Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
2,467 Truyện
Muốn gặp em mỗi ngày.

Muốn gặp em mỗi ngày.

8 0 2

Chuyện tình của cô sinh viên năm nhất và chàng trai trẻ simp chúa con gái nhà người ta thôi.Thạch chả biết cô đã làm gì khiến cho Dũng mê mình như điếu đổ cả bởi..um, Thạch nghĩ gu của Dũng phải là một cô nàng cao trắng, xinh, chân dài, học vấn khủng,.. Chứ không phải là con nhóc mới bập bẹ lên hà nội với phong cách rừng xanh rộng rãi cùng túi tò te tua rua nhìn dị dị. Tuy Thạch công nhận là mình nhìn cũng khá ổn đi, nhưng chắc chắn không thể nào lọt vào mắt Dũng được. Chàng ta đẹp trai, cao ráo, học vấn tốt, nhà cũng khá giả, có mỗi một điểm Thạch không ưa là vì chàng ta trông chảnh gớm luôn! Thế mà lần đầu gặp Thạch lại thấy cậu ta đẹp trai quá trời.Dũng mà biết được Thạch suy nghĩa thế về chàng chắc chàng dí đầu nàng ta xuống coi xem não ngoài sách ra thì có chứa thêm gì nữa không quá. Nàng ta đúng là không phải kiểu ban đầu chàng thích thật, nhưng sao ở nàng ta toát ra cái gì đó lạ lắm, cái thứ lạ đó nó chui vào lồng ngực chàng, bắm chặt vào trái tim và đâm sâu mọc rễ ở đó. Mẹ ****, lần đầu gặp nàng ta, chàng đã phải tìm khắp nơi xem cái mùi mà nàng ta dùng là gì mà thơm đến thế khiến cho chàng cả đêm đó chẳng thể ngủ nổi. Mái tóc dài đen óng, đôi mắt hạnh, môi thì lúc nào cũng bóng như thạch, cười lên như nắng trong rừng vậy. Vậy thì bảo sao không mê nàng ta được trời.…

Kẻ Cầu Cứu Trở Thành Kẻ Cứu  Rỗi [trọng sinh]

Kẻ Cầu Cứu Trở Thành Kẻ Cứu Rỗi [trọng sinh]

22 2 2

"Ngươi là 1 kẻ may mắn nhỉ ?""Ồ đó là biệt danh hay thưa ngài ^-^ . Vậy để tôi tận dụng hết khả năng của biệt danh này nhé""Ngươi đang không trả lời câu hỏi của ta! Đây không phải là thái độ của 1 kẻ cầu cứu nên có "Càng nói vị thần càng hạ giọng mình xuống nhưng nó chẳng giống 1 lời nhắc nhở chút nào đúng hơn là 1 lời đe dọa"Có vẻ ngài đang giận ""Không.Ta chỉ đang tò mò về thái độ của ngươi "*Có vẻ mình đã đúng * "Tôi Cảm thấy vui vì mình đúng như biệt danh "^-^"Ha Ha. Ngươi hay nhỉ ""Vâng... cảm ơn vì lời khen của ngài ""Vậy ngươi sẽ tận dụng nó [1] như thế nào "Không ngần ngại hắn trả lời ngay" 1 điều ước " Nghe vậy vị thần khá bất ngạc nhiên , chống tay lên thành ghế đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi đi đến trước mặt hắn"... Điều ước của ngươi là gì ""Ngài sẽ thực hiện điều ước của t sao ?"Vị thần nhẹ nhàng đưa tay vén vài lọn tóc che đi bên mắt hắn ." Ừm ~ nếu ngươi muốn , là ta sẽ thực hiện "Yên lặng 1 hồi hắn lên tiếng"Xin ngài cho tôi 1 lần làm lại lần để cứu rỗi mọi thứ ""Được thôi ! mỗi khi ngươi cần ta sẽ luôn sẵn lòng gặp mặt ........"Đó là tất cả lời nói cuối cùng mà hắn nghe thấy sau khi nói ra điều ước( [ 1] : dùng để thay thế cho " điều ước " bởi vì vị thần không biết hắn sẽ tận dụng " nó " vào điều ước )" " là lời thoại nhân vật* * là độc thoại nội tâm của nhân vật( ) là lời nói của tác giả…

