Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Thầy trò

Vào đêm bái sư đó Chiến Khôi Ngô liền vào ở trong tiểu khoa viện của Cửu An hầu phủ, sau đó hắn mới phát hiện, Mộ Thủ Nhất căn bản không ở Hầu phủ, y ở đâu? Quản gia Hầu phủ nói không biết; đi làm gì? Quản gia vẫn nói không biết; khi nào trở về? Quản gia không biết như trước...

Trong lòng Chiến Khôi Ngô nhất thời nguội lạnh.

Mà cũng trong lúc đó, Lý Thánh Bình qua loa đánh một bộ quyền pháp dưỡng sinh xong, lại giống như thường ngày ngồi xổm dưới tàng cây lựu nhìn Mộ Thủ Nhất luyện võ.

Tiểu hoàng tử lại bị ném cho Lý Trường Định dẫn đi, Lý Trường Định trở thành một bảo phụ (cũng như bảo mẫu í =]]]]), ngoại trừ vài ngày đầu luống cuống tay chân, biểu hiện về sau xem như đủ tư cách.

Cho nên buổi tối mỗi ngày, Lý Trường Định ăn khuya trong cung, sẽ bị đại ca yêu cầu đóng gói mang tiểu hoàng tử hồi phủ.

Buổi tối này cũng không ngoại lệ.

Mộ Thủ Nhất luyện đao pháp xong, đem đao đặt lại vào giá binh khí, Lý Thánh Bình như cũ lau mồ hôi cho y, xử lý y phục, Mộ Thủ Nhất trực giác tâm tình của hắn có chút bất thường, suy tính chốc lát, nói: "Chủ thượng, là Nguyên luyện không tốt sao?"

"À không, không phải." Lý Thánh Bình vốn cũng không muốn giấu giếm, chỉ là đang lựa lời, nếu y hỏi, hắn cũng không mè nheo nữa, vì vậy trực tiếp nói: "Ta chỉ là đang nghĩ, vì sao ngươi không cho Chiến Khôi Ngô làm lễ bái sư?"

"Những võ tướng chúng tôi, vốn không có nhiều lễ nghi phiền phức như vậy, chủ thượng yên tâm, tôi sẽ không làm chậm trễ hắn..."

Lý Thánh Bình đánh gãy lời y: "Đây chỉ là lời ngụy biện của ngươi. Ta cùng ngươi bao nhiêm năm, trong lòng ngươi suy nghĩ gì, ta không dám nói đều biết hết, nhưng ít ra cũng biết tám chín phần mười."

Mộ Thủ Nhất bị vạch trần lời nói dối, yên lặng cúi đầu.

"Nói đi." Lý Thánh Bình vô cùng thuần thục nắm tay y, hai người giống như thường ngày, sóng vai đi về hướng tẩm cung.

"Chủ thượng, thần trong nô tịch, bất luận chủ thượng phong hầu rất cao cho thần cùng không thay đổi được xuất thân tiện tịch của thần. Người bên ngoài chọc vào sống lưng của thần mà mắng, thần không phải không biết, dân gian lỗ mãng, cũng không để ý, Khôi Ngô là một thiên tài thật sự, là mầm mống tốt, hiếm có lại là con cháu thế gia, làm sao có thể không thèm để ý? Bái một nô lệ làm thầy, thật sự bất lợi cho tương lai Khôi Ngô khi đi vào quan trường. Thần có hôm nay, dựa vào phần tín nhiệm sủng ái độc nhất của chủ thượng. Có thể Khôi Ngô không biết, nếu trên lưng hắn mang danh đệ tử nô lệ, cả đời đều sẽ bị hủy."

"Hừ, ngươi nghĩ được nhiều thật. Ta đây hỏi ngươi, đồ đệ của nô lệ, là bêu danh, vậy con của nô lệ thì sao? Kim Sinh là con trẫm, hoàng tử Đại Hoa, không đúng, là thái tử, đế vương tương lai, nó thân là con nô lệ, chẳng phải so với đệ tử nô lệ càng ti tiện hơn? Như vậy thần tử của nó, lại có mấy người có thể so sánh với Khôi Ngô cao quý?"

"Con nhà quân vương, lại há có thể đặt ngang hàng mà bàn luận với người bình thường? Thứ thần vô lễ nói năng xằng bậy, nếu bệ hạ có hậu cung ba nghìn, đương nhiên con trai trưởng của hoàng hậu tôn quý, con của nô tỳ thì ti tiện, đây là thường tình!"

