Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 101: Lá Bài Bí Mật

Roel Ascart đang nằm trên giường, nhìn chằm chằm lên trần nhà với vẻ bàng hoàng. Anh không thể không nhìn lại tất cả những gì đã xảy ra trong ngày...

Tất cả bắt đầu từ bữa trưa trở đi.

Những ngày không có Alicia thật đen tối và khó khăn, nhưng Roel biết điều gì là quan trọng với mình. Nếu Roel muốn sống sót, anh sẽ phải tiếp tục làm việc chăm chỉ để có được sức mạnh cần thiết để rút cờ tử thần của mình.

Vì vậy, sau một giấc ngủ ngắn sau bữa trưa, Roel bắt đầu buổi tập luyện buổi chiều như thường lệ. Nó bao gồm việc anh vung kiếm lặp đi lặp lại, hình thành trí nhớ cơ bắp để có phản xạ nhạy bén hơn.

Vung kiếm là một bài tập mệt mỏi, vì vậy Roel bắt đầu đổ mồ hôi. Do đó, anh thường đi tắm sau khi tập luyện trước khi tiếp tục việc học của mình. Hôm nay cũng không khác, chỉ là bên ngoài tuyết rơi.

Tất nhiên, làm sao chỉ tuyết có thể ngăn cản quyết tâm trở nên mạnh mẽ hơn của Roel? Phải biết rằng anh đã hạ quyết tâm đạt tới Nguyên Bản Cấp 5 càng sớm càng tốt. Không đời nào anh cho phép thời tiết trở thành cái cớ để bản thân chểnh mảng!

Do đó, Roel bắt đầu luyện tập dưới lớp tuyết rơi. Tuyết không cản trở việc luyện tập chút nào; ngược lại, nó thực sự cảm thấy tốt. Do thời tiết lạnh, anh hầu như không đổ mồ hôi. Nói chung, đó là một buổi luyện tập tương đối thú vị.

Tuy nhiên, khi kết thúc khóa huấn luyện và trở vào trong nhà, anh thấy mình phải đối mặt với một Anna đang kích động.

"Thiếu gia, quần áo của cậu ướt sũng rồi!"

"À, thật vậy. Ngoài trời đang có tuyết rơi nên quần áo của tôi sẽ bị ướt sũng là điều khó tránh khỏi."

"Điều này sẽ không làm được. Thiếu gia, cứ thế này cậu sẽ ốm đấy! Nhanh lên, cởi chúng ra. Tôi sẽ chuẩn bị nước ấm cho cậu ngay!"

Roel dù sao cũng định đi tắm ngay nên không để ý lắm đến Anna. Anh làm theo chỉ dẫn của cô hầu gái riêng, cởi bỏ quần áo và ngâm mình trong bồn nước ấm. Mọi thứ vẫn diễn ra bình thường cho đến thời điểm này.

Cuối cùng, sau khi anh tắm xong, mọi thứ bắt đầu diễn ra theo một chiều hướng kỳ lạ.

"Thiếu gia, chúng ta hãy kiểm tra nhiệt độ của cậu!"

Roel liếc nhìn chiếc nhiệt kế, trông giống chiếc nhiệt kế ở kiếp trước một cách đáng ngạc nhiên, với vẻ mặt nghi ngờ. Nhiệt kế là một trong số ít ma cụ đã thấm vào cuộc sống của những người dân bình thường ở Sia, vì vậy không có gì đáng ngạc nhiên về nó. Điều khiến Roel ngạc nhiên là hành động đột ngột của Anna.

"Thiếu gia có thể bị cảm lạnh vì mặc quần áo ướt sớm hơn. Tôi nghĩ tốt nhất là nên kiểm tra nhiệt độ của cậu để đảm bảo an toàn."

"À, vậy à?"

Roel không nghĩ rằng mình bị ốm nhưng anh vẫn làm theo để trấn an Anna. Anh đặt nhiệt kế vào miệng và giữ nó ở đó trong 3 phút trước khi đưa nó cho Anna. Tuy nhiên, ai có thể nghĩ rằng Anna sẽ há hốc mồm kinh ngạc khi nhìn thấy kết quả trên nhiệt kế?

"Thiếu gia, cậu bị bệnh!"

Anna thông báo cho Roel với vẻ mặt nghiêm trọng, khiến người sau phải sững sờ.

"Huh? Tôi bệnh sao?"

"Thực vậy! Nhiệt độ của cậu cao hơn hai bậc so với nhiệt độ của một người khỏe mạnh. Thiếu gia cần phải đi đến giường của mình và nghỉ ngơi ngay lập tức!"

Với một cái vẫy tay của Anna, một đội quân hầu gái ngay lập tức lao đến và hộ tống Roel trở lại phòng ngủ của anh.