KHẮC XUÂN

KHẮC XUÂN

9 3 1

-Anh có yêu em không?-Tôi không yêu cô!-Thế vì sao lại lấy em?-Chẳng phải do tờ hôn ước vô nghĩa của gia đình cô à, cô phiền phức quá. Hỏi nhiều thế để làm gì? Có biết thời gian của tôi rất quan trọng không. Làm phí thời gian của tôi, cút đi............................................-Together có nghĩa là gì hả anh?-Có nghĩa là cùng nhau, ở bên nhau. Như chúng ta vậy.-Vậy thời gian có hạn không hả anh?-Có, thời gian có hạn. Nhưng tình yêu của chúng ta là vô hạn.-Thế tại sao lại có tương lai?-Vì quá khứ anh phạm phải sai lầm rất lớn, nên ông trời cho thêm tương lai để anh dùng nó để sửa chữa lỗi lầm ở quá khứ.-Sao em hỏi gì anh cũng trả lời thế?-Vì thời gian của anh, không! Tất cả mọi thứ của anh đều là của em!-Anh tốt với em thật đấy.-Đương nhiên rồi.-Chỉ tốt với em thôi sao?-Ừm chỉ tốt với em thôi.-Anh ơi!-Ơi, anh đây sao thế?-Em có thể gả cho anh không???-Không cần phải gả nữa, vì em đã là vợ của anh rồi.-Em sao? Em là vợ của anh bao giờ cơ chứ?-Từ lâu rồi, em không nhớ sao?-Thế ạ? Vậy em sẽ làm vợ đến bao lâu?-Cả đời này, cho đến khi anh chết đi.-Anh không lấy thêm vợ ạ? Em thấy người ta có nhiều vợ lắm nha...-Không. Bây giờ có em là vợ, sau này cũng sẽ chỉ có em là vợ. Kiếp sau, kiếp sau nữa thì cũng sẽ chỉ lấy em làm vợ. Trời nổi gió rồi bà xã nào lên lưng anh cõng, chúng ta về nhà thôi.…

Gửi Một Nhành Hoa Giấy

Gửi Một Nhành Hoa Giấy

3 1 1

"Này, đừng vứt hoa lung tung vào hộc bàn tớ nữa!" Cậu thanh niên mở mắt, giọng vẫn còn ngái ngủ. "Sao gọi là vứt được... Tặng cậu mà." Nữ sinh trước mắt thở dài, giọng điệu đôi phần bất lực, dù gì cũng chẳng phải chuyện mới chớm gần đây, cậu ta vẫn hay để vào hộc bàn cô vài bông hoa giấy. Cô thì không thích hoa giấy lắm, chúng chẳng có mùi hương gì, màu sắc so với các loài khác vẫn thua vài bậc, cô cũng chẳng hiểu tại sao cậu ta lại như ám ảnh đến thế...__________ "Anh không thay đổi gì nhỉ?" Cô gái cười khẽ, ánh mắt vẫn không rời khỏi người đàn ông đối diện. Rõ ràng bọn họ đã bên nhau lâu như vậy, song, khi thấy phiên bản trưởng thành của anh cô vẫn có chút lạ lẫm. "Ừm, vẫn thế thôi." Cánh hoa giấy trên tay anh khẽ rung động, cũng như cô năm ấy đối với chàng trai trẻ. Ánh chiều tà phủ lên cánh hoa giấy mỏng manh khiến chúng rũ thêm màu tươi mới. Có lẽ cả đời này cô sẽ chẳng tìm thấy ai như anh, cũng sẽ chẳng có ai cắt từng nhành hoa giấy đem đi tặng người khác như cách anh đã làm... _____________________________Thể loại: Ngôn tình, học đường... Tác giả: Wiin._____________________________…

thảm kịch

thảm kịch

2 1 1

Thể loại:ngược,bi kịch,ngôn tình.Mọi người chắc chắn không ai thích cái từ thảm kịch đâu nhỉ.Nhắc đến nó là thấy xui xẻo rồi.-Rùa.Đó là một chuyện tình bi thảm của Minh và Ngọc.Hai người gặp nhau lần đầu tiên đó là vào lúc xảy ra hỏa hoạn.khắp nơi bốc cháy.Minh về theo cha mẹ vì bà ngoại mất trong vụ hỏa hoạn.Và dùng cờ Minh phát hiện ra một cô bé nằm cạnh bà mình.Người cô chảy rất nhiều máu.Vì cha anh là bác sĩ nên tiến tới biết cô bé vẫn còn sống.Cô bé được gia đình nhận nuôi.Cô bé tỉnh lại thấy bà nội của anh mất thì khóc um lên.Hóa ra cô đã lao vào cứu bà nhưng không thể.Và sống chung nhà thế nhưng phận đời không may mắn,cô và anh sau bao sóng gió cũng nên đôi họ có con nhưng cô theo chồng ra biên giới chữa bệnh,nơi đó đang bị một bệnh dịch rất lạ.Gửi con cho bố mẹ,cuối cùng cậu bé kia mất bố mẹ,khi cậu 15 tuổi,ông nội vừa qua đời nhận từ tay bà nội lá thư có vệt máu nói là của cha mẹ.Và mẹ cậu còn sáng tác ra một bài hát tiếc là nó còn giang dở.Sau này bài hát được cậu bé sáng tác và lưu truyền mãi về sau.Có rất nhiều người đã hỏi về nguồn gốc nhưng không có câu trả lời.Sau này một ca sĩ trẻ đã tới thăm cậu bé giờ đã nằm viện,không còn sống được nhiều ông đã nói rõ nguồn gốc.Và câu chuyện từ bài hát thảm kịch lưu mãi về sau.......…

