|Rhycap| Can i hold your hand forever?
Ước gì người nắm tay em lúc đấy là anh......Không đưa fic ra trước mặt chính chủ!!!!!!!…
Ước gì người nắm tay em lúc đấy là anh......Không đưa fic ra trước mặt chính chủ!!!!!!!…
Kẹo nho…
"em lại nhớ anh rồi.."warning: lowercase.…
"Đến với họ vì tình yêu, nên tôi rất ích kỹ"…
tiệm bánh Vịt Vàng🐤…
chuyện viết về Quang và em bé Hoàng Đức Duy cậu bé chị ms 21 tuổi…
Trong một lần say, Hoàng Đức Duy lỡ gọi tên người yêu cũ- Quỳnh Anh à..- Hoàng Đức Duy ? Anh là Quang Anh mà...Không phải là không yêu nhưng có lẽ do cais bóng của người cũ quá lớn- Em ích kỉ thật Đức Duy- Làm ơn Quang Anh, anh ơi em biết sai rồi…
CP: RHYDER -top- (Nguyễn Quang Anh) x Captain Boy -bot- (Hoàng Đức Duy). NO SWITCH!Warning:-Another Universe (Au): Fallen Seraphim x Angel-Một vài chi tiết lấy từ Kinh Thánh. Dù mình đã hạn chế và biến tấu đi một chút, tuy nhiên bạn nào theo đạo Công giáo HÃY cân nhắc trước khi đọc. -Truyện có yếu tố phản thần, fantasy, dark romance, possession, manipulation, violence.-OOC, ai không thẩm được mời click back.-Không đem idea & plot đi đâu khi chưa hỏi ý kiến của mình.Cảm ơn vì đã ủng hộ.…
"Mùa hè đi qua, để lại trong tim một khoảng trời đầy nắng và những kỷ niệm chẳng thể phai."------------------------------------------------------------------- những mẩu chuyện ngắn về mùa hè.…
Núi này cao còn có núi khác cao hơn, vỏ quýt dày có móng tay nhọn.…
Đây là câu chuyện về một thế hệ thanh niên trí thức rời bỏ thành phố, mang theo khát vọng dựng xây và đổi mới, đặt chân lên vùng núi Tây Bắc giữa những năm tháng chuyển mình của đất nước.Giữa núi rừng bao la và những bản làng còn hoang sơ, họ không chỉ đối mặt với khắc nghiệt của thiên nhiên, thiếu thốn của đời sống mới, mà còn đối diện với chính mình - với những nỗi đau riêng, với lý tưởng đã lỡ mang theo, với những tình yêu không được gọi tên.Quang Anh, một kỹ sư thủy điện với ánh mắt như nhìn xuyên qua cả thời cuộc. Đức Duy, một thầy giáo trẻ mang trong mình lòng nhân hậu và sức bền của kẻ từng mất mát. Cùng họ là những người bạn, người đồng chí - mỗi người một lý do để ở lại, để gieo mầm cho một ngày mai tươi sáng hơn.Không có bài ca hào hùng. Chỉ là những ngày mưa gió kéo dài, những đêm không điện, cơm chan nước suối, và ánh mắt người dân bản còn dè dặt. Nhưng giữa khốn khó ấy, tình người lặng lẽ nảy mầm.Truyện là lát cắt của một thời kỳ từng rất thật. Về những người trẻ từng nghĩ mình sẽ thay đổi cả thế giới - nhưng cuối cùng, chính thế giới đã đổi thay trong họ.…
Đức Duy ghét tháng 12, tệ và tệ.…
Tựa như xuân-hạ-thu-đông, họ mang trong mình những vẻ đẹp riêng biệt, cùng nhau viết nên một thanh xuân rực rỡ bằng tình bạn sâu sắc.…