Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 121: Song Tài Phụng Mệnh, Dược Thiện Nan Trù

Mệnh lệnh của Hoàng hậu Diệu Nghi về việc Diệp Hạ Thanh và Triệu Vĩnh Thăng phải cùng nhau chuẩn bị "dược thiện đặc biệt" cho Hoàng thượng trước lễ Vạn Thọ đã gây ra một sự xáo động không nhỏ trong cả Thượng Thiện Phòng lẫn Nội Y Viện. Hạ Thanh, dù vừa mới được phục hồi chức vị Nữ Tú Tài và thoát khỏi vòng lao lý chưa được bao lâu, lại một lần nữa bị đẩy vào trung tâm của sự chú ý và một trọng trách vô cùng lớn lao. Còn Triệu Vĩnh Thăng, từ vị thế của một Phó Đề Lĩnh Nội Y Viện chuyên giám sát và thẩm định, nay lại phải trực tiếp "cố vấn" và "phối hợp" với một Nữ Tú Tài trẻ tuổi trong một nhiệm vụ tối mật và quan trọng.

Hạ Thanh không khỏi cảm thấy lo lắng. Việc chuẩn bị dược thiện cho Hoàng thượng đã là một áp lực cực lớn, nay lại phải làm việc dưới sự giám sát trực tiếp của Triệu Vĩnh Thăng, người mà nàng vừa kính phục tài năng, y đức, lại vừa có chút e dè trước sự lạnh lùng, nghiêm nghị của anh. Nàng cũng không thể không suy đoán về mục đích thực sự của Hoàng hậu khi đưa ra một sự sắp đặt kỳ lạ như vậy. Phải chăng người muốn dùng Vĩnh Thăng để kiểm soát nàng chặt chẽ hơn, hay muốn thử thách khả năng hợp tác của cả hai?

Triệu Vĩnh Thăng cũng có những suy tính của riêng mình. Anh hiểu rõ sự nhạy cảm của nhiệm vụ này. Sức khỏe của Hoàng thượng là quốc gia đại sự, không thể có bất kỳ sai sót nào. Việc Hoàng hậu đột ngột giao trọng trách này cho Diệp Hạ Thanh, một người tuy có tài năng đặc biệt nhưng kinh nghiệm chính thức trong việc phục vụ bậc đế vương còn non trẻ, lại yêu cầu anh phải "cố vấn", rõ ràng là một nước cờ đầy ẩn ý. Anh biết mình không chỉ đơn thuần là giám sát về mặt y lý, mà còn phải cẩn trọng quan sát mọi động thái, đề phòng những nguy cơ tiềm ẩn từ nhiều phía.

Cuộc gặp gỡ chính thức đầu tiên của họ để bàn bạc về việc này được Phùng Thượng Thiện Nữ Quan thu xếp tại một tĩnh thất nhỏ trong khuôn viên Thượng Thiện Phòng, nhằm đảm bảo sự kín đáo. Phùng Nữ quan cũng có mặt trong phần đầu của buổi họp, bà nghiêm nghị dặn dò cả hai về tầm quan trọng của nhiệm vụ, yêu cầu họ phải gạt bỏ mọi hiềm khích cá nhân, đồng lòng hợp tác để hoàn thành tốt nhất ý chỉ của Hoàng hậu và đảm bảo long thể của Hoàng thượng được chu toàn.

