Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Càng văn Mộ Nhiễm [ 5 ]

2019-07-25 19:50:02

Càng văn Mộ Nhiễm [ 5 ]

Sau đó ta thu hồi bộ dáng tươi cười, muốn cùng nàng nói về chuyện của ba ba nàng, đột nhiên hỏi lên thì có chút đường đột, ta chỉ có thể dẫn dạo, hỏi nàng:

"Tô Ngôn, cách ngươi nói chuyện hay làm việc cho người khác cảm giác chính là một nữ hài được gia giáo rất tốt, bình thường ba ba mụ mụ giáo dục ngươi nhất định rất tốt, đúng không?"

"Hoàn hảo đi, cũng không có đặc biệt lắm, từ nhỏ đều rất cưng chìu ta là thật"

"Ta rất khó tưởng tượng được Tô Tổng bình thường ở đơn vị bộ dáng nghiêm túc, nghiêm khắc như vậy, khi ở nhà sẽ là bộ dáng như thế nào a? Là cái hình tượng nhã nhặn hiền hậu dễ gần sao?"

Nàng có chút kinh ngạc, sau đó khôi phục lại thái độ bình thường, ta còn đang đợi nàng trả lời, nàng nói:

"Ta chưa từng nghĩ tới muốn giấu giếm, cũng không có ai hỏi qua ta, đúng vậy, Tô ** là ba ba của ta, sớm muộn gì mọi người cũng đều sẽ biết, hắn ở nhà và ở đơn vị không giống nhau, đối với ta rất nghiêm khắc, thế nhưng cũng rất yêu thương, bình thường bề bộn nhiều việc, nhưng chỉ cần có thời gian rảnh thì sẽ bồi ta, giữa ta và ba ba không có gì là không thể nói với nhau, bình thường giảng giải cho ta những nguyên tắc làm việc, đối nhân xử thế cùng đạo lý, giữa người với người ở chung phải có lễ phép, quan hệ thậm chí so với mụ mụ còn tốt hơn một chút."

"Ừ, ngẫm lại cũng phải, bởi vì ngươi rất ưu tú, đúng vậy, ta đã sớm biết ngươi là nữ nhi Tô Tổng, thông tin cá nhân của ngươi đều viết đủ a, cho nên hỏi ngươi cái này, một là bởi vì ta muốn rõ ràng, ta với ngươi tiếp xúc, với ngươi qua lại cùng với gia đình của ngươi không có quan hệ, ta chỉ biết ngươi tên là Tô Ngôn, một cái nữa chính là. . ."

Không đợi ta nói xong, nàng liền cướp lời:

"Ta không có nghĩ ngươi như vậy, ta biết ngươi không phải là loại người như thế."

"Ta biết ta biết, ngươi nghe ta nói hết, một cái nữa chính là ta không nghĩ như vậy không có nghĩa người khác cũng không nghĩ như vậy, có vài người rất nịnh bợ, ngươi phải lưu tâm nhiều chút, biết không?"

Bởi vì xảy ra cái chuyện nam đồng sự kia, cho nên ta có chút mà lo lắng nàng bị lừa dối, muốn nhắc nhở nàng một chút, vừa vặn có cơ hội liền nói ra, còn có chính là chuyện ta biết ba ba nàng là Tô Tổng, sớm nói rõ ràng cũng rất tốt, sau đỡ có những hiểu lầm không cần thiết.

"Ừ, ta biết, ai là thật lòng, ai là giả ý, ta vẫn phân rõ được."

"Vậy là tốt rồi, cũng đúng, ngươi là một người có chủ kiến, xem ra ta là quá lo lắng rồi."

"Không có không có, ta phải cám ơn ngươi, ta biết ngươi là vì tốt cho ta, chí ít ngươi là thật tình, đúng không?"

Nhìn nàng hình dạng sốt ruột giải thích lại muốn cười, đùa giỡn nói:

"Nói vậy cũng không chính xác a, ngươi thế nhưng cũng phải cẩn thận với ta."

