi nữa. Hắn giống hệt với kẻ mà cô cậu cho tôi xem."
Erda lôi ra một tờ giấy, trên đó là chân dung một cậu thanh niên.
"Tôi đã xác nhận cả trăm lần, tên mới nổi đó chính là người đã vào phòng bệnh của nhóc Draken theo như lời cô cậu chủ nói."
Bức vẽ rất chi tiết, nó được vẽ lại theo kí ức của Cale về mặt mũi của tên đã va vào cậu hôm đó.
Thấy ba cô cậu chủ của mình im lặng không nói gì, Erda dè dặt hỏi.
"Là ai vẽ bức chân dung này vậy? Theo ta nhớ thì Cale và Luna rất dở khoản vẽ sinh vật sống, đặc biệt là chân dung."
Erda nói không sai, Cale và Luna như thể có thù với việc vẽ tranh vậy. Anh thề là mấy bức tranh của Luna chỉ toàn là phong cảnh, cùng lắm thì vẽ được bộ xương. Còn Cale thì chỉ vẽ nếu như bắt buộc phải làm vậy.
Nhưng chung quy lại thì tranh về sinh vật sống của hai đứa này xấu như bị nguyền rủa vậy. Nên chắc chắn cái bức chân dung chân thực này không thể nào là của hai đứa nó được.
"Anh Barrow vẽ đấy."
Erda nhận được câu trả lời từ Luna mà thấy hoài nghi nhân sinh.
'Ai vẽ cơ? Tên nhóc Barrow khùng điên hay quăng dao vào mình đấy á?'
Erda tự nhủ cả ngàn lần trong đầu rằng chắc chắn là bản thân nghe nhầm. Không thể có chuyện tên nhóc côn đồ suốt ngày lăm lăm mấy thứ sắc nhọn trên tay có thể ném anh bất cứ lúc nào, lại vẽ được bức chân dung xịn như đi in ấn ngoài tiệm thế này được.
"Là thật."
Lời xác nhận bình thản của Cale càng làm Erda không tin nổi.
Erda quyết định không suy nghĩ nữa.
Cale xem báo cáo của Erda, ngước lên hỏi.
"À, trình độ của hai tên này thế nào?"
"Tên bác sĩ không có gì cả. Nhưng tên người mới đó chắc chắn không hề yếu. Chỉ là giả vờ yếu đuối, thảo mai đến nỗi giờ nghĩ lại vẫn nổi da gà."
Erda rùng mình ôm lấy bản thân.
Báo cáo xong xuôi, ba anh người đuổi Erda ra khỏi phòng.
"Tên nhóc người mới này không ổn chút nào. Em vừa thử tiên tri một chút, kết quả của trận đánh sắp tới của nhóc Manjirou."
Luna nghĩ về thứ "tương lai" mà bản thân vừa thấy. Vì đang ở thế giới không có mana nên cô phải hạn chế dùng sức mạnh, nhưng như vậy cũng đủ để thấy được những mảnh rời rạc của tương lai sắp tới.
Dựa vào đấy thì ở trận chiến với tên mới nổi kia, Manjirou sẽ thua. Sau đó tên kia sẽ giở cái trò "tôi công nhận năng lực của cậu" và làm bạn với Manjirou.
Một mảnh tương lai khác là cảnh Shinichirou bị bắn chết bởi Izana. Cái khác là khung cảnh Chifuyu chết cháy trong cửa hàng của mình cùng với con mèo Peke J khi cậu đẩy Baji và Kazutora ra khỏi đám cháy.
Một khung cảnh nữa, anh trai Luna cũng xuất hiện, đó cũng là cái tương lai cô ghét nhất.
Ở tương lai đó, anh trai Cale của cô bị tra tấn dã man, cuối cùng bị dìm xuống nước mà chết, thi thể còn bị mặc kệ cho thối rữa mục nát.
Luna đã nhìn thấy những kẻ gây ra chuyện đấy, kẻ đã tra tấn anh trai cô một cách vô nhân tính. Đó là một gương mặt quen thuộc, gương mặt mà cô đã gặp trong mấy năm qua - Sano Manjirou. Cùng với cái "người bạn" đã đánh bại cậu ta. Còn có cả kẻ trung thành nhất với Mikey, Sanzu Haruchiyo.
Luna muốn nói chuyện này cho Cale và Barrow nghe, nhưng kẻ nhìn trộm tương lai nếu nói ra thứ bản thân đã thấy thì sẽ chỉ tạo ra thêm một tương lai tồi tệ hơn thôi.
Tương lai chắc chắn sẽ xảy ra, giờ chỉ có thể nghĩ cách giảm thiểu thiệt hại hết mức thôi.
'Dám giết anh Cale, ta không loại bỏ ngươi thì sau này ta không làm Thần nữa.'
Nhưng Luna còn một thắc mắc. Trong tương lai cô nhìn thấy, sao lại không thấy cô và Barrow.
***
Ngày hẹn cho trận chiến đã có, một tuần sau kì thi cuối kì.
Ở một bãi sửa xe bỏ hoang, cậu thanh niên có mái tóc vàng mềm mại trông rất yếu đuối, có cảm tưởng như chỉ vô tình dẫm phải một bông hoa dại cậu ta cũng sẽ rơi lệ mà xin lỗi bông hoa đó.
Xung quanh cậu ta là một nhóm côn đồ, nền đất trước mặt lại là những người nằm la liệt, trên cơ thể chi chít những vết bầm và vết máu.
Đặt cậu thanh niên đó trong hoàn cảnh như này không hoà hợp chút nào.
Một tên côn đồ ở gần cậu thanh niên lên tiếng.
"Semai-san, có cần bắt cả tên Draken không?"
Cậu thanh niên, Semai* trả lời.
"Không cần, tao đã mua chuộc bác sĩ để đầu độc cậu ta, các người chỉ cần làm cho một vài thành viên chủ chốt của chúng gặp"tai nạn ngoài ý muốn" là được."
Semai bổ sung.
"À, còn cái tên tóc đỏ dài đi cùng Mikey hôm nay, cố mà bắt hắn về, đừng để hắn phá kế hoạch của tao."
__________________
-Luna-
*Semai: hẹp hòi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com