7
Harry Potter nói không sai, nhưng lại khiến y/n Rosier thấy khó chịu. Con bé cảm thấy cậu dường như đã biết quá nhiều về nó, đến mức không cần thiết.
"Đừng nói chuyện như thể bồ rất hiểu mình"
"Đó là sự thật, y/n. Đám Malfoy không phù hợp với bồ, bồ sẽ chẳng thể ở cạnh chúng nó quá lâu. Mình đã thấy bồ cãi nhau với Nott, cãi nhau với Malfoy, và cách đám Slytherin khác nhìn bồ, đó không phải là môi trường mà bồ nên ở"
Harry tiến đến, dúi vào tay con bé cái bánh bí ngô mà cậu đã lấy riêng cho nó. Khóe môi Harry hơi cong lên khi nhìn thấy gương mặt tái nhợt của con bé, dường như nó chẳng thể cãi lại điều cậu vừa nói. Cũng đúng thôi, đó là sự thật, dù hơi khó chấp nhận một chút.
"Cùng về không?"
Y/n Rosier không nói gì, nó cứ đứng yên ở đấy. Nó đã suýt bật khóc tại chỗ khi bị Harry nhìn trúng tâm tư bấy lâu nay, điều mà hội bạn của nó - đặc biệt là Theodore Nott - không thể nhận ra, hoặc chúng nhận ra nhưng không nói gì hết. Ngay cả Pansy cũng tránh nhắc về việc xung đột giữa nó và Theodore, có lẽ vì nàng không muốn mọi chuyện tồi tệ hơn. Nó không trách ai hết, chỉ trách bản thân tại sao lại bị xếp vào Gryffindor, để giờ bung bét như thế này.
Harry không nghe nó trả lời, cậu cũng cảm thấy bản thân có hơi quá đáng, nhưng có lẽ con người đôi khi nên nhìn vào sự thật sẽ tốt hơn.
"Đêm nay trăng không sáng, nhớ về sớm một chút"
Harry đi về, vẫn ngoái lại nhìn nó mấy lần.
Đến khi không còn nghe tiếng gót giày của Potter, y/n Rosier liền ném cái bánh ra khỏi cửa sổ Tháp Thiên Văn. Nó ngồi tựa lưng vào góc tường, đầu óc hoàn toàn trống rỗng. Nó không biết nó còn phải chịu đựng đống hổ lốn này đến bao giờ, nó đã cố gắng cẩn thận trong mọi việc để không làm mích lòng ai, nhưng số phận cứ liên tục đẩy nó vào chỗ khó xử. Giờ nó vừa không thể bình thường với đám Malfoy, cũng chẳng thể bình thường với Harry Potter.
Nói cách khác, nó không - dám phản lại Malfoy, không - dám phản lại chính mình, bởi chính nó đã từng thề thốt rằng sẽ không bao giờ thân thiết với Gryffindor.
"Tao biết ngay mà, ra là mày ở đây"
Cái giọng hách dịch đó mới nghe liền biết là của Malfoy. Hoặc do mái tóc của cậu ta sáng hơn cả ánh trăng, nhìn từ xa cũng có thể nhận ra. Con bé vội gạt đi mấy giọt nước mắt chỉ vừa chực rơi xuống, giờ đến cả khóc nó cũng phải nhìn thái độ của kẻ khác nữa.
"Mày vừa ở đây với thằng Potter à?"
Draco Malfoy hỏi cho có lệ, hỏi để thêm chắc chắn, rằng đứa bạn của nó không có quan hệ thân mật gì với kẻ thù. Mặc dù nó đã tận mắt chứng kiến Harry Potter vừa bước ra khỏi đây, với nụ cười nhàn nhạt trên môi, và nó đã chắc chắn gần như tuyệt đối rằng hai đứa kia vừa gặp nhau, nhưng trong thâm tâm nó không dám nghĩ đến chuyện y/n Rosier thật sự có gì đó với Potter.
"Nói chuyện chút thôi, không có gì cả"
Ừ, đương nhiên đó là một câu trả lời mà Malfoy muốn nghe. Nhưng rõ ràng y/n Rosier không hề phản bác chuyện con bé và Potter đã ở cạnh nhau, và điều đó khiến Malfoy cực kỳ không thoải mái. Nó đã cảm thấy kì lạ từ khi nhận ra Potter cứ thỉnh thoảng lại liếc nhìn Rosier, nhưng không cho rằng giữa cả hai có quan hệ gì đặc biệt.
"Nói những gì thế?"
