ĐIẾU THUỐC TÀN
tuyển tập truyện bệnh hoạn biến thái công dài ngắn tùy tâm tình....…
tuyển tập truyện bệnh hoạn biến thái công dài ngắn tùy tâm tình....…
Dưới trăng cô gái mồ hoang.Oan hồn vất vưởng khóc than giữa trời.Mắt sâu lệ đẫm không vơi.Hỏi ai gây tội, kiếp đời lìa tan !…
"Cả ngàn năm nay, ta đợi người tại đoạn đường này. Dù cho bản thân mình đã trở thành ngạ quỷ vẫn một lòng đợi người. Ta không thể ngừng thương người, Kim Trí Tú." "...Ta không còn là Trí Tú nữa rồi. Ta là Jisoo, chỉ là trong ta còn đọng lại một chút linh hồn của Trí Tú mà thôi..."…
"Giữa đêm vầng hòa quang rạch ngang trời, lướt đi như là sao chổiƁước đi trên con đường nàу trơ trọi vẫn luôn phải chắc chắn đầu mình ngẩng cao boу...Cuối chân trời bước đi chẳng dừng lạiÁnh sáng dẫn lối trên đường dàiMượn bài nhạc hôm naу để vẽ lên câu chuуện của sau nàуHẹn một mai với những đổi thaу của tương lai..."…
nguyễn lâm anh yêu bạch hồng cường…
Nguồn: lofter-Nhân vật trong dấu [ ] là nhân vật từ tuyến Bạch Lục-OOC-Kết OE…
Min Yoongi là một kiến trúc sư sống ở con đường phía Tây thành phố ;Park Jimin là một hoạ sĩ vừa chuyển đến nhà đối diện.Đây là câu chuyện 10 năm của hai người.---• Tác giả : @downpour0721• Chuyển ver đã có sự đồng ý của tác giả, edit và publish hoàn toàn với mục đích phi lợi nhuận, không yêu xin đừng nói lời cay đắng.…
Khuê sự giới thiệu vắn tắt:Cửa son ỷ hộ, hưng vinh thế gia,Cái gọi là gia cùng vạn sự hưng cũng bất quá là cảnh thái bình giả tạo.Mỗ la lỵ khe khẽ thở dài, biểu thị trạch đấu áp lực có chút đại!Ngẫu tình nguyện oa khuê các trong cùng quỷ nói nhảm.ps: Ấy là điềm văn ~Nữ chính nhìn thấy quỷ nha.…
Truyện kinh dịNgắn lại hay nên cop lại…
Tình yêu của một tên giết người dưới góc nhìn của một cô gái.- Tác giả: JinkAsa- Tình trạng: hoàn thành.- Chưa được edit, mọi câu chữ sẽ có chút khó hiểu và lỗi cú pháp. Và được viết theo kiểu chap ngắn khoảng 1000 từ.Hạng 1 thể loại bí ẩn (23/10/22) 1 #thriller (05/10/22)…
Hãy viết những cặp bạn thích vào bình luậnMình vẫn viết tiếo nếu bạn có yêu cầu nhé…
Nguồn: Lofter…
"Ở nơi nào đó, trước đây, tụi mình đã từng bỏ lỡ nhau..."P/s:Đây là fan fiction, tất cả tình tiết trong fic đều là hư cấu do tui tự delulu. Vui lòng không share hay re-up khi chưa cho phép.…
Note: Vào đọc văn án Chưa beta kỹ lắmKHÔNG REUP KHÔNG CHUYỂN VER BẢN EDIT KHÔNG ĐẢM BẢO CHÍNH XÁC 100%…
Tựa: Rượu Xác Tác giả: Cá MộcThể loại: Linh Dị, Bí ẨnTrích dẫn:Liệc ác quỷ thực sự đến từ địa ngục hay chính là nỗi đau trong lòng ta?⚠️LƯU Ý TRƯỚC KHI ĐỌC1. Bộ Truyện lấy cảm hứng bối cảnh Việt Nam năm 1930 - 1940 và sự kiện trên 100% hư cấu, không có thật.2. Chọn thời điểm và không gian phù hợp.3. Bộ truyện không dành cho tâm lý yếu, sợ máu hay ám ảnh tâm lý nặng.4. Tim đập nhanh, khó thở thì căn nhắc trước khi đọc.…
Truyện copy để đọc offline!!!…
Tác giả: Phú Bà Xinh ĐẹpGiới thiệu truyện:Trong một chiếc thang máy bỏ hoang đã nhiều năm không được sử dụng, vị Trưởng khoa già bị phân xác.Phần thân dưới của ông ta bị xé toạc và trong bụng bị nhét một con búp bê.Nhưng xung quanh không hề có một giọt máu nào.Bên điều tra nghi ngờ thủ phạm có thể là một trong những bệnh nhân tâm thần này.Một người bị đa nhân cách, mang trong mình nhân cách tàn bạo.Một người bị rối loạn chức năng tình dục.Ngoài ra còn có một cô gái mắc chứng hoang tưởng có thói quen đi cắt dưa hấu trong thang máy mỗi đêm...…
OOC lệch nguyên tác-TRUYỆN CHỮA LÀNH TÂM HỒNTHỜI ĐẠI NAM NHÂN CÓ THỂ SINH CONSau đại chiến với Muzan, không một Trụ cột nào ngã xuống. Thế giới trở lại bình yên, Sát Quỷ Đoàn cũng chính thức giải tán. Sanemi nhận ra mình đã không còn ghét bỏ Tomioka như trước, còn anh thì khác hẳn với ngày xưa - hòa nhã hơn, nói nhiều hơn, thậm chí biết cười. Anh vui vẻ tham dự những buổi tụ họp của Chúa công, nhưng giữa anh và mọi người dường như vẫn tồn tại một bức tường mỏng vô hình: gần mà xa, ấm áp mà hờ hững. Sanemi nhớ rất rõ cái đêm họ ngủ cùng nhau.Sáng hôm sau, Tomioka tỉnh dậy, mỉm cười nhẹ, chỉ buông một câu: "Chúng ta đều là người trưởng thành cả rồi, chẳng sao đâu... đúng không?" Một câu nói, giống như ngăn cách bằng vạn trùng sương mờ.Từ đó, hắn mới hiểu, có những khoảng cách càng muốn bước qua, càng thấy không thể nào chạm tới…