"Anh dần quen rồiVới màn đêm ngồiChỉ là vài nỗi nhớ em sau bao thói quenMắc nối trên đoạn đường tối đen."Truyện hoàn toàn là trí tưởng tượng của tác giả. Vui lòng không áp đặt lên bất cứ cá nhân nào ngoài đời thật. Đăng tải duy nhất trên tài khoản @kee_jpt. Yêu cầu không đăng lại dưới mọi hình thức.…
"Nếu em là fire thì anh là nước.""Bởi vì khi ta gặp nhau thì ta sẽ dập nhau."warning: lowercase, tất cả nhân vật đều có thật nhưng câu chuyện trong này không có thật, OOC, tục, Mafia ver,..…
Sông Đà nước xiết, liệu có thể trả em lại cho anh?Toàn bộ những gì xảy ra trong truyện đều không có thật ngoài đời và không đạp đổ niềm tin tôn giáo nào cả. Ooc, ooc, ooc, không liên quan tới cả tình tiết, nhân vật và danh xưng nhân vật trên thực tế.VUI LÒNG KHÔNG MANG TRUYỆN MÌNH KHỎI APP VÀ KHÔNG ÁP DỤNG LÊN NHÂN VẬT NGOÀI ĐỜI.Truyện có yếu tố tâm linh, độc giả cân nhắc trước khi đọc.Truyện ngọt, truyện ngọt, truyện ngọt (quan trọng lặp lại 3 lần), mở đầu hơi ấy xíu nhưng mà đảm bảo yên bình ngọt ngào.…
Update ở Mangatoon sớm hơn!!! CẢNH BÁO CÓ BDSM VÀ BẠO LỰC !!!- " Anh sai rồi, anh biết lỗi rồi mà ... cho anh một cơ hội ... :- " Em không trách anh mà em trách bản thân đã quá nhân từ.. "▪︎•°♡°•▪︎ ▪︎•°♡°•▪︎ ▪︎•°♡°•▪︎ Tiktok : ☆☆Facebook: Sweetie Pie…
Truyện đầu tiên trong tuyển tập truyện "Vườn Hoa Nhỏ Nhỏ" nè. Nếu muốn đọc các truyện khác thì vào xem truyện của Thỏ là mình nha. Chúc các bạn đọc truyện zui zẻ.…
Anh kể với tôi, về những cánh đồng ngập tràn nắng sớm.Anh kể với tôi, về những con đường đất đỏ dẫn đến nơi bình yên.Anh kể với tôi, về những đêm trời rực sáng bởi hỏa châu và tiếng đạn rít qua tai.Anh kể với tôi, về giấc mơ một ngày không còn tiếng súng.Nhưng tôi chưa bao giờ kể với anh, rằng giữa những điều quý giá tôi trân trọng, có cả một tình yêu chẳng dám gọi tên.Lấy cảm hứng từ bài "Đồng Chí" - Chính HữuLại là Lá đâyTôn chỉ là không viết SE =))Enjoy~…
series one (two) shot về rc..Có người hỏi tôi rằng: 'Trông thế giới muôn ngàn cái đẹp, hà cớ gì lại đem lòng yêu lấy bông hoa dại hoang tàn?'Khóe miệng nhẹ kéo thành vầng trăng khuyết, tôi nhàn nhã đáp lại: 'Đúng là cái đẹp luôn xuất hiện trong cuộc sống của kẻ cao sang như tôi. Nhưng ngày hôm ấy, trong lòng tôi vốn đã vỡ tan đổ nát, vậy mà vô tình có một bông hoa dại cố vươn mình chạm khẽ lên tim tôi.'…
"thầy cho phép em được thích thầy nhé?""điên à?""vâng, em điên chết mất, khi mà trông thấy thầy cứ đùa giỡn với bọn họ, nhưng lại khó chịu với mỗi mình em""...."________________________________bỗng một ngày, tôi bắt đầu biết yêu.●TL: học đường, hài bựa,...v,v..chú ý: có tục tĩu, văn phong không trôi chảy, nếu thấy hợp gu các cậu thì cứ đọc nhé🌷…
