[ ATSH ] Mafia Leaders
warning: Mafia ver, lowercase, tất cả nhân vật đều có thật nhưng câu chuyện trong này không có thật, OOC, tục,..writer: thùy liễu…
warning: Mafia ver, lowercase, tất cả nhân vật đều có thật nhưng câu chuyện trong này không có thật, OOC, tục,..writer: thùy liễu…
2025 :Các em đều có một gia đình bất hạnh, giảng viên thì vừa ly hôn vợ của mình. Trùng hợp, bọn họ đều quen nhau. Một ngày đẹp trời, bọn họ đi chơi trúng ngày mưa, khi một tia sáng rớt xuống thì mở mắt ra đã thấy ở một nơi khác.…
atsh theo phong cách phim 3xu tung của 🤞warning: thiếu gia thất lạc, rich, lowercase, tất cả nhân vật đều có thật nhưng câu chuyện trong này không có thật, OOC, tục,..…
Chuyển ver đã có sự cho phép của tác giả Tác giả gốc: ween_004Game thủ x Fan"Trong ánh mắt anh có ánh sáng của vinh quang. Trong tim anh có ánh dương của cuộc sống - Thanh Pháp"❗Truyện hoàn toàn dựa trên sức tưởng tượng và không có thật, yêu cầu không áp dụng vào thực tế.❗Được lấy cảm hứng từ một bộ phim và được tác giả gốc vặn óc suy nghĩ.…
"thấy chưaaa tao nói là đúng mà""vãi chó? thằng sơn liều vậy ba""cả thằng dương với ngân cũng vậy nữa kìa"…
Tòa nhà Anh Trai Say Hi - nơi các CEO quyền lực không chỉ tranh giành hợp đồng mà còn "đấu đá" vì tình yêu.Dương, Hùng, An, Hiếu, Sơn, Hào, Hải Đăng, Hùng Huỳnh, Quang Anh, Đức Duy, Trường Sinh và Tú - mỗi cặp một màu, một câu chuyện, một kiểu yêu cực "hỗn".Drama, hài, ngọt, dỗi, giận, yêu và... đấm đá lẫn nhau.…
"thằng dương nó là cờ đỏ di động biết đi đó""ủa chứ thằng hào greenflag quá?"…
warning: textfic, lowercase, tất cả nhân vật đều có thật nhưng câu chuyện trong này không có thật, OOC, tục, Mercenary/ Mafia ver,..writer: thùy liễu…
- Quang Anh làm gì đó?...- Sao hỏi không trả lời?...- Cậu khinh thường tôi sao? ...- Này ( đẩy vào vai )."Gì""Không thấy đang đeo tai nghe à""Phiền"Quang Anh 18 tuổi là sinh viên năm hai của ECAL - ngôi trường nghệ thuật danh giá nằm giữa lòng Lausanne thanh bình. Cậu thường ngồi bên khung cửa sổ tầng ba của xưởng vẽ, nơi nắng sớm xuyên qua từng lớp kính trong, đọng lại trên mi mắt và mái tóc nâu mềm như sương mờ tháng Ba.Người ta hay bảo Quang Anh giống như một nét cọ lướt nhẹ không ồn ào, không sắc sảo, nhưng cứ thế len lỏi vào tâm trí người khác. Trong lớp học đầy tiếng nói chuyện sôi nổi, cậu vẫn luôn là người ngồi lặng lẽ, phác họa từng chi tiết nhỏ nhất trên tờ giấy trắng, tựa như đang lắng nghe một bản nhạc chỉ mình cậu nghe thấy.Có lần, giảng viên hỏi: 'Vì sao em chọn theo nghệ thuật?'Cậu đáp nhỏ, mắt vẫn không rời nét chì: 'Vì em muốn giữ lại mọi khoảnh khắc đẹp đẽ, trước khi chúng trôi đi như tuyết tan trên mái nhà tháng Tư._Người ta bảo St. Moritz là