Đáng yêu như em

Đáng yêu như em

1 0 2

Ngày 14/6Trúc Anh cầm theo 2 bó hoa đến cổng trường THPT V.Quỳnh Chi chạy ra từ trong lớp 12A11, kéo Trúc Anh vào trường."Tao đợi mày mãi. Vào đây chụp với tao."Cô đưa cho Quỳnh Chi bó hoa hướng dương, tay giữ lại bó hoa hồng."Này tặng mày, tốt nghiệp vui vẻ nhé!""Ừm, tao cảm ơn. Ơ mà còn 1 bó hoa hồng mày cho ai đấy?" Nó ngơ ngác hỏi lại.Trúc Anh chỉ cười không nói thêm gì nữa, lấy điện thoại từ trong túi xách. Nhắn tin cho tài khoản 'becauseethwho'[Anhz] : Có thể ra đây được chứ? Tôi đến chụp ảnh kỉ yếu cùng Chi. Tôi cũng muốn chúc Hải tốt nghiệp vui vẻ.Tin nhắn hiển thị đã xem, nhưng không được trả lời lại.Cô đứng nghĩ nghĩ một lúc, vỗ vai Chi."Ê tao đi ra đây tí, mày cứ chụp ảnh lẻ trước được không?"Nó gật gật đầu, bảo cô đi nhanh chút.Trúc Anh ôm bó hoa đi ra gần cửa lớp 12A11 thì dừng lại, nhìn thấy người mình muốn gặp. Đứng sau cửa sổ vẫy vẫy tay. Người đó đi ra, đứng trước mặt Trúc Anh."Cảm ơn Trúc Anh nhé."Cô cười cười chạy ra chỗ Quỳnh Chi để chụp ảnh."Từ từ, quay ra đây tao dặm lại phấn đã." Quỳnh Chi kéo người cô lại. Mặt cô nhìn thấy góc sau của trường, cũng vừa hay thấy luôn cảnh Việt Hải vứt bó hoa hồng cô tặng vào thùng rác gần đó...…

Cô Vợ Điên Của Lục Tổng

Cô Vợ Điên Của Lục Tổng

26 0 31

Bạch Băng có danh tiếng cực kỳ xấu ở Nam Sơn, cô xinh đẹp như hồ ly cuốn hút mọi ánh nhìn.Vì muốn đoạt lại gia sản của ông ngoại từ tay cha mình và hai mẹ con dì ghẻ, cô câu dẫn người giàu nhất Nam Sơn với mục đích trở thành Lục phu nhân để chuẩn bị cho kế hoạch.…

TÂN HÔN KHÔNG TÌNH YÊU THẾ TỘI VỢ TRƯỚC (Chương 41 trở đi)

TÂN HÔN KHÔNG TÌNH YÊU THẾ TỘI VỢ TRƯỚC (Chương 41 trở đi)

