Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 23 + 24

Chương 23

Hoa khai hai đóa, các biểu một chi*. Lại nói đến Lam Xuy Hàn sau khi bị Phương Đường Khê cự tuyệt, vạn phần tức giận, phẫn hận quay về Hạo Nguyệt Cư. Không lâu sau, y nhận được thiệp cưới của Phương Đường Khê, cho biết ngày Phương Đường Khê muốn thành thân, mời y đến dự tiệc.

*Chỉ hai sự việc khác nhau nhưng lại cùng chung một vấn đề

Lam Xuy Hàn vốn đã lửa giận ngập trời, Phương Đường Khê hết lần này đến lần khác lửa cháy còn thêm dầu. Càng làm cho y cảm thấy không thể tha thứ cho hắn, không đem Phương Đường Khê làm cho không xuống giường được là không được.

Còn vì sao lại dùng phương pháp này, Lam Xuy Hàn lại cảm thấy đây là chuyện đương nhiên. Phương Đường Khê trêu chọc y trước, nếu không cho hắn biết chút lợi hại, về sau tiểu tử này sẽ được nước lấn tới.

Sau này còn muốn cùng hắn phát sinh quan hệ a?

Chẳng lẽ tiểu tử này chính là ác mộng trong tương lai của mình?

Phi, nhất định là bị quấy rầy dữ quá nên mới có ý tưởng quỷ dị như vậy. Phương Đường Khê bỏ đi, y cầu còn không được, y mới không thèm để ý. Còn nói cái gì không thích y, đó chẳng qua là Phương Đường Khê chết còn mạnh miệng, thật muốn xem miệng hắn có thể cứng đến lúc nào.

Lam Xuy Hàn càng tức giận, ngược lại càng đứng ngồi không yên. Y từ nhỏ đến lớn rất ít khi tức giận, lúc này bỗng nhiên bùng nổ, nhất thời giống như hoàng hà vỡ đê, nhất hội thiên lý. Mọi người trong Hạo Nguyệt Cư thấy y phát giận đều đã bỏ chạy, căn bản không dám tới gần y một bước.

Đến khi quản gia nơm nớp lo sợ tới gần nói cho y biết, lại có mấy đệ tử xin phép về nhà một chuyến, Lam Xuy Hàn mới phát giác có điểm không đúng, hàng mi tú lệ khẽ nhíu lại: "Liêu thúc, sao gần đây có nhiều ngươi xin phép về nhà vậy?"

Liêu thúc vội ho một tiếng: "Đại khái gần đây mọi người đều có chút mệt mỏi. Trang chủ, ngài gần đây có phải bị chuyện gì khích thích không? Có phải chuyện tình cảm sảy ra vấn đề không?"

Lam Xuy Hàn vỗ bàn đứng dậy: "Nói bậy!"

Liêu thúc liên thanh giải thích: "Là thuộc hạ nhiều lời, trang chủ thứ tội." Hắn xin lỗi xong, lắc đầu rời đi, một bên lại thấp giọng nói: "Thanh niên ngày nay, thật sự là..... Rõ ràng là bị khích thích, còn nói dối với lão nhân gia...."

"Liêu thúc, ngươi nói cái gì?" Lam Xuy Hàn lạnh lùng trầm giọng.

"Cái gì cũng không nói." Liên thúc vội vàng lắc đầu: "Nhất định là trang chủ nghe lầm."

Lam Xuy Hàn phất tay cho hắn lui ra, bỗng nhiên có chút suy sụp mệt mỏi.

Liên thúc nhìn y một cái, lại nói: "Trang chủ không muốn nghĩ phương pháp giải quyết sao?"

Lam Xuy Hàn cười khổ một tiếng: "Có thể có phương pháp gì? Ngươi đi xuống đi."

Liên thúc thở dài một tiếng, chỉ đành phải lui ra, để lại Lam Xuy Hàn một mình trong phòng trầm tư.