nơi dành cho những kẻ có tiền hoặc có ước mơ. Đức Duy không có cả hai.Cậu từng học Kỹ thuật tại một trường đại học lớn nơi mà mọi giấc mơ bay xa được vẽ nên bằng lý thuyết và những con số. Nhưng rồi một ngày đầu đông, cậu lặng lẽ rút hồ sơ, mua vé tàu đêm về phía Graubünden, mang theo duy nhất một chiếc vali và một email xác nhận làm việc tạm thời tại trường đua ngựa White Turf.White Turf không giống bất kỳ nơi nào cậu từng biết. Băng tuyết trắng xóa trải dài, ngựa đua phi băng băng qua mặt hồ đóng băng, và những bước chân người lạ.…
Author: Sli ✨and Shin🌷Ảnh bìa:PinterestNgày đào hố: 27/03/2025Ngày lấp hố : ?/?/?--x----x---x--Truyện xoay quanh cuộc sống đời "thường" của các cặp siêu dễ thương của nơi đây.---Nhớ đọc kĩ lưu ý nhé!…
Hùng và an vô tình mua được một chiếc đồng hồ cũ kỹ hai người trong lúc tò mò cách hoạt động của khi vừa nhấn nút một luồn sáng kéo hai người vào trong và họ biến mất ở thế giới của họ, hai người đi tới một thế giới kì quặc nơi đây không ánh sáng chỉ toàn sương mù dày đặc và bóng tối. Họ may mắn được Hào giúp đỡ cho cả hai sống chung với anh vì Hùng và an biết rằng bản thân không thể nào thoát ra khỏi thế giới này được.....…
Đức Duy 25 tuổi thẩm phán tính cách lạnh lùng cứng nhắc.Quang Anh 27 tuổi chủ tiệm hoa tính cách dịu dàng ôn nhu.Đức Duy cả cuộc đời tăm tối trong vũng lầy gặp được Quang Anh từng chút chân thành dịu dàng ôm lấy nổi đau của cậu... và rồi:"Anh có liên quan gì tới cái chết của bố mẹ em năm đó?" Ngỡ như cuối cùng cũng có thể bình yên sống bên người mình yêu nhưng định mệnh lại trêu đùa trái tim đã vỡ nát của cậu, giúp cậu nhặt lại từng mãnh vỡ băng bó, tưởng chừng như đã lành lại lần nữa bị dẫm đạp?…
"nic mày không quay lại với mày đâu đừng coi nữa đây là lần thứ 5 trong tháng rồi đấy dm?""rút ra lá The Lovers cho tao không thì mày tới số"fic vui hay buồn thì phụ thuộc vào ngày hôm đó tâm trạng của tác giả như nào =)))))…
deadline thì ai mà không ngán? chúng tôi không ngán, chúng tôi chỉ muốn diệt trừ deadline. phòng sales của "quỷ vương" tuấn tài mới đón thực tập vào 9 tháng trước, giờ thì đã là chuyện của 9 tháng sau.!!!chỉ là trí tưởng tượng của tác giả, tất cả tình tiết và sự kiện chỉ mang tính chất hư cấu, không hề có thật!!!warning: ooc, tục, lowercase. không hạp vui lòng click back slice of life, text xen kẽ văn xuôi…
Bốn mùa bên nhau, tình yêu này gió thổi không bay, lửa đốt không cháy, là khúc tình ca vang mãi chẳng ngừng.Anh rất sợ một mình nơi biển cả, nhưng lại ước một mình trong mắt em.Tình ta như tuyết giữa trời đông trắng xóa, sẽ đục màu khi nhuốm bụi ngày mưa. Đôi mắt em chìm sâu như biển cả, để hồn tôi thấm đậm đến dại khờ."Trường Sinh, chúng ta phải bên nhau một đời nhé?""Không, không chỉ một đời, mà là kiếp sau, kiếp sau nữa. Chúng ta vẫn là một đôi"|𝙆𝙖𝙚𝙡𝙝.…
