Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 84

Lee Min Hyun đưa tay lên vuốt nhẹ lông mày của anh nghẹn giọng hỏi: "Còn đau không?"

"Hết đau rồi, chỉ thấy lạnh một chút." Kim Taehyung cũng khàn giọng nói.

"Vậy em sưởi ấm cho anh." Lee Min Hyun ôm chặt lấy anh, lúc này mới nhận ra cả người anh không mảnh vải che thân, nơi nào đó đang cọ giữa hai đùi cô.

Lee Min Hyun tiến thoái lưỡng nan, muốn xê dịch một chút thì Kim Taehyung lại kéo cô sát mình hơn: "Yên tĩnh nào, em còn nhúc nhích anh không bỏ qua cho em đâu."

"Hay là để em đi lấy đồ cho anh nhé?" Lee Min Hyun đề nghị.

"Hửm? Không phải nói sưởi ấm cho anh à, cứ nằm im vậy đi, yên tâm, anh sẽ không làm gì em." Thực chất Kim Taehyung đã khao khát cô nhưng ở đây không có đồ bảo hộ nên anh kìm nén.

Thế nhưng Lee Min Hyun vì vật kia của anh cạ vào đùi mình mà cả người liền nóng lên, cô mặc váy nên vật kia cọ xát cô cảm nhận vô cùng rõ ràng.

"Anh khó chịu không? Hay để em giúp anh nhé?" Lee Min Hyun đột nhiên nói.

"Giúp bằng cách nào?" Kim Taehyung như có như không hỏi cô.

Lee Min Hyun không trả lời anh bàn tay dọc theo xương sườn của anh lần mò xuống dưới, bắt lấy vật nóng bỏng kia khẽ vuốt đỉnh đầu một cái.

"Hit..." Kim Taehyung khẽ hít lên một tiếng, bàn tay của cô lại không ngừng vuốt ve hỏa dục của anh.

Lần đầu tiên Lee Min Hyun làm chuyện này, cũng là lần đầu tiên cầm vật tượng trưng của đàn ông chơi đùa, giải tỏa dục vọng.

Khuôn mặt cô dần nóng lên nhưng bàn tay không hề dừng lại, cô cảm thấy càng mơn trớn thì dục vọng của anh càng to lên trong bàn tay cô, dù xa lạ nhưng có chút kích thích.

Không thể không nói việc làm này của cô khiến cho anh khó mà nhịn được, cơ thể bắt đầu gồng lên, thở ra một tiếng thoải mái: "Hừm..."

Lee Min Hyun bắt được điểm yếu của anh cứ thể tiếp tục, ngón tay cái đẻ lên trên đỉnh đầu xoay vòng mấy cái, dần dần cô cảm thấy tay mình có chút nhớp nháp, lại cố ý hỏi: "Em làm thế này có khiến anh dễ chịu không?"

Kim Taehyung kìm giọng nói: "Min Hyun, em đang đùa với lửa."

"Thì đã sao? Anh còn không cho em đùa sao?" Lee Min Hyun vừa nói vừa dọc theo đường gân nóng bỏng lên xuống đều tay.

Kim Taehyung rít lên một tiếng, hai mắt nheo lại nguy hiểm: "Nếu em đã muốn vậy thì cũng đừng trách anh."

Dứt lời bàn tay của Kim Taehyung lại tiến vào váy cô chạm khẽ vào đùi trong.

Lee Min Hyun run nhẹ một cái, động tác khẽ khựng lại. Kim Taehyung đâu dừng ở đó ngón tay anh đã vuốt theo mép quần lót không nhanh không chậm luồn tay vào bên trong, chạm lấy hai cánh hoa đang có dấu hiệu ướt át.

"Ưm..." Khi ngón tay anh chạm vào Lee Min Hyun đã không nhịn được phát ra tiếng rên rỉ, không thể không nói đây là nơi mẫn cảm của cô, mà Kim Taehyung lại quá rõ ràng điều này.

Anh tiếp tục men theo cánh hoa chạm vào nụ hoa ở chính giữa tùy ý trêu đùa, chọc cho cô liên tục phát ra tiếng rên: "A, ưm..."

