Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

PĐB II - Chương 9: Hẹn Đi Chơi và Gặp Vụ Án!

"Còn có nhiệm vụ phụ tuyến nữa hả?" Hai người Phong, Vương gần như đồng thời gọi ra menu trò chơi.

Dòng chữ【 Hỗ trợ Usami phá giải vụ án giết người không xác 】đột nhiên xuất hiện trên thanh nhiệm vụ.

【 Hai ngày sau, vùng ngoại ô. 】 Hai giây sau, việc chuyển cảnh thời gian thực lại diễn ra.

Trời xanh, mây trắng, cỏ xanh, núi xa xanh.

Khung cảnh xung quanh tuân theo phong cách hội họa cấp tiểu học, Phong Bất Giác và Vương Thán Chi cũng hòa quyện vào phong cách hội họa này dưới hình dạng tương ứng là mèo và chim ưng được nhân hóa...

【 Vào một buổi chiều đầy nắng 】

【 Năm người bạn nhỏ: Usami, Kumakichi, Nyami-chan, Nekosaburo và Hayabusa... 】

【 Hẹn nhau đi dã ngoại ở nông thôn. 】

【 Tuy nhiên, điều đang chờ đợi họ là... 】

Nhiệm vụ phụ tuyến này... lại còn có phần giới thiệu tương ứng.

"Có chuyện gì vậy?" Tiểu Thán quay đầu nhìn Giác Ca ở bên cạnh.

"Ai... thông báo hệ thống không phải đã nói rất rõ ràng sao..." Phong Bất Giác thở dài nói, "Bởi vì chúng ta thành công làm loạn ba cuộc điều tra, đã kích hoạt nhiệm vụ phụ tuyến."

"Chẳng lẽ... sau này, mỗi lần chúng ta giúp Kumakichi thoát tội, sẽ có một phụ tuyến?" Tiểu Thán nói.

"Ai biết..." Phong Bất Giác nói, "Có thể phụ tuyến chỉ đến lúc này, cũng có thể... từ lần thứ ba phá rối cuộc điều tra, mỗi khi xong một vụ án, đều gây ra nhiệm vụ phụ tuyến. Cũng có khả năng như như lời ngươi nói... Mỗi lần làm loạn ba cuộc điều tra, sẽ gây ra một lần phụ tuyến." Hắn nhún vai, "Tóm lại... chúng ta phải đợi ít nhất đến lần thứ hai nhiệm vụ phụ tuyến được kích hoạt trước khi chúng ta có thể tạm xác định quy luật."

"Chà..." Tiểu Thán gật đầu, "Cơ mà... Giác Ca." Hắn như lại nghĩ tới cái gì, dùng giọng điệu thúc giục nói: "Vì đây là 'Nhiệm vụ phụ tuyến " theo thiết lập của game... sẽ không ảnh hưởng đến việc qua cuawr, phải không?"

"Đúng vậy." Phong Bất Giác đáp, "Đó là nguyên tắc cơ bản, cho nên... Nhiệm vụ này chúng ta đi làm màu cũng không sao." Hắn hơi dừng nửa giây, nói tiếp, "Đương nhiên, tốt nhất là làm xong, như vậy sẽ nhận được nhiều phần thưởng sau khi qua cửa hơn."

"A......" Tiểu Thán nghe xong cúi đầu suy nghĩ: "Dựa vào những tin tức mà chúng ta biết đến nay, tạm thời có thể suy ra là... 'Thủ phạm' của nhiệm vụ này chắc chắn không phải Kumakichi."

"Ồ?" Phong Bất Giác lộ ra vẻ tán thưởng, cười nói: "Ha... Nói cho ta biết, ngươi làm sao suy ra được?"

Tiểu Thán vừa suy nghĩ vừa trả lời: "Vì cả hai đều là nhiệm vụ do hệ thống giao, giữa hai bên không thể có mâu thuẫn. Vì một trong những nhiệm vụ chính của chúng ta là 【 Giới hạn số lần Kumakichi bị bắt tới 10 】, cho nên thủ phạm của【 Hỗ trợ Usami phá giải vụ án giết người không xác 】tất nhiên không phải Kumakichi, nếu không sẽ vi phạm nguyên tắc này."

"Suy luận chính xác." Phong Bất Giác nói, "Mấu chốt là... tốc độ suy nghĩ đưa ra kết luận cũng rất nhanh, xem ra gần đây ngươi có luyện tập."

"Hehe..." Tiểu Thán ngượng ngùng cười, "Quá khen."

"Từ nhỏ đến lớn, ta đã dạy dỗ ngươi một cách cẩn thận và chân thành, nhưng ngươi vẫn ngốc như vậy." Nhưng lời tiếp theo của Phong Bất Giác đã đổi chủ đề, bật chế độ châm chọc, "Còn Cổ Tiểu Linh... tra tấn ngươi mấy tháng, ngươi đã học được cách trả lời rất nhanh." Hắn dừng một chút, "Xem ra... ngươi hèn thật."