"Vài chuyện linh tinh thôi, tao không thể cứ mãi tỏ ra xa cách với tụi Gryffindor"
Malfoy đưa tay chạm vào những sợi tóc hồng đào của Rosier, cậu ta luôn biết con bé khó xử thế nào khi phải tìm cách để làm hài lòng đôi bên. Nhưng sẽ thật tệ nếu một ngày nào đó Rosier thật sự ngả về phía Gryffindor, và cụ thể hơn là Harry Potter.
"Mày không nên làm thế, mày là một phần của đám tụi tao mà"
Tao nói thật đấy, tao chưa bao giờ coi mày là đứa thừa thãi cả.
Y/n Rosier không biết phải nói gì tiếp theo, nó sẽ cố gắng tránh nhắc đến Harry Potter một cách triệt để. Nhưng sự thật thì nó cũng không biết phải kiếm chủ đề nào để nói với Draco, bởi cả hai vốn ít khi trò chuyện riêng với nhau. Như đã nói, nó chỉ thân nhất với Pansy mà thôi, dù dạo này cũng ít nói với Pansy đi hẳn, vì một số chuyện không vui với Theodore Nott cũng khiến hai đứa con gái ít gặp nhau hơn trước.
"Nếu Potter khiến mày cảm thấy khó chịu..."
"Không có"
Y/n Rosier vội chặn lại cái ý định nghe mùi khiêu chiến của Malfoy. Nó biết Malfoy luôn không giữ được cái đầu lạnh, nếu nó lỡ lời nói những điều không suy nghĩ, chắc chắn Malfoy sẽ lại gây ra mấy trò nghịch ngợm không nên có. Khi đó, cả Gryffindor sẽ nhìn nó như một đứa hai mặt, thích bêu rếu và gây chia rẽ, bất hòa, và nó sẽ sống không bằng chết ở Gryffindor. Mà nếu chuyển sang Slytherin, nó sẽ lại phải đối mặt với thái độ dè bỉu của đám tôn sùng thuần huyết đối với một đứa phản bội như nó, và đặc biệt là Theodore Nott. Y/n Rosier hoàn toàn không có ý định làm bùng lên một cuộc chiến, nó chỉ muốn làm một đứa vô hình sống qua ngày mà thôi.
"Mày cắt lời tao?"
Nhưng Malfoy thì không nghĩ thế, thái độ cắt ngang của Rosier đã khiến cậu ta cho rằng con bé rõ ràng đã có gì mờ ám với Harry Potter, không đời nào nó lại bênh vực Potter như thế được. Malfoy từ một người vốn chỉ coi Theodore Nott là tình địch, giờ nó lại còn phải chiến đấu với cả Harry Potter.
Y/n Rosier đứng dậy, nó nghĩ nếu nó còn ngồi đây, nó sẽ cãi nhau với cả Malfoy. Nó không dễ dàng gì mới kiếm thêm được một người để tâm sự, nó không muốn mọi thứ đã bừa bộn lại càng thêm bung bét.
Draco cũng theo đó đứng dậy.
"Về à?"
"Ừ"
"Về gặp thằng Potter à?"
"Nếu mày sợ tao phản bội thì cứ đi theo"
Đương nhiên Draco hiểu đó là một lời khẳng định, rằng y/n Rosier sẽ không bao giờ rời xa nó và đám bạn. Nó vui vẻ hơn hẳn, dường như nó đã lo lắng thái quá về việc giữa Potter và y/n thật sự có gì đó. Tuy nhiên nó vẫn cần phải cảnh giác, vì tình địch rất có thể không chỉ dừng lại ở con số 2.
Theodore Nott với một nữ sinh lạ quàng vai bá cổ nhau đi tới Tháp Thiên Văn. Môi son của nàng liên tục đánh dấu trên cổ cậu, tạo nên những vết hôn đỏ chót. Nữ sinh vừa định cởi áo sơ mi ngoài ra để cùng nhau hành sự, đã hét toáng lên khi nhìn thấy có hai bóng người đang đứng phía đối diện, dọa Theodore cũng theo đó mà giật mình.
Y/n Rosier không biết hôm nay là cái ngày chó gì nữa, khi cứ liên tục phải gặp mấy chuyện chẳng ra thể thống gì. Con bé chẳng còn thấy buồn nữa, bởi hình ảnh của Theodore trong mắt nó đã sụp đổ hoàn toàn rồi.
Nhưng Draco thì vui gần chết. Cậu ta vẫn đang băn khoăn không biết nói xấu Theodore Nott với y/n Rosier thế nào cho hợp lý, thì ông trời đã ra tay cứu giúp. Giờ thì Theodore tự đưa đầu vào rọ, cậu ta chẳng tốn tí hơi sức nào cả.
