Phần 4: Cơn ghen & Lần đầu nồng cháy
Phần 4: Cơn ghen & Lần đầu nồng cháy
Vài ngày trước, trong giảng đường đông đúc của Đại học Bách Khoa, Huy và Đạt đã vượt qua ranh giới bạn bè bằng một trò chơi liều lĩnh. Dưới gầm bàn, bàn tay Huy lén chạm vào đùi Đạt, vuốt cặc cậu qua lớp quần, khiến Đạt run rẩy, bắn tinh trong sự hoảng loạn và khoái cảm. Khoảnh khắc đó, giữa tiếng quạt trần và ánh mắt vô tư của các sinh viên xung quanh, đã khắc sâu vào tâm trí cả hai. Huy không thể quên cảm giác cặc Đạt căng cứng, hồng hào, đường cong hoàn hảo, lấp lánh mồ hôi, như một tác phẩm nghệ thuật nam tính. Đạt... mày đẹp quá, tao muốn mày là của riêng tao, Huy nghĩ, lòng rạo rực, cảm giác chiếm hữu xen lẫn tình cảm chân thành. Đạt, dù cố phủ nhận, vẫn rối bời khi nhớ lại hơi ấm bàn tay Huy và ánh mắt tà ý của cậu. Huy... mày làm tao không biết mình là ai nữa... Đạt nghĩ, lòng đầy mâu thuẫn, vừa sợ vừa bị cuốn theo.
Tối nay, tại căn hộ tầng 6, ánh đèn vàng mờ ảo chiếu lên sàn gỗ, tiếng quạt máy kêu đều đều hòa lẫn không khí tĩnh lặng. Huy và Đạt ngồi trên salon, một bộ phim hành động đang chiếu trên tivi, nhưng cả hai chẳng ai tập trung.
Ánh mắt Đạt thường tránh né Huy, như sợ lộ cảm xúc khó giải thích. Sau trò chơi nguy hiểm trong giảng đường, Đạt cố giữ khoảng cách, nhưng mỗi cái chạm bất ngờ của Huy – một cái vỗ vai, một câu trêu đùa – khiến cậu không thể quên cảm giác bàn tay Huy dưới gầm bàn. Huy... mày làm tao rối quá... Đạt nghĩ, tim đập nhanh khi Huy ngồi gần.
Tối nay, cả hai vô tình chạm tay khi với lấy chai nước trên bàn. Đạt giật mình, rút tay lại, nhưng Huy nắm lấy, ngón tay siết nhẹ, ánh mắt khóa chặt vào cậu.
• Mày căng thẳng gì thế, Đạt? – Huy thì thầm, giọng trầm, hơi thở phả vào má Đạt, mang mùi nước hoa xen lẫn mồ hôi nam tính. Mày không thể thoát khỏi tao đâu, Đạt... Huy nghĩ, lòng rạo rực nhưng xen chút lo sợ mất cậu.
Đạt đỏ mặt, cố giữ vẻ bình tỉnh:
• Tao... tao bình thường mà. Mày đừng gần quá!
Huy cười nhẹ, không buông tay, ngón cái vuốt nhẹ lên mu bàn tay Đạt, như muốn kéo cậu vào một ranh giới mới. Mày đẹp quá, Đạt... Tao không muốn ai khác chạm vào mày. Không khí giữa họ trở nên kỳ lạ, vượt xa tình bạn học hay bạn cùng phòng, nhưng chưa đủ để gọi là tình yêu. Đạt cảm nhận nhịp tim Huy qua cái nắm tay, lòng lâng lâng, vừa muốn đẩy ra vừa muốn để yên. Huy... mày làm tao không hiểu nổi mình... Đạt nghĩ, ánh mắt lấp lánh, mồ hôi lấm tấm trên trán làm nổi bật khuôn mặt đẹp trai.