"Này... Vì sao lời nói của ngươi không bị hệ thống chặn..." Tiểu Thán vẻ mặt trống rỗng nói.

"Chắc hệ thống cho rằng những gì ta nói có lý." Phong Bất Giác trả lời.

"Hệ thống cũng cho rằng ta hèn!" Tiểu Thán cũng không biết vì sao chế nhạo, hắn ngẩng đầu nhìn trời.

Sau khi hai người đứng đó trò chuyện vài phút thì có hai bóng người quen thuộc từ xa đi tới.

"Nekosaburo! Hayabusa!" Nyami đưa tay ra chào họ.

Usami ở ngay bên cạnh, cùng đi với cô.

Dù ra ngoài đi chơi nhưng trang phục của họ hoàn toàn giống như khi đến trường. Cặp sách họ mang trên vai đều là những chiếc ba lô màu đỏ thường dùng trong trường học.

Hôm nay, Nyami-chan vẫn mặc chiếc váy màu xanh nhạt, có một chiếc nơ đỏ được cài vào tai phải. Còn Usami vẫn mặc chiếc áo màu xanh lá cây và váy màu hồng như mọi khi, và chỉ có dòng chữ trên quần áo của cô ấy (chữ ở mặt trước áo của Usami thường thay đổi và mỗi khi cô ấy xuất hiện sẽ có những từ như 'quái thú', 'thịt', 'trái đất', 'mắt cá chân' và các nội dung mang tính châm chọc và không rõ nghĩa).

"Để các bạn đợi lâu." Sau khi bọn họ đến gần, Usami liền nói với Giác Ca và Tiểu Thán.

Nói xong cô quay người nhìn xung quanh: "Hả! Kumakichi-kun vẫn chưa tới sao?"

"Ừm... Ta không nhìn thấy hắn." Phong Bất Giác trả lời, sau đó nói với Tiểu Thán, "Hayabusa, dùng con mắt đại bàng nhìn xem."

"Con mắt đại bàng gì chứ... Thích khách tín điều sao... Với ta thì không phải chỉ là nhìn một cách bình thường thôi sao..." Dù nói vậy nhưng Tiểu Thán vẫn kiễng chân nhìn xung quanh.

Hắn vốn tính nhìn cho có mà thôi, nhưng không ngờ thực sự đã nhìn thấy...

"À, ta thấy hắn rồi, có lẽ cách đây khoảng một km." Tiểu Thán nhìn về một phương hướng nói.

"Ồ." Usami lên tiếng, "Vậy chúng ta đi trước đi."

"Ơ! Không chờ Kumakichi sao Usami-chan?" Nyami-chan hỏi.

"Cũng chỉ là một tên biến thái mà thôi, không đến sẽ tốt hơn." Usami trả lời.

"Vậy sao còn hỏi hắn ở đâu ngay khi vừa đến..." Phong Bất Giác nói.

"Ok! Go!" Usami bỏ qua lời của Giác Ca, nắm tay Nyami-chan và sải bước về phía trước.

... ...

Mười lăm phút sau.

"Haah...haah..." Kumakichi thở hổn hển cuối cùng cũng đuổi kịp bốn người, "Thật quá đáng! Mọi người! Chúng ta đã hẹn cùng nhau xuất phát mà! May là chỗ này là một vùng đồng bằng nên tớ vừa kịp nhìn thấy các cậu. Nếu không chắc còn không biết mọi người đã đi đâu!"

Bíp bíp bíp ——

Kumakichi chưa kịp nói xong thì tiếng gõ phím của điện thoại đã vang lên. Đây là âm thanh Usami gọi cảnh sát.

Trong im lặng, bốn con mắt khác nhau nhìn Kumakichi.

Chúng hoặc sắc nhọn, xấu hổ, đau bi, hoặc giống như một con cá chết...

"Này! Sao lại gọi cảnh sát!" Kumakichi, khỏa thân và mặc áo ngực màu hồng, nhìn Usami và hỏi một cách khó hiểu, "Tớ đã làm gì đâu?"

"Tính sai rồi..." Phong Bất Giác lắc đầu thì thầm, "Xém nữa ta đã quên... Trong quá trình làm nhiệm vụ phụ tuyến, nhiệm vụ chính tuyến cũng là sẽ không ngừng..."

"Nói cách khác... trong quá trình chúng ta làm nhiệm vụ 'vụ án sát nhân không xác', vẫn phải đề phòng các loại hành vi biến thái của Kumakichi sao?" Tiểu Thán nói.

"Ai... Quên đi..." Phong Bất Giác thờ dài một hơi, "Nhìn mặt tích cực, trong vụ án này, chúng ta vẫn có cơ hội ngăn chặn Kumakichi trước khi hắn phạm tội..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com