Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

6. Tin tưởng



Orm vẫn đang ngồi trước cửa sổ căn hộ khi tiếng chuông điện thoại bất ngờ vang lên, phá vỡ sự im lặng nặng nề của đêm tối. Màn hình hiện lên một số lạ. Nàng biết ngay đó là Lingling.

"Nghe đây" nàng bắt máy, cố giữ giọng bình tĩnh.

"Cô đã làm tốt" giọng Lingling vang lên, trầm thấp và lạnh lùng như thường lệ. "Nhưng đừng tự mãn quá sớm, Orm. Thành công một lần không có nghĩa là cô đã an toàn."

Orm khẽ cười, nhưng trong lòng lại siết chặt. "Tôi không cần an toàn, Lingling. Tôi chỉ cần chứng minh tôi không phải người cô nên nghi ngờ."

"Chứng minh?" Cô khẽ bật cười. "Đừng quên, Orm. Tin tưởng là thứ xa xỉ nhất trong thế giới này. Nó không dễ dàng như cô nghĩ đâu."

Orm im lặng một lúc, rồi đáp lại. "Nếu vậy, tại sao cô lại giao nhiệm vụ cho tôi? Nếu không tin, tại sao cô để tôi bước vào thế giới của cô?"

Lingling không trả lời ngay. Đầu dây bên kia chỉ vang lên tiếng thở nhẹ, đầy ẩn ý. "Có những thứ tôi cần kiểm chứng. Và tôi không ngại mạo hiểm để tìm ra sự thật."

"Cô đang kiểm tra tôi hay dùng tôi như một quân cờ trong ván cờ của cô?" Orm hỏi thẳng, giọng pha chút thách thức.

"Cả hai" Lingling trả lời, không hề che giấu. "Nhưng Orm, cô cũng đang chơi một trò chơi của riêng mình, phải không?"

Orm khựng lại, cảm giác như từng lời của Lingling đều nhắm thẳng vào những bí mật sâu thẳm nhất của nàng. Nàng biết mình không thể lộ sơ hở.

"Chúng ta đều có lý do để ở đây, Lingling. Có thể mục tiêu của chúng ta không giống nhau, nhưng tôi nghĩ ít nhất chúng ta đang cùng một chiến tuyến."

Lingling cười khẽ, một âm thanh nhẹ như gió thoảng nhưng đầy nguy hiểm. "Hy vọng là vậy, Orm. Vì nếu cô phản bội tôi, cái giá cô phải trả sẽ lớn hơn cô tưởng rất nhiều."

Trước khi Orm kịp đáp lại, cuộc gọi đã ngắt. Nàng nhìn màn hình điện thoại trong vài giây, rồi thả nó xuống bàn.

Hơn một giờ sau, Orm nhận được tin nhắn: "Đến xưởng chế biến bỏ hoang ở phía Nam. 10 phút nữa."

Nàng nhanh chóng thay quần áo, chuẩn bị vũ khí nhỏ gọn và lao vào đêm tối. Xưởng chế biến mà Lingling chỉ định nằm ở một khu vực hẻo lánh, nơi mà ánh sáng từ thành phố dường như không thể chạm tới.

Khi Orm đến nơi, Lingling đã đứng chờ sẵn, tựa người vào một chiếc xe màu đen bóng loáng. Cô mặc áo khoác dài, gương mặt chìm trong bóng tối nhưng đôi mắt vẫn sáng quắc.

"Cô đến đúng giờ." Lingling nói, giọng vẫn lạnh nhạt nhưng ánh mắt lại ánh lên chút tò mò.

"Tôi luôn đúng giờ." Orm đáp, bước lại gần. "Vậy lần này cô muốn tôi làm gì?"

Lingling chỉ về phía cánh cửa sắt của nhà xưởng. "Bên trong có thứ tôi cần. Một giao dịch đang diễn ra, nhưng tôi không muốn để lộ mặt. Nhiệm vụ của cô là vào trong, quan sát và lấy thứ đó về."

Orm nhíu mày. "Thứ đó là gì?"

Lingling nhún vai, một nụ cười mờ nhạt thoáng qua trên môi. "Một chiếc USB. Nhưng tôi không cần cô đặt câu hỏi. Tôi chỉ cần cô mang nó về."

"Còn gì nữa không?" Orm hỏi, giọng nghi ngờ.

Lingling tiến lại gần, khoảng cách giữa hai người chỉ còn vài bước chân. Cô cúi xuống, ánh mắt chạm thẳng vào nàng. "Nếu cô thất bại, tôi sẽ coi như chưa từng gặp cô. Nhưng nếu cô thành công... chúng ta sẽ nói tiếp."

"Thế nếu tôi bị phát hiện thì sao?" Orm hỏi, nhưng giọng điệu không hề nao núng.

"Đó là vấn đề của cô" Lingling đáp, lạnh lùng như thể đó chỉ là một trò chơi nhỏ.

Orm nhìn cô một lúc, rồi gật đầu. "Được, tôi sẽ không làm cô thất vọng."

Lingling khẽ cười, một nụ cười khó đoán. "Tốt. Bắt đầu đi."

Bên trong nhà xưởng, không khí ngột ngạt và tối tăm. Ánh sáng mờ nhạt từ những bóng đèn cũ kỹ hắt xuống nền xi măng lốm đốm vết bẩn. Orm di chuyển lặng lẽ qua những lối đi hẹp, đôi tai căng ra để nghe ngóng mọi âm thanh.

Phía trước, nàng thấy một nhóm người đang đứng tụm lại quanh một chiếc bàn gỗ lớn. Một trong số họ mở túi xách, lấy ra một chiếc USB nhỏ gọn và đưa cho kẻ đứng đầu – một người đàn ông với vẻ ngoài bặm trợn, đôi mắt ánh lên sự hung hãn.

"Đây là tất cả những gì ả cần. Nhưng tao không thích bị kiểm tra như thế này." người đàn ông nói, giọng cộc cằn.

"Lingling trả tiền, mày làm việc. Đừng phàn nàn." một kẻ khác đáp, giọng lạnh tanh.

Orm lặng lẽ lấy máy ảnh nhỏ, ghi lại những hình ảnh cần thiết. Nàng biết mình phải chờ cơ hội để lấy chiếc USB mà không để lại dấu vết.

Nhưng bất ngờ, một tiếng động vang lên phía sau khiến cả căn phòng quay lại. Orm khựng người, cảm giác lạnh toát chạy dọc sống lưng.

"Có người!" một kẻ hét lên.

Orm nhanh chóng di chuyển, nhưng không kịp trước khi họ phát hiện ra nàng. Tiếng chân chạy dồn dập vang lên, và nàng biết mình phải hành động nhanh.

Giữa lúc căng thẳng, một bóng đen bất ngờ xuất hiện từ lối vào. Tiếng súng vang lên chói tai, khiến mọi kẻ trong phòng hoảng loạn. Trong khoảnh khắc hỗn loạn, Orm nhận ra Lingling đứng đó, khẩu súng lục trên tay, ánh mắt lạnh lẽo như thần chết.

"Chạy đi!" cô hét lớn, nhìn thẳng vào nàng.

Orm không do dự, lao ra khỏi căn phòng. Nhưng trong lòng nàng không khỏi dậy lên một câu hỏi: Tại sao Lingling lại liều lĩnh đến đây để cứu nàng?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com