Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 39: Đánh dấu H

Bọn hắn bế cậu đến một căn phòng lạ lẫm, nơi này được bố trí rộng rãi hơn nhiều.

Thân thể nặng trĩu của cậu được Eunchan đặt cẩn thận xuống giường. Đôi mắt lờ đờ mờ đục bởi du͙ƈ vọиɠ. Cảm giác bây giờ thật khó chịu, thật ngứa ngáy.

Cậu không ngờ rằng, bọn hắn lại có thể làm như vậy. Không áp chế khí tức của mình mà lại phóng nó ra, khiến cậu không trở tay kịp.

Hơi thở dồn dập khiến Hanbin có chút khó chịu, khí tức của bọn hắn quá mạnh, lại mang nét đặc trưng riêng. Có chết cậu cũng không ngờ, lại bị những cả 6 người làm như vậy.

Đồ trên người nhanh chóng bị cởi sạch, những vết hôn trên làn da trắng nõn mềm mại vẫn còn khiến cậu càng thêm nóng bỏng, quyến rũ hơn. Hơi lạnh thổi vào, Hanbin ưm lên tiếng nhỏ, thân thể thoáng chốc run lên.
Hanbin trong trạng thái bị phát tình nửa mê nửa tỉnh. Hình ảnh mập mở của ai đó đang đến gần cậu, chỉ khi phát hiện người đó là Ahn Hyeongseop, thì cánh môi đã bị ngậm lấy.

Tách môi cậu ra, Ahn Hyeongseop thành công đưa lưỡi vào bên trong khám phá cậu. Có trời mới biết, bọn hắn cực kì thích hôn cậu, vừa mềm mại lại vừa ngọt.

Lee Euiwoong nhanh chóng ngậm lấy điểm hồng trước ngực cậu, phía bên kia thì dùng tay bóp lấy đủ hình dạng. Trông chúng thật kíƈɦ ŧɦíƈɦ tầm mắt. Từ lúc quan hệ với họ, ngực chính là nơi mẫn cảm nhất của cậu. Rất muốn đẩy Lee Euiwoong ra, nhưng tiếc thay, bàn tay nhỏ nhắn đã bị hắn nắm lấy.

- Ưʍ...nhột...
Ahn Hyeongseop buông tha cho đôi môi cậu, một lực chuyển đổi tư thể, Hanbin bị xoay người lại, khuôn mặt đối diện với vật thể cứng rắn của hắn. Ahn Hyeongseop nhếch môi, giọng nói trầm ấm quyến rũ vang lên:
- Liếm đi, bảo bối của anh.

Như nghe theo mệnh lệnh, cánh môi nhỏ chạm vào vật thô to gân guốc ấy. Chiếc lưỡi mềm mại nhanh chóng liếm qua bao qυყ đầυ, vụng về mà liếʍ ʍúŧ. Ahn Hyeongseop thở dốc, chết tiệt, lại sướng đến như vậy. Cái miệng nhỏ này thật lợi hại.

Lee Euiwoong lẫn Choi Byeongseop không buông tha cho cậu, tay day day hai điểm hồng trước ngực, mơn trớn từng centimet trên lưng cậu. Dấu hôn đỏ chót xuất hiện, thật tuyệt đẹp.

Lỗ nhỏ thấp thoáng sau cánh mông căng tròn kia Koo Bonhyuk liền đưa tay vào xâm nhập. Vì bất ngờ, Hanbin nhíu mày, không may răng cạ vào phân thân của hắn. Ahn Hyeongseop nhíu mày, liếc nhìn Koo Bonhyuk, thầm chửi thề một cậu, mẹ kiếp Koo Bonhyuk.

Koo Bonhyuk nhún vai thanh minh mình vô tội, chỉ tập chung vào việc chính của mình. Cái huyệt nhỏ này thật mềm, thật nóng, dù đã làm bao nhiêu lần, nhưng vẫn chật và mê người đến như vậy, thật muốn đâm vào ngay lập tức.
Phân thân nhỏ của Hanbin bị đụng chạm, Hwarang điêu luyện sục lên sục xuống, cơ thể bị chăm sóc cẩn thận chu đáo khiến Hanbin không kìm được mà uốn éo thân người để né tránh, nhưng càng như vậy, cậu chỉ khiến bọn hắn thêm hưng phấn.

Đến cực hạn, Ahn Hyeongseop ấn chặt đầu cậu, gừ lên 1 tiếng bắn hết vào trong miệng cậu. Hanbin thở dốc, dòng tinh đặc sệt tanh nồng ấy vẫn ở trong miệng cậu, chưa kịp nuốt xuống đã bị Kim Taerae bắt khẩu giao lần thứ hai.

Hai bàn tay nhỏ nhắn bị Lee Euiwoong lẫn Choi Byeongseop bắt lấy đặt lên hai cự vật to của bọn bắn. Choi Byeongseop hạ lệnh:

- Làm đi Hanbin.

