Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

39


(Tôi chưa xem qua tiểu thuyết chính thức của Ace, cho nên phần này của Ace sẽ được viết ngắn gọn, Roger bọn họ sẽ không nhìn thấy đoạn Ace và Deuce nói về cha mình, tôi viết theo hoạt hình.

Tôi phát hiện tôi viết thật sự rất nhảy vọt, chưa từng xem qua hải tặc có thể thật sự xem không hiểu, vấn đề của tôi ha ha ha.

Tư nhân Roger đao ace ở trong tay Garp, để lại cho Ace. Đến bây giờ Hải Tặc Vương cũng không có công bố tung tích của Ace, hình như là tư thiết! Thiết lập riêng! Thiết lập riêng! Nếu sau này bị vả mặt thì nói khác đi.)


"A a, lại quay lại rồi."

"Dù sao Tóc Đỏ và Bố già đàm phán thất bại nên sẽ không có chuyện gì đâu."

"Ace thật đáng yêu, không hổ là em trai của chúng ta yoi." Marco rất vui mừng, vốn dĩ anh rất thích nhóc Ace và ba anh em, bây giờ lại biết Ace tương lai vốn chính là em trai của bọn họ, có thể nói rằng anh càng xem càng thích.

"Nhưng mà, Ace và Luffy hình như đang lớn lên." Trên màn hình Ace của bọn họ lớn lên rất nhanh, giống khi vừa xuất hiện, đứa trẻ khi đến mười tuổi sẽ phát triển rất nhanh.

"Không thể nhìn thấy Tiểu Ace và Tiểu Luffy nữa à?" Bọn họ thoáng có chút thất vọng, nhìn hai anh em nho nhỏ trông thật đáng yêu, tuy rằng Ace trưởng thành cao 1,8 mét , nhưng ở Grand Line cũng có thể coi là rất cao, cũng có thể coi là rất nhỏ, nhưng cũng rất đáng yêu, ở chỗ bọn họ vẫn là thấp nhất.

Newgate mỉm cười mà không nói gì, trong mắt hắn các con trai các con gái đều cực kì nhỏ bé, đến từ sự tự tin của người khỏng lồ cao 6 mét.

"Ở tuổi này, Ace sẽ ra khơi." Vista nói, anh ta vẫn nhớ rõ nhừng lời trên vách đá, Ace và Luffy sẽ lần lượt ra khơi ở năm 17 tuổi. Thấy em trai mình còn trẻ lại hăng hái như vậy, Vista tự động áp sụng tâm lý của một người anh lớn, "Tuổi trẻ thật tốt."

Lời này vừa nói ra, ánh mắt Lakyo, Marco đều thay đổi khi nhìn anh ta, lời này của cậu vừa nói, bọn họ rất già sao?! Rõ ràng mới hai mươi, ba mươi tuổi, cảm thán trẻ tuổi cái gì!

Hiện tại chị cả Wydibe trưởng thành mặc kệ các em trai ấu trĩ, "Sinh nhật Ace vào ngày đầu năm mới, thật sự là một ngày tốt, nhớ kỹ sau này nhất định phải chúc mừng mới được." Cái gì chỉ một lần, Ace nói bọn họ mới không nghe, sinh nhật em trai không chúc mừng thì không được, người trong băng hải tặc bọn họ phần lớn đều không có cha mẹ, ngay cả sinh nhật của mình là bao nhiêu cũng không biết, đơn giản là không có sinh nhật. Nhưng nếu đã biết sinh nhật của em trai, sao có thể không tổ chức được chứ!


Nhìn trên màn hình Ace và Luffy đang dần lớn lên, Rayleigh không khỏi có chút cảm thán, khi còn nhỏ không phân biệt rõ, Ace mười bảy mười tám tuổi, ánh mắt thật sự rất giống Roger, khi nhìn thấy cặp mắt màu xám bạc kia, hắn nhớ lại ánh mắt khi lần đầu tiên gặp Roger.