Sau khi Phùng Nữ quan rời đi, không khí trong tĩnh thất có phần hơi ngượng ngùng. "Diệp Nữ Tú Tài," Vĩnh Thăng lên tiếng trước, phá vỡ sự im lặng, giọng anh vẫn giữ vẻ chuyên môn thường thấy, "Hoàng hậu nương nương yêu cầu chúng ta chuẩn bị dược thiện giúp Hoàng thượng bồi bổ sức khỏe, tinh thần sảng khoái, chuẩn bị cho những ngày đại lễ Vạn Thọ sắp tới. Theo hồ sơ của Nội Y Viện, long thể của Hoàng thượng hiện tại rất tốt, không có bệnh tật gì đáng kể. Tuy nhiên, do quốc sự đa đoan, người thường xuyên phải lao tâm tổn trí, đôi khi có biểu hiện của chứng 'can khí uất kết' (khí của gan bị dồn nén, không thông thoát), dẫn đến mệt mỏi, tâm phiền, giấc ngủ không sâu. Vì vậy, mục tiêu của chúng ta là phải 'sơ can giải uất' (làm thông gan, giải tỏa ách tắc), 'dưỡng tâm an thần', đồng thời 'kiện tỳ ích khí' (bổ tỳ vị, tăng cường khí lực) một cách ôn hòa, không được dùng những vị thuốc quá mạnh hay có tính 'táo nhiệt' (khô nóng) có thể gây phản tác dụng."

Hạ Thanh chăm chú lắng nghe. Những phân tích của Vĩnh Thăng rất rõ ràng và xác đáng. Nàng đáp: "Bẩm Đề Lĩnh, nô tỳ cũng có cùng suy nghĩ. Với những mục tiêu đó, nô tỳ dự định sẽ tập trung vào các loại thực phẩm và dược liệu có tính bình, vị thanh, hương thơm tự nhiên. Ví dụ như Phật thủ (một loại quả thuộc chi cam chanh, vỏ có hình dáng như bàn tay Phật) có tác dụng sơ can lý khí, giải uất rất tốt; một số loại nấm quý như nấm hầu thủ, nấm linh chi trắng (loại ôn hòa hơn linh chi ngàn năm) giúp tăng cường miễn dịch, bồi bổ thần kinh; cùng với các loại canh hầm từ gà ác, bồ câu non kết hợp với các vị thuốc bổ khí huyết nhẹ nhàng như kỷ tử, hoài sơn, ngọc trúc." Nàng ngừng lại một chút, rồi nói thêm, "Tinh chất 'Tam Hoa Tịnh Tâm' mà nô tỳ đã nghiên cứu, nếu được gia giảm liều lượng thật tinh tế, có lẽ cũng có thể hỗ trợ phần nào trong việc dưỡng tâm an thần."

Triệu Vĩnh Thăng nhìn nàng, ánh mắt có chút dò xét khi nghe nhắc đến "Tam Hoa Tịnh Tâm". Anh biết sự kết hợp đó rất đặc biệt. "Phương hướng của ngươi về cơ bản là đúng," anh nói. "Tuy nhiên, việc dùng Phật thủ hay các loại nấm quý cần phải chú ý đến cách bào chế để loại bỏ hoàn toàn những tạp chất có thể gây khó tiêu. Còn 'Tam Hoa Tịnh Tâm', dược tính của nó tuy ôn hòa nhưng cũng rất vi tế, nếu dùng cho Hoàng thượng, cần phải có sự thẩm định cực kỳ cẩn trọng từ Nội Y Viện về sự tương tác với các dược liệu khác trong thực đơn hàng ngày của người. Liều lượng phải được tính toán đến từng phân một."

Có một chút bất đồng nhỏ trong quan điểm của họ. Hạ Thanh, với sự nhạy cảm của "Thực Cảm Thông Linh", tin rằng một số phương pháp bào chế cổ truyền mà nàng biết có thể giữ lại tối đa linh khí của nguyên liệu, dù có thể không hoàn toàn giống với quy trình chuẩn của Nội Y Viện. Vĩnh Thăng thì lại đặt sự an toàn và tính khoa học theo y thư chính thống lên hàng đầu.

"Để có thể xây dựng một thực đơn dược thiện hoàn chỉnh và tối ưu nhất cho Hoàng thượng," Vĩnh Thăng nói tiếp, "Ta nghĩ chúng ta cần phải cùng nhau nghiên cứu kỹ hơn những ghi chép về các bữa ăn dưỡng sinh của các bậc tiên đế, cũng như các y án liên quan đến việc điều dưỡng long thể trong Nội Y Viện. Ta sẽ cho phép ngươi được tiếp cận có giám sát một số thư tịch chuyên sâu hơn của Nội Y Viện về lĩnh vực này, những tài liệu mà bình thường người của Thượng Thiện Phòng khó có cơ hội xem được."