65 0 1

Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Hào môn thế gia, Cẩu huyết, Ngược luyến, Đô thị tình Ai ai cũng cho rằng cô chính là người hại chết em gái mình để cướp chồng bởi em gái cô vừa chỉ qua đời ba tháng, cô đã khăng khăng đòi cưới em rể - Sở Luật của Sở thị.Ngay cả chính người mẹ ruột cũng từ cô, rằng nàng không có đứa con độc ác như cô!Tại lễ tân hôn, người chồng thốt lên: cô làm tôi ghê tởm, đừng hôn tôi!Đèn flash chớp nhoáy liên tục ghi lại đầy đủ cảnh cô xấu hổ.Đêm động phòng anh nhục nhã cô, Hạ Nhược Tâm, cô không phải là vì bò lên giường của tôi sao? Tôi sẽ làm cho cô sống không bằng chết.Sau đó, cô thật sự sống không bằng chết, anh vì buôn bán, đưa cô đến trước mặt một người đàn ông khác, anh vì cho người phụ nữ mình yêu thích danh phận, đưa cô đến trước mặt một đống đàn ông.Cái người phụ nữ cực kỳ giống em gái cô gối trên cánh tay anh, nhả khí như lan, “Luật, anh sẽ cưới em sao?”Anh xoay người, cười tàn nhẫn, “Được, anh ly hôn, cưới ưm,” Anh tái hôn, động phòng hoa chúc, còn cô ở một kho hàng lạnh băng, sinh một đứa con gái.***Một năm kia, dưới một gốc cây đại thụ, bé trai nói, trưởng thành, anh sẽ trở về tìm em, cưới em làm cô vợ nhỏ.Anh nhớ kỹ hứa hẹn, tìm lầm rồi, cưới đúng rồi, hận sai rồi.…

Cô Giáo Là Tình Nhân!

Cô Giáo Là Tình Nhân!

88 2 2

Nội dung:"Cô giáo à,mau mau lên giường!""Nhưng...cô...cô...""Cô không muốn tiền sao?""Cô muốn,cô muốn!""Cô muốn thì mau mau cởi đổ rồi lên giường!""Ừm...cô làm...cô làm!""Cô à,nào giờ em từng nghĩ cô là 1 cô giáo và cô rất nghiêm chỉnh và thanh cao,nhưng hôm nay cô lại như thế này thì làm em khá bất ngờ!""...""Cô thấy nhục nhã không cô?""...""Đến bây giờ thì có lẽ cô cũng đã giống như mấy con đàn bà hở tí là bước lên giường đàn ông chỉ vì tiền ở ngoài thôi nhỉ?!""Cô...không có!""Không có là không có thế nào,cô đang trần truồng trước mặt em...mà cô nói cô không có!""...Em đủ rồi đấy,đừng có mà sỉ nhục tôi quá đáng!""Cô...cô dám chửi em sao?!""Đúng,tôi nhịn em đủ rồi!!""Cô không cần tiền nữa đúng không?!""Tôi cần,nhưng không cần đồng tiền từ em nữa!!""Cô...cô..."(...)*Giới thiệu chỉ đoạn ngắn thế thôi nhé :))*-Tác giả:~Hoài Như~-Nguồn:Tự sáng tác-Truyện:Đầu tay,mới ra,bạo dâm,vài câu chửi tục,1 xíu ngược!-Khả năng: 50%…

7 ngày chờ đợi và cả đời yêu

7 ngày chờ đợi và cả đời yêu

1 0 1

Cậu là một Omega mùi bạc hà, một mùi rất tươi mát, mạnh mẽ, nhưng ngửi nhiều sẽ rất cay mũi. Vậy nên không Alpha nào thích cậu, vì đôi lúc, mùi này còn áp chế cả họ.Anh là một Alpha mũi gỗ trầm hương, nó trầm lắng, sâu sắc như chính anh vậy.Hai người vô tình được ghép đôi, và từ đó, câu chuyện bắt đầu......"Anh ơi." - Omega nhỏ mè nheo khóc."Anh đây." - Alpha lớn bọc lấy Omega nhỏ vào lòng."Hôm qua... hôm qua hắn bắt nạt em, còn, còn đòi đánh dấu em nữa. Em là của anh mà." - Omega tủi thân khóc thút thít."Ừm, anh cho người đi đánh hắn cho em nhé. Bé khóc nhè không khóc nữa nè."Alpha lớn vỗ về Omega nhỏ, tay ôm chặt Omega vào lòng, hít lấy hít để mùi bạc hà trên người Omega. Yêu em, anh cũng là của em.Trong một căn hẻm tối, một tên Alpha mặt bầm tím đang bị bao vây. Hắn không có đường trốn, hắn gào thét kêu cứu. Và không ai nghe thấy cả."Mẹ khiếp, tao còn chưa làm gì Omega đó mà nó đã đánh tao bầm dập thế này, tụi mày còn tới đánh tao làm gì nữa." - Tên Alpha than trời trách phận."Đừng đánh nữa... đừng... đừng đánh nữa... tao sẽ giết tụi mày..."Hôm sau, trên báo đứa tin, Nhị thiếu gia ăn chơi trác tán của Trần gia đột nhiên muốn đi du học.Lạnh lùng ngoài đối thụ ôn nhu công × Mạnh mẽ thụ đối công dễ khóc thụLý Nhật Thiên (công) - Phùng Nguyệt Diện (thụ)…

