Chương 13: RẮC RỐI TRONG TRONG QUÁN CAFÉ
Chương 13: RẮC RỐI TRONG TRONG QUÁN CAFÉ
Chiếc xe dừng ngay trước một quán café. Dường như nhân viên ở đây đã quen Sasuke lắm rồi nên vừa thấy xe anh, một người đã chạy ra niềm nở.
- Anh Sasuke! Mời anh lên!!
Sasuke dẫn Sakura lên tầng trên. Quả là không hổ danh là cậu ấm ăn chơi, chỉ cần nhìn vào nơi Sasuke đưa Sakura đến là đủ biết rồi.
Toàn là cậu ấm cô chiêu. Không biết bao nhiêu cái đầu vàng, đầu xanh, ăn mặc thì khỏi phải nói, sexy cỡ nào cũng có mà lập dị cũng không thua ai. Thế mới biết hoá ra ông bà già nhà Sakuranuôi nàng cũng còn ngoan chán.
Sasuke dắt Sakura đi.
- Anh Sasuke!! - Một giọng nhão như cháo vang lên khiến Sakura nổi da gà!! Không hẹn mà nàng quay đầu về phía tiếng gọi.
Một cô nàng khác, đầu đỏ chóe, tiến về phía 2 người.
- Trời ơi!! Lâu quá anh quên em rồi hả?? - Cô ta õng ẹo hỏi, mùi nước hoa trên người cô ta khiến Sakura buồn nôn, nàng tự động lùi ra 1 bước!!
- Hôm nay anh bận rồi! Hẹn khi khác đi em! - Sasuke công nhận giỏi thật, mùi như thế mà cũng chịu được.
- Là tại nó hả? - Cô ta chỉ vào mặt Sakura. - Anh kiếm đâu ra con bé nhà quê này vậy? Nhìn cũng đẹp đó! - Cô ta bắt đầu soi mói Sakura. Nhìn kĩ lại thì cái áo thun trên người nàng cũng là hàng CK, quần jean nàng mặc của Levi's chứ ít gì. - Áo anh mua cho nó hả, ăn mặc toàn đồ đắt tiền mà sao kín quá, đúng là đồ 2 lúa!!
Có lẽ trong mắt cô ta, ai ăn mặc thiếu vải thì mới là thời thượng??!
Cuộc huyên nào thu hút bao nhiêu ánh mắt hiếu kì!!
Bên này Sasuke không khỏi than thầm. Anh còn lạ gì cái thói thích làm người khách mất mặt của đại tiểu thư nhà Giám đốc shimura , Shimura Karin nhưng hình như hôm nay cô ta chọn nhầm người rồi. Anh nhìn sang bên Sakura thì thấy nàng bình thản như không có gì. Thế mới đáng sợ!!?!
Còn Sakura, nàng không ngờ hôm nay đụng toàn phải thứ tiểu thư đỏng đảnh. Cô ta dám ngang nhiên soi mói nàng trước con mắt của thiên hạ lại còn dám gọi nàng là "hai lúa", con nhỏ này chán sống rồi!! Sakura xiết tay để khỏi lao vào con nhỏ này. Hừ! thế theo nó ăn mặc kiểu như nó mới là "thành phố" đó hả, đã thế bà sẽ cho thành phố trở thành nhà quê!!
Không những nàng không tỏ ra tức giận mà trái lại còn giả vờ như không có chuyện gì.
Sasuke biết mình lại sắp được xem con tiểu yêu diễn kịch đây!!
Sakura vẫn làm bộ hiền lành, không thèm chấp, nhưng mắt âm thầm đảo tới đảo lui, xem thử có cái gì để trị con nhỏ không biết trời cao đất dày này không. Theo cảm quan của nàng thì mặt con nhỏ này dày và cũng khó đối phó hơn con bé hồi sáng!! Haiz!! Phải nặng tay 1 tí thôi!!
A!! Kia rồi!! Lần này thì đừng có trách bà nặng tay! Sakura cười thầm. Xa xa, có 1 anh bồi bàn đang te te đi tới, trên tay anh cái khay có cốc bạc xỉu!! He he, đúng món rồi!! Từ sáng đến giờ tỉnh rồi chắc nó cũng muốn xỉu tí chứ!!
- Ôi!! - Sakura giả vờ kêu lên, nàng cố ý thả tay cho cái túi rơi phịch xuống đất. Nàng cúi xuống nhặt túi, trong đâu Sakura đã tính sẵn khoảng cách rồi. Canh vừa lúc anh chàng bồi bàn đi tới, nàng đứng phắt lên, tay hươ mạnh cái túi.
Cái túi của nàng hất mạh vô cái khay!! Véo!!! Li bạc xỉu trên khay bay chéo 1 phát... hất thẳng lên người cô nàng kia!!
- Á á á...!!! - Karin kia hét lên thất thanh. Cà phê, sữa, ca cao dính hết lên người cô ta, tạo thành 1 thứ hỗn hợp nâu đen, dinh dính... Híc híc!! - Mày, mày!!
- Ôi!! Xin lỗi, xin lỗi!! - Sakura giật phắt cái khăn... lau bàn của anh chàng kia, sấn đến lau lấy lau để, thật ra nàng muốn trét cái hỗn hợp kia ra đầy người con nhỏ này thì đúng hơn!!
Sasuke không biết làm sao!! Con tiểu yêu này quả thật độc ác mà!! Nhưng anh cũng biết là Sakura sắp gặp chuyện rồi.
Không biết từ ngóc ngách nào, 4 tên mặc áo đen, cao lớn bước ra đứng chắn trước cô gái này.
Nếu là cô gái khác, Sasuke đã ra tay can thiệp. Nhưng đây là sakura, anh chỉ muốn đứng đó xem kịch hay thôi.
Người trong quán biết sắp có chuyện nên cũng tản ra, tìm chỗ núp để ngó, ai cũng than thầm cho sakura .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com