Chương 6: Game show (1)
Hai bên nhận được thử thách khác nhau, của Chiến ca là phải để người bán nói một câu tiếng Trung bất kỳ mới hợp lệ mà mua được.
Vì anh ấy không thể giao tiếp được với những người bán nên đó mới là thử thách chính. Còn nhiệm vụ quan trọng hơn của Gia Mai đó là dẫn đường cho anh(ai mà không biết Chiến ca của chúng ta mù đường).
Tuy nói là đi cùng nhưng để công bằng giữa hai đội nên Gia Mai không được tự ý giúp Tiêu Chiến.
Phía bên Hoài Nhi thì cô ấy nhận một sắp hình ảnh sau đó thì đuổi hình bắt chữ mà đoán xem nguyên liệu cần mua là gì.
Thời gian bắt đầu, Chiến ca đến một cửa hàng tạp hóa lớn để mua vì làm như vậy sẽ dễ dàng hơn và không cần nói với quá nhiều người. Món Chiến ca phải nấu là món bánh bao. Vì người Trung Quốc cũng có món bánh bao cho nên với anh thì món này không khó.
Hoài Nhi phải món bánh tét, cô ấy hoàn toàn không biết một chút gì về nấu ăn nên một món đơn giản như vậy cũng đã là thử thách. Hoài Nhi không biết gói sao cho đẹp nên bánh ra lò có hơi sũng và méo mó. Gia Mai từ nhỏ ở nhà đã xem mẹ gói bánh, đến lớn hơn thì đã biết gói hơn nữa còn gói rất đẹp.
Vì ham vui nên bạn đã chạy qua chỗ Hoài Nhi gói một đòn bánh sau đó thì bỏ vào nấu cùng.Cả hai đội loay hoay cả ngày cuối cùng cũng tới lúc thưởng thức thành quả.
"Oa Chiến ca làm bánh bao thật sự rất mềm, rất ngon đó nha!!"
Vốn dĩ bạn và Tán ca sẽ ngồi cùng nhưng lúc bạn đang ngồi thì Hoài Nhi chen vào giữa nói
"Chị ấy nói bánh bao anh làm rất là ngon."
Gia Mai bị đẩy sang một bên nhưng vẫn vui vẻ mà phiên dịch cho cô ấy
"Em nói với cô ấy là anh cảm ơn vì lời khen. Còn nữa Tiểu Mai, em cũng ăn cùng anh đi em có công trong này mà."
Chiến ca ngồi cạnh cô ấy nhưng vẫn cứ nói chuyện với Gia Mai làm cho người ngồi cạnh mặt trở nên khó ở.
"Anh ấy nói cảm ơn vì lời khen của chị. Mà chị cũng nên để anh ấy thưởng thức món ăn chị làm đi, em nghĩ anh ấy rất háo hức chờ đó."
Gia Mai vui vẻ cười tươi còn nhắc nhở cô ấy
"Không đến lượt cô nhắc nhở tôi, an phận mà làm phiên dịch rẻ tiền của cô đi."
Hoài Nhi bước đi để lại bên tai bạn câu nói diêm dúa đến khó nghe.
"Chiến ca, xem em mang gì tới nè. Đây là em tự gói đó, có đẹp không? Anh mau ăn thử đi rồi còn cho em nhận xét nữa. Này là bánh tét, món bánh ngày tết của người Việt Nam đó."
Hoài Nhi quay lại với đĩa bánh rất đẹp mắt trên tay.
"Woww, nhìn ngon quá. Em cũng có phần đúng không chị?"
Bạn bày ra đôi mắt năn nỉ mà chỉ vào đĩa bánh. Thật ra hỏi vậy là bởi vì bạn cũng có gói nên đương nhiên có phần nhưng hỏi để xem cô ấy có cho hay không.
"Không có phần của cô đâu."
Hoài Nhi lạnh lùng nói
"Chị ấy nói đây là phần bánh của anh và nhờ anh nhận xét hộ chị ấy."