recruit members | về đây khi mái tóc còn xanh; nhàrờ。

recruit members | về đây khi mái tóc còn xanh; nhàrờ。

184 15 2

"𝒕𝒂𝒌𝒆 𝒐𝒏, 𝒘𝒆 𝒏𝒆𝒆𝒅 𝒚𝒐𝒖, 𝒇𝒐𝒓 𝒔𝒖𝒓𝒆"★--------------------------------------------★ Take on là chiêu mộ, tuyển nhân. ★--------------------------------------------★❛❛ Tôi đã đứng đây nhiều ngày, đếm được vô vàn đám mây trắng xốp hững hờ trôi qua ngày tháng, hái được bạt ngàn những vì tinh tú tỏa thứ ánh sáng bàng bạc lấp lánh trên nền trời tím tuyền, hưởng trọn từng giọt mưa lấp lánh mát mẻ nhòe sâu trong đáy mắt. À, tôi không biết tôi đã đứng đây bao lâu, một ngày, một tháng hoặc thậm chí một năm. Chỉ biết tấm áo nâu đỏ đang mặc trên người bằng cách kì diệu nào đó đã chuyển sang màu nâu hạt dẻ, đôi ủng da dê cũ sờn bị chôn vùi trong đống bùn khô mọc um tùm cỏ lạ, hoa dại, chiếc quần kaki xám khói phai màu như hình bóng em nhạt nhòa trong tiềm thức tôihàng mi nặng trĩu, đôi mắt nhắm nghiền lòng muốn về nhà những lý trí mách bảo tôi phải chờ emà thì ra tôi vẫn chờ emtôi chờ em về cùng làm một thành viên trong Nhà Rờ đầy ắp tiếng cười, đầy ắp niềm vui.về với tôi, chúng ta cùng trở thành một gia đình, em nhé! ❜❜...★…

[Oneshot] [JRen] Tớ tiếc JRen moment!!!!!

[Oneshot] [JRen] Tớ tiếc JRen moment!!!!!

365 19 1

Thể loại : [FunFic JRen]Author: JuRu Kim -------------------------------------------"Rennie~~~~~~ " - JR hớn hở mang bộ game mới mua chạy vào phòng của 2 người (JRen), ánh mắt hạnh phúc như trẻ con được kẹo, giọng nhõng nhẽo. Thiếu chút nữa cậu đem cái mặt aegyo ra khoe nốt nhưng lại thấy "bé" Ren của cậu ngồi tròn một góc giường, mặt phụng phịu, đôi môi đỏ mọng bĩu bĩu khiến cậu xém cắn mất ~Vứt bộ game xuống giường, JR ra ngồi cạnh Ren, tiện thể cái tay quàng luôn qua vai, mặt dí sát vào mặt :"Sao vậy?" Ren quay mặt sang một bên, hất tay JR ra, hai ngón trỏ đan vào nhau"Vụ ở sân bay Ubon...""Sao hả? Cậu lại nhớ cái túi sao~? ""Không phải *bĩu* ""Thế sao??? " JR mặt ngơ, nếu không phải vì cái túi... Không nhẽ... không nhẽ... không nhẽ Ren tia được em gái MADE In Thailand nào đó xinh đẹp, yêu mất rồi ( ̄- ̄) Không được >->> JR khóc ròngThe End =]]]]]]Ừm no no, không phải vì Ren bảo bối đáng yêu của chúng ta tia được em gái Thái nào xinh đẹp vì thương nhớ mà khóc ròng đâu. Vậy tại sao JR lại khóc chứ? Cùng đọc ONESHOT của tớ để biết nhé ^^~JuRu Kim Take out with full credit Updated in " LO/\E Nu'est FAN Fiction " on facebook, edited!…

ÔNG XÃ PHÚC HẮC,SỦNG TẬN TRỜI

ÔNG XÃ PHÚC HẮC,SỦNG TẬN TRỜI

71,825 1,241 100

Đây là bản tiếng Trung chính văn nhé mọi người. Được đội dịch cùng đội edit mang tên PHONG ĐẠI hợp tác dịch văn. Đại diện là page hội lọt hố ngôn tình cùng hơn 20 thành viên cùng nhau đóng góp hy vọng nhận được sự ủng hộ từ mọi người hihi.…

[Vkook] TRÒ CHƠI NHÂN PHẨM

[Vkook] TRÒ CHƠI NHÂN PHẨM

2 0 1

Um, không có gì đâu :v…

Tiền nhiều thế này tiêu sao cho hết?

