NHÓC ZOMBIE CHỈ MUỐN AN NHÀN THÔITên gốc: Cá mặn tiểu tang thiTác giả: Chỉ YTình trạng: Tác giả vẫn đang rặn từng ngày~Editor: Cô RùaThể loại: Đam mỹ, HE, kinh dị, hiện đại, vô hạn lưu, chủ thụ, du hành qua các phó bản rùng rợn và giải mã, truyện đọc thư giãn :))…
Tác giả: Lạc Nguyệt Thất ThấtThể loại: Đại thúc, loli, cường thủ hào đoạt, 1vs1, CaoH, ngọt sủng, HE.Số chương: 169Editor: Raining🍀🍀🍀Nguồn: Wattpad/Stronggirl33(Từ chương 150-170)Editor: TrangQA830810, Giáng SinhBeta: Dâu Tây NhỏNguồn: diendanlequydon.com(Từ chương 1-149)#Raining🍀🍀🍀Truyện đang được edit trên diendanlequydon nhưng đã ngừng đăng khá lâu rồi. Vì mình rất thích truyện này nên quyết định sẽ edit tiếp. 😚😚😚…
Hán Việt: Thúc bất khả nhẫnTác giả: Tô OảnTình trạng: Hoàn thành (Đang beta lại) Nguồn: WikidichSố chương: 67Bìa: TRAM520Thể loại: Hiện đại, Ngọt sủng , Sạch , Thanh mai trúc mã , Nhẹ nhàng , Đô thị tình duyên , Trâu già gặm cỏ non [VĂN ÁN] Mục Nhạc: Tất cả mọi người đều nói em thích cháu tôi, cho dù nó đã có bạn gái rồi nhưng em vẫn không hề đau lòng hay đố kị gì cả. Thật ra tình cảm em dành cho nó không phải là yêu thích, mà là như trưởng bối yêu thương dung túng tiểu bối mà thôi.Diệp Dung:... Vậy ý của chú là?Mục Nhạc: Vậy thì em làm trưởng bối của nó thôi -- làm thím là thích hợp nhất.Diệp Dung:... Chú nói nghe rất có đạo lý, cháu không biết phải nói gì cả.________Mục Nhạc: Chúng ta cũng coi như là thanh mai trúc mã đúng không? Lúc em vừa sinh ra tôi đã từng ôm qua em rồi.Diệp Dung: Đúng vậy, trúc mã... chú.Mục Nhạc:...Nói ngắn gọn, chính là chuyện người chú bắt cóc tiểu thanh mai của cháu trai về nhà. Trúc mã lớn tuổi quá thì phải làm sao bây giờ? (Truyện đang được beta lại cho mượt hơn, tiến độ có hơi chậm một chút, mong mọi người thông cảm ạ.)TRUYỆN CHỈ ĐƯỢC ĐĂNG TẠI ĐÂY! CẤM REUP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC!…
tác giả: Dương Quang (Camanvan)thể loại : Thô tục, song tính, hệ thống, yêu thầm, bệnh trạng tâm lí, 1×1.Tag : chiếm hữu biến thái ngầm công × nhu nhược mảnh mai trà xanh dâm đãng thụ.Giới thiệu: Tú Chiêu sinh ra khác người, cậu đã được chuẩn đoán không sống nổi qua 20 tuổi. Thay vì chìm đắm trong đau khổ của bệnh tật, cậu quyết định vui vẻ sống những ngày cuối cùng. Trước ngày ra đi vẫn còn tranh thủ đọc nốt truyện khiêu dâm nam nam đang nổi trên mạng. Sau khi chết, cậu bất ngờ được một hệ thống giới thiệu làm nhiệm vụ thay đổi cốt truyện cho những thế giới vô cùng thú vị: - Biến thành trà xanh giải cứu anh đẹp trai nhà giàu học giỏi. - Biến thành tiểu thế tử bị ghét bỏ trong nhà sau đó bị hoàng đế ép vào cung chơi nát bướm. - Biến thành thế thân đáng yêu của tổng tài ngoài lạnh trong nứng. - Biến thành bé người yêu ốm yếu của bác sĩ lạnh lùng.... Cuối cùng cậu cũng nhận ra, dù ở thế giới nào mình cũng bị nam chủ chơi nát bướm, không những không thể phản kháng mà còn yêu luôn người ta.*Ghi chú của nam chủ: Dù em đi đâu, dù em là ai, dù em làm gì thì em cũng là của tôi. Mãi mãi là của tôi, tất cả đều là của tôi. Đừng hòng chạy mất !!!!《CHÌA KHÓA: MỌI ĐAU KHỔ SẼ QUA ĐI KHI HẠNH PHÚC TỚI~》*****TRÀ XANH LÀ CHỈ TÍNH THẢO MAI LÀM NŨNG BIẾT NỊNH NỌT CHỨ KHÔNG PHẢI TIỂU TAM CƯỚP CHỒNG NHENNN !! Chỉ đăng tại wp @camanvan Nghiêm cấm đọc web reup, kiếm tiền bất hợp pháp.…