_Chiến dịch cưa đổ crush_**Bộ truyện được viết 100% dựa trên câu chuyện của toy nên chuyện tình của toy ra sao thì các ảnh cũng sẽ như vậy. Hehe! Nhưng mà trước mắt thì toy đã bị từ chối quà vào Valentine nên các bạn cứ chuẩn bị đi he:))))) …
- "Tôi không thích cậu"- "Thôi mà, chú ý em đi"- Công sở, trưởng thành, hiện đại- 'Không thích thì không cần đọc'- cp9 : DươngHùng [ domicmasterd]- ghét trước quen sau áa- có sự cưng chiều của bống đối với phone của anh ta, sự vô tri và bướng bỉnh của phone chỉ dành cho chồng khờ bống mà thui- lịch đăng chap không cố định…
Nguyễn Quang Anh một câu chàng trai lúc nhỏ đi thi The Voice kids và đạt được giải quán quân và gặp được cậu em chỉ mới 11 tuổi và gắn kết với nhau từ đó họ cùng nhau ngày một đi lên..Hoàng Đức Duy là mooth chàng nhóc rụt rè cũng muốn thử sức đi thi The Voice Kids và gặp được một cậu anh lớn hơn mình 2 tuổi và chính xác hơn là 13 tuổi.. Và lúc đó em đã dính anh từ lúc đó…
: "kiều em qua nhận nhiệm vụ cho em kìa , em được anh Big giao nhiệm vụ làm giáo viên luật của trường đại học luật đấy!!!": hả gì? nhưng m-: " nhanh lên!!!!": ờ ờ chờ tí…
- Quang Anh làm gì đó?...- Sao hỏi không trả lời?...- Cậu khinh thường tôi sao? ...- Này ( đẩy vào vai )."Gì""Không thấy đang đeo tai nghe à""Phiền"Quang Anh 18 tuổi là sinh viên năm hai của ECAL - ngôi trường nghệ thuật danh giá nằm giữa lòng Lausanne thanh bình. Cậu thường ngồi bên khung cửa sổ tầng ba của xưởng vẽ, nơi nắng sớm xuyên qua từng lớp kính trong, đọng lại trên mi mắt và mái tóc nâu mềm như sương mờ tháng Ba.Người ta hay bảo Quang Anh giống như một nét cọ lướt nhẹ không ồn ào, không sắc sảo, nhưng cứ thế len lỏi vào tâm trí người khác. Trong lớp học đầy tiếng nói chuyện sôi nổi, cậu vẫn luôn là người ngồi lặng lẽ, phác họa từng chi tiết nhỏ nhất trên tờ giấy trắng, tựa như đang lắng nghe một bản nhạc chỉ mình cậu nghe thấy.Có lần, giảng viên hỏi: 'Vì sao em chọn theo nghệ thuật?'Cậu đáp nhỏ, mắt vẫn không rời nét chì: 'Vì em muốn giữ lại mọi khoảnh khắc đẹp đẽ, trước khi chúng trôi đi như tuyết tan trên mái nhà tháng Tư._Người ta bảo St. Moritz là nơi dành cho những kẻ có tiền hoặc có ước mơ. Đức Duy không có cả hai.Cậu từng học Kỹ thuật tại một trường đại học lớn nơi mà mọi giấc mơ bay xa được vẽ nên bằng lý thuyết và những con số. Nhưng rồi một ngày đầu đông, cậu lặng lẽ rút hồ sơ, mua vé tàu đêm về phía Graubünden, mang theo duy nhất một chiếc vali và một email xác nhận làm việc tạm thời tại trường đua ngựa White Turf.White Turf không giống bất kỳ nơi nào cậu từng biết. Băng tuyết trắng xóa trải dài, ngựa đua phi băng băng qua mặt hồ đóng băng, và những bước chân người lạ.…