"Thế nào? Thoải mái không? Muốn anh tiến vào bên trong hay chỉ thế thôi?" Kim Taehyung khẽ nhếch môi nói khẽ bên tai cô đồng thời liếm nhẹ vành tai mấy cái, tai cô đỏ bừng rung nhẹ.

"Anh, anh còn tâm tình trêu em, được lắm, Kim Taehyung, để xem ai không chịu được trước." Lee Min Hyun không chịu thua trước sự trêu chọc của anh cô lại hoạt động bàn tay của mình vòng quanh lên xuống khiến anh phải ra thì thôi.

Kim Taehyung cảm nhận được động tác của cô tuy dục vọng đang dần bị khơi ra nhưng vẫn nín nhịn nói: "Em còn non nớt lắm."

Anh cũng không để cô một mình, hai ngón tay cứ thế trượt vào trong hang động thâm sâu tìm kiếm điểm nhạy cảm yếu mềm của cô, việc này đối với anh không khó, chỉ vừa đi vào anh đã chạm đúng nơi, khiến thân thể của cô run lên bần bật, bàn tay thậm chí không cầm vững vật nóng bỏng trong tay.

"Ừm, Kim Taehyung, anh bắt nạt người quá đáng." Hai má cô đỏ bừng, vẻ mặt tức anh ách.

Nhìn vậy Kim Taehyung càng thêm khó nhịn, vật kia vì cô buông tay mà nhói lên một chút.

"Anh có bắt nạt em sao? Anh đang giúp em thoải mái mà, Min Hyun, là do em quá nhạy cảm, xem, bên dưới có bao nhiêu nước? Thế này có phải còn muốn anh tiếp tục hay không?" Giọng điệu của Kim Taehyung đầy trầm mê, càng không giấu sự trêu chọc.

Lee Min Hyun vừa xấu hổ vừa giận dữ: "Kim Taehyung, không được nói, em cũng sẽ khiến anh giống như em."

"Vậy sao, anh thật chờ mong đấy." Kim Taehyung cười khẽ, vừa dứt lời liền ngậm lấy môi cô tùy ý mút hết mật ngọt bên trong miệng cô, hai cái lưỡi quấn quýt lấy nhau, không ai nhường ai, bên dưới ngón tay của anh không ngừng ra vào thì bàn tay cô cũng không chịu thua lên xuống mơn trớn.

Có điều cả người cô bị anh chọc cho mềm nhũn nên động tác cũng không được mãnh liệt, Kim Taehyung muốn ra cũng không ra được mà Lee Min Hyun thì ngược lại, khi đầu ngón tay anh chạm vào nơi sâu nhất trong người cô, suối nguồn đã theo đó chảy trào ra.

"Ưm, a...." Nụ hôn kết thúc Lee Min Hyun không nhịn được thét lên một tiếng, Kim Taehyung dần dần rút ngón tay, ra đến cửa động hai cánh hoa vẫn còn muốn ngậm lấy ngón tay anh nên giật giật liên hồi.

Dục vọng của cô đã bị anh đẩy ra nhưng dục vọng của anh lại bị nghẹn khuất, nhìn nơi ướt át nào đó anh thật muốn đưa nó đi vào nhưng lại kiên nhẫn không đưa, nghẹn đến run người.

Lee Min Hyun sau khi thở xong mới đấm vào ngực anh một cái: "Kim Taehyung, anh chờ đó cho em."

Không thể làm gì được anh cô cũng mặc kệ anh chỉnh trang đứng dậy, vật kia vẫn ngóc cao đầu co giật, Lee Min Hyun cười nham hiểm nói: "Thật sự không cần em giúp sao?"

"Cần, sao lại không cần, nhưng không phải bây giờ." Kim Taehyung cũng đứng dậy, hướng vào phòng tắm.

Lee Min Hyun nhìn thấy bộ dạng vội vàng của anh cảm thấy khá mãn nguyện lại theo anh đi vào.

Kim Taehyung chưa kịp đóng cửa thì thấy cô đi đến, anh kinh ngạc hỏi: "Em muốn làm gì?"

