Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAPTER 28: THĂM BỆNH

Quay trở lại với Ji Ah, sáng này lúc mẹ xuống bếp nấu cháo cô mới lờ mờ tỉnh dậy, chỉ thấy người không còn chút sức lực nào, cô cũng không ý thức được thời gian vì lúc nãy không nghe anh Hoon gọi nên cô vẫn nghĩ chưa đến giờ đi học. Cô lò mò nhấc cái chân đau đi xuống bếp, chân cô đã đỡ nhiều nên đã tháo bột, chỉ là còn hơi sưng một chút. Mẹ nghe thấy tiếng động, quay lại thấy cô khập khiễng trên lầu xuống liền bỏ nồi cháo mà chạy đến

"Gi à, con xuống đây làm gì thế? Quay về phòng nghỉ đi con."

"Đến giờ đi học rồi sao không thấy anh Hoon gọi con ạ? Mà mẹ ơi, con thấy nóng quá."

"Ơi con bé này, sốt mà tưởng đâu mất trí không đấy. Con nhìn đồng hồ xem."

"Úi, giờ là 9 giờ rồi ạ?"

"Chứ còn mấy nữa cô nương, sáng nay con sốt cao, nằm đó mê man nên mẹ kêu anh con gọi điện xin nghỉ ốm rồi. Con dậy rồi thì ngồi bàn đợi mẹ chút, mẹ lấy cháo cho con ăn."

"Vâng ạ. Không biết sao tự nhiên lại sốt nữa."

"À mà khoan, con kẹp nhiệt kế thử cho mẹ xem sốt có cao không?" – Ji Ah đo nhiệt kế một lúc thì thấy nhiệt độ tầm 38,3 độ C.

"Cũng cao nhưng không nghiêm trọng lắm, nghỉ một hôm là khỏi." – nói rồi mẹ Ji Ah đưa cho cô một bát cháo rau củ với thịt băm, giờ cũng gần đến giấc trưa nên cô đói bụng mà ăn ngấu nghiến.

"Ăn xong lên nghỉ ngơi thêm đi nhé."

"Hôm nay mẹ không đi làm ạ?"

"Tí chiều mẹ ra quán dọn dẹp lại chút rồi còn đón Ji Woo về nữa, bố hôm nay về muộn, đợi tầm trưa là anh Ji Hoon về nhà với con rồi, lúc đó mẹ mới yên tâm ra ngoài được."

"À thế ạ."

"Chút chiều mà con vẫn thấy không đỡ thì kêu anh đưa thuốc cho uống nhé."

"Vâng ạ. Con ăn xong rồi, giờ con lên phòng xem bài hôm nay lại một chút rồi con sẽ ngủ sau ạ."

"Ừm, đi đứng cẩn thận nhé, chân con chưa khỏi hẳn đâu."

"Vâng con biết rồi ạ." – mẹ Ji Ah không biết vết thương này từ đâu ra vì cô nói dối là tập bóng bị ngã để mẹ khỏi lo nên mẹ chỉ biết thế.

Cô bạn dù người còn nóng ấm rất khó chịu nhưng vì nghỉ học một hôm nên không thể cứ thế ngủ cả ngày được. Cô lấy bài của hôm nay ra xem, tự bật bài giảng trên mạng nghe qua xem hiểu được bao nhiêu rồi note lại để hỏi lại bạn bè sau. Học xong thì cũng mệt lừ, giờ người cô không còn miếng sức nào, cô nhanh đi đến bên giường chuẩn bị ngủ thì điện thoại để trên kệ đầu giường báo tin nhắn

- Ara: Ji Ah à, ra về bọn mình qua nhà thăm cậu nhé. Mình chép bài đầy đủ rồi, tí sẽ đưa cậu.

- Ji Ah: Ò mình biết rồi, giờ mình ngủ chút nhé.

- Ara: Được được, nghỉ ngơi đi nhé, bai bai.

Đọc xong tin nhắn của Ara, Ji Ah để điện thoại sang một bên rồi mắt nhắm chặt lại đánh một giấc đến tầm xế chiều mới tỉnh dậy. Lúc mở mắt dậy thấy anh Hoon đang ngồi ở bàn học cạnh giường cô làm việc trên laptop. Nghe tiếng động đậy anh liền quay sang

"Em dậy rồi hả? Nào để anh xem." – anh Ji Hoon bước đến sờ trán Ji Ah

"Sao rồi ạ?"

"Đỡ sốt nhiều rồi đó, em thấy khỏe hơn chưa?"

"Em thấy đỡ uể oải hơn lúc sáng rồi. Có vẻ là đỡ rồi ạ, chắc không cần uống thuốc đâu."

"Ừm vậy được rồi, em đói bụng chưa? Anh hâm nóng cháo lại nhé."

"Chưa đói ạ. Em nghe Ara nói sẽ đến đây thăm em đó."

"Vậy hả, cũng sắp đến giờ cơm chiều rồi, để anh đi nấu đồ ăn cho mấy đứa luôn. Em tranh thủ dậy tắm rửa đi nhé, dạo này trời mau trở lạnh lắm đó. Để anh gọi cho mẹ báo tình hình của em cho mẹ an tâm."

"Vâng em biết rồi ạ." – anh Ji Hoon rời đi thì Ji Ah cũng nghe lời anh dậy đi tắm

Cô chọn một cái đầm ngủ màu hồng, cài một cái nơ nhỏ trên tóc trông rất xinh xắn, xong còn thoa chút son dưỡng cho tươi tắn vì mặt mày bị bệnh nên nhìn xanh xao đi nhiều. 

