unknown#13
Kết thúc một ngày đóng cọc tại WJSN's Bar, đợi Exy giải quyết xong công việc đã hơn 8 rưỡi tối, nó và nàng quyết định đi ăn để chống đói. Ở Merlyn tìm một quán ăn không hề khó, dù gì đây cũng là khu vực ăn chơi, nhưng để tìm lấy một chỗ yên tĩnh thì vô cùng khó khăn. Seola sẽ không để bản thân ăn cơm mà bên tai vang vảng tiếng chửi bới, còn trước mắt có vô số cảnh đánh nhau máu me và Exy cũng vậy. May mắn cho Seola là đi cùng Exy, nó nắm Merlyn trong lòng bàn tay, cực rành các quán ăn uống, thoáng chốc đã tìm thấy một nhà hàng nhỏ không ồn ào gần đại lộ.
"Travis Musso tiêu đời rồi, việc điều tra của cô giờ sao? cần tìm ả Dayoung để điều tra nữa không?" nó hỏi.
"từ bao giờ cô quan tâm tới công việc của tôi thế?" Seola miệng nói, tay gắp lấy miếng thịt bò trên dĩa.
"huh? tôi...tôi đâu có quan tâm, chỉ là đang thực hiện lời nói của mình thôi" nó ấp úng. Exy không hề muốn dây dưa với Seola, có trách hãy trách lòng tự trọng của nó cao quá, quyết không để bản thân mất uy tín trước ai kia kìa.
"bảo sao cô nhiệt tình giúp tôi" nàng tủm tỉm. "hoá ra là vì nghĩa vụ" Seola nhún vai, âm điệu mang chút thất vọng.
"thế cô nghĩ tôi rảnh chắc, mọi thứ tôi làm đều có cái giá của nó"
"sao? định đòi tôi hôn một cái à?"
"cô nói cái gì?! làm...làm gì có" mang tai Exy bắt đầu nhả khói, nó nhanh chóng tránh né bằng cách hì hục bỏ đồ ăn vào miệng. Mà nghĩ lại, Exy tự thấy mình lạ, bởi nó chưa bao giờ tâm huyết với khách hàng nào trước đó như Seola.
Có lẽ nó muốn được nàng hôn thật?
Seola nhìn phản ứng ngại ngại ngùng ngùng của nó bỗng cảm thấy khá đáng yêu, không giống hình tượng ban đầu gặp nàng tí nào. Exy mặt đỏ tía tai tới nỗi ăn cũng nghẹn, nuốt không trôi. Nó dùng tay đập nhè nhẹ lên ngực, không quên uống thêm nước để thức ăn trôi xuống.
"ăn chậm thôi không chết đấy" Seola nhắc nhở. "mà tôi tò mò cô làm cái nghề bán tin tức này được bao nhiêu năm rồi?" nàng gợi chuyện.
"cô hỏi thế làm gì?"
"tự dưng tò mò, cứ cho là tâm sự mỏng đi"
"6,7 năm gì đó, chắc vậy, tôi có đếm bao giờ đâu"
"thế trước đó cô làm gì để kiếm sống vậy?" Seola thắc mắc.
"ăn bám người ta"
"hả?" mắt nàng tròn xoe. "bố mẹ không lo cho cô sao?" Seola nghiêng nhẹ đầu.
"tôi mồ côi từ nhỏ" nó đáp cụt ngủn.
Nhận thấy mình động chạm, Seola khẽ mím môi "tôi xin lỗi".
"không biết không có tội, không cần xin lỗi, ở Merlyn này, hiếm có đứa trẻ nào biết mặt ba mẹ" Exy thành thật. "bọn trẻ hầu hết đến từ các tay buôn người, còn tôi sinh ra ở Merlyn nên may mắn không trải qua thời gian đầy sợ hãi đó"
Thời gian kinh hoàng Exy ám chỉ là khoảng thời gian lũ trẻ bị bóc lột, bắt phục vụ trong các quán bar, bắt tiếp khách rồi làm đủ thứ chuyện tồi bại xong bị đánh đập dã man nếu không hoàn thành nhiệm vụ. Sống trong môi trường khắc nghiệt, tiếp xúc với các tư tưởng truỵ lạc nên khi chúng trưởng thành, độ lì lợm và liều mạng ngày một thăng cấp, hiếm có đứa trẻ nào giữ mình trọn vẹn. Đấy là lời giải thích tại sao xã hội ở Merlyn xuống cấp trầm trọng đầy thảm hại như vậy.
"quay về chủ đề chính đi, về ả Im..."
"không cần đâu, vụ đó giờ không nằm trong trọng trách của tôi" Seola ngắt lời. "khi trời sáng, tôi sẽ về Elias"
"oh, vậy là cuộc sống tự do đã trở lại với tôi" Exy phấn khởi vươn vai.
"quên đi, cô còn nợ tôi tận 3 câu hỏi nữa" nàng giơ 3 ngón tay ra trước mặt Exy.
"hả?! cái đó..."
"nói lời phải giữ lấy lời, tôi có nhiều thứ hỏi cô đấy, chúng ta sẽ gặp lại sau khi tôi xong việc, đừng hòng trốn"
...