"Chúng mình tắm uyên ương đi, anh thấy sao?" Lee Min Hyun nháy mắt với anh.

Người phụ nữ này anh đã cố gắng nhịn dục vọng của mình cô vậy mà còn muốn trêu chọc sao?

"Ngoan, anh tắm một lát rồi ra."

"Anh nghĩ có thể đuổi được em sao?" Lee Min Hyun lướt qua người anh đi vào trong, đồng thời cũng tự cởi váy của mình ra.

Đã là vợ chồng với nhau cái gì anh cũng nhìn thấy rồi cô cũng không ngại, chỉ là tắm mà thôi cô xem anh có chịu được không?

Kim Taehyung đúng là khó lòng chịu đựng, nhìn thấy cơ thể trắng nõn kia anh âm thầm nuốt xuống một ngụm nước miếng.

Lee Min Hyun nhìn biểu hiện này của anh từng bước đi tới ôm lấy cổ anh cố ý nói: "Sao hả? Lẽ nào anh không muốn tắm uyên ương với em? Nếu vậy em đi tìm người khác anh cũng đừng hối hận nhé?"

Kim Taehyung bị câu nói của cô làm cho kích động ôm chặt eo cô, lạnh giọng nói: "Không cho phép em tìm người đàn ông khác."

"Thế thì phải nhìn vào biểu hiện của anh rồi." Lee Min Hyun trêu tức, chọc cô hả? Cô cho anh trả giá.

Kim Taehyung có chút âm trầm, lần đầu tiên thua dưới tay một người phụ nữ, anh không nói không rằng ôm cô vào bồn tắm lớn đằng kia, đồng thời vặn nút xả nước.

"Min Hyun, anh cho em biết thế nào là tắm uyên ương, đến lúc đó đừng có than khóc với anh."

"Min Hyun em là người dễ dàng than khóc vậy sao?" Lee Min Hyun hừ nhẹ, anh cũng quá coi thường cô rồi.

Kim Taehyung khẽ nhếch môi không nói gì bắt đầu hành động.

Trải qua một trận mây mưa bọn họ liền trở về nhà chính, khắp nơi đều được dọn dẹp sạch sẽ rồi có điều có hơn chục người lại đứng xếp hàng ở đây khiến Lee Min Hyun không khỏi nghi hoặc: "Có chuyện gì vậy?"

Đám người nhìn nhau một hồi mới có một người dám mở miệng: "Thiếu gia, thiếu phu nhân, chúng tôi, chúng tôi muốn nghỉ việc xin hai người chấp nhận."

"Lý do." Lee Min Hyun hỏi.

"Vì, vì... Chúng tôi không dám làm ở đây nữa." Người kia mạnh dạn trả lời.

"Không dám sao?" Lee Min Hyun bắt được ý chính, đúng lúc này NamJoon đi đến nói thay bọn họ: "Nhìn thấy cảnh tượng chết chóc, máu me, bọn họ sợ hãi không dám làm nữa."

"Ra là vậy, được rồi, ai muốn nghỉ thì đến gặp anh NamJoon lấy tiền lương tháng này rồi rời khỏi đây." Đối với chuyện này Lee Min Hyun cũng không làm khó họ, ở lại chỉ khiến bọn họ ảnh hưởng tâm lý mà thôi.

Đám người được giải thoát thì thở phảo nhẹ nhõm, đồng thanh nói: "Cảm ơn thiếu phu nhân."

NamJoon giật giật khóe miệng, sao chuyện này lại rơi vào đầu hắn chứ? Có điều hắn lại không có cách từ chối.

_______________

Biết mình lại thất bại Park Beom-Jun muốn nộ khí xung thiên, trút giận lên người Daejeon.

"Đây là kế hay mà ông nói sao? Có biết mất của tôi bao nhiêu người không?" Park Beom-Jun ném cái ly vào trán ông ta khiến máu chảy ra ròng ròng.

Dù có đau đớn nhưng ông ta cũng phải nhẫn nhịn, không nhịn ông ta còn có thể oán trách sao?

"Thiếu gia, tôi cũng không lường trước được chuyện này."