"Không, đợi một chút. Cô có chắc là tôi bị bệnh không? Tôi không cảm thấy bất cứ điều gì mặc dù. Tôi nghĩ rằng mình sẽ ổn thôi..."

"Thiếu gia, Ông chủ đã giao cho tôi chăm sóc cậu thật tốt. Tôi chịu trách nhiệm chăm sóc sức khỏe của cậu, vì vậy tôi phải yêu cầu Thiếu gia hợp tác với tôi."

Anna đưa tay lau khô nước mắt khi nói với giọng lo lắng. Trong hoàn cảnh như vậy, Roel không còn lựa chọn nào khác ngoài việc nằm trên giường cả buổi chiều. Anh bắt đầu nhìn lên trần nhà phía trên với đôi mắt gợi nhớ đến một con cá chết khi chờ đợi thời gian trôi qua trong sự nhàm chán, nhưng càng nghĩ về nó, anh càng cảm thấy kịch bản đó đáng ngờ hơn.

'Điều này không đúng. Lần cuối cùng mình luyện kiếm trong tuyết, Anna đã không buồn kiểm tra nhiệt độ hay bất cứ thứ gì tương tự. Tại sao cô ấy đột nhiên làm điều đó bây giờ? Lúc đó tuyết rơi dày hơn rất nhiều, và mình gần như bị ướt sũng.'

Không thể giải thích được tình huống này, Roel cuối cùng đã chọn cho rằng những người hầu và người giúp việc đã trở nên quá nhạy cảm do tình trạng sức khỏe kém của anh gần đây. Đang định cố gắng chợp mắt một chút, đột nhiên nghe thấy ngoài hành lang có tiếng bước chân rầm rập.

Sau đó, cánh cửa bật tung.

"Anh trai Roel!"

Người lao vào phòng là khuôn mặt quen thuộc mà Roel đã mong mỏi được gặp mấy ngày nay. Khuôn mặt của Alicia đầy lo lắng. Ngay khi nhìn thấy Roel nằm mê man trên giường, mắt cô bắt đầu đỏ hoe.

"Wuu, Anh trai Roel, đều là lỗi của em. Em sẽ không bao giờ làm điều đó một lần nữa đâu."

"Ah? A-Alicia?"

Roel nhìn chằm chằm vào cô em gái mà anh đã không gặp trong một thời gian dài khi anh tự hỏi liệu mình có thực sự bị bệnh và bị ảo giác hay không. Trước khi anh có thể quyết định liệu đó có phải là sự thật hay không, Alicia đã lao ngay vào vòng tay anh, vừa khóc vừa xin lỗi.

Chỉ đến khi hầu gái của Alicia bước vào phòng ngay sau đó thì Roel mới hoàn hồn.

'Thánh Sia! Anna, cô thực sự là một thiên tài!'

Roel lập tức hiểu ý đồ đằng sau những hành động kỳ lạ của Anna trước đó. Cho rằng một cơ hội để giải quyết xung đột đang ở ngay trước mắt mình, không đời nào anh từ bỏ nó. Roel ngay lập tức nới lỏng các cơ bắp đang siết chặt của mình, cho phép cơ thể anh đổ ập xuống Alicia như thể anh a sắp chết.

"Alicia, tất cả là lỗi của anh. Anh nhận ra rằng mình đã bỏ bê em, và anh cảm thấy vô cùng hối hận về điều đó. Anh không biết em cô đơn thế nào khi không có anh đâu. Anh thực sự không muốn mọi thứ tiếp tục căng thẳng giữa hai ta. Em sẽ tha thứ cho anh chứ?"

"Vâng vâng, em sẽ tha thứ cho anh! Anh trai, chỉ cần anh khỏi bệnh, chuyện gì em đều có thể tha thứ cho anh! Wuu, em thực sự cũng không tức giận. Tất cả là lỗi của em. Em liên tục từ chối anh vì không có gì... "

Alicia tự trách mình khi lau nước mắt. Vẻ ngoài ngây thơ của cô khiến Roel cảm thấy vô cùng tội lỗi, nhưng nghĩ về mọi thứ đã diễn ra như thế nào trong vài ngày qua, anh quyết định kiên trì hành động của mình chỉ một lần này.

"Alicia, anh đã suy nghĩ về điều đó trong vài ngày qua, nhưng ý nghĩ về khả năng em ghét anh khiến anh cảm thấy như trái tim mình đang bị cắt thành vô số mảnh. Anh thấy mình lúng túng không biết phải làm gì."

"Làm sao điều đó có thể là sự thật được? Em sẽ không bao giờ ghét anh đâu, Anh trai Roel!"

"Không bao giờ?"

"Không bao giờ!"

Alicia kiên quyết khẳng định lời nói của mình, khiến Roel cảm thấy vô cùng xúc động. Anh vươn tay ôm chặt cô gái tóc bạch kim trước mặt, và người sau tận hưởng cái ôm quen thuộc khi cô áp má vào má anh.