Khánh lười biếng ngả đầu vào vai tôi, mái tóc mềm mại của nó cọ khẽ vào cổ khiến tôi thấy hơi nhồn nhột. Tôi hơi hích vai muốn đẩy nó ra, nhưng có vẻ như cái hành động biểu thị sự phản đối của tôi càng khiến nó thêm thích thú, và đầu nó thì vẫn chẳng suy suyển lấy một centimet nào trên vai tôi cả. Khoang mũi tôi tràn ngập mùi dầu gội và mùi nước xả vải nhẹ nhàng tỏa ra từ trên người nó. Thơm quá. Tôi sẽ bị nghiện mùi của nó mất."Châu Anh..." Khánh lơ đãng lên tiếng "Mày thích người như thế nào?""Hả?" Tôi giả vờ chưa nghe thấy câu hỏi của nó, hai tay vẫn bận rộn bấm máy tính giải đề Vật Lý."Ý tao là" Khánh vươn tay cướp lấy máy tính của tôi, ép tôi phải tập trung vào câu chuyện của nó "Gu của mày là gì?"Tôi bất lực tựa người vào thành ghế, qua loa trả lời:"Chắc là một người dịu dàng, chững chạc và trưởng thành... quan trọng là phải giỏi hơn tao."Khánh nhăn mặt trả lại máy tính cho tôi, nó nằm ườn ra bàn, bĩu môi nói:"Sao chẳng giống tao chút nào thế?"Dù đang làm cái hành động trẻ con chết đi được kia thì trông nó vẫn đẹp trai y như diễn viên Hàn Quốc ấy. Cuộc đời đúng là bất công mà.Tôi khúc khích cười xoa rối mái tóc mềm mại của nó."Nhưng mà..." Khánh nghiêng đầu nhìn tôi, mỉm cười "Mày thì đúng gu tao đấy.""À... tao cảm ơn." Tôi hơi bối rối thu tay lại, cố làm ra vẻ bình tĩnh tiếp tục giải đề."Không có gì."Khánh lại nở nụ cười tỏa nắng quen thuộc, và tim tôi lại không kìm được mà loạn nhịp.-------------------(1/3/2022)Bìa: Mật Ly tặng…
"Bé ơi," Kim Taehyung cầm cái quần trên tay, nhíu mày nhìn đứa bé đang chạy ngược chạy xuôi khắp phòng."Dạ, bé ở đây mà," Jeon JungKook bộ dáng nghịch ngợm cười xoà để lộ mấy chiếc răng bé xíu."Mặc quần.""Bé, bé không mặc quần có được không hả chú?" em bĩu môi, chạy lại chỗ gã, tay nhỏ níu lấy vạt áo sơ mi của Kim Taehyung, ngước gương mặt trắng hồng nhìn lên.Kim Taehyung thật hết cách với nhóc con này, gã ngồi xuống. Bàn tay to lớn bao phủ lên mu bàn tay bé xíu của em, để em nắm lấy ngón trỏ của mình:"Không được, mông nhỏ sẽ bị lạnh."Jeon JungKook đột nhiên hướng người tới hôn cái chụt lên má Kim Taehyung, cười tủm tỉm:"Bé, bé hôn chú một cái rồi, chú đừng bắt bé mặc quần có được không?""Không, phải mặc," gã bất giác cười theo đứa trẻ ngây ngô trước mặt. "Thôi mà, chú.""Bây giờ còn biết nhõng nhẽo cơ đấy, phải ngoan biết không?" Taehyung nhéo nhéo bên má bé con, mặc quần vào cho em. "Hừ, bé quyết định rồi, bé sẽ không thèm chơi với chú nữa đâu!!!"Begin: 18/2/2021. ✨Finish: 11/4/2021. ✨…