"Không lường trước mà ông còn dám nói sao? Ông đáng tội gì?" Park Beom-Jun càng lúc càng cáu kỉnh.

Cũng phải thôi người của hắn trước đó đã mất rất nhiều rồi, bây giờ lại mất thêm một số lớn nữa hắn làm sao không phẫn nộ cho được.

Daejeon câm nín không có lời phản bác, ông ta sao có thể chịu được tội này.

"Đáng chết." Park Beom-Jun lại ném ra một cái bình hoa cổ trị giá vài trăm triệu, chứng tỏ cơn tức không nhẹ.

Daejeon cúi mặt nhắm mắt thân thể run nhẹ, trong đầu cố gắng tìm cách hạ cơn hỏa của người trước mặt nhưng thời gian gấp gáp ông ta nghĩ mãi không ra.

Lúc này có một tên lính vội vã chạy vào nói: "Thiếu gia, không hay rồi."

"Có chuyện gì nữa." Khuôn mặt của Park Beom-Jun như hung thần ác sát.

Tên lính vừa vào không hiểu chuyện gì cũng giật mình một cái, lắp bắp nói: "Lô hàng, lô hàng chúng ta vận chuyển qua Macao, trên đường, trên đường gặp sự cố, bị nổ rồi."

"Nổ, mày nói cái gì, mày nói lại tao nghe, nổ là nổ thế nào?" Park Beom-Jun nắm lấy cổ áo tên lính nghiến răng nghiến lợi, đây là lô hàng vũ khí cuối cùng của hắn để lấy lại vốn liếng đã mất của đảo Vân Giang, vậy mà lại nghe được tin nổ, hắn nghe như sét đánh ngang tai, đang cơn giận lại càng thêm giận.

Tên lính bị xách lên sợ hãi vội vàng giải thích: "Xe đến chân đèo thì bị mất phanh sau đó lao thẳng xuống vực, nổ, nổ tanh bành."

"Mẹ nó, chết đi." Park Beom-Jun đang cơn giận ném thẳng tên lính vào tường, hắn bị va chạm mạnh hộc ra một ngụm máu tươi không rõ sống chết.

Daejeon thấy cảnh này rùng mình, cái ném của Park Beom-Jun lực không nhỏ, tên kia chắc chắn lành ít dữ nhiều rồi, ông ta rất sợ giây tiếp theo sẽ đến lượt mình, trong đầy xoay chuyển thật nhanh sau đó run giọng lên tiếng: "Thiếu gia, chuyện này khẳng định là do Kim Taehyung làm, tôi có cách tiêu diệt hắn."

"Cách? Lão già vô dụng ông thì có cách mẹ gì? Để tôi cho ông theo thằng kia cho nhanh," Park Beom-Jun nắm cổ áo của Daejeon chuẩn bị thực hiện động tác ban nãy.

Daejeon theo bản năng nắm chặt tay Park Beom-Jun nói: "Thiếu gia, hãy cho tôi một cơ hội, cách này nhất định sẽ khiến hắn thân bại danh liệt."

"Ha ha, được, ông nói thử xem, nếu lần này không thành công tôi cho ông tứ mã phanh thây, không đơn giản là một chữ chết đâu," Park Beom-Jun cảnh cáo.

"Dạ, dạ, tôi biết, tôi biết, thiếu gia hãy tin tôi." Daejeon liên tục nói lời đảm bảo.

Park Beom-Jun dần dần nguôi giận mới thả ông ta ra, lạnh lùng nói: "Nói, cách gì?"

Daejeon khụ khụ mấy cái mới trả lời: "Lần trước thằng Won có gửi cho cậu đoạn video kia, cậu có thể dùng nó để..."

________

Nghỉ ngơi một ngày một đêm Kim Taehyung quay lại công ty, Lee Min Hyun tỉnh dậy rất sớm chuẩn bị quần áo cho anh, lúc chọn cà vạt cô phải chọn tới chọn lui cả chục cái mới cảm thấy ưng ý.

Kim Taehyung lại vô cùng kiên nhẫn chờ đợi, nhìn cô bận rộn vì mình khóe miệng anh không khỏi nhếch lên một độ cong thỏa mãn.