Phương Đường Khê là một người rất bướng bỉnh, nếu hắn nói muốn thành thân, nhất định sẽ làm đến cùng, ai cũng không thể ngăn cản. Chuyện mình cần làm hiện tại chính là đặt mua một phần lễ, lấy danh nghĩa bạn thân tặng cho hắn, chúc hắn tân hôn cầm sắt tề minh, chung khánh đồng âm.

Hừ!

Mình tốt nhất là giành thành thân trước một bước, mang phu nhân theo cùng, cho hắn biết tư vị bị cự tuyệt.

Nhưng dù sao hắn cũng đã phát thiệp cưới trước một bước, mình chung quy vẫn chậm hơn. Nếu giờ mình làm vậy, thật giống như hắn ở trong lòng mình rất trọng yếu.

Lam Xuy Hàn cẩn thận xem lại thiệp cưới trong tay một lần, cười lạnh. Trong khoảnh khắc, thiệp cưới bị xé thành mảnh nhỏ, rơi lả tả trên đất.

Hôn lễ này, không đi cũng được, đỡ phải nhìn hắn đắc ý.

Lam Xuy Hàn lập tức phái ngươi chuẩn bị một phần hạ lễ, viết lung tung vài chữ, cho người mang đi, vẫn là oán giận khó tiêu. Chỉ cảm thấy chuyện này không giải quyết xong, mối hận trong lòng y khó mà trừ.

Nhưng đối với hành động đột ngột của Phương Đường Khê, y thừa nhận chính mình trừ bỏ cướp cô dâu, thật sự không còn biện pháp nào. Nhưng nếu cướp dâu sẽ chỉ làm hắn càng đắc ý, càng cao hứng.

Lam Xuy Hàn biết Phương Đường Khê thích y đến không thể tự kềm chế, nếu cướp cô dâu, thành ra lại càng đúng ý kẻ này.

Chính là, hắn rõ ràng thích mình, vì sao ngày đó không thừa nhận?

Chương 24

Trong lúc lam Xuy Hàn do dự, thời gian trôi qua thật nhanh, đảo mắt đã hơn nửa tháng. Cuối cùng, y cũng không biết vì sao lại dịch dung, khởi hành đến Phương gia.

Tuy rằng không muốn nhìn thấy biểu tình đắc ý của Phương Đường Khê, nhưng y lại càng không muốn hai năm sau Phương Đường Khê ôm con đến trước mặt y khoe khoan, nghĩ như vậy y liền thấy ngực phát đau.

Thôi, cứ hỏi rõ ràng tâm tư Phương Đường Khê, hỏi hắn rốt cuộc có ý gì, hai người liền nhất đao lưỡng đoạn.

Lần này y vẫn không mang theo bất luận kẻ nào, dọc đường đi không ngủ không nghỉ, cuối cùng cũng đến kịp hôn lễ.

Tích Hoa sơn trang hôm nay giăng đèn kết hoa, khách quý chật nhà, cả tòa sơn trang đều có không khí vui vẻ. Giờ lành là đầu giờ Tuất buổi tối. Lúc Lam Xuy Hàn đến đã là giờ Tuất canh ba, đôi tân nhân đã sớm bái đường xong, hiện đang mở tiệc chiêu đãi khách.

Lam Xuy Hàn nghe tin, cước bộ chậm lại. Biểu tình vui sướng trên mặt mỗi người đều thật chói mắt, y không nghĩ mình đối với tin tức này lại thống hận như vậy, âm thầm nắm chặt trường kiếm bên hông.

Dọc theo hành làng từ cửa đến bên trong sơn trang, hai bên đều treo lồng đèn, trên mỗi lồng đèn đều có chữ hỷ đỏ thắm.

Nếu lúc này y đem tân khách giết sạch, để máu tươi nhuộm lên lồng đèn, không biết có thể làm mọi chuyện thay đổi không?