Đây là một đề nghị bất ngờ và vô cùng quý giá đối với Hạ Thanh. Được tiếp cận với kho tàng kiến thức của Nội Y Viện, nơi lưu giữ những bí mật y dược của cả một vương triều, đó là một cơ hội ngàn vàng để nàng nâng cao hiểu biết của mình, và biết đâu, có thể tìm thấy thêm manh mối về "Bách Vị Y Thực Lục". "Nô tỳ đội ơn Đề Lĩnh!"

Những ngày tiếp theo, Hạ Thanh và Triệu Vĩnh Thăng bắt đầu quá trình hợp tác đầy thử thách nhưng cũng không kém phần thú vị. Họ cùng nhau nghiên cứu những cuộn y thư cổ trong thư phòng của Nội Y Viện, nơi mà Hạ Thanh lần đầu tiên được bước chân vào. Không khí ở đây hoàn toàn khác với Thượng Thiện Phòng, chỉ có mùi thuốc bắc, mùi giấy mực và sự tĩnh lặng tuyệt đối.

Họ cùng nhau phân tích từng trường hợp, tranh luận về từng vị thuốc, từng cách phối hợp. Hạ Thanh mang đến sự tinh tế của một đầu bếp tài hoa, khả năng cảm nhận nguyên liệu đặc biệt và những kiến thức cổ pháp độc đáo. Vĩnh Thăng lại đóng góp sự uyên bác của một y quan chính thống, sự logic, cẩn trọng và những hiểu biết sâu sắc về y lý. Sự khác biệt trong cách tiếp cận của họ đôi khi tạo ra những bất đồng nhỏ, nhưng cũng chính từ những tranh luận đó mà họ tìm ra được những giải pháp tối ưu hơn, những sự kết hợp hoàn hảo hơn.

Một buổi chiều, khi đang cùng nhau xem xét một cuốn "Ngự Dược Thiên Kim Phương" (Phương thuốc ngàn vàng dành cho vua chúa – tên do truyện tự đặt) đã rất cũ, ghi chép về các bài thuốc và món ăn dưỡng sinh của một vị Hoàng đế thời tiền triều cũng nổi tiếng anh minh nhưng hay lao tâm, Hoàng hậu Diệu Nghi bất ngờ đến Nội Y Viện, nói là có việc cần trao đổi với Triệu Đề Lĩnh. Người "tình cờ" nhìn thấy Hạ Thanh và Vĩnh Thăng đang cùng nhau cúi đầu trên một cuộn sách, dáng vẻ rất chuyên chú. Một nụ cười kín đáo và đầy ẩn ý lại hiện lên trên môi Hoàng hậu.

Bà không nói gì về việc đó, chỉ sau khi bàn xong việc với Vĩnh Thăng, trước khi rời đi, bà mới "vô tình" nói với cả hai: "Ta nghe nói, thời tiên đế đó, có một bộ 'Thất Bảo Dược Thiện' (Bảy món dược thiện quý báu) gồm bảy món ăn khác nhau, mỗi món ứng với một ngày trong tuần, có công hiệu bồi bổ toàn diện, giúp Hoàng đế luôn minh mẫn, tráng kiện. Tiếc là công thức đó dường như đã thất truyền gần hết. Nếu hai vị có thể tìm hiểu và phục dựng lại được một phần nào đó, dù chỉ là một hai món, để dâng lên Hoàng thượng trong dịp Vạn Thọ này, thì quả là một công đức vô lượng."

Lời "gợi ý" của Hoàng hậu lại một lần nữa đẩy Hạ Thanh và Triệu Vĩnh Thăng vào một thử thách mới, còn khó khăn và phức tạp hơn cả việc bào chế linh chi ngàn năm. "Thất Bảo Dược Thiện" – một cái tên nghe đã thấy sự kỳ công và bí ẩn. Liệu họ có thể giải mã được bí mật này?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com