Khoảnh khắc vi diệu ấy bị phá vỡ khi Minh xuất hiện trong câu chuyện. Minh, cùng tuổi Đạt, sinh viên Vật lý, cao ráo, khuôn mặt sáng sủa, luôn tìm cớ tiếp cận Đạt qua học thuật. Một buổi chiều tại thư viện, Minh ngồi sát Đạt, vai kề vai, giọng dịu dàng:
• Đạt, cậu có rảnh xem lại báo cáo lab với mình không? Mình phát hiện vài chỗ sai sót.
Đạt cười nhẹ, gật đầu, không nghĩ gì nhiều:
• Ừ, để mình xem. Cảm ơn cậu nhắc.
Minh đưa ly trà sữa cho Đạt, nở nụ cười tình cảm:
• Uống đi, mình gọi cho cậu đấy. Coi như cảm ơn.
Đạt nhận ly, cười gượng, không để ý ánh mắt Minh lấp lánh sự quan tâm. Nhưng Huy, từ góc thư viện, đã chứng kiến tất cả. Lòng Huy nóng như lửa đốt, cơn ghen bùng lên. Đạt... mày cười với nó thế à? Tao là gì của mày? Huy nghĩ, lòng đau nhói nhưng cố kiềm chế để không làm tổn thương Đạt.
Tối đó, không khí căn hộ nặng nề. Huy ngồi trên salon, áo thun ướt mồ hôi sau buổi đá bóng, cơ ngực phập phồng, bắp tay căng tròn, hơi thở nồng mùi bia – thứ cậu uống khi chờ Đạt về. Đạt bước vào, vẫn mặc áo sơ mi trắng và quần âu, không biết Huy đã chờ từ lâu. Cậu định vào phòng, nhưng Huy đứng dậy, chặn đường, giọng trầm lạnh:
• Mày đi đâu cả chiều, Đạt? Với thằng Minh à?
Đạt giật mình, lắp bắp:
• Bọn tao... làm bài ở thư viện thôi...
Huy nhếch môi:
• Trà sữa nó mua cho mày ngon không?
Đạt đỏ mặt, cố giữ bình tỉnh:
• Huy, mày nói gì vậy? Tao với Minh chỉ là bạn học! Mày đừng có suy diễn!
Huy tiến sát, ánh mắt sắc lạnh, giọng xen lẫn ghen tuông:
• Nó là bạn học, còn tao? Tao cũng chỉ là bạn cùng phòng của mày thôi sao? Hay mày quên tao làm sướng thế nào?
Đạt sững sờ, mặt đỏ bừng, ký ức về giảng đường ùa về – bàn tay Huy dưới gầm bàn, cảm giác cặc căng cứng, và khoái cảm mãnh liệt giữa lằn ranh nguy hiểm. Huy... sao mày nhắc lại... Tao muốn quên đi mà... Đạt nghĩ, lòng rối bời. Cậu lùi lại, giọng run:
• Huy... mày dừng lại đi! Đừng nhắc chuyện đó! Tao... tao không muốn nghe!
Huy không dừng, cơn ghen khiến cậu mất kiểm soát. Cậu nắm tay Đạt, kéo mạnh, khiến cả hai ngã xuống ghế sofa. Huy đè lên Đạt, cưỡng hôn, môi áp chặt vào môi cậu, nóng bỏng và mãnh liệt. Hơi thở Huy nồng mùi bia, hòa lẫn mùi nước hoa, lưỡi lùa vào, quấn lấy lưỡi Đạt, kéo cậu vào một nụ hôn sâu. Môi Huy mềm nhưng mạnh mẽ, như muốn chiếm hữu toàn bộ Đạt, nhịp tim cậu đập mạnh truyền qua ngực, khiến Đạt ngây dại.
Đạt vùng vẫy, tay đẩy yếu ớt lên cơ ngực săn chắc của Huy, cảm nhận cơ bắp căng cứng và hơi ấm qua áo thun ướt. Nhưng nụ hôn quá mãnh liệt, khiến Đạt dần mất sức, cơ thể mềm nhũn, hơi thở dồn dập, tim đập loạn nhịp. Huy... mày làm tao không thở nổi... Đạt nghĩ, vừa sợ vừa bị cuốn theo.
