Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

III

"Bé Đậu, Đậu ơi lên đây má biểu"

Đang vui vẻ với anh thì cái Hạo bị má gọi lên trên gian nhà chính, nó giật mình thon thót tưởng mình sắp tiêu rồi. Chị Mận mà méc má chuyện nó dành hào bà cho lần trước để dành dụm tiền mua xấp vải cho anh Hách bận là nó no đòn luôn không chừng. Bởi thế từ vườn đi lên nhà nó vừa chạy vừa niệm phật sao cho má không có la

Hạo nó được cái biết lấy lòng dữ lắm, vừa thấy má là nó xà vô lấy lòng liền luôn

"Dạ, má kêu con"

Vừa thấy con, bà mỉm cười liền luôn. Trong nhà này ai yêu thương chiều chuộng cậu cả Vương Hạo hơn bà được chứ

"Ừa, bây làm cái giống chi mà má biểu mãi mới lên vậy con? Nè nhìn đi, mấy tấm vải này má đặt bên trên thị trấn cho con đó. Coi lựa lựa ưng được xấp nào nói má, má kêu người làm may cho mà diện Tết nghe"

Trong phút giây nào đó, cu cậu đã thở phào nhẹ nhõm

Hạo tưởng chuyện gì to tát lắm nên nãy giờ nó im ru à, thở còn hổng dám mạnh nữa. Đột nhiên nghe đến việc sắp được may vải, Hạo nó mừng rơn. Cái mặt nó sáng hẳn

Vậy là có thể nhờ người may dùm tấm vải đó

Đoạn, thấy con trai nay im ắng lạ. Bà mới ho một cái, cậu giật nảy cả mình. Thấy thế, cái Mận đang rót nước lại được dịp trêu ngươi cậu

"Bộ cậu có gì giấu bà đúng hông mà sao cậu giật nảy cái mình vậy"

Đúng là đi đêm lắm có ngày gặp ma, mà cũng hổng đúng ma nào đáng sợ được như chị Mận chứ . Nó xì một tiếng rồi lại chạy bay biến, cứ như chẳng hề có chuyện gì xảy ra

Bà từ đầu đến cuối quan sát cũng chỉ cười cười thôi chứ không xen vô, thầm nhủ trong đầu chắc con nít con nôi nó đùa nhau vui vẻ vậy thôi chứ chả có gì lo ngại đâu

"À mà Mận, dạo này cô Diệp với mợ Chi sao rồi? Tuần rồi tui bận lên thị trấn, về rồi cũng chưa có dịp tìm được mợ ấy nữa"

Mận ngưng tay lau nhà, nó kể

"Cũng hổng có gì đặc biệt á bà, ngoại trừ việc con thấy mợ Chi có vẻ hơi thân thiết với một gã phú ông hôm chợ Tết"

Từ đầu đến cuối, bà vẫn chỉ im lặng và nghe nhưng nghe tới cái tay tri phủ này, lòng bà chợt trở nên lo lắng. Chả nhẽ mợ ấy không muốn an phận?

Một ý nghĩ thoáng qua rồi bà cũng thôi không bình xét gì cả, bà phẩy tay ý chỉ Mận lui xuống gian nhà làm việc tiếp để bà ở đây coi lại chuyện sổ sách

Đến trưa, dì Tám với Mận bận may đồ cho  cậu Hạo, cô Diệp cho kịp Tết nên đành nhờ Tương Hách đang rảnh tay dọn mâm cơm lên cho gia đình bà chủ dùng bữa. Hách được cái cao to, thô ráp vậy thôi chứ cậu cũng khéo léo lắm. Cậu nhận việc ngay. Dù sao thì gia đình bà cũng không khó tính đến nỗi cậu không phục vụ được

Lúc ngang qua Hạo, cậu chủ cười tươi lắm. Hách thấy kì kì, hay là nay nó chòi được quả dừa ngọt nước hơn bình thường ta?

Đến lúc dọn cơm, cái Hạo nán lại rồi thì thầm vô tai anh

"Khoảng canh giờ hai, anh ra gốc dừa đằng sau gặp tui"

Hách nó hết hồn, sợ có chuyện gì không đúng ý cậu, bị cậu phạt là toang . Nó chỉ biết gật đầu rồi chạy biến, bà chủ mà nhìn thấy nữa thì nó chỉ có xác định thôi

Giờ đang là mùa xuân nhưng tự dưng nay nắng lạ thường, Hạo thích cái thời tiết này lắm , chân cu cậu làm sao yên được. Trên gian nhà đọc sách cùng má rồi nhìn ba cái sổ sách cũng chán, nó bèn lượn sang nhà Mẫn Tích chơi

"Tích ơi, Hạo sang chơi nè"

Hạo lấy làm lạ nay Tích làm cái giống ôn gì mà nó hú mãi chả í ới gì, suýt nữa người ta tự ái bỏ về rồi nhé

Nó thấy Tích thêu cái gì chăm chú lắm

"À, Hạo sang chơi hả. Hạo đợi tí , Tích đang bận tay tí việc"

Với tay nghề khéo léo của Mẫn Tích thì phút mốt là xong luôn , tay thêu với dệt vải chỉ sau chị Hân ở cái làng Yên Lâm này thôi

"Mà nay người ta cọc trước à Tích, sao Tích bận thêu thùa cái gì chăm chú vậy"

"À à hổng có phải"

"Thế là cái chi?"

