Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Vương Tuấn Khải

_Tiểu Tử, đi đâu thế?_Dịch Khiết nhìn thấy Vương Tuấn Khải rón rén đi vào phòng liền lớn tiếng gọi lại.

_Ông à, cháu có đi đâu đâu ạ.Cháu..cháu đi tìm anh Thiên Tỉ .._Vương Tuấn Khải cười trừ đáp.

_Thiên Tỉ ở trong quán trà sữa ấy sao.._Ông nói một câu khiến nụ cười trên mặt anh cứng ngắc.

_Đừng có tưởng ông đây không biết gì, ngày ngày cái thằng nhóc chết tiệt cháu vác thớt tới cái quán trà sữa"Tứ Diệp Thảo" gì gì đấy ở lỳ chứ gì? Sao hả? Ở đấy có gái đẹp sao?

_Không phải đâu ông._Vương Tuấn Khải vội vàng giải thích.

_À nhầm, là trai đẹp_Nét mặt ông đột nhiên trở nên trở nên nghiêm khắc rất nhiều._Tiểu Khải, có phải con thích đàn ông hay không?

Vương Tuấn Khải nghĩ đằng nào sớm muộn cả nhà cũng sẽ biết, chi bằng nói luôn bây giờ cho nhanh.

_Vâng, cháu thích nam nhân.

_Vương Tuấn Khải..._Ông quát lớn_Tôi nói cho anh biết, anh đừng có mơ mộng hão huyền sẽ ở bên một thằng đàn ông cả đời.

_Dựa vào cái gì chứ? Dựa vào cái gì mà anh cháu có thể được ở bên một người đàn ông mà cháu lại không thể?_Vương Tuấn Khải cũng sốt ruột.

_Thiên Tỉ nó đã cưới một thằng con trai về nhà rồi, anh muốn Dịch Gia chúng ta đoạn tử tuyệt tôn hay sao?

_Vậy lúc ấy sao mọi người lại cho anh trai cưới Lưu Chí Hoành, anh trai cháu lúc ấy không thích đàn ông sao ông lại đồng ý cho anh ấy kết hôn chứ?

_Vương Tuấn Khải..._Ông quát lên, tiếng quát so với ban nãy còn to hơn nhiều lần._Bây giờ đang nói chuyện của anh, Dịch Gia chỉ còn lại mình anh thôi, anh không thể lại cùng một thằng con trai sống hết quãng đời còn lại được.

_Nếu như cháu cứ muốn như vậy thì sao?

_Vậy cái thằng nhóc tên Vương Nguyên gì đó muốn sống là điều không thể.

Vương Tuấn Khải cười lớn

_Các người thật độc ác, cắt đứt hạnh phúc của anh tôi như thế, khiến cho hôn nhân của anh ấy chìm trong bế tắc, giờ đây lại còn muốn nhúng tay làm hỏng hạnh phúc của tôi nữa.

_Tiểu Khải, rồi cháu sẽ biết chúng ta đều là vì muốn tốt cho cháu thôi.

_Muốn tốt cho tôi, muốn tốt cho tôi tại sao lại không muốn tôi được hạnh phúc.

_Tiểu Khải,, ông cảnh cáo cho anh biết, một là cháu ngoan ngoãn cưới về một người phụ nữ, hoặc là thằng nhóc Vương Nguyên ấy phải chết._Ông độc ác gằn giọng.

Vương Tuấn Khải cắn chặt răng, quyết tâm:

_Ông à, thật ra cháu không hề thích cậu ta.

_Hơ, lúc thì thích lúc sau lại quay ra không thích, anh xem lão già tôi đây lớn tuổi rồi nên dễ bị anh lừa gạt chứ gì?

_Cháu tiếp cận cậu ta là có mục đích cả.

_Mục đích gì?

_Cậu ta là bạn thân của anh Chí Hoành.

_Rồi sao? Vì cái lý do này ư?

_Hôn nhân của anh trai cháu và Lưu Chí Hoành có nguy cơ đổ vỡ, nhưng hai người họ lại thật lòng thích nhau. Cháu muốn lợi dụng Vương Nguyên, để hàn gắn lại mối quan hệ của anh trai mà thôi.

_Thật sao? Anh lấy cái gì làm chứng cho tôi xem?_Ông cười cười.

_Con đảm bảo, chỉ cần hôn nhân của anh trai hòa hợp được lại như cũ, Vương Nguyên kia hết giá trị lợi dụng, cháu trai của ông sẽ ngoan ngoãn cưới một cô vợ sống đến cuối đời

_Tại sao anh lại có hứng thú đối với anh trai của mình như vậy nhỉ? Còn muốn lợi dụng cả bạn thân của Lưu Chí Hoành nữa? Anh không sợ cậu ta sẽ tới tìm anh tính sổ hay sao?