Huy rời môi, nhìn thẳng vào mắt Đạt, ánh mắt vừa ghen tuông vừa đầy tình cảm:
• Đạt, tao thích mày. Tao không muốn thấy mày gần thằng nào khác. Mày là của tao, hiểu không?
Đạt sững sờ, ánh mắt lấp lánh, tim đập loạn nhịp. Lời nói của Huy, dù mạnh mẽ, lại chứa đựng sự chân thành khiến cậu xúc động. Huy... mày thật sự thích tao sao? Tao phải làm sao đây... Đạt nghĩ, không đáp nhưng ánh mắt không còn tránh né, như chấp nhận một điều gì đó vượt xa tình bạn. Huy nhận ra sự đầu hàng ngầm, đứng dậy, kéo Đạt vào phòng tắm, giọng khàn đặc, đầy tình cảm:
• Đạt, vào đây với tao. - giọng Huy đầy tình cảm nhưng Đạt biết của phòng tắm như đầm rồng miệng hổ, Đạt vẫn đi theo Huy.
Trong phòng tắm, không gian ẩm ướt bao trùm, tiếng nước nhỏ giọt từ vòi sen hòa lẫn tiếng quạt máy từ phòng khách. Huy đẩy Đạt vào góc tường, giọng dịu dàng nhưng đầy cảm xúc:
• Đạt, cởi áo ra đi... Tao muốn...
Đạt lùi lại, lưng áp vào tường gạch lạnh, giọng run:
• Huy... không.... tao - Đạt ngượng ngùng
Huy cười khẽ, ánh mắt lấp lánh, tiến sát, bàn tay mạnh mẽ kéo phăng áo sơ mi của Đạt. Các cúc áo bung ra, để lộ cơ ngực mảnh mai nhưng săn chắc, lấp lánh mồ hôi dưới ánh đèn vàng. Khuôn mặt đẹp trai của Đạt đỏ bừng, đôi mắt lấp lánh hoảng loạn xen lẫn hưng phấn, mái tóc rối bết mồ hôi dính lên trán, làm nổi bật vẻ nam tính thanh tú. Huy cởi tiếp quần âu, từng động tác chậm rãi, như muốn kéo dài khoảnh khắc.
Vải quần trượt xuống, để lộ bắp đùi săn chắc, căng tròn, lấp lánh mồ hôi, cơ thể hoàn hảo như một tác phẩm nghệ thuật. Quần lót cotton trắng ôm chặt cự vật ngủ say sắp thức tỉnh, đường cong cặc căng cứng hiện rõ, khiến Huy nuốt nước bọt. Cậu quỳ xuống, kéo quần lót xuống, để lộ cặc Đạt – hồng hào, căng cứng, đường cong hoàn hảo, lớp lông đen mịn quanh gốc thể hiện sự nam tính. Sao mày đẹp trai thế này, cặc lại ngon nữa .... Huy nghĩ, lòng rạo rực, ánh mắt khóa chặt vào cặc Đạt, như chiêm ngưỡng một tuyệt phẩm.
Huy quỳ xuống, khuôn mặt điển trai sáng bừng dưới ánh đèn vàng, đôi mắt lấp lánh dục vọng. Cậu ngậm một bên hòn dái của Đạt, cảm nhận sự săn chắc và hơi ấm, lưỡi xoay chậm, hương vị nhàn nhạt lan trong miệng. Đạt run lên, tay bấu vào tường, rên khe khẽ:
• Huy...? Tao... sướng... quá..