Sòng bạc Afortunado, 10:30pm.
Gam màu đen ngắt phủ rộng bầu trời Blood, tách biệt khu dân cư quanh năm lặng tiếng thì khi đêm về, khu vực giải trí xa xỉ ven bờ biển lại sầm uất khác hẳn. Những kẻ 'thuần chủng' cuốn theo lối ăn chơi vốn có đổ về Afortunado-một sòng bạc đỏ đen khổng lồ trực thuộc Mourvedre. Kim Bona đã thắng đến hai mươi ngàn đô-la chỉ với ba tiếng chơi đùa cùng con súc sắc màu đỏ, xoay phăn phắt trên mặt bàn đã khiến cô chán ngán. Lướt qua quầy Blackjack, khu Roulette, giữa những tiếng xì xào kẻ qua người lại, mọi trò chơi giờ chẳng còn hứng thú, Bona quyết định lên sảnh lớn tầng hai để nghỉ ngơi.
Chọn cho mình một chỗ có tầm nhìn bao quát, Bona tự thưởng bản thân bằng chai rượu đắt tiền. Không gian riêng tư vừa mới mở ra giây lát, gã William ma mãnh từ nơi phó phỉnh nào đã tới ngồi vào bàn làm phiền cô.
"quý cô Kim phong độ cứ như này bảo sao bàn cờ lúc nào cũng đông đúc" gã khen, mắt quét một lượt bộ đầm đỏ bỏng mắt của Bona.
Chẳng tên khách nào tới đây bỏ qua cơ hội gia nhập bàn cờ cùng Kim Bona, các con bạc không ham ngồi vào những bàn đầy ắp tiền, chúng chỉ ham được chơi cùng khi có sự xuất hiện của cô. Chính thân hình tuyệt hảo và nhan sắc trưởng thành ở Bona là lí do bàn cờ nào có cô đều trở nên nhộn nhịp.
Kim Bona bị khuất tầm nhìn, lập tức đanh mắt khó chịu.
"cậu đang che tầm mắt tôi đấy, cậu William"
"ồ, thật xin lỗi" gã cười ái ngại, nhích nhẹ người sang chiếc ghế bên cạnh.
Đến khi William ổn định chỗ ngồi, Bona chậm rãi đặt một tấm ảnh chụp lên bàn tròn, đưa ra trước mặt gã.
"biết người này không?"
"hể? đây là cô gái ở bên Eunseo sau vườn hoa đây mà" gã lém lỉnh. "tôi thấy Eunseo ôm eo cô ta, hình như là trợ lý cấp cao mới bên Mourvedre" William nhấn mạnh.
Trong kí ức gã nhớ rất rõ hình ảnh Eunseo va chạm với cô nàng và đỡ eo người ta, dù vô tình nhưng gã thích nói 'ôm eo' cho nó thú vị, đơn giản vì người gã đang trò chuyện là Bona Kim chứ không phải ai khác.
"ôm eo? Eunseo không bao giờ thân thiết với người lạ" Bona nở nụ cười bồn chồn.
"nhỡ quen từ trước thì sao? cũng có thể lắm"
William nhìn nét mặt không mấy thân thiện từ thiếu nữ kia trong lòng rộn ràng hẳn lên. Gã sớm nhận ra loại tình cảm trên mức thông thường Bona dành cho Eunseo, dù đằng ấy một mực phủ nhận, khẳng định mình 'thẳng' bằng cách chơi đùa với lũ đàn ông ở Afortunado nhưng gã chẳng tin đâu. Mỗi khi gã hỏi Bona vu vơ vài câu đại loại "cô thích Eunseo à?", hay trêu nặng tình này nọ, tức khắc nàng ta phản ứng gay gắt liền, nên William khá hứng thú.
Nắm thóp phụ nữ giống liều thuốc làm gã sảng khoái, mà với tính cách chiếm hữu điên cuồng của Bona thì đổ dầu vào lửa đích thị là sở thích hiếm hoi của gã.
"tôi nghĩ cô nên để ý Eunseo nhiều hơn đấy" William cười khiêu khích.
"..."
Vân vê ngón tay lên tấm ảnh thẻ, Bona cười nhạt.
Trợ lý cấp cao Mourvedre là đặc vụ của Interpol? nực cười!
///
Cùng lúc đó...
Bên trong thư phòng, Eunseo cẩn thận xem xét tệp hồ sơ do thuộc hạ thân cận gửi tới trước đó chưa đầy một giờ đồng hồ. Ánh mắt lạnh lẽo chăm chút từng bức ảnh, từng con chữ, rà soát từng thông tin về cái tên "Seola".
Các bức ảnh chụp rõ nét Seola đi cùng Exy, ra vào Mourvedre, xuất hiện tại dạ tiệc, đến tất cả thông tin cá nhân được đánh cắp từ hệ thống nhân sự Interpol đều nằm trong bản báo cáo điều tra sơ lược.
Là người phụ nữ lúc đó...
Eunseo thở dài, ủ rũ đưa tay lên xoa nhẹ bên thái dương.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com