"Nực cười, ngươi chính là hoàng hậu của trẫm, con của đồ đệ ngươi, ai có thể sánh bằng? Ai dám so sánh? Hàng năm Tướng Học Cung thu mười mấy đệ tử, ngươi là quan tổng tài, trên danh nghĩa bọn họ đều là đồ đệ của ngươi, Trường Định cũng vậy, lẽ nào đều là ti tiện!"

"Trên danh nghĩa là đồ đệ, sao có thể so với đệ tử thân truyền dâng trà bái sư? Chủ thượng... thần cảm thấy như vậy rất tốt. Vừa không gây trở ngại cho hắn học bản lãnh của thần, cũng không làm hại thanh danh của hắn, nhìn về lâu dài, đối với thần cũng tốt, miễn đi hiềm nghi kết bè kết cánh, cũng tránh cho thần bị nhân tình đệ tử quấy nhiễu."

Lý Thánh Bình không nói, hắn thật sự tức giận chuyện Mộ Thủ Nhất lấy xuất thân ra nói. Nhưng giờ khắc này, chuyển qua hành lang gấp khúc rất dài trong cung, đến rừng cây ngô đồng bên ngoài tẩm cung, hắn lại hết giận.

Mộ Thủ Nhất cho là hắn bị mình thuyết phục, ai ngờ ở bên ngoài tẩm cung, lúc vào cửa, Lý Thánh Bình lại đột nhiên cười ra tiếng, nói: "Cuối cùng ngươi cũng tranh chấp với trẫm, coi như có tiến bộ đi. Lần này trẫm tha cho ngươi, chờ Khôi Ngô làm lễ bái sư xong, chúng ta trở về chậm rãi tính sổ."

Mộ Thủ Nhất dừng một chút, Lý Thánh Bình lại nói: "Có tranh chấp, có cãi nhau, có giận hờn này nọ, vậy mới là đạo vợ chồng. Nghe lời răm rắp, thì chỉ là chủ tớ. Cho nên... ngươi có thể cùng trẫm tranh chấp nho nhỏ một chút, trẫm đặc biệt vui vẻ."

Trên chuyện không phải tư tình đưa ra dị nghị với hắn, chứng minh nhận tri của Mộ Thủ Nhất đối với thân phận của mình, đối với địa vị của mình đang biến hóa, cũng xem như đáng ăn mừng đi.

Mộ Thủ Nhất nghe hắn già mồm át lẽ phải xong, suýt chút nữa dưới chân vấp một cái té ngay ngưỡng cửa.

Không đến mấy ngày Chiến Khôi Ngô đã coi bói được một ngày lành, chính thức bái nhập môn hạ Mộ Thủ Nhất, là đệ tử thân truyền đầu tiên của y.

Cùng ngày đó Tướng Học Cung cũng bắt đầu vận hành, trải qua chọn lựa từ Võ cử, cùng có mười hai thiếu niên tiến nhập Tướng Học Cung chính thức bắt đầu học tập trước tiên.

Trong mười hai thiếu niên nhỏ nhất cũng có mười một mười hai tuổi, lớn nhất là một vị thanh niên tên Chu Hướng Vãn, mười chín tuổi, so với Chiến Khôi Ngô lớn hơn bốn tuổi.

Chu Hướng Vãn là học sinh đặc thù nhất, ở thi đình Văn cử hắn xếp hàng thứ ba — còn là bởi tuổi quá nhỏ, bị Lý Thánh Bình áp chế một bậc – nhân tài trẻ tuổi sạch sẽ sáng sủa có năng lực xứng với thanh danh Thám Hoa lang...

Khiến người ta ngoài ý muốn là, hắn còn tham gia Võ cử, các môn binh pháp, trận pháp, quân nhu đều có thành tích vô cùng xuất sắc, chỉ là các môn vũ lực, hành quân, luyện binh bị bại, cho nên không thể trực tiếp tiến vào trong quân đem sức lực phục vụ.

Hắn yêu cầu tiến vào Tướng Học Cung học tập.

Nhưng hắn là một người tàn tật, hai chân hắn tàn phế, không thể đi lại, khi tham gia thi đình hắn cũng ngồi xe lăn.

Hắn có thể tham gia Văn cử, vốn chính là vòng ngoài pháp luật khai ân, tiểu Vương thị tiến cử hắn, vì lấy được sự chấp thuận của Lý Thánh Bình, dĩ nhiên ba tháng liền ở trên triều không nói nhiều một câu.

Kỳ thực Lý Thánh Bình cũng thật thích Chu Hướng Vãn.

