Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 50

Ta liếc mắt nhìn Nhiễm Nhiễm, nàng mỉm cười gật đầu với ta, ta nắm thật chặt tay của nàng, sau đó đứng dậy rời đi, trở lại trong xe chờ bọn họ.

Bọn họ cụ thể nói cái gì ta cũng không biết, khoảng chừng qua nửa canh giờ, Nhiễm Nhiễm gọi điện thoại cho ta nói:

"Bảo bảo, quay lại dùng cơm"

Lúc ta đi vào Trần Thần đã đi rồi, ta hỏi nàng:

"Hắn thế nào, các ngươi đã nói cái gì?"

"Để lát nữa nói, đói bụng không? Ăn cơm trước đi" nàng cười nói với ta.

"Ta ăn không vô, ngươi nói trước đi, nói xong ta ăn"

"Ngươi không ăn, ta cũng không nói"

"Vậy chúng ta vừa nói vừa ăn"

[ Để cho dễ đọc, ta sẽ không mô tả cuộc đối thoại của họ ở ngôi thứ ba, dưới đây là ta hiện tại để Nhiễm Nhiễm viết ra nội dung cuộc nói chuyện của bọn họ, bởi vì ta chỉ biết chung chung, cụ thể chỉ có nàng biết, ta chỉ giúp nàng chỉnh sửa một chút, thế nhưng ta cũng chỉ là tăng thêm dấu chấm hay dấu phẩy thôi a. . .]

Càng văn Mộ Nhiễm:

Ngôn Ngôn đi rồi, Trần Thần nói:

"Tiểu Nhiễm nói thật đi, ta ngày đầu tiên trở về thì có phát giác, ngươi đối với ta thay đổi, xa lánh ta, chúng ta ở chung không có tự nhiên trước đây."

"Bởi vì Ngôn Ngôn cũng ở cùng, ta không muốn để cho nàng suy nghĩ nhiều, không biết nên nói thế nào. Ừ. . .Nàng cho rằng, những người bên cạnh ta, chỉ có ngươi mới có thể khiến cho nàng sợ, cũng chỉ có ngươi mới tạo ra mối đe dọa cho nàng, cho nên ta nhất định muốn cho nàng đầy đủ cảm giác an toàn, bao gồm cả việc ngày hôm nay ta nói sự thật với ngươi, mục đính của ta là muốn làm cho nàng yên tâm, đương nhiên ta cũng muốn đem quan hệ của chúng ta nói rõ ràng một chút"

"Không cần ngươi nói ta cũng biết rất rõ, cho tới nay đều là ta một lòng tình nguyện, ta không hề cảm thấy khổ cực, trái lại cảm thấy hạnh phúc, đã nghĩ vẫn sẽ đối với như tốt như cũ, ngẫm lại hiện tại chắc là không cần đi? Thế nhưng Tô Ngôn. . .Là ta không nghĩ tới, nói thật ta ở nước ngoài lâu như vậy, tình huống như các ngươi ta đã gặp qua không ít, ta cũng không thấy chuyện đó là quá dị hay bài xích, các ngươi. . .Ta chính là cảm thấy rất bất ngờ, không nghĩ tới ngươi cũng. . ." Hắn còn chưa nói hết.

"Không chỉ là ngươi không nghĩ tới, ta cũng không nghĩ tới, hiện tại đã như vậy, nàng chính là hấp dẫn ta, bất tri bất giác liền yêu. Ngươi cũng biết, ta tuy rằng trước đây, không có nói qua chuyện luyến ái, nhưng ta biết rất rõ, ta cùng với Ngôn Ngôn chính là cảm giác luyến ái"

"Cùng một chỗ đã bao lâu? Lần trước ta trở về. . .Các ngươi hẳn là chưa có cùng một chỗ đi?"

"Ừ, khi đó chỉ là có hảo cảm"

"Nàng. . .Đối với ngươi tốt sao?" Trần Thần do dự hỏi một câu.

"Tốt, chúng ta rất tốt, rất hạnh phúc"

"Nếu như. . .Ta là nói nếu như, lần trước ta trở về, ta thổ lộ với ngươi, nỗ lực thử một lần, có thể ngăn lại các ngươi không?"

"Trần Thần tình yêu đến nó không có lý do, không phải nói muốn thay đổi là có thể thay đổi"

"Hảo, ta hiểu được, thực sự dự định sẽ đi trên con đường này sao? Con đường này rất khó đi, ngươi dự định nói với thúc thúc a di và anh ngươi thế nào? Ngươi nghĩ bọn họ sẽ đồng ý sao?"