Tắm xong cô ra sắp xếp lại phòng ốc một chút cho gọn gàng rồi nằm trên giường xem điện thoại.

Lúc này đám Ara vừa mua trái cây xong nên Ara nhắn tiếp cho Ji Ah một tin

- Ara: Ji Ah ơi, bọn này sắp tới chỗ cậu rồi á.

- Ji Ah: Ò, mình ở trên phòng nhé.

Ji Ah thoát phần tin nhắn ra lướt mạng tiếp thì bỗng thấy cấn cấn gì đó.

"Ủa gì? Nhỏ Ara vừa nhắn là 'bọn này' hả? 'Bọn này' là ai vậy chứ? Mình không muốn gặp lớp trưởng trong bộ dạng này đâu, ôi trời xấu hổ chết mất thôi." – Ji Ah ban nãy mệt quá nên đọc không kĩ tin nhắn của Ara, giờ lại dãy đành đạch trên giường như cá mắc cạn.

Nhưng chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến, đám Ara rất nhanh đã tới cổng nhà bấm chuông. Anh Ji Hoon chạy ra mở cửa

"Mấy đứa đến rồi sao? Vào đi, Ji Ah đang nghỉ trên phòng đó."

"Vâng ạ, cảm ơn anh."

Anh Ji Hoon đang nấu đồ ăn nên mùi từ bếp tỏa ra khắp nhà làm bụng của mấy bạn nhỏ cồn cào hết lên

"Anh nấu gì thơm quá dạ?" – Ara hỏi

"À anh đang nấu cơm chiều đó, tí mấy đứa ở lại ăn chung với Ji Ah rồi về nhé."

"Đương nhiên rồi ạ, em đói sắp xỉu rồi." – Jun Ho nói

"Haha, lên phòng chơi thêm tí nữa nhé, anh nấu xong sẽ kêu mấy đứa xuống ăn."

Sau đó Ara dẫn đường cho mọi người lên phòng Ji Ah, còn Jimin đang cầm túi trái cây đi sau cùng, cậu đi đến đưa cho anh Hoon

"Anh ơi, đây là trái cây bọn em mua cho Ji Ah ạ."

"Ừm, anh cảm ơn nhé." – anh nhận lấy, định quay đi nhưng rồi quay lại

"Này."

"Dạ?"

"Nhóc với con bé xảy ra chuyện gì sao?"

"Dạ đâu có."

"Vậy sao hôm qua mấy nhóc kia lại cõng Ji Ah về thế? Con bé hôm qua khóc đỏ cả mắt đấy, em ấy không nói nhưng anh đoán được. "

"Ji Ah khóc ạ? Hôm qua giờ cậu ấy không nói chuyện với em, em cũng chưa biết vì sao, định là sẽ lên nói chuyện với cậu ấy."

"Ừm. Thôi đi đi, nhưng nếu anh mà biết nhóc là nguyên nhân làm con bé khóc thì không xong với anh đâu đó."

"V-vâng ạ." – Jimin run rẩy vụt chạy lên phòng.

Anh Ji Hoon thực ra chỉ dọa vậy thôi, vì anh cũng từng như cậu nên anh là người hiểu rõ hơn ai hết, thấy cậu như vậy anh lại nhìn thấy bản thân mình ngày xưa, rồi anh chỉ cười một cái xoay vào bếp nấu tiếp.

Bọn Ara đến cửa phòng gõ cửa gọi Ji Ah

"Ji Ahhhhh, chị đẹp của cậu đến rồi đây."

"Anh đẹp nữa." – Jun Ho cũng nói theo liền bị In Heop gõ đầu một cái

Ji Ah tim đập thình thịch sợ đụng mặt Jimin nhưng không nghe tiếng cậu nên chạy ra mở cửa.

"Các cậu đến rồi sao? Vào phòng đi." – cô nhìn ra ngoài không thấy ai khác liền đóng cửa lại, còn không quên thở phào một cái "Hên thật, lớp trưởng không đến".

Ara lấy tập chép để lên bàn Ji Ah, còn Jun Ho với In Heop ngồi đó nhìn quanh phòng Ji Ah, căn phòng khá to nhưng lại rất đơn giản, không hoa hòe công chúa mà nhìn rất ấm cúng. Trên kệ có nhiều giấy khen của Ji Ah, còn có mấy chậu cây nhỏ nhỏ nữa.

"Phòng của Ji Ah xinh thật đó." – Jun Ho nói

"Cảm ơn cậu nhé."

"Mà cậu sao rồi, hạ sốt chưa?" – In Heop sờ trán Ji Ah

"Ưm, mình hạ sốt rồi, lúc sáng mình sốt đến 38,3 độ."

"Thật á, chắc cậu mệt lắm."

Cả đám đang ngồi nói chuyện rôm rả thì Ji Ah nghe tiếng gõ cửa, cô nghĩ là anh Ji Hoon đem bánh đến cho các bạn ăn. Cô mở cửa ra cùng lúc với lời nói của Jun Ho

"Ụa mà thằng Jimin đâu rồi." – câu nói vừa thốt ra thì cửa cũng vừa mở, Jimin lúc này đang đứng trước mặt Ji Ah.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com