Chap 3: Phong nay cậu đẹp ra đấy !
Sáng nào cũng như sáng ấy , đôi bạn thân nọ cùng nhau đạp xe đến người với cái quần thâm gấu trúc không thể xóa được . Hôm nay Nhật Anh nhà ta rất lạ , thường thì cô làm việt rất nhanh gọn . Đi đường luôn luôn là đường tắt , chạy xe thì phóng như bay . Nhưng hôm nay hoàn toàn khác . Cô đạp xe rất chậm , đi đường vòng hai ba lần . Vân Lam liền nhau mày thắc mắc :
-Nhật Anh , tao nói này mày đẹp lắm rồi không cần giảm cân chi đâu
Cô nghe lời quan tâm của con bạn tự nhiên mặt tối tối :
- Mày điên hả , giảm cân gì đâu
-Thế sao nay mày đi đường vòng , làm tao chạy theo tốn calo quá
-À thì không muốn tới sớm gặp cái tên trời không ưa đất không chứa đó
-Thì ra là vậy
Mặc dù nói vậy nhưng cô cũng phải đến trường , ăn sáng này còn chuẩn bị bài nữa tối qua xem anime không có học gì đâu . Mà nhìn cái mặt "Mĩ nam " của tên kia là học muốn hết vô rồi . Ôi trời ! Chán thật . Tới lớp cô đặt cái hamberger vào học bàn , mình thì đi mua mấy cuốn manga vừa ăn vừa đọc thôi . Nhưng mà cô quên rằng kẻ thù ở khắp mọi nơi thấy mọi việt cô làm và không bao giờ để cô yên .
Khi cô bước ra cũng là lúc cái hamberger xảy ra chuyện . Ai đó nhẹ nhàng từ tốn láy ớt hiểm , tương ớt , ớt bột các loại bỏ vào đấy rồi cười hà hà.
Lúc Nhật Anh vào mở cái bánh yêu quý ra . Vừa cắn một miếng thì. Chuchoa mạ ơi ! Đỏ mặt tía tai bên trong toàn ớt với ớt . Hoàng Phong ngồi cười khúc khích . Thế là xác định
"Lại là ngươi , cái đồ chết tiệt ngươi đợi đấy quân tử trả thù mười năm chưa muộn "
Nhật Anh suy nghĩ nhịn nhịn và nhịn . Xong cũng quăng cái hamberger chứ ăn gì được nữa
Hai tiết đầu trôi qua Nhật Anh vẫn 'án binh bất động ' , Hoàng Phong vẫn cứ ngồi chọc ghẹo mãi không biết chán hay sao ấy . Gần đến giờ ra chơi xảy ra hiện tượng lạ . Nhật Anh quay sang Hoàng Phong tay vuốt lưng cậu , kêu cậu bằng giọng ngọt ngào :
- Phong nay cậu đẹp ra ấy .
Vụ gì đây ? Chắc cô bị gì rồi . Nhưng một hồi cậu lại nghĩ " Chắc do sắc đẹp của mình động lòng người cuối cùng Nhật cũng nhận ra ". Thế là ai được khen cười toe toét đáp lại :
- Tui biết mà giờ cậu mới nhận ra đấy
Ôi trời cô mắc ói quá không ngờ tinh thần tự sướng của cậu cao vậy luôn á . Phải cố gắng kìm chế không cười tất cả là vì đại cuộc trả thù :
-Lát nữa cậu mua nước giúp tôi nhé !
