Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3: Ánh nắng gợi nhớ những ký ức

Tôi cùng Sophia và Ogus bước vào trong căn biệt thự.

Men theo con đường lót những phiến đá, chúng tôi băng qua vườn hoa cúc trắng đang lắc lư nhè nhẹ trong làn gió êm dịu của buổi trưa tại Thiravium. Đi hết vườn hoa sẽ thấy một con suối nhỏ cắt ngang, ngăn cắt giữa nơi này và sân cỏ trước mắt. Băng qua con sông bằng chiếc cầu be bé màu trắng làm từ thạch anh, chúng tôi đặt chân lên mảnh đất xanh mơn mởn của mẹ thiên nhiên. Nhìn về hướng ba giờ sẽ thấy một chiếc xích đu màu đỏ được chạm khắc từ ruby kỹ lưỡng và tinh xảo đến mức trông nó như ngai vàng của một vị vua khát màu nào đấy.

Nói thật thì căn biệt thự chỉ chiếm một phần ba diện tích của toàn bộ khu nhà của tôi thôi. Số đất dư còn lại được tôi trồng ít hoa, đắp thêm ít đất, đổ vào ít nước và trang trí lại một chút là ra được những vườn hoa cúc trắng đẹp đẽ, những đồng cỏ xanh căng tràn sức sống, hồ nước lớn ở phía tây nam của khu nhà và ngay cạnh đó là ngọn đồi nhỏ với chỉ duy nhất một cây hoa anh đào mọc trên đỉnh.

Cộng thêm với đống phí xây nhà, nguyên liệu cắt cổ và tiền thuê NPC xây dựng cũng đủ khiến cho một con người phá sản đến mức cho dù con cháu trăm kiếp có làm cả đời cũng không chả nổi.

Cũng mừng là lúc đó tôi có vừa đủ tiền để hoàn thành khu nhà này. Sau khi trả ba trăm năm mươi bảy triệu đồng vàng, tôi đã hoàn toàn trắng tay. Khi đó cũng khá đứt ruột vì phải bán bớt một thanh katana trong bộ sưu tập của mình để kiếm tiền mà trang trải. Nhưng không ngờ rằng cái tin tức tôi đem đấu giá thanh katana đó lại được truyền đi cực kỳ rộng rãi trong cộng đồng ISO và chẳng mấy chốc số vốn ban đầu đã được lấy lại.

Có rất nhiều kỷ niệm mà tôi đã làm nên cũng với ngôi nhà này.

"Này Elena! Cô đi đâu thế?"

"Ờ xin lỗi. Tôi có hơi mất tập trung."

Tôi bất chợt nhận ra rằng mình đã bước qua căn biệt thự và bỏ nó ở một khoảng cách khá xa sau lời nói của Ogus. Buồn cười ở chỗ là Sophia cũng đi theo sau tôi luôn. Quay người lại, tôi nhanh chóng chạy về phía ông ta.

"Cô đã nghĩ ngợi gì mà để đầu óc trên mây vây?"

"Những chuyện đó ông không biết đâu. Mà có biết cũng chẳng hiểu đâu."

"Thế thì thôi vậy. Chúng ta mau vào nhà thôi!"

"Xem ai đang mời chính người chủ vào căn nhà của họ này."

Ogus nhún vai trước câu nói của tôi và chúng tôi nhanh chóng bước vào căn biệt thự.

Đẩy cánh cửa gỗ Lignum Vitae to lớn và dày ra, tôi cùng Sophia và Ogus bước vào tiền sảnh. Tại đây, có mười người hầu gái đang dàn thành một hàng ngang trước mắt chúng tôi và nhẹ cúi chào.

""""""""""Mừng ngài trở về, thưa tiểu thư.""""""""""

Họ đồng thanh đáp. Tôi liếc nhìn xung quanh và nhận ra rằng căn nhà khá sạch sẽ và bóng loáng. Nhắm mắt rồi gật đầu vài cái lia lịa trong khi đưa tay lên cằm, tôi bảo họ.

"Các cô đã trông chừng ngôi nhà này tốt lắm! Ta có lời khen đấy! Giờ thì ngẩng đầu lên đi!"

""""""""""Cảm ơn tiểu thư.""""""""""