Sau những hỗn loạn trong vài ngày qua, Alicia cảm thấy như trái tim mình cuối cùng đã ổn định lại. Nghĩ lại và xem xét những hành động vừa rồi của mình, cô thấy mình cần phải tự răn mình để đừng bao giờ ngu ngốc đến mức làm tổn thương chính mình và những người thân yêu nữa.

Mặt khác, Roel cảm thấy màu sắc đó cuối cùng đã trở lại thế giới đơn điệu của mình. Hít một hơi thật sâu để bổ sung lượng Aliciatonin đã cạn kiệt, anh cảm thấy như cơ thể và linh hồn của mình đang được phục hồi nhanh chóng. Ngay cả không khí xung quanh cũng có mùi ngọt ngào. Tâm trạng của anh chỉ đơn giản là bay bổng như một con đại bàng vừa được giải thoát khỏi xiềng xích của nó.

'Đúng vậy, có một gia đình hòa thuận là quan trọng nhất!'

Roel rời khỏi cái ôm và nhìn thẳng vào mắt Alicia.

"Alicia, đừng bao giờ chiến tranh lạnh với nhau nữa, được chứ? Ít nhất thì sau này xin đừng tránh mặt anh nữa."

Vài ngày qua đã thực sự làm tổn thương Roel. Anh nhẹ nhàng xoa má Alicia khi nói những lời này. Alicia cũng ngoan ngoãn gật đầu đáp lại.

"Mm, em đã học được bài học của mình. Nếu sau này anh Roel bắt nạt em, em sẽ khóc thật to."

Alicia trả lời với những vệt nước mắt vẫn còn đọng trên mặt. Cảnh tượng này khiến tim Roel nhói đau. Vẻ ngoài đáng thương của cô phần nào khiến Roel cảm thấy hơi bối rối.

"Không, anh mới là người có lỗi ở đây. Anh sẽ không bao giờ làm điều đó một lần nữa."

Roel nói khi ôm Alicia một lần nữa. Dần dần, bầu không khí giữa hai đứa trẻ đang ôm nhau trở nên thân mật hơn một chút. Những hầu gái khác, những người đã xem cảnh này ở bên cạnh, mỉm cười lặng lẽ với nhau trước khi rời khỏi phòng. Anna tiếp tục nhìn hai đứa trẻ vừa mới làm lành với nhau chỉ trong một phút, và nụ cười người lớn hiểu biết thường thấy của cô lại một lần nữa xuất hiện trên khuôn mặt.

'Điều này là đủ.'

Anna chậm rãi lùi về phía cửa trước khi bước ra ngoài và cẩn thận đóng cửa lại.

Với điều này, nhiệm vụ đầu tiên của Câu lạc bộ Người hâm mộ Thuyền Roel X Alicia đã thành công mỹ mãn.


✦✧✦✧


Hiệp Hội Thương Nhân Rosa, Thành phố Rosa.

Phố Ausier.

Cái tên này không được nhiều người biết đến trong dân chúng, nhưng không có quý tộc nào trên lục địa Sia, bất kể họ đến từ quốc gia nào, không biết về nơi này. Trải dài 2000 mét, nó là trung tâm của Thành phố Rosa thịnh vượng. Đó không phải là một dải đất đặc biệt dài, nhưng có tin đồn rằng hơn 70% tài sản của thế giới tập trung vào mảnh đất này.

Xa hoa là bản chất thứ hai của con phố này.

Đá Kaiser, được khai thác từ Núi Kaiser, có vẻ ngoài trong mờ và sạch sẽ tỏa ra ánh sáng mờ nhạt và dễ chịu dưới ánh sáng mặt trời. Nó thường được sử dụng như một vật trang trí trong thiết kế kiến trúc của dinh thự của giới quý tộc, nhưng ở đây trên Phố Ausier, nó chỉ được sử dụng như một vỉa hè đơn thuần.

Hàng nghìn viên đá Kaiser đắt tiền tỏa ra ánh sáng dịu dàng khiến người ta có cảm giác như đang giẫm lên ánh sáng. Đó là một màn phô trương sức mạnh tài chính khiến các tiểu quý tộc phải ghen tị.

Cũng có những ánh sáng ấm áp mang lại bầu không khí tĩnh lặng, làm tăng xu hướng tiêu xài hoang phí của một người; môi trường thoải mái liên tục trong các cửa hàng bất chấp thời tiết bên ngoài thay đổi; những cây đắt tiền tỏa hương thơm dịu...

Chỉ cần quan sát kỹ, luôn có những điều bất ngờ ẩn giấu dọc con phố này. Tuy nhiên, những bất ngờ này xuất hiện vì một mục đích duy nhất - lợi nhuận.