Lee Min Hyun tìm tòi một hồi thì chọn cái cà vạt màu xanh đậm kẻ sọc trắng, cô ướm thử lên người anh thấy hợp mới gật đầu nói: "Cái này đi, để em thắt cho anh."

"Được, phiền bà xã rồi." Càng ngày anh càng nói thuận miệng xưng hô này.

Lee Min Hyun hơi kiễng chân một chút, Kim Taehyung lại thuận tay giữ chặt eo cô không để cô ngã, Lee Min Hyun hơi nâng mắt nhìn anh, cô tự thấy chiều cao của mình không đến mức khiêm tốn nhưng đứng trước mặt người đàn ông cao mét tám này cũng không là gì.

"Hừm, anh không thể cúi người một chút à?" Lee Min Hyun hơi oán trách.

"Anh thích thế này hơn." Được ôm vợ đây mới là điều anh muốn.

"Hừ, ỷ mình cao lớn rồi khi dễ em sao?"

Lee Min Hyun vẫn còn chưa quên ngày hôm đó, rõ ràng ban đầu cô là người trên cơ vậy mà chưa gì đã bị người đàn ông này chiếm ưu thế, cô có chút không cam.

"Anh nào có, anh rất yêu thương em." Kim Taehyung không biết xấu hổ nói, những câu ngọt ngào càng lúc càng nói thuận miệng.

Lee Min Hyun thắt xong cà vạt lại kéo xuống bá đạo nói: "Tối nay để em ở trên, anh không được phép phản kháng."

Khóe miệng anh tươi cười: "Không vấn đề, có điều anh lo ngại em không đủ sức."

"Anh nói cái gì có ngon lặp lại xem." Trông cô có chút hung tợn.

"Anh chỉ lo nghĩ cho em, nếu em được anh cũng không vấn đề." Kim Taehyung cười như có như không.

"Được lắm, anh chờ mà xem, em sẽ khiến anh khóc thét." Lee Min Hyun một bộ dạng quyết tâm.

"Vậy sao, còn chưa biết ai khóc thét đâu." Kim Taehyung nói khẽ vào tai cô, đồng thời cắn khẽ một cái, mới sáng sớm đã muốn trộm hương.

Lee Min Hyun run nhẹ tai trừng mắt với anh một cái: "Anh còn làm rộn được à."

"Không sao, anh cũng đâu có vội, nếu em muốn chúng ta có thể..."

"Đừng đùa, anh nhanh chóng đi làm đi." Không để Kim Taehyung nói hết câu cô đã ngắt lời anh, người đàn ông này sao càng lúc càng không đứng đắn vậy?

Kim Taehyung thấy cô cáu kỉnh không trêu chọc cô nữa lại nói: "Được, vậy anh đi làm đây, em ở nhà buồn chán thì có thể ra ngoài một chút.

"Không sợ em gặp nguy nữa hả?"

"Bà xã anh đủ lợi hại rồi còn có thể bảo vệ anh anh còn sợ cái gì?" Kim Taehyung trộm hôn má cô một cái.

"Giờ anh mới biết à." Lee Min Hyun ngoảnh mặt không cho anh hôn.

Kim Taehyung cười khẽ một tiếng sau đó cũng rời đi, Lee Min Hyun lại gọi với: "Trưa em sẽ mang cơm cho anh."

"Anh chờ." Kim Taehyung vui vẻ nói, cơm ngoài không bằng cơm vợ nấu anh cầu còn không được.

Đến công ty anh vừa bước vào thang máy hai người bên trong không chào hỏi như ngày thường mà vội vàng chạy ra.

Kim Taehyung tuy có nghi hoặc nhưng không để ý điều này, đến khi lên đến trên phòng trợ lý thấy anh cũng tránh như tránh tà, thậm chí hai giám đốc đang đi đến cũng quay đầu chạy trối chết.

Lúc này Kim Taehyung mới để ý chuyện này, anh nhìn trợ lý hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì?"

Trợ lý run cả người, mồ hôi lấm tấm nuốt nước miếng hỏi: "Tổng giám đốc, anh có phải người không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com