Lớp trưởng Đăng Dương ghét nhất là ồn ào, mất trật tự... và cái mỏ hỗn của Quang Hùng.Nhưng trời xui đất khiến sao ngày nào Dương cũng nghe thấy giọng nó, ngồi gần nó, thậm chí... bắt đầu thấy thiếu thiếu nếu không bị nó cà khịa.Còn Hùng thì sao?Không thích Dương.Chỉ thích chọc Dương chơi.Chọc riết... có ngày dính thiệt.…
bộ truyện thứ hai của mình. tag : textfic, văn xuôi, thanh xuân vườn trường, ooc, 1:1, ngọt ngược có đủ, kết tuỳ tâm. TRUYỆN CỦA MÌNH, OTP CŨNG LÀ OTP CỦA MÌNH NÊN PHIỀN NGƯỜI ĐỌC KHÔNG TOXIC, KHÔNG THÍCH THÌ LƯỚT. TRONG TRUYỆN CHỈ CÓ TÊN LÀ THẬT, MỌI TÌNH TIẾT VÀ TÍNH CÁCH LẪN BỐI CẢNH LÀ GIẢ. KHÔNG MANG TRUYỆN CỦA MÌNH RA KHỎI ĐÂY DƯỚI MỌI HÌNH THỨC, ĐẶC BIỆT KHÔNG ĐEM ĐẾN TRƯỚC MẶT CHÍNH CHỦ !!! KHÔNG TOXICKHÔNG TOXICKHÔNG TOXIC dorisa.…
Trần Phong Hào và Đặng Thành An là hai anh em cùng mẹ khác cha. Năm lên 10, Trần Phong Hào là anh, được ba mẹ hứa hôn cho nhà bạn thân-nổi tiếng giàu có khắp vùng-của mẹ. Ngày hôm sau, Đặng Thành An là em cũng không thoát khỏi kiếp nạn 'bị gả' cho nhà bạn thân-có tiếng là đại gia-của ba. Hai anh em lần đầu gặp chồng tương lai của mình vào năm 12 tuổi. Mới có chút éc, biết yêu đương là cái vẹo gì đâu, nên đâm ra cả 4 đứa không đứa nào ưa nhau. Chặng đường tương lai của 4 con người ngược tính nhau sẽ như thế nào? Tác giả không biết, cậu vào đọc thử đi nhé! 🫶💝…
Chuyện chuyển ver đã có sự cho phép của tác giả.Link truyện gốc: https://www.wattpad.com/story/399871635-rhycap-th%C3%ADch-c%E1%BA%ADu-lu%C3%B4n-l%C3%A0-l%E1%BB%B1a-ch%E1%BB%8Dn-%C4%91%C3%BAng-%C4%91%E1%BA%AFn-nh%E1%BA%A5t"An ơi, em có bao giờ hối hận khi thích một người chẳng biết nói quá nhiều lời yêu thương hay ngọt ngào như anh không?"" Minh Hiếu kì quá à. Em thích Hiếu mà nên dù anh thế nào đối với em Trần Minh Hiếu vẫn luôn là tuyệt vời nhất" Dưới ánh ban mai rực rỡ trên khoảng sân trường còn lác đác vài cánh hoa phượng đỏ, đám học trò quần âu áo trắng tinh tươm túm tụm trò chuyện, cười nói. Đứa nào đứa nấy đều mặt mày hớn hở, mang nét ngây thơ, trong trẻo như nắng sớm. Đây chính xác là thời điểm mà bất kể ai trong chúng ta đã trưởng thành đều muốn xuyên về để tận hưởng từng giây phút đẹp đẽ vô tư vô lo ấy phải không? Vì chúng ta nhớ những giờ học căng não trong căn phòng bí bách, nhớ gương mặt thầy cô lúc nghiêm lúc hiền, nhớ đám bạn thoải mái nô đùa, nhớ hàng cây xanh, nhớ góc ghế đá, nhớ...cái chạm tay vô tình lúc nhặt bút rơi, nhớ ánh mắt thoáng chạm nhau trong một khoảnh khắc, nhớ bóng hình nhau dưới ánh hoàng hôn đỏ rực sau buổi chiều tan muộn. Chào mừng bạn trở về những năm tháng ấy!…