Thiệt tình, tôi đâu có nhớ là đã lập trình họ như thế cơ chứ. Nói thật thì tôi không quen lắm với cách cư xử này. Thường thì cho dù bạn có thiết kế cho NPC của mình có tính cách đa dạng đến đâu thì cũng chỉ nhận được vài câu đối thoạt độc nhất tùy vào NPC đó mỗi khi bạn nhấn <Tương tác>. Thế nên tôi cũng hơi bất ngờ khi lại có thể hiện thực hóa được những tính cách mà mình đã tạo ra cho các hầu gái.

Nhân tiện, để tôi kể sơ qua về dàn hầu gái gồm mười em của mình.

Từ trái qua gồm có Viessa, Helena, Carnelia, Celeste, Celestia, Clavelina, Rania, Myantha, Renna và Fia.

Viessa và Helena là hai chị em sinh đôi của loài hấp huyết quỷ, nói cách khác là ma cà rồng. Do có cùng một màu tóc bạch kim và đôi mắt đỏ cộng thêm việc class của họ đều là Dual Blader, rất khó để phân biệt ai với ai. Nên tôi đã đeo cho Viessa một đôi khuyên tai mạ vàng hình chữ V và Helena với một cái tương tự hình chữ H. Nói về tình cách thì hai chị em này thuộc dạng cực kỳ khát máu và hiếu chiến. Tuy ngoài mặt có hơi chút ngây thơ nhưng trên chiến trường thì họ là những con quái vật mà bạn không bao giờ muốn trở thành kẻ thù.

Carnelia là một người ưa chuộng kiến thức, cô thích đọc sách và ngâm nga vài câu trích dẫn từ những cuốn tiểu thuyết và truyện dân gian. Vào thời gian rảnh, cô thường nhốt mình trong thư viện và đọc sách. Carnelia mang trên mình cặp mắt tím huyền bí, mơ mộng cùng màu tóc đen tuyền sâu thẳm. Khác với vẻ ngoài của một học giả, class của cô là Grim Reaper và chủng tộc là quỷ.

Celeste và Celestia là hai chị em quỷ nhưng không phải sinh đôi. Họ đều có đôi mắt màu lục và mái tóc đen huyền ảo. Tuy đều theo đuổi con đường ma pháp nhưng giữa họ có sự khác biệt rõ rệt. Khác với Celeste là một ma pháp sư nguyên tố với class là Witch, thì Celestia lại là một Necromancer theo đuổi hắc thuật. Tính cách của hai chị em này có thể nhận thấy rõ qua cách họ cư xử, hoàn toàn không có chút xúc cảm nào. Thứ duy nhất mà tôi tạo ra cho hai chị em là sự trung thành tuyệt đối mà mọi hầu gái của Biệt thự Huyết Nguyệt đều có. Ta có thể dễ dàng nhận ra Celeste bởi sau lưng cô luôn treo một thanh trượng gỗ.

Nói về Clavelina, cô là người mà các hầu gái khác phải gọi là chị cả. Với vẻ ngoài kiêu hãnh của loài quỷ, mái tóc đen u ám cùng đôi mắt trắng bạc vô cảm, cô là một người đầy tính cương nghị, kỷ luật cao và sáng suốt nhất trong dàn hầu gái. Là một người có tinh thần trách nhiệm cao, Clavelina đảm đương hầu hết mọi việc trong nhà từ sắp xếp đồ đạc, tân trang vũ khí và là bảo vệ số một vào ban đêm.

Rania là một quý cô kiêu hãnh với mái tóc và đôi mắt cùng một sắc vàng rực rỡ. Myantha thì nổi bật với màu tóc lục cùng cặp mắt đen. Khác biệt so với loài tiêu chuẩn, cặp nhãn cầu của Renna mang màu cam như hai viên hổ phách cùng mái tóc vàng óng ánh. Cả ba người họ đều thuộc tộc elf và sẽ chẳng có gì khác thường nếu như bộ ba này không thường hay đùa quá mức về những vần đề nhạy cảm. Họ gắn với nhau như hình với bóng, mở miệng ra thì toàn là những từ không mấy sạch sẽ. Không như Rania và Renna thuộc class Archer, Myantha là một Priest.