Gia tộc Sorofya đã tạo ra môi trường xa hoa nhất trên thế giới, nhưng đến lượt môi trường xa hoa này lại tự tiếp thị và thu hút những cá nhân có giá trị cao đến mua sắm ở đây một cách tự nhiên. Hoàng gia của các quốc gia hùng mạnh, Hoàng tử và Công chúa của các quốc gia nhỏ hơn; mỗi người đi trên con phố này đều có địa vị cao quý, và họ thường chi rất nhiều tiền để đạt được thứ mình muốn.

Chắc những người không vung tiền trên con phố này cũng không dám khẳng định mình đã từng đến đây.

Dự án tiêu tốn một khoản tiền khổng lồ này là nền tảng mà Sorofya đã xây dựng trong thế kỷ qua. Mọi thay đổi nhỏ nhất dọc theo con phố này, có thể là vị trí của những người bán hàng hay cải tạo mặt đường, đều được lên kế hoạch tỉ mỉ.

Trong khu vực quý tộc của Thành phố Rosa, các nhà lãnh đạo của các Hiệp hội đại Thương gia hiện đang tập trung tại phòng tiếp tân của dinh thự Sorofya, chờ công bố kế hoạch mới cho đường phố. Phố Ausier là tài sản riêng của Gia tộc Sorofya, vì vậy mọi cửa hàng đều phải thanh toán séc hàng năm cho Gia tộc Sorofya để tiếp tục hoạt động trong năm tiếp theo.

Hôm nay là ngày kiểm tra hàng năm sẽ được tiến hành.

Trong căn phòng được bài trí trang nhã mà tất cả họ đang ngồi, những người lãnh đạo của các Hiệp hội đại Thương gia đều hơi cúi đầu tỏ vẻ kính trọng, không hề tỏ ra kiêu ngạo mà tiền bạc và quyền lực thường mang lại.

Ngồi trên chiếc ghế ngay trước mặt họ là một Tiểu thư, trông có vẻ lạc lõng một cách kỳ lạ trong bầu không khí trang trọng này. Mái tóc dài màu nâu vàng của cô xõa bóng mượt xuống vai, và đôi mắt ngọc lục bảo của cô vừa trong sáng vừa điềm tĩnh. Cô mang một bầu không khí trang nghiêm và kín đáo, và đây là ấn tượng mà hầu hết mọi người có về cô ấy.

—Charlotte Sorofya.

Không có bất kỳ phụ kiện sặc sỡ hay váy áo đẹp đẽ nào, bản thân sự tồn tại của cô đã tạo cảm giác uy nghiêm và cao quý, như thể tất cả những thứ xa hoa trên thế giới đều phải thuộc về cô.

Người ta nói rằng Sorofya đã thừa hưởng Huyết Thống của họ từ High Elves. Trong truyền thuyết, High Elves là một chủng tộc thống trị sự giàu có của thế giới, và người phàm sẽ không ngần ngại dâng tất cả cho họ.

Tại buổi họp mặt này, có cảm giác như huyền thoại đã xuất hiện trong thế giới thực. Cô gái mang theo vẻ duyên dáng của thượng tiên và đang bình tĩnh đọc qua một tập báo cáo tài chính trên tay, đôi mắt ngọc lục bảo của cô không hề phản ánh một chút dao động cảm xúc nào. Không thể biết được cô ấy đang nghĩ gì.

Cô khẽ ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông đang ngồi trước mặt mình, một giọng nói lạnh lùng nhưng mang theo sự dễ chịu, gợi nhớ đến tiếng chim hót vang lên.

"Ta đã đọc báo cáo tài chính của ông. Ông Robert, có vẻ như doanh thu của ông đã tăng lên rất nhiều trong năm nay."

"Vâng, thưa Tiểu thư Charlotte. Tất cả là nhờ sự hỗ trợ của Gia tộc Sorofya."

Một nụ cười nở trên gương mặt Robert khi ông bắt đầu bày tỏ lòng biết ơn của mình đối với Gia tộc Sorofya. Thật bất ngờ, Charlotte có vẻ không hài lòng lắm với thái độ của ông. Thay vào đó, một cái cau mày đang hình thành trên trán cô.

"Đây là lần đầu tiên ông ở đây sao?"

"Vâng, thưa Tiểu thư Charlotte. Hiệp hội Thương nhân của chúng tôi chỉ mới gia nhập Phố Ausier vào năm ngoái. Đây là lần đầu tiên..."

Robert xoa hai tay vào nhau trước khi trả lời câu hỏi của Charlotte. Nhưng, trước khi ông có thể nói hết lời, một giọng nói lạnh lùng và sắc bén đã xen vào.

"Là vậy sao? Ông không cần phải trở lại vào năm tới nữa."


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com