"Ngày 1 tháng 1. "Rogue nói, đây là thời điểm bắt đầu một năm mới, cũng là thời điểm con của cô ra đời, thật sự là một ngày tốt lành.

"Nhưng Ace vừa mới tổ chức sinh nhật 17 tuổi và sẽ ra khơi." Crocus nói, 17 tuổi trong mắt bọn họ vẫn chỉ là một đứa trẻ, nhưng đối với hai đứa trẻ đã đưa ra quyết định từ rất nhỏ mà nói, thời điểm này đã chờ đợi rất lâu rồi.

"Đương nhiên, phải thừa dịp Garp vắng mặt, nếu như Garp trở lại cậu không thể ra khơi." Shanks nói, chính cậu cũng không muốn đối mặt Garp, nắm đấm đó thật đúng là quá kinh khủng.

Nói đến Garp, Rayleigh dường như nghĩ tới cái gì, tốt lắm, hắn như thế nào đã quên, Ace là gọi Garp ông nội, Roger bị giáng chức và trở thành con trai của Garp thì thôi, hắn không muốn! Nếu không vẫn là làm ông nội của Ace tốt hơn, dù sao hắn và Garp tuổi tác kém nhau không nhiều lắm, bình thường mà nói cũng là có thể đủ tuổi làm ông nội. Ai muốn hạ thấp bối phận với tên Garp chứ.

Roger, người đang hăng hái bừng bừng nhìn Ace và Luffy trưởng thành, chẳng biết vì sao lại nhận được ánh mắt khó hiểu của Rayleigh, hắn không biết tại sao nên dù sao cũng nghĩ không ra, thôi khỏi nghĩ về nó.

Rayleigh lắc đầu, tên ngốc này đáng đời hàng bối!

Buggy ở một bên từ vừa rồi bắt đầu suy nghĩ gì đó khó chịu, suy nghĩ khiến mũi đỏ càng đỏ hơn, cậu ta luôn cảm thấy có cái gì đó rất quen thuộc.

Vẻ mặt khó chịu khiến Rayleigh không khỏi cho rằng, chẳng lẽ Buggy là người thứ hai trong băng hải tặc bọn họ đoán được thân phận của Ace? Thật tốt quá, Buggy rốt cuộc nhóc cũng trở nên thông minh.

Đột nhiên Buggy kêu lên: "A, tôi nhớ ra rồi, Shanks trên đó không phải cầm Griffin của ngài Rayleigh sao?" Cậu vừa mới cảm thấy lúc Shanks và Râu Trắng đối mặt với nhau, thanh kiếm rút ra đó rất quen thuộc!

Vẻ mặt mong đợi của Rayleigh trong nháy mắt cứng lại, chỉ có vậy, chuyện nhóc suy nghĩ lâu như vậy chỉ có vậy? Đây không phải liếc mắt một cái là có thể nhìn ra sao? Ôi trời, băng hải Tặc Roger còn phải dựa vào hắn. Thôi, trẻ con mà, còn có rất nhiều cơ hội phát triển, không quan trọng. Quan trọng là Roger, một trong những đương sự đến bây giờ cũng không nhìn ra, hai tên ngốc này là hết thuốc chữa.

Điều hắn càng không nghĩ tới chính là, cái này liếc mắt đều có thể nhìn ra sự tình, không có Buggy nhắc nhở, thật sự còn có người không biết!

"A, thật sự là Griffin. "Roger bừng tỉnh đại ngộ.

Hết thuốc chữa, hắn thật sự hết thuốc chữa.

Rayleigh thở dài, tay khoác lên vai Shanks nói: "Đương nhiên, sau khi băng hải tặc phía trên giải tán, Griffin ở trong tay tôi cũng chỉ có thể cất ở trong nhà mà thôi, còn không bằng giao cho Shanks."

"Đúng vậy. "Roger nói, nhưng lại lại vô thức cầm lấy thanh Ace, hắn còn chưa nghĩ đến nếu hắn chết Ace sẽ làm thế nào.