Và cuối cùng Fia, cái này thì khỏi nói. Với mái tóc nâu cùng cặp mắt vàng óng ánh, Fia là hình mẫu của một catgirl lý tưởng. Cộng thêm tính cách nhí nhảnh thường ngày khiến cho bất kỳ vị khách nào đến đây cũng thấy ấn tượng nhất về em. Nhưng đừng để vẻ ngoài đó đánh lừa, thật sự thì trên chiến trận, Fia là một kẻ tâm thần thực thụ mà ngay cả hai chị em sinh đôi hấp huyết quỷ kia cũng phải chào thua. Class của em là Brawler.

Đó là những gì được viết trong phần mô tả của các hầu gái. Đương nhiên là chỉ mình tôi xem được nó. Tuy rằng bây giờ không thể mở nó ra được nữa nhưng tôi vẫn còn nhớ mang máng những gì mình đã viết.

"Thưa tiểu thư, bàn và trà của người đã được chuẩn bị."

"Ừ, cảm ơn cô Clavelina. Còn một việc nữa, các cô hãy mang cô bé này theo, em ấy sẽ là một trong số các hầu gái kể từ bây giờ, xin hãy giúp đỡ em."

Tôi đẩy lưng Sophia về phía dàn hầu gái và giao em lại cho họ.

"Vâng thưa tiểu thư. Em kia, tên gì? Đi theo chị!"

"Sophia."

Sophia đáp lại câu hỏi của Clavelina và theo sau cô. Các hầu gái khác cũng bu nhau đi cùng.

Tôi nghĩ rằng mọi việc sẽ ổn thôi, giao lại cho Clavelina đúng là một ý hay.

"Ngồi xuống thôi Ogus!"

"Ừ."

Tôi cùng Ogus bước tới bộ sofa lớn gồm bốn chiếc đặt xung quanh một bàn thủy tinh lớn hình tròn. Tôi ngồi tại một trong số chúng còn ông ta chọn cái đối diện. Trong khoảng một giờ liền, Ogus cùng tôi đối thoại về rất nhiều thứ, nhưng chủ yếu chỉ là các vấn đề của Hội mạo hiểm giả với một vài thứ liên quan.

"Thưa tiểu thư, bữa trưa của ngài đã sẵn sàng."

"Cảm ơn cô."

"Không có gì thưa ngài."

Carnelia nhẹ nhàng đặt hai chiếc dĩa có chứa thịt sông khói xuống bàn thủy tinh và rời đi. Tôi nhặt con dao cùng cái nĩa trên dĩa thức ăn và xơi miếng thịt. Ogus thấy vậy cũng làm theo.

Tôi không thường ăn trưa, nói đúng hơn tôi gần như chưa bao giờ và cũng không muốn ăn trưa lắm. Chẳng qua cũng vì từ nhỏ đã không có dù chỉ một quả táo để ăn vào buổi trưa khi ở trường rồi.

「Ê nhìn nó kìa! Không có lấy một miếng thức ăn để xơi ở trường nữa.」

「Mày biết là buổi trưa rồi đấy. Đáng lẽ ra cái bụng mày phải kêu gào rồi, chịu nhiều quá không tốt đâu. Liếm giày tao đi rồi tao cho miếng cơm này!」

「Thứ nhà ngheo rớt mồng tơi đéo có lấy chút gì để ăn.」

「Tao dám cả bố mẹ nó chẳng thèm quan tâm đến nó dù chỉ một chút. Nếu không thì chúng đã cho con mình ít nhất một trái táo để bỏ bụng rồi.」

「Có lần tao thấy em gái nó mang cả ba hộp cơm trưa vào trường, mà giờ thì nhìn nó này, khác biệt hoàn toàn phải không?」

"Thưa tiểu thư, vì ngài đã về, nên có muốn bề tôi sắp xếp một cuộc gặp mặt với đức vua không ạ?"

Đáp lại lòng tốt của Carnelia, tôi chỉ nở một nụ cười.

"Không cần đâu. Ta sẽ tự đi gặp ông ta, không cần phải hẹn trước làm gì."

"Vâng thưa tiểu thư."

Cô cúi đầu nhẹ rồi rời đi. Tôi nhâm nhi chút trà còn lại trong tách và suy nghĩ cuộc đối thoại với Bokker, vị vua của Leafton Plain, sẽ đi đến đâu.

Bằng cách nào đó, tôi cảm thấy lo lắng và tội lỗi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com