Nói đến tự dưng cái Tích nó đỏ mặt hà, miệng thì cứ chúm chím tủm tỉm cười

Hạo nó sượng trân luôn , nay nhỏ này bị ai dựa vậy ta?

"Tích bận thêu khăn tay cho người ta á nha, nghe chị Hân nói là giao thừa mà trao cái này cho ai là  linh lắm đó nha, kiểu như món duyên tiền định vậy á. Tích cũng muốn thử xem sao"

"Ê đừng nói là Tích định đưa cho thằng Hùng đầu bò đầu biếu nhà ông Năm nha"

"Bậy bậy bậy, ai biểu Hạo đoán già đoán non vậy trời"

Tích nghe nó giật cái mình liền, nó lảng lảng sang chuyện khác vậy đó

Đột nhiên Hạo thấy cũng hay, nó cũng muốn thêu thử. Nhỡ anh làm cực cực có cái mà lau mồ hôi . Thế là cả chiều hôm đấy nó đòi bằng được cái Mẫn Tích chỉ nó thêu khăn tay liền. Giao thừa còn cách mỗi năm ngày thôi



Tối đó đúng canh hai, Hạo trốn bà ra gốc dừa đứng đợi anh Hách của nó. Bình thường muỗi chích thì kêu la ghê lắm giờ muỗi chích mà nó chẳng hề hấn gì sất. Quan trọng sao bằng cái xấp vải nó định tặng cho anh

"À vâng, cậu muốn nhờ vả gì tui?"

Chẳng hiểu sao nó cũng có khi dễ anh hay lạnh lùng với anh đâu mà lần nào anh cũng chỉ dùng kính ngữ rồi xa cách nó đến thế. Ngày xưa cũng một tay anh thay dì Tám, chị Mận rồi mấy người làm thay nhau bón cơm ẵm nó chứ xa lạ nỗi gì. Một câu cậu chủ hai câu cậu tui, nó muốn buồn trong lòng

Và cũng chẳng hiểu sao đứng trước anh, nó cứ như bị ai bịt miệng, mồm cứ lắp ba lắp bắp chẳng thành câu cú gì cả

"..."

"Cậu lại như hồi chiều hả cậu? Chứ không có gì cậu chủ kêu tui ra đây cho muỗi cắn nát cái chân mai tui hổng ra làm việc được, bà phạt tui hay gì"

Giờ nó không mở miệng là anh quy chụp nó muốn khó dễ anh luôn, nó đành ê a vài chữ

"Em , em à tui ... à ... ừ"

"Qua tui được chị Hân cho xấp vải này, mà tui hổng thích màu xanh này, tui cho anh đó . Tết anh nhờ chị Mận may là có áo mặc"

Rồi nó nhanh tay dúi một một tấm vải xanh lam nhạt vào tay Hách, chạy biến. Nó sợ anh không nhận rồi nói ơn huệ này nọ, nó nhức đầu lắm. Mất công vậy rồi, công nó coi sổ sách rồi chăm học một tuần liền má mới cho đó nó không muốn đổ xuống sông đâu

Hách chưa kịp phản ứng thì cậu chủ chạy biến, lần thứ hai Hách ngơ ngác như con nai vàng trong ngày hôm nay rồi. Nó qua loa đại khái lâu ngày quen. Với cái vải này trước mặt nó hổng dám trưng diện như người ta , sợ bị nói ra vô mệt lắm. Xui xui lại bị đồn ăn cắp thì không hay

Nhưng nó cũng sợ cậu Hạo rầu vì nó biết trong tâm hay ở ngoài Hạo quý nó mà vậy nên tối về láng tre cũ ngủ cùng thằng Tuấn,  nó đành gập gọn vô cái hòm nhỏ. Nằm xuống  chợt suy nghĩ nảy ra trong đầu Hách

Hình như cậu chủ dạo này hơi lạ?

*canh hai: 21h-23h

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Tui ngoi lên rồi đây , hê hê tranh thủ năng suất cho các bà đọc rồi tuần sau tui lại bận đi học không ra chap được . Cam sa mi ta mọi người đã ủng hộ hàng nhà tui , tại tui cũng chỉ viết chơi chơi thui mà được mọi người đón nhận vậy 

Thật ra ban đầu tui định cho công túa nim là bạn của đậu nhỏ cơ mà hỏng tìm được tên hán việt của ảnh nên cho bé keria vô lun , thấy guria cũng đáng iu quá hehe

Lắm mồm thế được ùi , mấy cô bác anh chị đọc fic vui vẻ nhê~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com