Gia Mai vẫn hồn nhiên không nghĩ là bánh trên bành là đòn bánh mà mình gói.
"Bánh rất ngon, gói rất đẹp. Nói với cô ấy là anh cảm ơn vì đã để phần cho anh. Em cũng ăn đi Tiểu Mai."
Chiến ca trả lời
"Anh ấy cảm ơn chị vì đã để phần cho anh ấy."
"Mọi người ăn xong thì chúng ta tiến hành thử thách cuối nào."
Các anh chị làm trong đoàn nhắc nhở cả ba.
Thử thách được nói tới chính là" tìm nhà ở nhờ". Cả hai bên phải xin được ngủ lại một nhà dân qua đêm và cùng họ chuẩn bị bữa tối.
"Vậy có thể để cả hai ở cùng một nhà không?"
Hoài Nhi kênh kiệu bước khỏi bàn ăn hỏi
"Có thể nhưng nếu vậy phải tìm nhà có ít nhất 5 người mới được"
Chị quản lí của Hoài Nhi nói
Cô ta đứng dậy đi trước mà để lại một bàn thức ăn cho tổ hậu đài dọn. Gia Mai thấy ngại vì mình ăn nhưng lại để người khác cất công dọn rửa nên đã nói Tiêu Chiến ngồi một bên đợi mình đi dọn. Chiến ca thấy mọi người đang dọn dẹp thì cũng đến giúp.
Vì ngồi ăn ở ngoài trời nên chén bát đều được rửa ở ngoài.
"Các chị làm cả ngày mệt rồi, ngồi nghỉ ngơi đi để em đi tìm bánh lúc nãy làm nhiều mang ra cho mọi người ăn. Ai cũng không được từ chối đâu đó. Này là phần em và Chiến ca làm nhưng bị nhiều quá chứ không phải ăn không hết mới mời tất cả ăn nên mọi người đừng nghĩ gì cả. Cả ngày các anh chị phục vụ cho tụi em giờ thì các anh chị cũng nên để em giúp lại."
Gia Mai vừa nói vừa mang bánh nước ra mời mọi người trong đoàn rồi chạy đi rửa đống dụng cụ đã sử dụng của hai đội.
"Em cũng nên để anh phụ mới đúng chứ. Anh cũng được mọi người giúp đỡ mà. Nào! Anh rửa cùng em nha."
Chiến ca bước đến ngồi cạnh bạn, cả hai cùng rửa bát.
Rửa chén xong, Gia Mai và Tiêu Chiến đang rửa tay thì bạn vô tình làm nước văng một tẹo lên người anh.
"Chiến ca! Em xin lỗi, thật sự xin lỗi anh."
Bạn giật mình mà hối hả xin lỗi.
"Em...dám làm ướt anh nè...dám làm ướt anh..."
Tiêu Chiến nói rồi rất nước lên người bạn.
Cả hai giỡn với nhau, hất qua hất lại cuối cùng là quần áo ướt mèm.
Trong lúc Gia Mai và Chiến Chiến đang rửa chén thù phía ngoài các nhân viên trong đoàn ngồi ăn uống, bàn luận rôm rả.
"Nè, thấy gì không? Cô bé phiên dịch đó tốt tính ghê á! Còn mời chúng ta ăn bán rồi đi rửa chén giúp chúng ta nữa chứ."
Một chị phục trang nói
"Còn cả cái cậu ngôi sao người Trung Quốc nữa, cậu ta cũng rất tốt tính a. Sau lần này thì quả thật là tôi phải xem lại định kiến về người Trung Quốc rồi."
Anh chàng cao khoảng 1m7 ngồi vừa ăn vừa nói
" Tôi thấy hai người họ tốt bao nhiêu thì nhìn lại cô diễn viên Hoài Nhi lại không ưa bấy nhiêu."
"Vừa chảnh choẹ, kênh kiệu lại vừa thảo mai. Lúc nãy có ai nghe thấy cô ta mắng bé phiên dịch viên không? Nếu tôi mà là con bé đấy thì con nhỏ đó xong đời rồi. Còn bày đặt hiền lành tốt bụng trước mặt anh chàng kia."
"Thôi thôi, cũng ít nói lại đi. Chúng ta cũng đâu phải không biết cô ta dùng tiền để có được vị trí hôm nay. Ăn xong rồi thì dọn dẹp rồi tiếp tục quay thôi, cũng chiều rồi."
Anh quay phim nói.
"Mọi người ăn xong rồi ạ? Vậy để em dọn bàn ghế xuống."
Gia Mai từ phía xa đi đến
"Anh phụ em"
Nói rồi cả hai bê bàn ghế xếp gọn sang một bên.
"Thôi hai người đừng làm nữa, để đó chúng tôi dọn cho."
Chị make up nói rồi chạy đến phụ. Sau khi thấy chị ấy vào phụ thì ai cũng vào dọn dẹp sắp xếp lại rồi rời đi quay tiếp.
"Cô ơi, tụi con đang thực hiện thử thách của chương trình lữ khách 24h nên tụi con phải tìm một nơi để ngủ lại cô có thể cho tụi con ở lại nhà cô không cô?"
Gia Mai thấy một người phụ nữ tầm 40 liền nhanh nhảu chạy lại xin ở nhờ.
" Cô...nhà của cô không có chỗ cho hai đứa rồi. Hãy hai đứa hỏi cô này coi sao"
Dì chủ nhà từ chối nhưng lại gợi ý cho hai người nhà của dì đứng gần đó.
"Cô ơi cô, cô có thể cho tụi con ở nhờ không cô. Tụi con biết rửa chén, nấu cơm, dọn dẹp nữa. Nha cô!"
Gia Mai quay sang người phụ nữ đó.
"Mẹ, anh đó là Tiêu Chiến á! Cái ảnh đẹp trai mà chị hai với chị ba hay đưa mẹ xem á! Anh này là người nước ngoài đó mẹ. Mẹ cho đi mà."
Cô bé khoảng 4-5 tuổi đứng cạnh người phụ nữ cũng năn nỉ cùng.
"Dì có thể cho tụi con tá túc lại không dì? Chỉ một đêm thôi ạ."
Chiến ca lên tiếng
" Được rồi, nhưng nhà dì tận 5 người lận. Hai đứa có thể ngủ dưới sàn không? Nếu được thù theo dì. Cứ gọi dì là dì Vân là được."
Người phụ nữ ấy thẳng thắn hỏi
"Dì ấy hỏi anh ngủ dưới sàn được không? Vì nhà dì đó đông người nên không có chỗ. "
Gia Mai đứng bên cạnh nố lại cho anh hiểu
"Được chứ! Đương nhiên là không vấn đề rồi"
Chiến ca nhanh chóng trả lời
"Vậy dì có thể dẫn đường cho tụi con được rồi ạ."
Gia Mai nói rồi cười tươi
"Hai đứa đi thẳng tầm 500m nữa thấy một tiệm tạp hóa, đó là nhà dì. Dì đi mua ít đồ, hai đứa dẫn bé về dùm dì được không?"
"Dạ không vấn đề. Vậy tụi con đi trước. Cảm ơn dì ạ."
Gia Mai vui vẻ nói rồi ngồi xổm xuống đất hỏi bé con
" Em muốn chị ẵm không? Chị ẵm em về chịu không?"
"Dạ được."
Bé gái nói rồi đưa tay ra hướng về phía Gia Mai cho cô bế
"Em có thích trẻ con không Tiểu Mai?"
Chiến ca đi bên cạnh chọc vào má em ấy nói
"Không thích đâu haha."
Bạn nói rồi cười tỏ ý nói giỡn.
" Anh rất thích trẻ con đó. Nào, đưa anh bế em ấy một tí"
Chiến ca đưa tay ra muốn bế
"Không cho anh bế đâu lêu lêu"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com