Tiền nhiều thế này tiêu sao cho hết?

1 0 1

Tôi là Chu Thanh một sinh năm hai của đại học Công Thương. Dạo gần đây tôi khá bận rộn vì đi làm tại một cửa hàng tiện lợi gần kí túc xá còn ban đêm thì tôi làm ở một quán coffee. Sở dĩ tôi phải đầu tắt mặt tối như vậy là tôi đang tiết kiệm một khoản tiền để mua quà sinh nhật cho cô bạn gái của tôi. Nhưng trong ngày sinh nhật của cô ấy, tôi sửng sờ khi thấy cổ tay trong tay môi kề môi với người bạn thân của tôi trên sân khấu, sau đó cổ còn dõng dạc tuyên bố cậu ta là bạn trai của mình. Tôi thất vọng, rời khỏi bữa tiệc rồi đi đến một quán bar tôi uống rất nhiều rượu rồi nằm ngay tại chỗ. Sáng hôm sau tôi tỉnh dậy lại thấy mình nằm trong căn phòng xa lạ, nhìn thấy Hoài Nhu cô bạn thân của bạn gái cũ đang nằm ôm tôi. Chúng tôi trần như nhộng không mảnh vải che thân. Tôi cố nhớ lại chuyện đêm, thì một tiếng "ting! Hệ thống tiêu tiền đến rồi đây" Tôi tưởng chừng là do ảo giác nên dụi mắt vài lần, nhưng bản hệ thống vẫn nằm đó. "Trong thẻ này của hệ thống có một nghìn tỷ USD, nhiệm vụ của bạn là mỗi ngày tiêu tiền, giới hạn tiêu phí không có, giới hạn thời gian không có, muốn gì mua đó không sợ tiền bẩn" Tôi tắt hệ thống đi rồi khi tỉnh táo lại sẽ nghiên cứu kĩ hơn, sau đó Hoài Nhu cũng tỉnh dậy, tôi hỏi một hồi cũng biết hết mọi việc đêm hôm qua. "Chu Thanh anh phải chịu trách nhiệm với em đó" , "à ừm anh đã thịt em rồi thì anh sẽ chịu trách nhiệm" Trong lúc Hoài Nhu chuẩn bị bữa sáng, tôi đã nghiên cứu kĩ lưỡng về hệ thống xong và sau …

Quyển Sách Không Tên

Quyển Sách Không Tên

18 1 1

̴~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~Bạn đang lảng vảng ở thư viện, nơi mà chẳng mấy khi bạn có hứng thú đến chỉ vì bạn thấy rằng đây là một nơi chán òm, trong lúc còn mãi mê lựa những quyển sách thú vị để đọc cho qua thời gian thì bạn gặp được một người đang ngồi cặm cụi ghi ghi viết viết điều gì đó, ngỡ rằng là ai xa lạ, hóa ra đó là "tôi", một người bạn mới chuyển đến cùng lớp của bạn"AH! Cậu làm tôi giật cả mình đó! Cơ mà xin chào, tôi là Khải! Chẳng hay làn gió nào đã đưa người đến đây?""Ô? Ra là vì sự nhàn chán sao?"" Bạn thắc mắc về đây là quyển sách về gì à? Hừm... Nó là một quyển sách, kể về những câu chuyện tình nhỏ của những bé nhân vật của tôi mà bản thân nghĩ ra những lúc ngắm chiều ngày hạ thôi""Hở?! Bạn muốn đọc thử á? N-nhưng mà nè... Văn phong của tôi không được tốt lắm đâu..."" Gì cơ?! Bạn vẫn muốn đọc thử á? Ừm... Thôi được rồi người bạn nhỏ của tôi, vì tôi rất yêu quý bạn! Nên tôi mới cho cậu đọc nó đó!"" Hửm? Cậu thắc mắc là vì sao quyển sách chỉ mới có vài trang thôi á? À... Là vì tôi còn đang viết thêm á"" Hãy quay lại đây mỗi ngày nhé người bạn nhỏ, mỗi ngày ta đều sẽ gặp nhau ở đây rồi tôi sẽ cho cậu đọc tiếp những trang truyện mới, ha?"" Nào! Bây giờ thì hãy ngồi xuống và cùng tôi lắng nghe những câu chuyện nhỏ về những bé nhân vật nhà tôi cùng người tình của nó nha?"(...)______________________________Cre bìa : neka ( https://www.neka.cc/composer/13002 )…