"Ngươi cũng đừng mang ta ra đùa giỡn, cho nên a, ta không nghĩ nhiều như vậy, chỉ nghĩ, ta chỉ cần đem công tác làm thật tốt, vàng thật không sợ thử lửa, người khác thích nói cái gì liền cứ để họ nói, chí ít bọn họ đừng nên vì một chuyện nhỏ mà khuếch đại lên, ta không thích như vậy, ta cũng không thích trở thành chủ đề đàm luận của người khác, không thích trở thành tiêu điểm, không thích loại cảm giác đó."

"Cho nên ngươi mới có thể cao lãnh khiêm tốn như thế sao?" Muốn kết thúc cái trọng tâm câu chuyện nặng nề này, cho nên lại đùa giỡn với nàng một chút.

"Ta nào có? Ta chỉ là thói quen đi, bọn họ đều nói ta như vậy, thế nhưng ta cũng không có cảm giác mình giống như lời bọn họ nói a."

"Ngươi biết không? Ngươi càng không muốn thì càng không như ý ngươi, đây cũng không phải chính ngươi có thể định đoạt được, giống như bản thân ngươi ưu tú, che giấu cũng là che giấu không được, sao không để chúng nó thoải mái phát huy ra a."

"Ta có thể cho rằng ngươi là đang khen ta không? Ngươi tối hôm nay hình như một mực khen ta, ta cũng không tốt như ngươi nói vậy."

"Dù sao chí ít ta bây giờ thấy được đều là ưu điểm của ngươi, còn có. . .Ngươi có thật nhiều mặt khác ngoài bề ngoài lãnh khốc của ngươi."

"Hả?"

"Tỷ như, khả ái a, xấu hổ a, đỏ mặt a, còn có ngươi cư nhiên sẽ còn chu miệng, ngươi vừa mới chu miệng ta đều thấy được, manh manh, ha ha"

". . ."

Nàng lại một lần nữa bị ta nói cho không lời để nói lại ta nghĩ nàng thời điểm đó nội tâm chắc là hỏng mất rồi đi.

Đêm đó, chúng ta trò chuyện rất vui vẻ, khoảng cách giữa chúng ta tựa hồ gần hơn một chút, hơn nữa ta còn thấy được những mặt khác của nàng, một mặt tính trẻ con, khiến ta chút mừng rỡ, chờ lúc chúng ta mỗi người đều trở lại phòng của mình, ta nhịn không được, thuận theo tâm ý gửi cho nàng một tin nhắn:

"Ngươi ngày hôm nay rất đẹp."

Suy nghĩ một chút, cảm thấy có chút không thích hợp, lập tức liền bổ sung:

"Áo quần mua ở đâu, nhãn hiệu gì?"

Mới chỉ đùa một chút, như vậy cũng sẽ không để cho nàng suy nghĩ nhiều đi? Tự mình an ủi chính mình, nàng nhắn lại:

"Ngươi thích?"

"Ừ, ngươi mặc rất đẹp"

"Ngươi số đo bao nhiêu? Ta tặng ngươi"

"Không cần không cần, ngươi nói cho ta biết mua ở nơi nào là được rồi"

"Không nói cho ngươi"

". . ."

Sau đó nàng thực sự mua cho ta giống như đúc của nàng, kỳ thực ta muốn nói, ta không quá thích mặc áo quần màu vàng, ta chẳng qua là cảm thấy nàng mặc nhìn đẹp, hơn nữa ta đều chỉ là vì mình kìm lòng không đậu mà gửi một tin để rồi phải mượn cớ qua loa xoay chuyển mà thôi.

Thời gian ta viết những chữ này ta hỏi nàng: Bảo bảo ngươi viết văn tại sao không có viết một đoạn này, tựa hồ chúng ta ở cùng nhau làm việc ở đơn vị đều là một mình ngươi vùng vẫy mà qua. Nàng trả lời ta là: Thời điểm vừa viết văn không có kỹ lưỡng tính toán trọng điểm như thế. Ta nói: Chuyện này đối với ngươi mà nói điều không phải trọng điểm sao, thế nhưng với ta mà nói là trọng điểm, nàng nói: Trí nhớ thật sự là có chút mơ hồ, đúng rồi a, ta khi đó liền bắt đầu nuôi ngươi, còn mua áo quần cho ngươi.

