Giới thiệu
Giới thiệu
Lê Đại là một trong những gia đình giàu có nhất ở thôn Tây Bình. Thê tử mất sớm, dưới gối chỉ có một ca nhi là Lê Chu Chu.
"Có nhiều tiền như vậy thì có ích gì, cũng chỉ có mỗi một đứa ca nhi."
"Ca nhi thì cũng phải gả ra ngoài, tiền nhiều rồi cũng rơi vào tay người ngoài."
Lê Đại mắng lại những kẻ nhiều chuyện trong thôn.
"Chu Chu nhà ta sẽ kén người về ở rể."
Ông lại nói với nhi tử: "Cha có tiền, làng trên xóm dưới này, Chu Chu cứ chọn một người con thích, ta làm hắn gả cho con."
Sau đó, Lê Chu Chu lại chọn một người đọc sách - người mà đến cái gánh cũng không gánh nổi, xách cũng không xách nổi.
"Cha, khuôn mặt hắn rất đẹp."
×××
Cố Triệu một sáng tỉnh dậy, nhận ra mình đã xuyên vào thân xác của một người đọc sách cùng tên cùng họ ở thôn Đông Bình.
Người đọc sách này vừa mới trọng sinh, ký ức gần nhất không có.
Chỉ có mỗi ký ức kiếp trước.
Cố Triệu vừa nhìn thoáng qua đã nhận ra, tên đọc sách này chính là một kẻ cặn bã Trần Thế Mỹ.
Ở rể Lê gia, chiếm đoạt hết tài sản Lê gia sau đó đi kết hôn với hương thân¹ nữ nhi khác, bỏ rơi con ruột của chính mình, thậm chí còn giết hại Lê Chu Chu...
Trước mắt tiến độ hiện tại: Tự đề cử làm rể Lê gia.
Hắn chiếm thân thể tên tra nam này, liền đến Lê gia nhận lỗi.
Nhưng ngay khi nhìn thấy Lê Chu Chu, hắn đã nhất kiến chung tình.
(1) hương thân: gia đình có học thức và thế lực ở huyện.
×××
Về sau, Cố Triệu trở thành thủ phụ¹.
Các đồng liêu² xầm xì châm chọc, nói về tin đồn vừa nghe được ở ngoài phố, nói hắn có quyền lực rồi thì muốn hưu vợ.
"Cố mỗ ở rể, nếu hưu thì phải là tướng công nhà ta hưu ta trước."
(1) do các quan kiêm chức Đại Học Sĩ thường được vua gọi vào họp ở Văn Uyên Các trong cung nên mới được gọi là Nội Các Đại Học Sĩ. Dần dần, số Đại Học Sĩ tăng lên dần theo nhu cầu triều chánh, nên phải cử người đứng đầu các Đại Học Sĩ, gọi là Thủ Phụ. (Do vậy, trên danh nghĩa, không có Tể Tướng nhưng Thủ Phụ vẫn giữ vai trò của Tể Tướng). (Theo Wikipedia)
(2) đồng liêu: cùng làm quan với nhau.
×××
Ca nhi eo thon chân dài giỏi làm việc thụ x Học khoa học tự nhiên trà xanh mỹ nhân công.
Thụ lớn hơn công ba tuổi.
Đại từ nhân xưng để hắn-cậu nhưng thụ lớn hơn công nên cảm thấy không phù hợp lắm, mọi người có muốn đổi sang cái khác không? nếu muốn thì recommend cho mình cái khác càng tốt (灬º‿º灬)♡ (mình đã đổi thành hắn-anh)
×××
Tác giả: Lộ Quy Đồ
Tên gốc: 夫郎家的赘婿首辅
Số chương: 251 chương + 64 phiên ngoại.
Tags: Sinh con, xuyên không, làm ruộng.
Một câu tóm tắt: Tướng công ta là trà xanh.
Thông điệp: Cần cù, dũng cảm tạo nên một cuộc sống sinh hoạt hạnh phúc.
1. Sinh tử văn (Sinh con, sinh con, sinh con)
2. Viết chuyện thời xưa, những câu chuyện lặt vặt ở quê, chuyện lông gà vỏ tỏi lải nhải hàng ngày.
3. Có thể thảo luận một cách hòa bình, không cần phải công kích cá nhân. Nếu không thích, có thể bỏ qua tác phẩm là được.
4. Phần lớn câu chuyện sẽ theo góc nhìn của thụ, nhưng cũng sẽ có góc nhìn của công, còn có các nhân vật khác. Mong mọi người đọc truyện vui vẻ!
Link raw: https://www.jjwxc.net/onebook.php?novelid=5568948
(nếu thích có thể ủng hộ tác giả nha mng)
Nhận xét tác phẩm: (hong phải của tui nhen)
Lê Chu Chu lớn lên ở thôn Tây Bình, bởi vì cao lớn không giống ca nhi nên bị người trong thôn kì thị, cười nhạo ngoại hình. Sau đó Lê gia kén con rể Cố Triệu, Cố Triệu là sinh viên năm bốn khoa học tự nhiên, đi thực tập ngoài ý muốn mà chết, xuyên đến thời đại không có trong lịch sử, tiếp nhận ký ức của nguyên thân đã trọng sinh.... Từ chuyện nhà sinh hoạt trong thôn, đến Lê Chu Chu bắt đầu buôn bán để tướng công học tập ở phủ huyện, lại đến mua nhà ở kinh thành, đi từng bước một, cuộc sống Lê gia phát triển không ngừng, cuối cùng Cố Triệu vào nội các trở thành thủ phụ, quan nhất phẩm, mà Lê Chu Chu cũng có sự tỏa sáng của riêng mình. Ngôn ngữ bài văn giản dị, văn phong nhẹ nhàng, thanh thoát, lối viết trôi chảy, triển khai từ sinh hoạt hằng ngày. Hai nhân vật có hình ảnh khác biệt, va chạm giữa người cổ đại và người hiện đại, ảnh hưởng tích cực lẫn nhau. Nội dung chuyện xưa thú vị và sinh động, bắt đầu từ cuộc đời của một con người nhỏ bé và một gia đình nhỏ, từ không có gì đến có, từ nghèo khó đến giàu có, hạnh phúc chỉ có thể đến từ sự chăm chỉ, dũng cảm, thông minh.
×××
Editor không biết tiếng trung, edit theo bản convert trên wikidich và raw từ công cụ dịch, không đảm bảo đúng 100%.
Link convert:
https://truyenwikidich.net/truyen/phu-lang-gia-nguoi-o-re-thu-phu-YZCMvFS4CA14DqhW
Vì là lần đầu edit nên nếu có gì sai sót, mong mọi người góp ý nhẹ nhàng.
Edit chưa có sự cho phép của tác giả, không sử dụng với mục đích thương mại.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com