Nữ sinh nọ vội chạy đi, y/n chẳng kịp nhìn rõ mặt cô nàng, nhưng biết rồi thì cũng chẳng để làm gì.
"Ai nữa đây?"
Draco Malfoy bắt đầu cuộc tranh luận bằng cái giọng cợt nhả thường thấy, giống như chỉ đang đợi có thế. Cậu ta thậm chí còn đứng chắn trước mặt y/n Rosier, như vừa thể hiện bản thân là một anh hùng, vừa để khiêu khích Theodore Nott. Thiếu gia Nott chẳng mất đến hai giây để nhận ra mái tóc hồng đang đứng đằng sau Malfoy, dù rõ ràng bản thân đang sai, nhưng cũng không thể ghìm xuống được cảm giác khó chịu đang dâng lên trong lòng.
Theodore bước đến gần, cố gắng nhìn y/n đang được Malfoy bao bọc sau lưng, đã bao lâu rồi cậu không được nhìn thẳng vào mắt nó? Giờ thì cậu có cả tỉ câu hỏi trong đầu, cậu đã không vui khi y/n ngày càng thân thiết hơn với thằng quý tử tóc bạch kim kia, nhưng không nghĩ đến chuyện hai đứa ấy cũng ở đây. Nếu bản thân cậu đã cùng gái lạ chọn Tháp Thiên Văn làm nơi hành sự, thì Malfoy cũng có thể lắm chứ? Sự ghen tuông mù quáng của Theodore khiến cậu muốn nói rất nhiều điều, nhưng cũng không biết phải hỏi câu gì đầu tiên.
"Sao hai đứa mày lại ở với nhau?"
Đó là duy nhất những gì cậu ta có thể thốt ra, giữa một rừng bùi nhùi những câu hỏi lộn xộn trong đầu.
Y/n Rosier không đáp lại, vượt nhanh lên trước, kéo vạt áo của Malfoy mà bước đi.
"Về thôi, Draco"
Theodore nhanh chóng giữ lấy tay con bé, dù cái hành động ghê tởm ban nãy của cậu ta không thể nào tẩy sạch được.
"Mày phải trả lời tao"
Cái níu kéo yếu ớt của Theodore không làm lại ý chí mạnh mẽ của y/n Rosier. Hơn nữa, Draco Malfoy cũng không chịu đứng yên để con bé cứ vậy rơi vào vòng tay của tình địch. Theodore Nott hoàn toàn tuột tay khỏi y/n, và yên lặng nhìn con bé cứ thế lại một lần nữa được bảo bọc bởi tấm lưng của Malfoy.
"Mày cần phải nói với tao nhiều chuyện đấy, y/n"
Với giọng điệu của kẻ chiến thắng, Draco Malfoy đáp lại bằng điệu bộ cười cợt, và một cái vòng tay qua sau, đẩy nhẹ y/n Rosier vào sâu bên trong, chắn đi hoàn toàn tầm nhìn của Theodore Nott.
"Đừng nói như thể bản thân tốt đẹp lắm, Nott"
"Tao đếch hỏi mày, Malfoy"
Y/n Rosier không trả lời, nó nắm nhẹ lấy vạt áo của Draco, như muốn nói hãy mau rời khỏi đây đi. Nó vốn biết Malfoy và Nott hay xảy ra cãi vã, nhưng đều chỉ là những cãi vã nhỏ nhặt, vài ba ngày là hết. Nhưng có lẽ lần này thì không đơn giản như thế.
Theodore Nott hết cách, cương không được thì mình nhu. Dù sao cũng là cậu ta sai, cậu ta không thể nào trơ mắt nhìn con bé cứ như thế mà rơi vào tay Malfoy. Chẳng phải cậu ta từng rất thân với con bé, có chuyện gì cũng kể với nhau, Malfoy đến cả một cọng tóc cũng không thể xen vào giữa hai đứa. Giờ thì mọi thứ đang diễn biến theo cái kiểu gì đây?
Theodore hạ giọng xuống, cậu bắt buộc phải hạ giọng xuống. Cậu đã thua khi cho rằng không có cậu, con bé chẳng thể nào vui vẻ được, thua trên chính cái chiến trường mà cậu đã bày ra.
Theodore đưa bàn tay về hướng Malfoy, nhưng ánh mắt lại mong chờ bóng hình nhỏ đằng sau chịu ló đầu ra mà nhìn cậu.
"Y/n, mau, qua đây với tao"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com