Chương 118
Ngày hôm sau ta liền xuất viện, lời dặn của bác sĩ là chú ý ăn uống và nghỉ ngơi, phải đảm bảo giấc ngủ đầy đủ, cùng với luôn giữ cho tâm tình vui vẻ, định kỳ đến tái khám, lúc cần thiết phải dùng thuốc trị liệu. Nói cách khác, ta mặc dù là xuất viện, nhưng đòi hỏi phải ở nhà tu dưỡng một thời gian, một năm kia ta đi làm thật là có thể đếm trên đầu ngón tay.
Một ngày sau khi xuất viện, buổi tối, ta ở phòng của mình đọc sách, nhưng đại đa số thời gian đều là ngẩn người, nghe mụ mụ gọi xuống lầu, ta để sách trong tay xuống, đi tới phòng khách, ba ba cũng đang ở đó, mụ mụ giống như là nói chuyện phiếm với ta:
"Ngôn Ngôn, chúng ta nghĩ ngươi hẳn là nên đi ra ngoài giải sầu một chút, đừng luôn luôn ở mãi trong nhà, ra ngoài tìm bằng hữu, buông lỏng tâm tình một chút, đối với ngươi như vậy mới có lợi, nếu như mụ mụ làm cơm ngươi ăn cảm thấy chán, ngươi có thể đi đến chỗ Nhiễm Nhiễm, ta thấy ngươi thật thích ăn đồ nàng nấu, đương nhiên là nàng phải nguyện ý đáp ứng mới được"
Ta trong nháy mắt ngẩng đầu, nhìn mụ mụ, nhìn ba ba, bọn họ đều ở đây xem phản ứng của ta, cái này. . .Mụ mụ nói lời này có ý gì? Ta trợn tròn hai mắt, có chút không dám tin tưởng hỏi:
"Mụ mụ, ba ba? Ý của các ngươi là giống như ta đang nghĩ sao? Đây không phải là ảo giác của ta chứ?"
Ba ba vẫn là vẻ mặt hơi nghiêm túc nói với ta, "Ngươi nghĩ cái ý tứ gì? Nói một chút xem"
Ta chính là không dám khẳng định hỏi, "Các ngươi đây là. . . Đồng ý?"
"Đồng ý cái gì?"
"Đồng ý ta cùng với Nhiễm Nhiễm?" Ta khi đó ánh mắt và trong lòng điều kích động hưng phấn vô cùng, chính là. . .Nói như thế nào đây? Trong nháy mắt ngực cũng không có buồn bực, tâm tình cũng không buồn bã, thoáng cái liền thông thoáng, cái này so với thời điểm Nhiễm Nhiễm bằng lòng cùng với ta còn xúc động vui vẻ hơn. . .
Không có đợi ba ba trả lời, mụ mụ ở một bên nói chuyện:
"Quả nhiên hiện tại chỉ có Tiểu Nhiễm mới có thể làm cho ngươi vui vẻ như vậy, khúc mắt này của ngươi đúng là phải cần nàng đến hóa giải, cái biểu tình bây giờ của ngươi mới thực sự là vui sướng, cùng ngày nàng có mặt ở bệnh viện thăm ngươi là giống nhau, cái này mới là ngươi chân thật nhất, từ ngày phát hiện chuyện của các ngươi đến bây giờ, ba ba mụ mụ đã thật lâu không nhìn thấy ngươi như vậy, ngày hôm qua ta và ba ba ngươi nói chuyện một lần, ta hỏi hắn 'Ngươi bao lâu rồi chưa thấy được khuôn mặt tươi cười thực sự của nữ nhi ngươi? Cái nhà này của chúng ta bao lâu rồi không có tiếng cười nói? Nếu cứ tiếp tục như vậy nữa, nữ nhi của chúng ta sẽ sụp đổ mất, đến lúc đó chúng ta có hối hận cũng không kịp nữa, ngươi nói nên làm sao mới tốt đây?', sau đó chúng ta thành thật nhìn lại vấn đề, nếu như Tiểu Nhiễm thật có thể khiến cho ngươi tốt hơn, có thể mang đến cho ngươi hạnh phúc cùng vui vẻ, bất kể nàng là thân phận con gái hay gì, đều tùy các ngươi đi, chuyện này sau này hẳn bàn, ngươi phải biết rằng không có cha mẹ nào lại không hy vọng con cái mình được hạnh phúc, cũng hy vọng ngươi và Nhiễm Nhiễm không nên trách ba ba và mụ mụ trước đây cản trở, dù sao hết thảy cũng là vì ngươi"
Ta giống như là đang nằm mơ, không biết phải nói gì mới tốt, không thể làm gì khác hơn là hung hăng gật đầu, nhưng lại đột nhiên có chút buồn bã, nói:
"Thế nhưng, ta cuối cùng vẫn là làm tổn thương nàng, nàng đã từ chức, sẽ phải rời đi, ta. . ."
"Ngươi ngày đó không phải là cùng mụ mụ nói, ngươi không có tư cách, không có thân phận đi giữ nàng sao? Hiện tại thế nào? Ngôn Ngôn chúng ta rất có dũng khí, không phải sao?" Những lời này là mụ mụ nói.
Ba ba ở một bên bổ sung, "Ngươi nên biết, nàng muốn từ chức cũng phải thông qua một vài thủ tục, ta đã báo cho bên giám đốc nhân sự ** các ngươi, có thể làm chậm lại quá trình từ chức của nàng, ba ba cũng chỉ có thể giúp ngươi đến ngang đó, còn lại, nàng đi hay ở? Liền phụ thuộc vào ngươi"
"Nàng là nút thắt của ngươi, ngươi cũng là nút thắt của nàng, mụ mụ nhìn ra được nàng cũng rất luyến tiếc ngươi, hảo hảo đi giữ nàng lại"
"Tuy rằng ta và mẹ ngươi hiện tại coi như là đáp ứng, nhưng là chúng ta cũng muốn thử thách các ngươi, hy vọng các ngươi có thể vượt qua thử thách, cũng tại vì ngươi chọn đi con đường này. Ngươi phải hiểu rõ, ngươi sau này phải đối mặt với rất nhiều chuyện, ngươi cần phải đủ thành thục, giống như ngươi hiện tại thật sự không tốt, đương nhiên, nếu như các ngươi trải qua tốt, ba ba và mụ mụ ngươi đều sẽ ủng hộ các ngươi vô điều kiện, chuyện này thì nói sau, trước mắt hiện tại, ngươi bây giờ nhiệm vụ quan trọng nhất chính là phải tốt lên cho ta, đừng cả ngày ốm yếu, nữ nhi của ta không thể giống như Lâm Đại Ngọc được, quá mất mặt"
Ba ba mụ mụ ngươi một câu ta một câu nói với ta, mà ta a, hoàn toàn bị ba ba và mụ mụ làm cho cảm động, mặc kệ bọn họ trước đây ngăn cản như thế nào, mà một khắc kia, bọn ở trong lòng ta chính là vĩ đại, vô luận trước đây phản đối, hay là bây giờ ủng hộ, mục đích của bọn họ đều là giống nhau, chính là vì ta, vì ta, tất cả cũng chỉ là vì ta. . .
"Mụ mụ, ta đói bụng. . ." Đây là ta trả lời đối với lời nói của bọn họ.
Ta cũng không có hướng bọn họ hứa hẹn cái gì, bởi vì ta cũng không dám tùy tiện hứa hẹn, chỉ có thể dùng hành động thực tế của mình để cho bọn họ biết, ta sẽ hạnh phúc. . .
Ngày đó, trở lại phòng của mình, loại cảm giác sung sướng này ta không thể dùng văn để diễn tả được, mừng đến chảy nước mắt đều không dùng để diễn tả tâm tình của ta lúc đó, lấy điện thoại di động ra, muốn nói với nàng cái tin tức này, cánh tay có chút run rẩy, lúc này liên lạc nàng, ta có phải quá đường đột không? Nàng có thể hay không cũng giống như ta kích động ngủ không yên? Hay là nàng căn bản sẽ không tha thứ cho ta? Phảng phức lúc này quay trở về lúc mới quen, muốn liên lạc nhưng lại không dám, cuối cùng vẫn là mang theo thấp thỏm phát cho nàng một tin nhắn:
( đời này chỉ muốn cùng với ngươi, ta nhớ ngươi)
Lòng như lửa đốt chờ hơn nửa ngày, cũng không thấy nàng nhắn trở về, nàng có thể hay không cho là ta đang ăn nói xằng nói bậy? Nàng có thể hay không không biết ý tứ của ta? Cho nên lại bổ sung thêm một cái:
( Chúng ta được cho phép ngầm)
Lần này rất nhanh ta liền nhận được tin nhắn của nàng:
(Vậy thì thế nào? )
Đây không phải là điều trong dự liệu của ta, bốn chữ này đem ta á khẩu không trả lời được, nàng quả nhiên là còn lưu tâm.