Đời trước Chu Hướng Vãn không lấy được tư cách tham gia Văn cử, bởi vì đời trước tiểu Vương thị vẫn chưa tiến cử hắn. Cuối cùng hắn theo Triệu Phục tòng quân, làm quân sư của đối phương.

Hình dung như vậy, tổ hợp Chu Hướng Vãn cộng thêm Triệu Phục, có thể đánh ngang tay với Chiến Khôi Ngô trên chiến trường, trên việc nội chính lại có chút không đủ.

Chiến Khôi Ngô có thể xử lý nội chính, nói là tung hoành ngang dọc cũng không sai. Còn Chu Hướng Vãn lại là thuần mưu sĩ, tâm kế hơn người, vô cùng độc ác, rất nhiều kế tuyệt hậu đều xuất từ ngòi bút của hắn, có thể nói từ khi quân đội Đại Hoa thành lập tới nay, là quân sư không có lương tâm nhất, cũng là quân sư phát rồ nhất.

Đời trước sau khi thiết lập Tướng Học Cung, Chu Hướng Vãn là người đầu tiên đảm nhận chức quan tổng tài học cung, kiêm nhiệm sư trưởng khoa mưu lược.

Vũ lực của hắn không được, lại tinh thông độc y, cơ quan, bát quái, kỳ môn độn giáp... dù sao thủ đoạn gì đó, hắn đều am hiểu cả.

Lý Thánh Bình ái tài, hơn nữa tự tin trấn áp được hắn, lúc này mới nhả ra cho hắn tham gia khoa cử.

Kết quả vị này lại muốn vào Tướng Học Cung... vào thì vào, hắn vui vẻ còn không kịp đây này, dù sao cuối cùng hắn ta vẫn tòng quân đi, không tính là trì hoãn.

Hiếm có là Lý Trường Định liếc mắt một cái liền nhìn trúng Chu Hướng Vãn.

Lý Trường Định đối với người mình vừa ý, luôn không có hình tượng. Cái gì lãnh khốc vô tình trầm mặc ít lời đều là bày ra cho người ngoài nhìn, ở trước mặt người một nhà hắn luôn giống hệt một tên lưu manh.

Miệng hắn đầy xưng hô "Tiểu độc hạt" "Tiểu hạt tử" "Xà nhi khẩu" với Chu Hướng Vãn, trên thực tế trong lòng thích không chịu được, biểu hiện cụ thể là Chu Hướng Vãn lén lút gọi hắn là "Hầu đại ca" "Viên a huynh", hắn đều vui tươi hớn hở chịu đựng.

Tuy rằng bọn họ không tránh được đôi khi châm biếm trào phúng nhau, nhưng tình cảm lại càng ngày càng tốt, cuối cùng dứt khoát bái làm huynh đệ kết nghĩa.

Lý Thánh Bình rất hoài nghi hai người bọn họ có phải cùng một dạng với mình cùng Mộ Thủ Nhất hay không, nhưng mà cẩn thận quan sát, lại thấy bọn họ chỉ là rất ăn ý, cũng không có mảy may tình cảm vượt ra ngoài tình bằng hữu tri giao.

Hiếm khi được chứng kiến một người có thể hung hăng chỉnh Lý Trường Định, huống hồ lại là Chu Hướng Vãn không quá xem trọng danh lợi, Lý Thánh Bình rất nhanh thì đồng ý chuyện bọn họ kết bái – hắn là huynh đệ ruột của Lý Trường Định, Lý Trường Định nhận nghĩa đệ, cũng chính là hắn nhận nghĩa đệ, hắn cũng phải tỏ vẻ.

Vì vậy Chu Hướng Vãn trở thành người cùng thế hệ với Lý Trường Định. Thời điểm Lý Thánh Bình triệu tập tâm phúc ái tướng, mưu thần nghị sự, liền thừa lại Chiến Khôi Ngô đi theo bên cạnh Mộ Thủ Nhất là nhỏ tuổi nhất, bối phận thấp nhất. Hết lần này tới lần khác bộ dáng hắn lại vô cùng đáng yêu, khuôn mặt tròn tròn mắt to giống thỏ, người nào trông thấy đều sẽ không nhịn được muốn sờ sờ đầu hắn.

Chiến Khôi Ngô nghẹn khuất nha... còn may sư phụ đối xử tốt với hắn, chưa bao giờ giống Lý Trường Định, Chu Hướng Vãn, hai phần tử xấu xa kia lúc nói chuyện với hắn cuối cùng luôn phải thêm một câu "Tiểu đệ đệ, đã hiểu chưa?"

Vẫn là sư phụ tốt!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: