Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 301

Thẩm Y Y nhất thời cũng không biết nên nói cái gì, chỉ vỗ vỗ lưng của Lâm Đại Nữu.

Việc này nói đột ngột cũng không đột ngột, hai năm trước, tình huống của mẹ Trần dưới sự trị liệu của thuốc chẳng những không có chuyển biến tốt đẹp nào, ngược lại càng ngày càng xấu đi, chuyện này cũng dự báo được kết quả.

Lâm Đại Nữu cũng không muốn nói đến những chuyện đau lòng như vậy, liền chuyển đề tài, "Chị không tò mò hôm qua em làm gì sao?"

"Còn cần tò mò?" Thẩm Y Y thuận thế chuyển đề tài, nhìn cô ấy, "Không cần em nói chị cũng có thể đoán được, em kiếm tiền bằng việc may quần áo cho người ta đi?"

Lâm Đại Nữu trợn to hai mắt, "Chị đúng là giỏi như thần!"

Thẩm Y Y không nhịn được, cười một tiếng.

Không phải cô giỏi như thần, mà là cô hiểu Lâm Đại Nữu, trước kia khi mẹ chồng cô ấy còn sống, cô ấy vừa phải chiếu cố mẹ chồng, còn chăm lo việc ăn uống cho cả nhà, còn phải lấy thời gian rảnh ra để làm hoa kẹp tóc, chính là vì kiếm tiền.

Bây giờ mẹ chồng cô ấy đi rồi, cô ấy có thêm thời gian, làm sao có thể không nghĩ biện pháp kiếm tiền chứ?

Cho nên ngày hôm qua nhìn thấy cô ấy lấy quần áo từ trong cái sọt ra đưa cho người phụ nữ kia, cô liền đoán được!

Lâm Đại Nữu thấy Thẩm Y Y đã đoán được, cũng không giấu diếm nữa, vô cùng vui mừng nói, "Chị Y Y, bây giờ quốc gia không còn nghiêm khắc như trước nữa, em bán quần áo ở ngoài đường cũng không nhìn thấy có ai tới khám xét!"

Đó là điều đương nhiên, cách uỷ hội đã biến mất, nền kinh tế quốc gia cũng mở ra, mặc dù không công bố chấp nhận loại hành vi này, nhưng cũng đã ngầm chấp nhận, chỉ là ký ức của người dân vẫn còn đang đắm chìm trong quá khứ hỗn loạn.

Đặc biệt là những người ở thị trấn nhỏ, không có can đảm giống như những người sống ở các thành phố lớn, nhóm người dám làm liều ăn nhiều vẫn còn tương đối ít.

"Là người khác tìm tới cửa nhờ em may quần áo sao?" Thẩm Y Y tò mò nói.

"Cũng không khác biệt lắm." Lâm Đại Nữu cười nói, "Bình thường em sẽ đi dạo quanh cung tiêu xã mấy vòng, xem kiểu dáng phong cách của cung tiêu xã, sau đó về nhà làm theo rồi bán cho người khác, không cần phiếu, mà giá cả rẻ hơn cung tiêu xã mấy đồng, hơn nữa còn là đồ may riêng, cho nên rất nhiều người muốn may quần áo đều tìm đến chỗ em."

"Vậy em lãi được bao nhiêu?" Thẩm Y Y nhướng mày, không nghĩ tới Lâm Đại Nữu có bản lĩnh như vậy!

"Một bộ quần áo thì từ bảy đến mười đồng," Nói đến đây, Lâm Đại Nữu liền vui hẳn lên, vươn hai ngón tay, đè thấp giọng vui mừng nói, "Tháng trước em kiếm được từng này!"

"Hai trăm?" Thẩm Y Y đoán.

Lâm Đại Nữu gật đầu một cách mạnh mẽ, ý cười nơi khóe miệng cũng sắp không đè xuống được.

Thẩm Y Y lây nhiễm sự vui vẻ của cô ấy, cũng nở nụ cười, kỳ thật bây giờ việc may quần áo, nếu như có thể làm quy mô lớn, một tháng lãi hơn một vạn cũng không phải là chuyện không thể.

Nhưng Lâm Đại Nữu làm một mình theo mô hình "đặt may", mà còn là trong thị trấn nhỏ, một tháng lời được hai trăm đồng đã là chuyện rất tốt!

Khó trách cô ấy vui vẻ như vậy, còn hoạt bát hơn một năm trước rất nhiều, có lẽ bởi vì trong một năm này cô ấy hẳn là kiếm được một ít tiền!

"Bởi vì sắp đến tết, cho nên tháng trước và tháng này là hai tháng mà em kiếm được nhiều tiền nhất," Lâm Đại Nữu nói.

"Chờ qua năm sau sẽ không kiếm được nhiều tiền như vậy, nhưng mỗi tháng cũng có thể kiếm được bảy mươi, tám mươi đồng." Lâm Đại Nữu giống như không chút giấu diếm mà nói với Thẩm Y Y, "Em đã cảm thấy vô cùng mãn nguyện rồi!"

"Mới kiếm được bảy mươi, tám mươi đồng mà em đã mãn nguyện?" Thẩm Y Y xen vào, nhướng mày nhìn cô ấy.

???

Lâm Đại Nữu ngẩng đầu nhìn Thẩm Y Y, bảy mươi, tám mươi đồng cũng không phải là số tiền nhỏ!

Lúc này đến phiên Thẩm Y Y thần thần bí bí, "Lâm Đại Nữu, em có muốn kiếm được nhiều tiền hơn không?"

Lâm Đại Nữu: "Em có."

Ai mà không muốn chứ? Nhưng vấn đề là tiền không dễ kiếm như vậy!

"Vậy đi Kinh Thị với chị." Thẩm Y Y từ trước đến nay luôn là một người thẳng thắn, trực tiếp nói.

Lâm Đại Nữu nhíu mày: "Kinh Thị?"

"Ừm!" Thẩm Y Y cười, "Kinh Thị cải cách mở cửa hơn thôn của mình rất nhiều, bây giờ trên đường cũng đã có rất nhiều quán bán đồ nhỏ lẻ, ở nơi đó em không cần lén lút bán từng món một, chỉ cần em có đủ quần áo, dựng lên một quầy hàng ở đó, một ngày em bán có khi nhiều hơn bảy mươi, tám mươi đồng!"

Lâm Đại Nữu trợn mắt cứng họng, "Đó không phải là đầu cơ trục lợi sao?"

"Bây giờ ai còn quan tâm đến cái này?" Thẩm Y Y không thèm để ý nói, thấy Lâm Đại Nữu còn chần chờ, cô lại giải thích thêm, "Bây giờ cũng đã cải cách kinh tế đối ngoại rồi, chính sách đối nội không lâu nữa cũng sẽ cải cách mở cửa thôi, em không cần phải sợ nữa!"

Lâm Đại Nữu nghe không hiểu, nhưng cô ấy tin tưởng Thẩm Y Y!

Trong đầu vô thức hiện lên một hình ảnh quầy hàng nhỏ treo đầy quần áo, khách đến khách đi nối liền không dứt, tiền tài không ngừng chảy cuồn cuộn vào trong sổ sách...

Bỗng nhiên liền có chút động tâm khó chịu, chỉ là, "Bày sạp chẳng phải cần rất nhiều nguồn hàng sao? Một mình em làm không được..."

"Không phải còn có chị sao?" Thẩm Y Y chớp mắt, nói một cách đầy ẩn ý.

???

"Chị?" Lâm Đại Nữu không thể tin, không dám chắc điều Thẩm Y Y muốn biểu đạt có trùng với suy nghĩ của cô ấy hay không.

"Chúng ta có thể hợp tác," Thẩm Y Y nói.

Ý tưởng này đã ăn sâu vào tâm trí của cô vài năm trước, nhưng trước đó không có cơ hội để thực hiện.

Hiện giờ Lâm Đại Nữu đã có ý muốn đồng ý, cô tất nhiên không thể bỏ qua cơ hội này!

Dù sao dựa theo sự phát triển của quốc gia, cô không có khả năng lại lấy đồ từ trong không gian ra để bán, trừ phi cô muốn lên bàn thí nghiệm.

"Thật sao? Y Y chị thật sự muốn hợp tác với em sao?" Lâm Đại Nữu vưi mừng, muốn xác nhận lại một lần nữa.

"Thật sự!" Thẩm Y Y khẳng định.

Lâm Đại Nữu dừng một chút, "Nhưng Vượng Tài và An An..." Cô ấy cũng không thể bỏ con ở nhà, tự mình ra ngoài kiếm tiền được.

"Vượng Tài và An An cũng có thể đi theo mà." Thẩm Y Y nói, suy nghĩ một chút, "Bây giờ bọn em không làm hộ khẩu Bắc Kinh được, nhưng có thể làm thủ tục dự bị! Còn chuyện hộ khẩu có thể từ từ rồi tìm cách giải quyết sau."

Lâm Đại Nữu mừng rỡ như điên, "Vậy em đi!"

???

Nhanh như vậy sao?

Cho dù là Thẩm Y Y cũng cảm thấy rất kinh ngạc, "Em không cần trở về thương lượng với Trần Cường một chút sao?"

"..." Lâm Đại Nữu phản ứng lại trong nhà còn có một người tên Trần Cường, nụ cười trên mặt hơi thu liễm một chút, gật đầu, "Đúng rồi, vậy em trở về nói với anh ấy một chút?"

Thẩm Y Y thấy biểu tình của cô ấy trở nên có chút khó nói, trong lòng hiểu rõ.

Mấy năm nay Trần Cường và Lâm Đại Nữu bằng mặt nhưng không bằng lòng, bề ngoài có vẻ tôn trọng nhau như khách, nhưng thật ra bên trong là đồng sàng dị mộng...

Nhưng những lời Thẩm Y Y nên nói vẫn phải nói, "Anh Sâm hiện tại mở một công xưởng phế liệu quy mô nhỏ ở Kinh Thị, anh ấy muốn mở rộng quy mô, bây giờ hơi thiếu người làm, muốn mời Trần Cường về làm chung, nếu Trần Cường đi Kinh Thị, có thể hợp tác với anh Sâm!"

"Vậy thì càng tốt!" Lâm Đại Nữu ngạc nhiên.

Bây giờ cô ấy và Trần Cường là vợ chồng, nếu Trần Cường không đi Kinh Thị, cô ấy cũng không thể một mình mang theo hai đứa con rời đi.

Nhưng nếu Lý Sâm hy vọng Trần Cường đi Kinh Thị, Trần Cường không còn mẹ, coi Lý Sâm là người anh em tốt nhất, nhất định sẽ đi!

Lâm Đại Nữu ngoại trừ muốn kiếm tiền ra, cũng là muốn nhanh chóng rời khỏi nơi cô đã phải chịu đựng quá nhiều đau khổ, trước kia coi như bỏ qua, bây giờ Thẩm Y Y cho cô ấy thấy được sự hy vọng, làm cô ấy có chút trở nên mong chờ.

"Giờ em về nói chuyện với Trần Cường luôn," Lâm Đại Nữu đứng dậy.

"Đi thôi, " Thẩm Y Y nói, nhìn bóng lưng của Lâm Đại Nữu, cảm thấy nếu như Trần Cường đi Kinh Thị với Lâm Đại Nữu, nói chung sẽ ổn định.

Chạng vạng, Lý Sâm trở về, mang về một tin tức Hà Chiêu Đệ sinh rồi, sinh một đứa con trai!

Buổi tối hôm đó, mẹ Lý và Lý Đại Bân ở bệnh viện chăm sóc cô ấy, nhà Chu Phong Thu mang cơm qua, không cần mang cơm nhà đi.

Thẩm Y Y và Lý Sâm thì ở nhà ăn với bọn nhỏ, cha Lý ăn ở trong phòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com