( Ý của ta là, ba ba mụ mụ đồng ý chúng ta ở cùng một chỗ, vừa mới lúc nãy )
( Chúng ta điều không phải đã chia tay sao? )
( Ta sẽ một lần nữa truy ngươi trở về )
(Ta chờ, lần này thế nhưng sẽ không dễ nhàng như vậy, phải xem bản lĩnh của ngươi )
Ta cầm điện thoại di động ngã xuống giường, im lặng nở nụ cười, đầu bên điện thoại nàng có phải hay không cũng đang cười? Không, có thể nàng đang khóc?
Một lần nữa theo đuổi nàng, thực sự không dễ dàng sao? Nhìn ta mặt mày hớn hở như bây giờ, các ngươi cũng biết là có dễ dàng hay không a, ta bản lĩnh đặc biệt chính là mặt dày mày dạn, bộ dáng giả bộ làm nũng đến rất đáng thương, kỳ thực nguyên nhân trọng yếu nhất chính là ta yêu nàng, nàng cũng yêu ta, vô luận xảy ra chuyện gì, chúng ta không phải là không yêu, mà là vẫn còn yêu nhau, hơn nữa càng ngày càng. . .nhiều hơn, có tăng không có giảm.
Sau đó cơ thể của ta cũng từ từ hồi phục, mà ba ba và mụ mụ ta cũng chỉ cần vài tháng liền hoàn toàn đón nhận nàng, cho tới bây giờ gần như đã trở thành nữ nhi của bọn họ, mà ta địa vị trong nhà cũng theo đó mà tuột dốc, nhưng ta vẫn là rất hạnh phúc, không phải sao?
Chúng ta cứ như vậy mở ra cuộc sống mới, có ba ba mụ mụ ủng hộ, chúng ta giống như có thêm kiên cường rất nhiều, đem nàng lần lướt giới thiệu cho những người thân cận trong nhà, thái độ của bọn họ làm cho chúng ta lại một lần nữa cảm nhận được sự ấm áp đến từ trong chính gia đình của mình, cho nên nói, lần này come out tuy rằng có ép buộc, có phản đối, có chia cách, nhưng ít ra kết quả vẫn là viên mãn, bởi vì ta có tình yêu của ta, có cha mẹ vĩ đại của ta, có người thân khai sáng tư tưởng, cho nên, ta sẽ không cô phụ tâm ý của bọn họ, ta sẽ vĩnh viễn quý trọng phần tình cảm không dễ dàng có được này, vĩnh viễn bảo vệ phần hạnh phúc này. . .
Đến tận đây thì ngưng, << Thời gian dần trôi năm tháng tĩnh lặng - ta chỉ muốn ở bên ngươi >> phần thứ nhất kết thúc, phần thứ hai kính xin các bạn chờ đợi hắc hắc ~
Ta muốn nói, đó cũng không phải là một kết thúc, mà là một cuộc sống mới bắt đầu, tình yêu của chúng ta sẽ không kết thúc, cho nên cố sự này cũng sẽ không kết thúc, ta vĩnh viễn sẽ không kết văn.
----------------
Editor: Thứ nhất: Truyện xưa của hai tỷ còn thêm 1 đoạn Ngôn Ngôn truy lại Mộ Nhiễm nữa, nhưng hiện tại mình đang ôn thi nên sẽ lặng một thời gian, khoảng đầu tháng 8 thi xong mình sẽ trở lại dịch tiếp đoạn đó.
Thứ hai: Năm 2019 Mộ Nhiễm cũng có viết lại câu chuyện của nàng gặp và yêu Tô Ngôn như thế nào (câu chuyện được kể lại dưới gốc nhìn của Mộ Nhiễm), nếu bạn đọc cảm thấy thích thì mình sẽ dịch phần đó trước, còn không thì mình sẽ đi tìm lại dịch phiên ngoại. Tất nhiên là mình sẽ dịch hết cả hai phần, các bạn muốn đọc phần nào trước thì vote nha😁
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com