Triền miên trong cơn kíƈɦ ŧìиɦ, đôi mắt mờ đục đi bởi du͙ƈ vọиɠ, tay vô thức đi chuyển lên xuống. Lee Euiwoong thở dốc vì kɦoáı ƈảʍ, liền nói:

- Nhanh lên.
Di chuyển bàn tay lên xuống nhanh hơn, bọn hắn hít một hơi dài, cuối cùng cũng bắt hết chất dịch nhớt nháp lên người cậu. Nhìn Hanbin lúc này thật gợϊ ȶìиɦ.
Tin tức tố lúc này của cậu ngày càng đậm hơn, chưa kể hoà hợp với khí tức của bọn hắn. Căn phòng lúc này tràn ngập dư vị của tìиɦ ɖu͙ƈ.

Koo Bonhyuk rút ngón tay đầy nước ra, lỗ nhỏ vì thế mà rỉ nước ướt một khoảng giường lớn. Không một lời thông báo, hắn đâm mạng vào cái lỗ nhỏ ấy, Hanbin vừa đau vừa sướng rên lên một tiếng:

- Ah...đau....

Kim Taerae rút phân thân ra khỏi miệng cậu, nâng cằm cậu lên ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp ấy. Koo Bonhyuk cầm lấy tay cậu kéo ngược cậu ra phía sau thì thầm vào tai cậu:

- Hanbin, bọn anh tuyệt đối không để em rời xa bọn anh.

- Ưʍ...không....

Hắn nhìn những người còn lại, bọn hắn cũng hiểu ý mà khoác áo choàng bước ra ngoài.

Song Jaewon với tay lấy cái điện thọai gần đó, đưa qua đưa lại trước mặt cậu. Mặc dù bị bọn hắn chăm sóc cẩn thận, nhưng màn hình sáng ở điện thoại đủ thấy cái gì đang hiện ra. Hắn nhếch mép, nói:
- Em nghĩ chỉ có chìa khoá em đang cất giữ mới có thể tháo bỏ cái vòng này ra sao. Hanbin của bọn anh thật ngây thơ.

Đôi mắt mở to hết sức nhìn Song Jaewon, chưa kịp lên tiếng thì cú thúc phía sau lại đâm sâu hơn, khiên cho cậu a lên một tiếng rõ to.
Song Jaewon nhấn nhấn cái gì đó vào bàn phím. Sau đó, thanh âm của chiếc vòng mở ra, rơi xuống chiếc giường. Chiếc cổ trắng nõn hiện ra trước mặt, thật mịn.

Hanbin biết tình hình hiện giờ là như thế nào, nếu cứ như thế này, sẽ bị đánh dấu mất. Nhưng mà... khí tức của bọn hắn...quả thật đang chèn ép cậu.

- Bọn anh đánh dấu em nhé.

Thật sự lúc này, cậu đã tràn ngập vào kɦoáı ƈảʍ mà bọn hắn tạo ra. Cho dù có tỉnh táo như thế nào, cũng không thể thoát ra khỏi lưới tình này.

Như bị ai điều khiển tâm trí, Hanbin gật đầu nhẹ xác nhận.
Koo Bonhyuk nhếch môi, giương đôi mắt nhìn Song Jaewon, hắn gật đầu xác nhận.

Theo như Song Jaewon tìm hiểu, thân thể của Hanbin không nhất thiết phải "đánh dấu" một lần. Chỉ cần máu của Alpha hoà quyện với máu của cậu, quá trình "đánh dấu" sẽ được tiếp nhận.

Song Jaewon lẫn Koo Bonhyuk hài lòng, một lực mạnh cắn phập vào vai cậu. Hanbin vừa đau vừa sướng, phía dưới vẫn đang luân động, thật không thể kiềm chế.

- Ah...

Cảm nhận được máu của hai bọn hắn đang chảy trong cơ thể, xâm nhập vào từng tế bào, có chết cậu cũng không ngờ, cảm giác bị "đánh dấu" lại đau đến như vậy. Nhưng vừa đau vừa sướng.

Cùng lúc đó, Koo Bonhyuk cũng bắn hết vào bên trong cậu. Hắn rút phân thân chưa, tϊиɦ ɖϊƈh͙ trắng đục vì thế mà trào ra ngoài, Hanbin chưa kịp a ô gì đã bị Hwarang chiếm giữ, hắn mạnh mẽ đâm thẳng vào bên trong hậu huyệt đầy tϊиɦ ɖϊƈh͙.
Bị hai người bọn họ hành hạ, Hanbin mất hết sức lực mà gục xuống giường. Vết cắn ở vai vẫn đau nhức, nhưng lại khiến cho cậu có chút hưng phấn.

Tưởng chừng đã được tha, nhưng từ cửa, Ahn Hyeongseop lẫn Kim Taerae bước vào. Hanbin chưa kịp lên tiếng đã bị Hyeongseop bế vào trong lòng. Kim Taerae ôm lấy cậu từ phía sau, phả hơi nóng vào vành tai của cậu, Hanbin run nhẹ, lên tiếng:

- Ư... em mệt...

Hyeongseop mỉm cười, sờ lên đôi môi sưng đỏ ấy, nói: - Ngoan. Tụi anh sẽ chăm sóc em.