[Edit] Ngọt Sủng - An Diệc Viêm

[Edit] Ngọt Sủng - An Diệc Viêm

17 5 2

Tác giả: An Diệc ViêmThể loại: Ngôn tình, hiện đại, HE, tình cảm, đô thị tình duyên, thị giác nữ chủEditor: Diệp Minh ChâuNguồn raw: Tấn GiangVăn án: Hormone đại diện cho tình yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên, Dopamine đại diện cho thiên trường địa cửu. Lần đầu tiên Lục Chi Vấn gặp mặt Tô Dĩ Hoan, cả hormone và dopamine đều cùng bốc lên, chỉ muốn ấn cô lên tường hôn. Từ đó, hán tử thô bạo liền biến thành kẻ si tình.Tô Dĩ Hoan cần, gọi là đến Tô Dĩ Hoan không vui, giả làm heo mua vui cho côTô Dĩ Hoan ghen tuông..... Ừm, vậy còn ngây ra đó làm gì? Lấy báo cáo kết hôn ra, dịu dàng mở miệng, "Đây là quân hôn, không thể ly hôn, Tô tiểu thư, dám sao?""Bảo vệ tổ quốc là trách nhiệm của anh, nhưng cưng chiều em lại chính là nghĩa vụ của anh." Lục Chi Vấn"Người thấp cổ bé họng không được coi trọng, lực lượng nhỏ bé, nhưng tôi tin ngưng tụ từng chút một thì sẽ thành sông, tôi không đủ để thay đổi thế giới này, nhưng tôi có thể thay đổi cuộc sống của rất nhiều người." - Tô Dĩ Hoan Đây là câu chuyện của một nhà khoa học và quân nhân. Nội dung Tags: đô thị tình duyên Tìm kiếm từ khóa: Nhân vật chính: Tô Dĩ Hoan, Lục Chi Vấn ┃ Vai phụ: Viên Viện, Tiểu Bạch ┃ Khác: Một câu tóm tắt: Sĩ quan trung khuyển và nhà khoa học ngạo kiều sủng nịch chết người…

Cậu ấy chết vào mùa hè chúng tôi yêu nhau nồng cháy nhất

Cậu ấy chết vào mùa hè chúng tôi yêu nhau nồng cháy nhất

5 0 1

"Cậu ấy rất thích dựa vào người tôi đọc sách, thích lén nắm tay tôi trong giờ học, thích dùng chung tai nghe nghe nhạc với tôi trong tiết tự học buổi tối. Cậu ấy cũng thích chụp bóng hình bọn tôi đứng chung một chỗ, khi hai đứa kề vai nhau dưới ráng chiều hoàng hôn.""Chúng tôi gặp gỡ nhau vào năm 15 tuổi, yêu nhau khi mới 16, 17 tuổi đứng hôn nhau nơi góc đường đầu hẻm, làm tình lần đầu lúc tròn 18. Vào năm 19 tuổi, chúng tôi đã hứa hẹn với nhau rằng sau này sẽ tới New Zealand để kết hôn. Đến năm 22 tuổi, cái chết đã chia cắt chúng tôi âm dương cách biệt mãi mãi.""Cậu ấy được an táng tại ngôi mộ thứ 84 ở nghĩa trang Vĩnh An. Lúc sinh thời, cậu cao 1 mét 82, rất thông minh và vô cùng lương thiện, nhưng giờ đây cũng chỉ hóa thành một nắm tro tàn mà thôi."-Sương tuyết rơi đầy trên mái đầu của tôi và Kỳ Gia, trong khoảnh khắc đó, cứ như thể bọn tôi đã bạc đầu cùng nhau thật.Hai người rất yêu nhau, không hiểu lầm, không máu chó, ra đi ngoài ý muốn, ngôi thứ nhất.-Ngày đó Trần Đình Huyên hỏi tôi rằng, vì sao tôi chẳng thể quên được Kỳ Gia.Tôi đáp, trong hai mươi năm thanh xuân ngây ngô vô lo vô nghĩ, tôi đã đi cùng cậu ấy năm năm. Nếu đến Kỳ Gia mà tôi cũng có thể quên thì rốt cuộc cả cuộc đời này của tôi còn ý nghĩa gì nữa chứ.-"Thật ra muốn thoát khỏi thì vẫn được đấy, chỉ là tôi không muốn mà thôi."Tôi muốn... Ừm, trông giữ mùa hè của bọn tôi cả đời._______Tóm tắt trong một câu: Anh rất muốn, rất muốn đi cùng em cho đến khi bạc đầu.…