Rất nhanh, bài phát biểu của Tô Ngôn sẽ sớm được tiến hành ở Tổng bộ, đây là một cuộc thi, người dự thi đều có chuẩn bị rất tốt, còn có nhiều đồng sự là người có kinh nghiệm lâu năm, cạnh tranh rất kịch liệt, buổi tối trước ngày diễn ra cuộc thi ta phát cho nàng một tin nhắn:

"Ngày mai cố lên"

"Ừ, ta sẽ, cảm ơn"

"Ngươi có thể, ta tin tưởng ngươi"

"Ta rất bình thường, coi như là cơ hội để rèn luyện, cho dù lấy không được thứ bậc cũng không quan hệ, coi như giao lưu kiếm thêm kinh nghiệm là tốt rồi."

"Ngày mai ta cũng sẽ đi, chụp cho ngươi nhiều ảnh đẹp ha ha"

"Tốt, nhớ kỹ đến lúc đó phải gửi qua cho ta"

"OK"

Ngày hôm đó chính thức diễn ra cuộc thi, ta thấy danh sách trình tự nhân viên lên trình bày, Tô Ngôn là người thứ tư lên đài vào sáng hôm đó, ta tiến vào hội trường quét mắt một vòng không có phát hiện thân ảnh của nàng, ta cho là nàng sẽ đến thật sớm để chuẩn bị, thế nhưng mãi cho đến buổi họp báo bắt đầu nàng cũng không có xuất hiện, ta có chút sốt ruột, gửi tin nhắn nàng cũng không có trả lời, gọi điện nàng cũng không có nhận, ta cũng còn phải làm việc, ta còn phải thu hình chụp ảnh cho các tuyển thủ, lúc bận rộn luôn luôn không tự chủ mà nhìn về phía cửa ra vào, nàng làm sao còn chưa đến? Lập tức liền sẽ đến phiên nàng a, ta thừa nhận ta khi đó có chút lo lắng cho nàng. Đợi đến lượt nàng, ta nghe người chủ trì nói:

"Bởi vì Tô Ngôn đơn vị ** có chuyện xảy ra đột xuất, cho nên trình tự tiến hành sẽ có sự điều chỉnh một chút, trước hết mời người thứ 5 ** đơn vị *** tiến lên tuyên bố, sau đó sẽ là những người tiếp theo, xin mọi người chuẩn bị sẵn sàng, Tô Ngôn sẽ là người trình bày cuối cùng trong buổi sáng hôm nay."

Có việc đột xuất? Có việc gì? Tâm bắt đầu suy nghĩ loạn tưởng lên, suy nghĩ vẫn vơ, không tĩnh tâm được, ngã bệnh? Trong nhà có chuyện? Tài liệu quên mang theo? Nghĩ ra một trăm khả năng. Ta đây là thế nào a? Có đúng hay không có chút lo lắng hơi quá? Nói chung trong lòng chính là đặc biệt phức tạp, rối loạn, ra vẻ có một trăm dấu chấm hỏi? ? ? ? ? ? ? Vừa lúc đó nhận được tin nhắn của nàng:

"Không có việc gì, ta sắp tới"

2019-07-25 19:50:07

Nàng tới, đã qua quá nửa thời gian thi đấu buổi sáng nàng rốt cục xuất hiện, một thân chính trang khéo léo, tóc cột lên, nhìn qua khôn khéo giỏi giang, bước đi mang theo gió, còn là gió lạnh, bởi vì nàng bộ mặt biểu tình điều không phải là đặc biệt tốt, hình như có chút tức giận, bình thường đã làm cho người khác cảm giác lạnh lạnh, lúc này càng làm cho người khác có loại không dám tới gần, nàng tới là thời điểm ta đang đứng chụp ảnh ở hàng phía trước, thời điểm nhìn nàng, nàng cũng nhìn ta, mặc dù nàng cái dáng vẻ kia, nhưng ta vẫn là thấy được nàng hướng về phía ta mỉm cười một cái, sau đó đi ngay đến ghế tuyển thủ ngồi xuống.

Mỗi lần nhìn về phía nàng, nàng ngồi rất nghiêm chỉnh nghe, có thể nàng đang học tập, học tập kinh nghiệm người khác, rốt cục đến phiên nàng ra sân, điều chỉnh tốt thiết bị, bắt đầu thu hình, máy ảnh trong tắm nhắm ngay nàng trên đài, chụp được hình của nàng, sau lại lực chú ý của ta đều bị nàng hấp dẫn.

"Các vị lãnh đạo, các vị đồng sự mọi người buổi sáng tốt lành, ta là Tô Ngôn, đến từ đơn vị **, đầu tiên, ta muốn nói lời xin lỗi, bởi vì nguyên nhân cá nhân, mang đến cho mọi người phiền phức thật xin lỗi"

Lui ra sau một bước cúi người, sau đó tiếp tục nói:

"Tiếp theo là báo cáo của ta, báo cáo của ta tổng cộng chia làm 4 phần, phần thứ nhất là. . ."

Trên đài nàng khí tràng mười phần, ta là bình thường làm chủ trì, đối với nàng đánh giá thật sự là rất tuyệt, giọng nói đắn đo đúng chỗ, thời điểm nên ôn hòa thì ôn hòa, thời điểm nên kiên định thì kiên định, ngôn từ dịu dàng, mạch lạc, tư duy lo-gic rành mạch, hơn nữa nàng ngay cả liếc mắt cũng không có cúi đầu nhìn tài liệu của mình, không có nhìn máy tính, chỉ nhìn màn hình lớn, toàn bộ quá trình đều ở đây cùng người phía dưới dùng ánh mắt giao lưu, rất có sức hấp dẫn, nói chung báo cáo của nàng làm cho người khác cảm giác chính là nội dung rất sâu sắc, giảng giải rất đặc sắc, ta thậm chí đều quên chụp ảnh cho nàng, thẳng đến nàng kết thúc phần trình diễn của mình, người chủ trì truyên bố kết thúc buổi tuyên bố buổi sáng, ta và đồng sự thu thập dụng cụ, thời điểm sắp xong, thấy nàng đã thu thập xong đồ đạt của mình nhưng còn chưa có đi, ta chạy tới, nói với nàng:

"Ngươi thật lợi hại, ta nghĩ ngươi có thể được bình chọn đứng đầu ngươi tin không?"

Nàng rất khiêm tốn:

"Ngươi cũng đừng cất nhắc ta, lấy được hay không lấy được thứ tự với ta không quan hệ"

Ta muốn biết nàng sáng sớm hôm nay làm sao vậy, tại sao lại muộn, còn không kịp hỏi ra, đã nhìn thấy có một đồng nghiệp của nàng chạy tới, vừa đến liền nói xin lỗi nàng:

"Xin lỗi xin lỗi, Tô Ngôn, hại ngươi đến muộn"

Nàng lạnh mặt, là lạnh cái loại đó, đặc biệt nghiêm túc cái loại này, các ngươi chắc là không cách nào tưởng tượng đến:

"Ngươi không cần nói xin lỗi với ta, ngươi nói xin lỗi với ta cũng vô ích, bởi vì ta đối với thái độ làm việc của ngươi đã không thể nghịch chuyển được rồi, ngươi biết ta ở nơi đó chờ ngươi thời gian bao lâu sao? Điện thoại không nhận, nhắn tin không hồi đáp, ngươi biết chỗ kia giờ cao điểm buổi sáng có bao nhiêu gian nan gọi xe không? Ngươi muộn hoặc là tới không được ít nhất hẳn là thông báo với ta một tiếng, ta có thể hoàn toàn tự mình lái xe, thế nhưng ngươi không làm, ngươi nếu là thật có chuyện ta cũng không tính toán, thế nhưng ngươi nói với ta ngươi là bởi vì say nên dậy trễ, một người tối thiểu ngay cả thái độ làm việc cũng không có, còn có thể làm thành chuyện gì? Mong ngươi có thể rút kinh nghiệm, về sau đừng để những chuyện tương tự phát sinh, tạo thành hậu quả lớn hơn, chúc ngươi may mắn"