Nghĩ đi nghĩ lại hắn cũng không biết làm sao bây giờ, dù sao hắn bây giờ sẽ không chết, về sau từ từ nghĩ là được.


Lại thừa dịp ông nội đi vắng lén lút ra biển! Garp tức giận, rất tức giận!


[ ngày hôm sau, núi Golbo bên bờ biển, bọn sơn tặc và Luffy, Makino, thôn trưởng ở bên bờ cười đưa Ace tiễn Ace ra khơi. 

"Cẩn thận nhé, Ace. "Luffy cười và vẫy tay.

"A, tạm biệt, Luffy, anh ra khơi trước đây. "Ace đứng trên một chiếc thuyền nhỏ, mang theo quà của Luffy và mọi người tặng, chuẩn bị đi ra khơi.

"Vâng, ba năm nữa em sẽ ra khơi, cũng sẽ trở nên mạnh hơn."

Ace nở một nụ cười rạng rỡ, ấm áp, và chiếc thuyền nhỏ dần rời khỏi hòn đảo.

"Cố gắng lên, Ace. "" Giữ gìn sức khỏe. "" Tuyệt đối đừng để bị cảm. "Mọi người nhìn nhau một cái rồi tạm biệt Ace.

"Mọi người chờ tôi, tôi nhất định sẽ nổi tiếng trên khắp thế giới. "Ace vẫy tay tạm biệt nói.

Sau đó, cậu quay lại nhìn đại dương mênh mông, tay không tự chủ đặt lên cánh tay trái, miệng lẩm bẩm: "Chúng ta cùng đi tìm bản thân nào, Sabo."

Gió biển thổi lên ống tay áo rộng thùng thình của cậu, thứ trên cánh tay cũng lộ ra, đó là một hình xăm, nội dung chính là hình ảnh cậu vẽ trên ngôi nhà cây, tên của cậu còn có chữ S bị gạch chéo ở giữa.

Nhưng thời tiết không theo ý muốn, lúc ra biển rõ ràng trời vẫn nắng, nhưng còn chưa đi được nửa ngày cậu đã gặp bão táp, thuyền nhỏ làm sao chống đỡ được và đã bị lật, cậu trôi dạt đến một hòn đảo hoang vu, còn gặp một người không có tên. Ở đó, Ace vô tình ăn trái ác quỷ Mera Mera no Mi và trở thành con vịt cạn.

Ace còn kéo người đàn ông muốn làm tiểu thuyết gia kia gia nhập băng hải tặc của cậu, đặt tên cho anh ta là Deuce.

Ace một đường hướng về vĩ đại hàng lộ xuất phát, dọc theo đường đi, hắn tìm được rất nhiều đồng bọn, cũng có chính mình hải tặc thuyền, thành lập hắc đào hải tặc đoàn.

Cuối cùng, bọn họ chuẩn bị tới trạm cuối cùng trước khi tiến vào Grand Line, thị trấn Loguetown.]


Các thành viên của băng hải tặc Râu Trắng và băng hải tặc Roger đều mỉm cười nhìn cuộc phiêu lưu của Ace, mặc dù đối với nguy hiểm Ace gặp phải rất đau lòng, họ ước không thể tự mình xông vào giúp Ace giải quyết.

Đặc biệt là mọi người của băng hải tặc Râu Trắng, thật tuyệt khi được nhìn thấy Ace tự mình tiến gần về phía bọn họ.

"Hình xăm đó, hóa ra Ace vào thị trấn để xăm nó. "Vista cảm động nói, Ace thật dịu dàng, lúc đó anh ta còn cho rằng có phải Ace viết sai tên của mình hay không, thì ra là như vậy.

"Đúng vậy. "Cảm động không chỉ có một mình anh ta.