Huy chuyển sang liếm đầu khấc, lưỡi lướt quanh đỉnh, cảm nhận sự bóng loáng và giọt tinh rỉ ra. Cậu ngậm cặc Đạt, bú nhẹ nhàng, lưỡi quấn quanh thân cặc, từng nhịp đều đặn, cảm nhận nó giật nhẹ trong miệng. Đạt thở gấp, cơ ngực phập phồng, bắp tay căng chặt, như muốn xé toạc không gian. Huy tăng nhịp, bú dồn dập hơn, miệng bao lấy cặc Đạt, cảm nhận tinh rỉ ra, vị mặn đậm hơn. Cậu ngẩng lên, nhìn khuôn mặt đẹp trai của Đạt – mắt nhắm nghiền, môi hé lộ hơi thở dồn dập, mồ hôi lấp lánh trên trán.
Huy cười hài lòng, ánh mắt tà ý: Mày sướng thế này, tao càng muốn mày hơn, Đạt... Cậu đứng dậy, xoay người Đạt lại, hai tay Đạt vịn tường để giữ thăng bằng, để lộ cặp mông to tròn, căng mọng, và đôi chân dài săn chắc, lấp lánh mồ hôi. Đạt... mày đẹp thế này, tao không kìm được... Huy nghĩ, ánh mắt dán chặt vào cơ thể hoàn hảo của Đạt.
Huy khẽ bóp cặp mông, cảm nhận độ đàn hồi và sự săn chắc, nhào nặn từng bên, ngón tay lướt qua đường cong mịn màng, như khám phá một tác phẩm điêu khắc. Cậu vuốt chậm, cảm nhận từng thớ thịt căng tròn, khiến Đạt giật mình, cơ thể run lên vì kích thích. Huy lướt tay qua khe rãnh, chạm vào nơi tôn nghiêm bí mật, khiến Đạt hoảng loạn:
• Mày làm gì vậy, Huy? – Đạt gầm giọng đầy nam tính, ánh mắt lấp lánh tức giận xen lẫn ngượng ngùng.
Huy cười khẽ, giọng trêu đùa:
• Chờ xíu mày sẽ biết, Đạt... Thả lỏng đi....
Đạt vùng người, cố phản kháng:
• Huy, dừng lại! Tao không muốn thế này, mày đừng đụng vào chỗ đó!
Nhưng Đạt biết hôm nay mình không thoát khỏi miệng hổ. Huy không dừng, cúi xuống, lưỡi liếm dọc khe rãnh, chạm vào hậu môn, cảm nhận sự co bóp chặt chẽ. Đạt sướng điên, cơ thể run mạnh, nhưng vẫn cố phản kháng:
• Đừng... Huy, dừng lại đi! – Đạt rên lên, giọng ư ử, vừa ngượng vừa bị cuốn theo khoái cảm.
Huy không nghe, lưỡi tiếp tục công phá, xoay tròn quanh mật địa, cảm nhận sự nóng ẩm và vị nam tính. Đạt cong người, tay bấu chặt vào tường, chân mềm nhũn, đầu óc quay cuồng. Huy... mày làm tao phát điên rồi... Đạt nghĩ, lòng mâu thuẫn, vừa muốn đẩy Huy ra vừa không thể kháng cự. Huy, cảm nhận Đạt thả lỏng hơn, lấy chai gel bôi trơn từ túi quần mình, thoa lên ngón tay, rồi bôi lên hậu môn Đạt. Đạt sửng sốt, chưa kịp phản ứng, một ngón tay đã tiến vào, cảm giác xâm lấn khiến cậu kêu lên:
• Á, đừng! Huy, mày làm gì thế?!
Lỗ hậu Đạt siết chặt, như muốn bóp chết kẻ xâm nhập. Huy thì thầm, giọng trấn an:
• Cố xíu nữa, Đạt... Thả lỏng đi, tao không làm mày đau đâu.
Huy thêm một ngón, rồi hai ngón, di chuyển chậm rãi, cảm nhận sự co bóp dần thả lỏng. Đạt thở gấp, cơ thể run rẩy, biết hôm nay không thoát được. Huy...tao thua rồi, thua toàn tập trên từng phần cơ thể... Đạt nghĩ, lòng rối bời, dần chấp nhận. Huy rút ngón tay, đứng dậy, cởi áo thun, để lộ cơ ngực săn chắc, bắp tay căng tròn, bắp đùi rắn rỏi, khuôn mặt điển trai sáng bừng dưới ánh đèn vàng. Đạt liếc nhìn qua vai, ánh mắt lướt qua cơ thể hoàn hảo của Huy, lòng dâng lên ham muốn không thành lời. Huy... mày đẹp quá... Đạt nghĩ, trái tim đập loạn nhịp.