-Được ra chơi tôi mua
Hoàng Phong chưa hiểu chuyện gì xảy ra nhưng mà được khen nức nở ai không thích . Ra chơi liền chạy xuống căn-tin mua liền . Ráng quay lại nhìn Nhật Anh thấy cô cũng nhìn cậu mặt ửng đỏ thế là lại tự kỉ "Cậu ấy , đã có cảm tình với mình "
Hotboy Hoàng Phong đi đến đâu mọi người nhìn đến đó chuyện bình thường nhưng mà . Mọi người nay lạ lắm nhìn cậu cười khúc khích xong lại bàn tán . Suy nghĩ chợt ập tới
" Nhật không thể nào tốt với mình thế được . Không thể nào "
Đưa tay sờ sờ sau lưng thì thấy được tờ giấy "I am a gay . Boy kiss me please" Ôi trời , tàn đời trai cũng vì cái tật dại gái
Cả người cậu như bốc lửa , ám khí bao trùm thân người hùng hổ bước vào lớp nhìn Nhật Anh mà quát lớn :
-TRƯƠNG NHẬT ANH ! CHẾT ĐI TÔI GHÉT CẬU.
-Gì vậy Phong gay về rồi à ?
Chẳng nói chẳng rành cậu kéo tay cô lôi xềnh xệch ra sân . Cậu bóp chặt đến nổi hằng cả vết đỏ Nhật Anh vì đau mà la :
-Đau quá buông ra . Điên à
-Đúng tôi đang điên lên đấy .Tại sao cậu làm vậy ghét tôi thế cơ à?
-Thằng điên nào đã bỏ ớt vào hamberger của tôi
-Mà ra chơi tôi vội mua nước cho cậu ...
Nhật Anh bỗng nhiên ngã vào lòng cậu . Một phút ngạc nhiên sau đó khóe miệng khẽ mỉm cười
-Muốn dụ dỗ tôi à ? Nhật , Nhật ...
Cậu cuối xuống thì cô đã nằm dưới đất từ lúc nào . Mới đây còn to tiếng lắm mà sao giờ như thế rồi . Cậu bắt đầu lo lắng đỡ cô dậy lay lay người cô :
-Này Nhật cậu sao vậy ? Tỉnh lại đi đừng làm tôi sợ , tôi nan nỉ cậu
Khóe mắt cậu hơn ửng đỏ vội vàng bế cô lên phòng y tế . Đợi một lúc xem xét cô y tế nói :
- Em ấy ngất do nhịn đói nghỉ ngơi tẩm bổ là khỏe lại thôi nhưng chú ý chút coi chừng chứng đau dạ dày của em ấy tái phát .
-Dạ vâng
-Vậy em ở đây chăm bạn cô có việc phải đi
-Cô cứ đi ạ
Lòng nhẹ nhàng khi biết cô không sao nhưng mà cậu tự trách mình hơn . Đáng lẽ phải nghĩ ra Nhật Anh luôn thức khuya xem anime sáng tại trò đùa của cậu mà cô không ăn sáng . Lỡ bị đau dạ dày thì sao . Tự trách một hồi Hoàng Phong cũng quyết định bồi bổ cho Nhật Anh bằng cách hốt hết hàng hóa ở căn-tin lên đây . Đợi một lúc lâu cô mới lười biếng mở mắt
-Đây là đâu ?
Phòng y tế
Cô nhìn sang Hoàng Phong mắt cậu sao đỏ thế kia mà thôi kệ cậu chuyện là tại sao cô lại ở đây . Một lúc thì cô cũng nghĩ ra ở đây cũng tốt , lâu lâu cái cúp tiết cũng vui
-Nhật tôi mua thức ăn cho cậu này , ăn lấy sức nhé
-Ừ , tại chấp nhận
Nhật Anh lấy thức ăn lục qua lục lại kiếm tới kím lui . Hoàng Phong thấy dấu đỏ in trên cổ tay cô thì ra cậu quá mạnh tay . Cầm lấy tay Nhật Anh xoa xoa rồi nói :
-Còn đau không ?Xin lỗi
-Không à mà này
Cô ghé sát tay cậu nhỏ nhẹ
-Phong có mua khoai lang cho tôi không ?
-Uả không xưng ngươi nữa à?
-Xưng thì sao không xưng thì sao lúc nãy trên lớp cũng gọi tên đó
-Cái đó bị lợi dụng khác
Cô giận đỏ cả mặt với tên này . Chán sống hay gì
- Tóm lại có mua không ?
-Có , kia kìa
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com