DGD | Trap
Vui lòng đọc kỹ Intro trước khi vào truyện.Vui lòng đọc kỹ Intro trước khi vào truyện.Vui lòng đọc kỹ Intro trước khi vào truyện.Cảm ơn vì đã ghé qua, và cảm phiền không mang tác phẩm của mình đi bất cứ đâu khác.…
Vui lòng đọc kỹ Intro trước khi vào truyện.Vui lòng đọc kỹ Intro trước khi vào truyện.Vui lòng đọc kỹ Intro trước khi vào truyện.Cảm ơn vì đã ghé qua, và cảm phiền không mang tác phẩm của mình đi bất cứ đâu khác.…
Hứng lên thì viết, đây là tuyển tập những truyện ngắn nghĩ ra trong lúc chụp ảnh :))))…
ý tưởng của tui và viết truyện thì là tui hoặc gpt…
Nụ cười đến sau là nụ cười hạnh phúcNgười hay cười là người hay khócNhủ lòng đừng khóc nhưng nước mắt vẫn rơi...Ai cũng dễ dàng nhìn thấy tôi cười...Nhưng...Chưa có ai im lặng bên tôi và nói với tôi rằng:"Đừng cố chịu đựng nữa... Đau lắm đấy!"…
lqh × dta𝜗𝜚 simp mode on…
Mình sẽ viết theo thể loại [ABO] nên mong mn đọc vui vẻ thôi đừng toixc mình nhe 🥹…
"tao láo kệ mẹ tao chứ liên quan gì đến mẹ anh?""mẹ anh thường không thích con dâu láo quá đâu. nhưng em láo thì chắc mẹ anh sẽ chịu.".ooc, lowercase…
Giống cái tên truyện . Fic này nói về đủ thứ cả , nói chung là thập cẩm . Thieunang team tên nhóm của tụi tui nha mấy má…
Chỉ là xả ảnh tùm lummmm thoiii :3…
Hết mất truyện tới mất acc, trên đời này chắc ko ai khổ bằng tôi!!…
"có ai chỉ có một mình, mà không ghét những cơn mưa?"warning: bad words, bad ending, ooc!!…
Đây là câu truyện nối tiếp phần một và phần hai của thiên thần bóng tối.Câu chuyêbj xoay quanh gia đình bốn người phong, băng, thiên và cô bé hải vy.…
❝ amour ✻ taking request ❞ #open⊳ weo cum tu ma shop baybie ٩( 'ω' )وừ đúm gòi đó, mở shup kím đít lai nờ…
Nhà hàng ATSH xin chào đón quý khách…
Mê phim từ lâu nhưng tới hiện tại mới có thời gian trans một vài fic. Tới giờ vẫn còn cày lại phim.Nguồn của mỗi fic sẽ được ghi cụ thể trong từng phần.…
Một bộ bài mà Cecil nhặt được vô tình làm cả đám xuyên đến một nơi gọi là tương lai .. ** Hint couple : TokiOto , RenMasa , NatSyo , CecilHaru.…
Tích tắc tích tắcThời gian cứ mãi trôi, dòng người đông đúc cứ đến rồi lại đi, ước gì ngày đó bản thân đi chậm lại đôi chút, để rồi bỏ lỡ một vài điều, để chẳng phải sống mà tim chẳng đập như ngày hôm nay…