Huy cởi quần đùi, để lộ quần lót đen bó sát, ôm chặt cơ thể rắn chắc. Đầu khấc cậu ló ra khỏi viền quần, bóng loáng, khiến Đạt sững sờ, như nhìn thấy đại địch. Huy kéo quần lót xuống, vứt trên sàn, để lộ cặc hùng dũng – to, dài, hướng lên, hai hòn dái săn chắc, lông đen nam tính bao quanh.
Đạt thoáng nhìn, đây là lần thứ hai thấy cặc Huy, lần này rõ ràng hơn, cảm giác vừa hoảng hốt vừa khao khát. To thế này... vào tao chắc chết thật... Đạt nghĩ, nhưng dục vọng trỗi dậy khiến cậu không thể rời mắt. Cậu lớn tiếng hâm doạ, cố giữ sự tôn nghiêm của mình:
• Mày dám đâm vào, tao giết mày thật đó, Huy!
Huy cười thầm, ánh mắt lấp lánh, thoa gel lên cặc mình, tiến sát Đạt. Cậu bịt miệng Đạt bằng một nụ hôn đầy tình cảm, môi mềm mại áp chặt, lưỡi quấn lấy lưỡi Đạt, hơi thở hòa quyện, khiến Đạt ngây dại. Nhân cơ hội, cặc Huy tiến vào, dễ dàng nhờ màn dạo đầu trước đó.
Một tiếng "Ót..." vang lên từ Đạt, đánh dấu giai đoạn vượt qua. Lỗ hậu Đạt siết chặt cặc Huy, khiến Huy cười thầm như kẻ chiến thắng. Đạt cảm nhận khúc thịt của Huy căng cứng, nóng ấm đang nằm trong cơ thể mình đầy kích thích khi lần đầu bị xâm nhập nơi riêng tư này, nhưng vẫn có phần khó chịu.
Đạt đưa tay về sau, giữ hông Huy, năn nỉ:
• Dừng... Dừng lại.... , Huy, lạ quá... Tao không ... quen.
Huy trấn an, giọng dịu dàng:
• Bình tĩnh, Đạt... Tao sẽ nhẹ thôi, mày cứ thả lỏng.
Vài giây trôi qua, dài như vô tận với Đạt, nhưng hưng phấn tột độ với Huy. Đạt dần thả lỏng, cơ thể bắt đầu phối hợp. Huy di chuyển, từng nhịp chậm, cảm nhận sự co bóp chặt chẽ. Huy sướng tột độ, Đạt ngượng ngùng trong tư thế trần trụi, tay vịn tường, mông hơi đưa về sau, để lộ cơ thể hoàn hảo. Phía sau, Huy như con báo săn mồi, tấn công dồn dập, tiếng va chạm nhẹ đều đều hòa lẫn tiếng thở nặng nhọc của Huy và tiếng rên ư ử kìm nén của Đạt. Đạt đỏ mặt, thoáng nghĩ: Mình là con trai... mà hôm nay mất đời trai bởi thằng bạn thân...
Nhịp nắc dồn dập hơn, cặc Đạt căng như muốn nổ tung. Huy đưa tay sờ cặc Đạt phía trước, cảm nhận nó căng cứng, rỉ tinh. Huy trêu:
• Như này là rất thích bị tao đụ, phải không? Có sướng không, Đạt?
Đạt thở gấp, gầm giọng, cố giữ tôn nghiêm:
• Đừng... đừng nói như vậy... Ư ư...
Huy chậm lại, như khiêu khích:
• Nói thích đi, Đạt. Nói thích đi, tao làm mỗi ngày.