_Dù gì cũng là anh ruột của cháu mà. Mọi chuyện ổn thỏa, cháu sẽ cùng cậu ta chia tay trong hòa bình là ổn thôi.

Ông nội nghĩ ngợi suy tính, Hôn nhân của hai người kia không được lòng người, muốn lợi dụng một Vương Nguyên nho nhỏ để giải quyết khiến hôn nhân đấy an ổn lại cũng không phải là chuyện gì xấu.

_Nhóc con, ông đây nhìn vào anh đấy, anh nhớ kỹ lấy cho ông, thằng nhóc đó là con cờ lợi dụng của anh thôi đấy, nếu như sau này anh không bỏ được nó, vậy cái mạng quèn của nó anh đừng mong là giữ lại được.

_Cháu đảm bảo.

Vương Tuấn Khải nhốt mình trong phòng, đầu anh bây giờ rất loạn, rất mông lung.

Anh trai đã cưới nam nhân rồi, bản thân lại không được phép để Dịch Gia tuyệt tử tuyệt tôn.

Do đó bản thân và Vương Nguyên không được ở bên nhau.

Để có thể được ở bên cạnh cậu, bản thân chỉ có thể nói là đang lợi dụng cậu.

Như vậy có phải là quá bất công với cậu hay không?

Lẽ nào bản thân quá ích kỷ?

Hơn nữa bây giờ mặc dù Vương Nguyên tốt với bản thân, tín nhiệm bản thân, nhưng mà chỉ coi mình như em trai, không chắc là sẽ thích mình.

Vương Tuấn Khải nghĩ cả buổi tối, nghĩ nát cả óc, cuối cùng vẫn quyết định thôi không nghĩ nhiều nữa.

Như vậy đối với Vương Nguyên quá bất công rồi.

Hơn nữa, hôn nhân của anh trai với Chí Hoành cũng không thể cưỡng cầu.

Bản thân cứ đem phần tình cảm đó giấu sâu vào đáy lòng.

Làm một người em trai phía sau lưng nhìn cũng được rồi.

~~~

Dịch Dương Thiên Tỉ mở cửa, rơi vào mắt anh là hình ảnh Jace đang nằm trên giường khóc nức nở.

_Lại làm sao thế? Sao lại khóc rồi?_Thiên Tỉ day day mí mắt, thở dài, tới ngồi cạnh Jace.

_Thiên Tỉ, chúng mình xa nhau đi..._Jace vừa khóc vừa nức nở.

_Đột nhiên sao lại muốn xa nhau?_Thiên Tỉ mông lung.

_Em sợ.._Jace sụt sịt

_Sợ gì?

_Lưu Chí Hoành tới tìm em, nói em nếu như không chịu rời khỏi anh, chuyện lần trước sẽ lặp lại lần nữa.

Lại là Lưu Chí Hoành.

Trước mặt mình thì bày ra tấm lòng bồ tát khoan dung đại lượng

Sau lưng cư nhiên lại là người đáng ghê tởm như thế.

Lưu Chí Hoành, tôi phải cho cậu biết tay mới được

Tôi phải để cho cậu nửa quãng đời còn lại phải nhớ rõ

(Anh Dịch đầu đất. Hừ hừ)

~~~

_Tử Ngư, tìm cho tôi loại thuốc đó, tôi cần gấp bây giờ, tôi sẽ tới chỗ cậu lấy ngay bây giờ, có một nhân viên không biết cách ngậm mồm lại, không biết thật thà là gì.

Dịch Dương Thiên Tỉ tháo tai nghe xuống, quay xe rời về nhà.

Về đến nhà,lại giống như lần trước, túm cổ áo cậu lôi mạnh đến đẩy mạnh cậu vào tường

_Cậu gặp qua Jace rồi phải không?_Hai mắt lạnh lùng không có tình người.

Lưu Chí Hoành lại hiểu Jace nói cho Thiên Tỉ chuyện gì đó rồi, nhưng cậu lại không biết nói điều gì. Nhưng cậu không muốn lừa dối anh, quả thực bản thân có gặp qua Jace.

_Đúng, nhưng mà là cậu ta...

_Lưu Chí Hoành tại sao cậu lại độc địa như thế?

_Em lại làm sao chứ?

_Không dạy cho cậu một bài học cậu sẽ không nhớ _Nói rồi túm cổ áo cậu lôi xềnh xệch ra vứt ở trên xe.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com