Nếu như thời gian có thể quay lại, có lẽ y sẽ mở miệng cầu hắn, giống như hắn lúc trước đã mặt dày mày dạng cầu mình, để cho hai người ở cùng một chỗ.....

Lam Xuy Hàn nghĩ đến một vài cảnh tượng mơ hồ vớ vẩn, trong ảo giác, Phương Đường Khê mỉm cười với tân nương, giống như lúc trước hắn cười với y.

Có nên chúc bọn họ cử án tề mi, loan phượng hợp minh không?

Lam Xuy Hàn mơ mơ màng màng nghĩ, đem trường kiếm rút ra một nửa. Hạ nhân phụ trách đãi khách của Tích Hoa sơn trang đã phát hiện y, đi đến đón: "Không biết vị công tử này có thiếp cưới hay không?"

Thiếp cưới đã sớm rách, nên không có thiệp?

Lam Xuy Hàn trầm mặc không lên tiếng, khép vỏ kiếm lại, giọng khàn khàn: "Đi nhầm."

Y xoay người, bước xuống bậc thang.

Nếu Phương Đường Khê đã bái đường cùng người khác, dù muốn nói gì cũng đã muộn, vốn nên như vậy rời đi. Lam Xuy Hàn cũng không biết mình bi sao, lại giống như kẻ trộm lẻn vào Tích Hoa sơn trang. Khinh công của y cực kỳ cao minh, từ bên ngoài nhẹ nhàng nhảy vào trong, không một tiếng động.

Phòng hoa chúc tối nay đặc biệt dễ tìm, phía trước dán hai bức hình long phương thật lớn, tên tường có chữ hỷ, ngay cả cửa sổ cũng không buông tha. Lam Xuy Hàn đứng ngoài cửa sổ nghe một chút, phát hiện bà mối bên trong đang nói ưu điểm của tân lang cho tân nương nghe. Tân nương tựa hồ thập phần thẹn thùng, nhẹ nhàng "Ân" một tiếng, liền không nói gì nữa.

Thì ra tin tức Phương Đường Khê tóc trắng, chân bị gãy không thể áp chế được, ngược lại còn làm xôn xao dư luận. Cơ hồ tất cả mọi người đều biết, Phương Đường Khê không bao giờ........ còn là thiếu niên anh hiệp cưỡi ngựa phóng khắp giang hồ như trước nữa. Bởi vậy, Phương mẫu tìm kiếm đã lâu vẫn không tìm được nàng dâu hợp tâm ý. Cuối cùng, có một gã mê cờ bạc mang nữ nhi của mình bán cho Phương gia, Phương mẫu thấy nữ tử này ôn nhu mỹ mạo, liền lập tức đáp ứng.

Bà mối nói hồi lâu, đơn giản là muốn tân nương cho bà ta một chút tiền mừng. Nhưng tân nương nghèo rớt mồng tơi, mẫu thân sớm đã qua đời, tất nhiên không rõ ý tứ của bà mối. Bà mối vốn nên nói cho nàng biết một chút chuyện lúc động phòng, bây giờ cũng không còn tâm tình gì, nói lung tung vài câu rồi đi ra ngoài.

Lam Xuy Hàn thấy bà mối rời đi, trong phòng cư nhiên ngay cả nha hoàn cũng không có. Biết Phương Đường Khê rất nhanh sẽ vào động phòng, trong đầu bỗng nhiên toát ra một ý niệm vớ vẩn, động vừa động, đã nhảy vào cửa sổ.

Y giống như quỷ mị vươn bàn tay đến trước mặt tân nương, nhanh chóng điểm huyệt ngủ của nàng, đem áo khoác của tân nương cởi ra, khoác lên người mình. Lam Xuy Hàn vừa mới đem tân nương nhét xuống giường, phủ khăn voan lên đầu, liền nghe thấy bên ngoài cửa có tiếng ồn ào. Thì ra là Phương Đường Khê được cha mẹ đưa đến ngoài tân phòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com