"Nói thật nói với họ như thế nào ta cũng không có nghĩ ra, ta chỉ xác định một điểm chắc chắn là nếu lựa chọn đi con đường này, lựa chọn cùng một chỗ, ta sẽ không muốn để nàng bị tổn thương, ta sẽ cố gắng nuôi dưỡng dũng khí của mình, quá trình cho dù có cực khổ thế nào, chỉ cần kết quả chúng ta vẫn cùng một chỗ là tốt rồi."

"Ai ~ ngươi lựa chọn nam cũng tốt nữ cũng tốt, với ta mà nói kết quả cũng giống nhau, ta chính là thua, ta bại bởi ái tình, nhưng ít ra, bại bởi một cô gái dù sao cũng tốt hơn bại dưới tay một nam nhân khác, không tính là mất mặt, ha hả" nói xong hắn khổ sở cười, nói tiếp:

"Mặc kệ thế nào, ta cũng sẽ không oán trời trách đất, thua chính là thua, ta sẽ chúc phúc cho ngươi, giống như ta từ trước nói, mặc kệ về sau ngươi cùng một chỗ với ai, chỉ cần ngươi hạnh phúc là tốt rồi"

"Thần Thần cảm ơn ngươi hiểu được, ta chỉ biết ngươi sẽ ủng hộ chúng ta, cho nên mới sẽ nói cho ngươi biết sự thật, bởi vì ta tin tưởng ngươi, ngươi là một người tốt, ngươi nhất định sẽ hạnh phúc"

"Ha ha mong là như vậy đi, còn có người khác biết chuyện này sao?"

"Ta bên này chỉ có một mình ngươi biết, chúng ta bây giờ vẫn là tạm thời không muốn công khai quan hệ của chúng ta, ngươi hẳn là hiểu ý của ta phải không?"

"Tiểu Nhiễm, ngươi yên tâm đi, ta sẽ không nói với người khác, nói như vậy ta ở trong lòng của ngươi vẫn là đặc biệt, đúng không?"

"Đương nhiên ngươi là Trần Thần ca tốt nhất của ta"

"Đây có được coi như là lời để an ủi ta không?" Nói xong ta nhìn thấy hắn đứng lên, hướng ta đưa hai tay ra cười nói:

"Để ta ôm ngươi một cái đi, về sau cũng không thể tùy tiện ôm được"

Ta cũng đứng lên theo, nhẹ nhàng ôm hắn một cái, nói:

"Cám ơn ngươi Trần Thần"

"Ngươi nhất định phải hạnh phúc"

"Ừ, sẽ."

Hai ngươi buông ra, thấy Trần Thần hướng phía ngoài nhìn một chút, chợt nghe hắn nói:

"Được rồi ta đi trước, ta trước không muốn cùng nàng gặp mặt, giống như có chút xấu hổ"

"Hảo, tạm biệt" cười trả lời hắn.

----------------------------------------------

Nhiễm Nhiễm nói, ta hỏi Nhiễm Nhiễm:

"Hắn thế nào? Không có sao chứ?"

"Biểu hiện rất bình tĩnh"

Nghe xong ta bị hai người này làm cho cảm động, một là Nhiễm Nhiễm dũng cảm và kiên trì làm cho ta cảm động, hai là tấm lòng của Trần Thần làm cho ta kinh ngạc, ta cho là hắn ít nhất phải chất vấn một phen.

Sau này Nhiễm Nhiễm nghe Đại Bân nói, Trần Thần sau khi trở về liền lôi kéo hắn đi uống rượu, say bất tỉnh nhân sự, dưới tình huống như vậy, hắn cư nhiên cũng không có đem chuyện tình của ta và Nhiễm Nhiễm nói ra, Đại Bân cũng chỉ biết là Nhiễm Nhiễm cự tuyệt hắn, cho nên hắn mới uống nhiều như vậy, cũng không biết Nhiễm Nhiễm vì lý do gì lại cự tuyệt hắn, ngày hôm sau Trần Thần liền mua vé máy bay trở về nhà.

Trở về nhà, Nhiễm Nhiễm nói:

"Hắn quay về chữa vết thương lòng, ta tin tưởng hắn, lúc hắn gặp lại chúng ta nhất định sẽ trở lại Trần Thần lạc quan vui vẻ như trước kia."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com