Ta nghe Tô Ngôn nói những lời này, đại khái hiểu rõ, nàng tới muộn là do người trước mắt này tạo thành, sau đó còn có chính là Tô Ngôn, Tô đại tiểu thư của chúng ta là thật sự sinh khí, giọng điệu nói chuyện hoàn toàn không phải là một nhân viên mới nhập chức có thể nói ra được, thế nhưng nàng nói ra, hơn nữa làm cho lòng người run sợ, ta lúc đó liền suy nghĩ, ông trời của ta, nói những lời này cũng quá nghiêm trọng đi? Ta đều có chút sợ, huống chi là cái người đồng sự là sai chuyện kia, nàng đồng sự kia phỏng chừng cũng bị lời của nàng làm cho ngây ngẩn, choáng váng cả người, còn không có phản ứng kịp, nàng cũng không cho người ta cơ hội phản bác, thái độ đối với ta hòa hoãn một chút, nói:

"Ta đi trước"

Sau đó liền để lại cho hai người chúng ta một bóng lưng tiêu sái, hai người chúng ta đứng ở nơi đó hơi lộ ra chút xấu hổ. Đây là lần đầu tiên ta thấy nàng tức giận, cảm giác. . .Có chút kinh khủng.

Hiện tại cũng phải, hai chúng ta cùng nhau sinh hoạt lâu như vậy, nàng rất ít khi thực sự giận ta, nếu như nàng nói nàng tức giận, đó nhất định là làm bộ tức giận, thế nhưng nàng nếu là thật nóng giận, ta đúng thật sự là sợ, bây giờ suy nghĩ một chút rất có thể chính là khi đó bị nàng hù sợ, khiến cho tâm hồn nhỏ bé của ta để lại bóng ma cùng di chứng. Có đôi khi sẽ có một ánh mắt cảnh cáo, ta cũng tương đối hiểu nàng, thường lúc đó, ta cũng sẽ không đi giẫm đập lên mìn của nàng, ta hiểu rất rõ thời điểm nàng tức giận, nếu quả thật ta làm chuyện sai, ngay trước khi nàng tức giận, liền đi dỗ nàng, người nữ nhân này thích ăn mềm không ăn cứng. Ngược lại, ta nếu như sinh khí, ta sẽ không giống như nàng không có lực tương tác như vậy, ta tuy rằng cũng sẽ lạnh mặt, thế nhưng cũng sẽ không lâu lắm, ta sẽ bắt đầu giáo huấn nàng, dùng lời của nàng nói chính là hình thức Đường Tăng, nàng làm sai một việc, ta sẽ luôn luôn nói nàng, cằn nhằn lẩm bẩm, nói nàng một ngày một đêm cũng có thể hai ngày, nàng biết mình làm sai, cũng sẽ thật biết điều, nói như thế nào nàng điều nghe theo, có đôi khi nàng cũng sẽ tự mình kiểm điểm: Ta nên bị nói, ta đáng đời bị giáo huẫn, ai bảo mình làm sai a. Lúc đó nàng rất khả ái, sẽ làm cho người khác thoáng cái liền bay hết tức giận

2019.07.25

—— Nàng mặc chính trang, khôn khéo giỏi giang, nàng tức giận, nghiêm nghị giống như băng, thuần khiết đẹp đẽ tự nhiên đến từ trong xương, thông minh cơ trí cùng người khác bất đồng, dịu dàng cẩn thận, ăn nói ưu nhã tự tin, cử chỉ khéo léo chuyên nghiệp, khí chất không tầm thường làm người khác say sưa, dáng vẻ an tĩnh nhăn mày cười mỉm đều để lại ý vị cho người khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com