Cô nữ sinh ấy mang vẻ đẹp trong trẻo và thuần khiết, như một tia nắng sớm mai. Làn da trắng mịn, hồng hào tựa như cánh hoa đào nở rộ, khiến cho gương mặt cô bừng sáng mỗi khi cười. Đôi mắt to tròn, long lanh như hai viên ngọc, ánh lên vẻ thông minh và tinh nghịch, nhưng vẫn có chút gì đó mơ màng của tuổi trẻ. Mỗi khi cô cúi đầu chăm chú đọc sách, hàng mi dài cong vút nhẹ nhàng chớp xuống, tạo nên một khung cảnh yên bình, khiến người ta không khỏi ngẩn ngơ ngắm nhìn.Mái tóc đen dài, mềm mại như tơ, buông xõa nhẹ nhàng trên đôi vai nhỏ nhắn. Mỗi khi cô bước đi, từng sợi tóc đung đưa theo nhịp chân, tạo nên sự uyển chuyển, nhẹ nhàng. Dáng người cô thanh mảnh, duyên dáng trong bộ áo dài trắng tinh khôi, làm tôn lên đường cong nhẹ nhàng, mượt mà của tuổi dậy thì.Nụ cười của cô như hoa nở, tỏa sáng cả không gian xung quanh, để lại trong lòng người đối diện một cảm giác ấm áp, dễ chịu. Cô nữ sinh ấy không chỉ đẹp về ngoại hình, mà còn tỏa ra một vẻ đẹp nội tâm thanh tao, trong sáng, làm cho bất kỳ ai cũng cảm thấy rung động trước sự thuần khiết và đáng yêu ấy.Phải, đó là những gì mọi người miêu tả về tôi - Phan Ngọc Kiều Hoa. Ngày viết: 14/2/2024…
Một chút sự thật. Một chút hư cấu. Một chút bồng bột. Một chút hối hận. Cũng có một chút vui... Bạn đã từng chạy theo ai đó bất chấp mặt mũi chưa? Lời gửi độc giả : Đã vào đọc xin hãy đọc đến cùng, đừng vội gấp cuốn sách này lại. Bạn sẽ không biết mình vừa bỏ qua điều gì đâu. Có thể bạn sẽ thấy mình đâu đó trong truyện, những chi tiết dù là vụn vặt nhất, cũng mang một ý nghĩa riêng.…
Một chức nghiệp cấm kỵ đã được khai sinh.The Heavol bỗng dưng đồng bộ với thế giới thực, đẩy hàng tỷ con người vào một cơn ác mộng không hồi kết. Luật pháp và trật tự xã hội nhanh chóng sụp đổ trước sức mạnh vượt trội từ các Người Chơi và Hệ Thống toàn năng.Nguyễn Đăng Minh, từ một học sinh cấp ba bình thường, bất ngờ sở hữu một chức nghiệp kỳ lạ-một thứ không nên tồn tại. Khi các hội nhóm tranh giành quyền lực, các quái vật gieo rắc hỗn loạn, và cả thế giới bị cuốn vào trò chơi sinh tử, Minh phải đứng giữa lựa chọn: sinh tồn như một kẻ mạnh hay sử dụng chức nghiệp cấm kỵ để lật đổ chính bàn cờ này.Nhưng liệu cậu là quân bài cuối cùng để kết thúc vòng lặp hủy diệt, hay chỉ là một quân tốt không đáng để tâm trong ván cờ của những kẻ trong bóng tối?…
Cậu ấy lướt qua tôi mang theo cơn gió phong mà lại rất đỗi dịu dàng , của ngày thu . Rồi Lại ở nơi nào đó như phong ba , của ngày hạ . Mãnh liệt đánh thức những hạt mầm sâu thẩm trong lòng tôi . * Chuyện có lẽ sẽ được sửa nhiều lần để okii hơn nhưng mà cốt vẫn vậy *Truyện có sử dụng từ nói láy căn nhắc trước nhé* Cầu góp ý , cầu like , cầu bình luận 💝* Vừa làm t/g không có nhiều kinh nghiệm ** Vừa làm t/g không có nhiều kinh nghiệm ** Vừa làm t/g không có nhiều kinh nghiệm *…
Tên truyện: Đại y Lăng Nhiên Tác giả: Chí Điểu ThônTình trạng: Hoàn thànhNguồn: WikidichVăn án:Lăng Nhiên với mục tiêu trở thành bác sĩ giỏi nhất, bất ngờ được hệ thống bàn tay vàng chuyên môn y tế cao lựa chọn!!! Với sự giúp đỡ của hệ thống liệu Lăng Nhiên thực tập sinh mới có thể đạt đến trình độ chuyên môn nào?Truyện sẽ được đăng mỗi ngày một chương, nếu mình rảnh thì có thể sẽ đăng nhiều hơn nhưng chỉ nếu "mình rảnh" nhé :vTruyện được reup khi chưa có sự đồng ý của dịch giả, nếu có khiếu nại về bản quyền mình sẽ xoá ngay.…
[TRUYỆN TẠM DỪNG CẬP NHẬT VÔ THỜI HẠN]Anh Vũ thích nhất là màu xanh dương. Cái chân lý này dường như ai quen nó cũng biết. Ba nó biết. Mẹ nó biết. Đám quái nhân lớp 11B9 trường trung học phổ thông Nam Thành B đương nhiên biết. Chỉ là chẳng ai hay biết vì sao lên lớp 11 nó lại chuyển sang thích màu xanh ấy, thích đến cuồng đến dại.Nếu bạn hỏi Anh Vũ, dám chắc mười trên mười lần nó đều sẽ đưa ra vô vàn các lý do khác nhau, từ miễn cưỡng hợp lý cho đến vô cùng nhảm nhí, để lý giải cho sở thích của mình. Như là nó thích màu xanh vì bài hát "guột" của nó có tên là "Blue Hair". Hay vì xanh dương là màu của lon Pepsi, mà nó thì thích Pepsi hơn Coca Cola - Xá xị, dĩ nhiên, nằm ở cuối danh sách. Đỉnh cao của giải thích có lẽ là khi nó nói cho bà bán bánh tráng nướng trước cổng trường rằng: "Hồi lâu cháu có xem bói online, bị phán là mệnh thiếu Thủy cô ạ".Lý do thật sự thì có trời biết, đất biết. Anh Vũ cũng biết, chỉ là nó khó lòng thừa nhận.Rằng nó yêu thích màu xanh của chiếc áo sơ mi thẳng thớm, vừa như in trên một dáng hình cao ráo nào đó mà mắt nó luôn vô thức kiếm tìm mỗi ngày đến lớp.Rằng nó yêu thích màu xanh vì người ấy cũng tựa như bầu trời xanh thẳm, trông thật gần, nhưng thực tế lại thật xa xôi.Bầu trời trong xanh cùng cơn mưa rào vốn không thể cùng hiện hữu.Người ở trên cao, cách xa nghìn trùng, tay em khó mà chạm tới.Mãi mãi chỉ có thể ngước mắt nhìn lên.***Ngày viết: 05/09/2023Ảnh bìa từ @rzznei. Bìa được thiết kế bởi @fischeina. Thiết kế bằng Canva.…