Đạo Hắc Nhị Vương Gia

Đạo Hắc Nhị Vương Gia

5 0 2

Thể loại:tềnh cẻm,Lãng mẹn,gây cấn,lãnh khốcNữ 9 tên:Hạ Tuyết NhiNam chính tên: Hầu Thiên HạoCốt truyện: à ừm sao nhỉ kể về quá khứ cách đây ko lâu của thời tề hán quốc giữa chiến tranh 2 nước này là Tề và Minh.Một tiểu thư ns chung con nhà quan võ có tiếng ở chiều đình từ nhỏ cha rất thương yêu cô.(kể về mối duyên khi còn nhỏ của 2 nhân vật chính khi gặp nhau).nhưng không may cô bị rớt nc sau ba ngày điều trị tỉnh lại được đã mất trí nhớ hoàng cmn toàn rầu .một thời gian seo cuộc sống bình thường hp quanh cô bị đão lộn.khi cô nhận tin phải tiến cung để dự thi do triều đìnhlập thi đua lựa chọn tiểu thư con nhà danh giá tốt nhất gã cho thế tử nc láng giềng kết nối quan hệ...dù ko muốn nhưng vẫn phải đi.(mén tuyết nhi nhà mình lúc đó chỉ nhỉ ôi cuộc thi đm=định mệnh).(nhìu chuyện xảy ra...sau này gặp lại 2 người ko nhận ra nhau ) Tính anh lạnh lùng kiêu hãm lãnh đạo cô thì lại đơn thuần hoạt bát.tranh giành quyền lực.Vương quyền địa vị ganh nghét đố kị vv...Nhiều kịch tính bất ngờ hấp dẫn và gây cấn (kết thúc mở để có đc nhiu ý kiến tốt cho ra phần 2)(Đây là truyện đầu tay của ad vẫn chưa có nhiều kinh nghiệm lắm,cam kết không coppy của bất cứ mem nào mong mọi người giúp đỡ phê bình cmt nhiệt huyết để ad có quyết tâm viết cho mọi người đọc hay hơn tốt hơn nữa xin chân thành Cảm mơn moamoa)…

LỮ KHÁCH - PHIÊU LÃNG TRONG SA MẠC CÔ ĐƠN

LỮ KHÁCH - PHIÊU LÃNG TRONG SA MẠC CÔ ĐƠN

36 6 3

LỮ KHÁCH - PHIÊU LÃNG TRONG SA MẠC CÔ ĐƠN. Tác giả : Ngân Tuyết ( Gem) Số chương : Chưa rõ. Nhiều phần, mỗi phần sẽ có khoảng 35-40 chương. Thể loại : Nữ cườngVăn án : Mỗi phần sẽ viết về mỗi một cô gái kiên cường chống đỡ cuộc đời của chính mình. Các phần đều sẽ không liên quan đến nhau. Chỉ đơn giản là viết về các cô gái có cuộc đời khó khăn, bỏ qua tất cả cố gắng thực hiện ước mơ của mình.Có lẽ sẽ có bạn cảm thấy bàn tay vàng hơi quá.* Trích đoạn của một phần :Cuộc phỏng vấn của một ảnh hậu nổi tiếng quốc tế. - Chào ảnh hậu Hàn. - Ừm? .......- Có thể cho chúng tôi biết vì sao cô lại bước chân vào giới giải trí không? - Có thể chứ? - Hàn Uyển mỉm cười nhẹ, đầu hơi cúi xuống không ai nhìn cảm xúc trong đáy mắt cô - Có người từng nói với tôi rằng :" Những người ban đầu không có ý định hay không thích việc gì đó mà sau cùng vẫn làm, chỉ có thể là họ cô độc quá lâu, lâu đến mức họ cần đứng trên đỉnh cao vinh quang ai ai cũng biết đến thì mới bớt cảm giác cô độc. " Tôi chỉ là cần ai đó quan tâm thôi, cho dù đó là điều tệ hại hay điều tốt thì có sao đâu? Có người để ý đến là được rồi. Lúc nói xong câu đó, cô ngẩng đầu lên nở nụ cười nhạt, nhạt đến mức cả thế giới cũng không tồn tại, chỉ có cô ấy vẫn kiên cường kiêu ngạo nhưng đơn độc chống lại mọi thứ.-------- Truyện chỉ đăng trên watppad, vui lòng không mang đi đâu. Lịch đăng sẽ tùy lúc. Truyện tự viết…