"Ace tới Loguetown sao?" Roger hưng phấn nói, thị trấn Loguetown là quê hương của hắn, tuy rằng ở quê hương không có người thân của hắn, người thân của hắn trước khi hắn ra biển đã không còn, nhưng dù sao đó cũng là nơi hắn đã lớn lên, hắn đã lâu không có trở về thị trấn Loguetown.

"Thị trấn Loguetown!" Jabba thấp giọng nói, lúc trước Shanks nói cậu và Buggy tách nhau ở thị trấn Loguetown, chuyện gì đã xảy ra ở thị trấn Loguetown chứ.


Nhưng đối với những người khác mà nói, thì không phải vui vẻ như vậy. Làm sao có thể có người vừa ra khơi liền nhặt được trái ác quỷ, còn là trái ác quỷ hệ tự nhiên Mera Mera rất mạnh. Điều này làm cho những người ra khơi nhiều năm liền không gặp được trái ác quỷ khó chịu.

Bọn họ đều rất muốn một trái ác quỷ mạnh mẽ, nhưng Ace vô tình lạc vào một đảo hoang, vô tình gặp phải trái Mera Mera, còn vô tình ăn nó, thật sự là quá đáng ghét!

Làm sao có thể có người có thể may mắn như vậy, hơn nữa Ace trở thành lửa còn đang đau đầu bản thân không thể bơi lội, quá đáng ghét!


[Tàu của Ace đang tiến về thị trấn Loguetown, những người khác đều cực kì phấn khích khi nhìn về hòn đảo phía trước, đây chính là thị trấn Loguetown, nơi bắt dâud thời đại hải tặc. "Thị trấn Loguetown, còn gọi là thị trấn của sự khởi đầu và kết thúc, Vua hải tặc Gol · D · Roger sinh ra ở đây, từ nơi này bắt đầu và bị xử tử ở nơi này."

Ace ngồi khoanh chân ở mũi tàu, nhìn hòn đảo dần dần tới gần trầm mặc. Hòn đảo này, nơi này nếu không phải bọn họ cần bổ sung đồ đạc thiết yếu, cậu thật sự không muốn tới nơi này.

Mọi người đang phấn khích nhìn thấy thuyền trưởng luôn luôn tươi tắn và đầy sức sống lại trầm mặc như thế, dần dần bình tĩnh lại, "Ace, làm sao vậy?"

"Không có gì. "Ace lắc đầu.

Biết rõ nguyên nhân Seuce thở dài, nói ra: "Được rồi, chúng ta đến thị trấn Logue để bổ sung vận tư, chuẩn bị tiến vào Grand Line, không chuẩn bị sẵn sàng không thể đi được."

Đến trên đảo, mọi người liền hăng hái vô cùng lôi kéo Ace muốn cùng đi xem đài xử tử, Ace không muốn đi nhưng lại bị sự nhiệt tình của họ kéo đi.

Trên quảng trường, một tòa đài cao, đó chính là đài cao nơi Vua hải tặc bị xử tử.

Ace trầm mặc nhìn đài cao, trong mắt xen lẫn rất nhiều cảm xúc phức tạp.

"Mười tám năm trước, Roger đã chết ở chỗ này."

"Chính xác mà nói, là mười tám năm trước lẻ năm tháng. "Deuce bổ sung nói.

"Thật muốn lên xem một chút. " " Mơ đi, xung quanh nhiều hải quân như vậy, chúng ta đi lên sẽ bị lộ."

"Nghe nói thị trấn Loguetown có một hải quân rất mạnh."

"Nói cũng đúng, nhưng tôi vẫn muốn nhìn sự khởi đầu của thời đại hải tặc ."

Bọn họ cậu một lời tôi một câu nói, nhìn lúc lâu, rốt cuộc cũng hài lòng. Bắt đầu công việc của họ trên đảo.

Bọn họ cùng nhau rời khỏi quảng trường, đi tới đi lui phát hiện hình như thiếu người nào đó.

Deuce quay đầu lại nhìn, Ace còn trầm mặc đứng tại chỗ, anh ta lớn tiếng hô lên: "Ace! Ace!"