Dứt câu liền đưa phân thân vào bên trong lỗ huyệt ấy. Sau trận tình khi nãy, lỗ nhỏ thật ướt, rất dễ vào. Kim Taerae cũng không chịu được, liền trực tiếp đưa vào. Lỗ nhỏ bị một lúc hai thân phân to, dài xâm nhập mà đưa đẩy kịch liệt, cơn kíƈɦ ŧìиɦ lại một lần nữa ập đến, cậu rêи ɾỉ ôm chặt vai Hyeongseop mà thở dốc, rên la.
- Đ..đừng sẽ rách mất.

- Hanbin ngoan, sẽ không rách.

Bọn hắn nhìn vết cắn "đánh dấu" cậu, không nhịn được mà cùng lúc cắn vào hai bên cổ cậu. Cơn đau nhức từ vết cắn lúc ấy chưa hết, một lần nữa lại bị bọn hắn "đánh dấu", vừa đau vừa sướng. Thân thể một lần nữa tiếp nhận hai dòng máu khác chảy trong người, từng tế bào như được kíƈɦ ŧɦíƈɦ, không chịu được liền bắn ra.

Ahn Hyeongseop cùng Kim Taerae đưa đẩy một lúc lâu trong cậu, cũng cùng lúc bắn hết vào bên trong. Lần này, cơ hội mang thai con bọn hắn là 100%.

Luyến tiếc buông tha cho cậu, cũng là lúc Choi Byeongseop cùng Lee Euiwoong bước vào. Nhìn Omega của bọn hắn dính đầy tϊиɦ ɖϊƈh͙, trên cổ và vai lại có những vết cắn đang còn dính máu, thật xót.

Choi Byeongseop nhẹ nhành nhấc người cậu lên, bế cậu vào trong phòng tắm.
Làn nước ấm nóng chạm vào thân thể, Hanbin như tìm được sự thoải mái, gục mặt vài hõm cổ hắn mà lim dim.

Nhưng mà cậu đâu có được tha dễ dàng như vậy, Lee Euiwoong dùng lực mạnh, đâm mạnh phân thân cương cứng từ nãy giờ vào bên trong lỗ nhỏ. Vì bất ngờ, lỗ nhỏ co rút, hắn nhíu mày lên tiếng:
- Thả lòng, bảo bối.

Choi Byeongseop hôn lấy môi cậu, ra sức xoa dịu cơn đau ấy, tiện thể liếc nhìn Lee Euiwoong, tên khốn này.

- Eunchan...ah...em mệt lắm....ư...

- Thả lỏng ra, bọn anh không muốn em bị thương.

Tay không yên phận xoa nắn hai cánh mông trắng đầy thịt của cậu, lỗ nhỏ trong tình trạng đang mút lấy cây ƈôи ŧɦịŧ kia hiện ra, Choi Byeongseop banh nhẹ, đưa thêm ƈôи ŧɦịŧ của hắn vào bên trong.

Đưa đẩy kịch liệt bên trong cậu, mùi thơm của Hanbin lại đậm hơn một chút, bọn hắn không chờ được nữa, liền cắn mạnh vào cổ cậu, vết cắn này so với vết cắn của Hyeongseop và Taerae chỉ dịch xuống một chút xíu.
Thân thể khi nãy tiếp nhận 4 dòng máu lạ, chưa kể Lee Euiwoong, Choi Byeongseop lẫn Ahn Hyeongseop lại là ba anh em, nên cũng không khó khăn lắm đối với cậu.

- Bọn anh rất yêu em, Hanbin.

- Em...em cũng yêu bọn anh...

Hanbin bị hành hạ một hồi lâu, đến lúc không chịu được nữa, cậu ngất đi. Choi Byeongseop nhẹ nhàng lau người cho cậu, giúp cậu mặc 1 bộ quần áo ngủ mới, hắn nhẹ nhàng đặt cậu lên giường.

Lee Euiwoong cũng không nán lại, thấy cậu yên giấc trong lòng Choi Byeongseop cũng yên tâm hơn, đặt lên trán cậu một nụ hôn, hắn bước ra khỏi phòng.

Ngắm nhìn thiếu niên nhỏ ngủ say trong lòng, cảm xúc hạnh phúc dâng trào trong hắn, đôi mắt thâm tình nhìn cậu, cuối cùng, những Alpha kiêu hãnh như bọn hắn, cuối cùng lại bị một Omega nhỏ bé như cậu làm cho tâm trí điên đảo, một giây một phút cũng muốn cậu thành của riêng bọn hắn.  Chỉ cần nghĩ đến cảnh cậu thuộc về người khác, thật không chấp nhận được.
Điều bọn hắn muốn, bây giờ cũng đã làm được.
Oh Hanbin, bọn anh yêu em.

Oh Hanbin, dù có chuyện gì xảy ra, bọn anh sẽ luôn bảo vệ em, cho em cảm giác an toàn.

Vì em là của riêng bọn anh.
 

•Hubi_HanHan•
Bình chọn với nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com