Đạt ư ử, cố kìm nén, nhưng Huy tăng tốc, nắc mạnh, hỏi lại:
• Có thích không?
Đạt biết mình thua toàn tập, miệng rên:
• Ư ư... thích... ư
Huy cười, tiếp tục khiêu khích:
• Nói muốn bị tao chịch đi!
Đạt chỉ ư ử, giữ chút tôn nghiêm cuối cùng, không đáp. Nhịp nắc càng dồn dập, cặc Đạt như núi lửa chuẩn bị phun trào. Huy sờ cặc Đạt, cảm nhận nó giật mạnh. Đạt kêu lên:
• Huy, không được, tao bắn!
Từng dòng tinh bắn ra như núi lửa, cặc Đạt giật liên hồi, vệt trắng đục loang trên sàn gạch. Huy cảm nhận lỗ Đạt siết chặt hơn, co bóp cặc mình, khiến cậu không kìm được, Đạt siết nhưng vẫn cảm nhận cặc Huy căng cứng khủng kiếp và giật nhẹ, Đạt biết Huy sắp bắn nên hoảng hốt, kêu lên:
• Rút ra, Huy, đừng bắn vào trong!
Nhưng không kịp, Đạt cảm nhận từng đợt sóng trào vào cơ thể mình từng đợt rồi lại từng đợt kéo dài, Đạt vừa giận vừa rối bời. Cả hai thở dốc, không khí phòng tắm nóng ran. Huy nhìn Đạt, cười nhẹ. Đạt chửi, giọng nam tính trở lại:
• Thằng khốn này! Sao mày bắn... bên trong.
Nhưng giọng cậu không quá trách móc, xen chút dỗi yêu.
Huy cười, ánh mắt nhu hòa, thì thầm:
• Tao bắn trong mày rồi, Đạt. Giờ tao với mày là gì của nhau?
Đạt không nói...nhưng suy nghĩ nhiều thứ hỗn loạn.
Huy lại trêu:
• Thằng nào vừa rên rỉ nói thích tạo được?
Đạt đỏ mặt, gầm giọng:
• Mày im đi, Huy!
Đạt rối bời, muốn tranh luận, nhưng ánh mắt dịu dàng của Huy khiến cậu im lặng. Huy... mày làm tao rối hết cả lên... Tao giận mày, nhưng sao tao không đẩy mày ra? Đạt nghĩ, lòng vừa giận vừa yêu. Cậu bước tới, ôm chặt Huy, cảm nhận hơi ấm và tình cảm qua cơ ngực săn chắc của cậu. Huy ôm lại, bàn tay vuốt nhẹ lưng Đạt, lòng lâng lâng nhưng vẫn xen chút bất an: Đạt... tao sẽ không để mày rời xa tao.
Huy mở vòi sen, nước ấm phả xuống, kéo Đạt vào lòng, ôm chặt. Cậu hôn nhẹ lên môi Đạt, những nụ hôn dịu dàng, muộn màng, lưỡi lướt chậm, cảm nhận sự mềm mại và hơi thở hòa quyện. Bàn tay Huy gội đầu cho Đạt, vuốt tóc cậu, giọng trầm, xen lẫn trêu đùa:
• Giờ mình còn là bạn thân không, Đạt? Hay là...
Đạt im lặng, lưng tựa vào cơ ngực rắn chắc của Huy, trái tim đập loạn nhịp, không biết vì giận dữ, sợ hãi, hay hưng phấn. Huy... mày làm tao không hiểu nổi mình nữa... Đạt nghĩ, ánh mắt lấp lánh, như chấp nhận một mối quan hệ vượt xa tình bạn, nhưng chưa rõ hình hài.
Huy ôm chặt hơn, cảm nhận cơ thể Đạt trong tay, lòng lâng lâng nhưng vẫn lo sợ: Đạt... tao không muốn mất mày, dù chỉ một giây.
(Hết Phần 4)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com