Nhưng sau vài tiếng, Ace vẫn không phản ứng, Deuce chỉ còn cách đến trước mặt cậu và hô to: "Ace! Chúng ta phải đi thôi."

Bị thanh âm này bừng tỉnh, Ace lúc này mới phục hồi tinh thần lại, "Đi thôi."

Lúc rời khỏi quảng trường, Ace ma xui quỷ khiến lại quay đầu lại nhìn thoáng qua đài xử tử, sau đó biến mất không quay đầu lại.]


"Hóa ra là như vậy. "Roger bừng tỉnh, hóa ra hắn bị xử tử ởthij trấn Loguetown, chỉ là hắn không nghĩ tới Ace chưa ra đời thì hắn đã chết.

Nhưng, thời đại hải tặc? Nghe hay đó, bọn họ tới quá sớm, dù sao cũng phải có ai đó tiết lộ bí mật của hòn đảo cuối cùng, hóa ra đây chính là những gì hắn muốn trong tương lai.

Không đúng, điều này không đúng, thời gian không đúng, Rayleigh nhíu mày lâm vào trầm tư, Deuce nói Roger là bị xử tử mười tám năm trước lẻ năm tháng, Ace 17 tuổi ra khơi, từ đảo Dawn đến thị trấn Loguetown không thể kéo dài quá một tháng, thời gian Ace sinh ra không đúng.

Chẳng lẽ là hắn đoán sai rồi? Ace không phải là con của Roger? Rayleigh lòng tràn đầy nghi vấn, nhưng một giây sau hắn liền phủ định vấn đề này, hắn tuyệt đối không có đoán sai, Ace là con của Roger và Rouge, bọn họ giống nhau như thế không phải sao, còn có thái độ khác thường của Ace đối với đài xử tử nữa.

Vậy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Deuce cũng không có khả năng nhớ nhầm, Vua hải tặc vương công khai bị xử tử tuyệt đối là sự kiện lớn, coi như không nhớ được chính xác một ngày, nhưng thời gian gần đúng sẽ không sai.

Chẳng lẽ là Rouge làm gì sao? Ánh mắt Rayleigh dò xét nhìn về phía Rogue, cơ thể Rouge rất tốt, nhưng cô chết vào ngày Ace sinh ra, nhưng điều này cũng không chứng minh được gì, sinh con đối với phụ nữ mà nói là một chuyện rất khó khăn, khi sinh con xuất hiện tình huống đặc biệt cũng có rất nhiều.

Những suy nghĩ cứ tuôn ra trong đầu Rayleigh, nhưng hắn vẫn không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, hắn vừa định nói gì với Roger, liền nhìn thấy vẻ mặt ngốc của Roger thì không nói nên lời, trong nháy mắt đầu óc hắn trống rỗng, nghĩ cái gì nghĩ, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, sự tình nhìn thấy phía sau khẳng định có kết quả, vậy còn phí óc nghĩ làm gì, nó sẽ rối tung lên mất!

Nói là nói như vậy, Rayleigh vẫn là có chút chờ mong, nếu như không phải Roger ngu ngốc thì sao, trước đó đều nói cha Ace trước khi chết mở ra thời đại mới, bây giờ thời đại hải tặc đã xuấ hiện, lỡ như không phải như hắn nghĩ thì sao.

"Ha ha ha, không nghĩ tới thời đại hải tặc chỉ kéo dài hơn một năm đã bị cha Ace thay đổi rồi." Roger cười ha ha, không nghĩ tới, thời đại hắn mỡ ra trước khi chết chỉ kéo dài hơn một năm, nhưng, vẫn có hi vọng, Ace, Luffy đều ra khơi tìm kiếm tự do, Luffy không phải cũng muốn trở thành Vua hải tặc sao.

A, vẫn còn giá trị.

Hết thuốc chữa rồi, người này thật sự hết thuốc chữa rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com