Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tags:
62 Truyện
THANH XUÂN CỦA EM LÀ THẦY!

THANH XUÂN CỦA EM LÀ THẦY!

145 6 2

THANH XUÂN CỦA EM LÀTHẦY!Chap 1 Cô tên Nguyễn Ngọc Thanh Thanh năm nay đã 17 tuổi, là thiên kim tiểu thư của Nguyễn Gia (kinh doanh đá quý), cô có nhan sắc vô cùng xinh đẹp từ nhỏ, tuổi càng lớn cô như 1 bông hoa đang nở rộ. Tuy có nhan sắc xinh đẹp động lòng người nhưng lại vô cùng bướng bỉnh, chảnh choẹ và rất ghét đàn ông , chỉ có 2 người bạn thân là Tuyết Minh ( thiên kim tiểu thư nhà Phạm Gia kinh doanh thời trang nhất nhì nước) và Thiện Mỹ ( thiên kim tiểu thư nhà Trần Gia kinh doanh bất động sản).Anh tên Trương Văn Tuấn là thiếu gia của tập đoàn lớn nhất Đông Nam Á. Anh vô cùng đẹp trai và lãng tử làm si mê biết bao nhiêu cô gái. Anh đã đầu tư và làm hiệu trưởng kim thầy dạy Văn của trường THPT A ( trường mà cô đang học)Trong 1 lần đi đến bar chơi, anh đã vô tình gặp cô và khá ấn tượng với cô bé này. Khi anh định bước đến bên cô thì có người gọi đến bảo anh phải về trường gấp.Sáng hôm sau anh lại đứng lớp tiết đầu tiên ở lớp 12A3 ( là lớp cô đang học hihi😄) nhưng không may cô lại đến trễ và lúc đang chạy đến lớp, cô đã đụng phải một người đàn ông khá điển trai làm rớt hết tập tài liệu trên tay anh ta nhưng cô lại không xin lỗi mà còn quay sang chửi anh :" Anh bị mù à, không thấy đường thì lấy kính đeo vào!!" Và quay sang chạy đến lớp.Khi anh bước vào lớp cô, anh nhìn thấy cô và nhếch mép cười. cô lại bắt gặp nụ cười đó và cảm thấy ớn lạnh từ sóng lưng rồi kêu lên :" Chết mẹ rồi!". Tiếc thay cho cô anh lại đọc được khẩu hình miệng và bắt đầu chú ý vào cô nhìu hơn.😣😣 Anh bước xuống bà…

Hoạ nắng màu mắt em

Hoạ nắng màu mắt em

16 1 1

Một câu chuyện tuổi trẻ, viết bởi những kẻ mộng mơ, dành cho những kẻ mộng mơ.Link podcast của câu chuyện này: https://open.spotify.com/episode/36C9br0zGTYZXnD9idgfsM?si=da7d70f54e1242a3----------------------------------Dưới ánh nắng sắp tàn buổi xế chiều, tôi ngẩn ngơ ngắm từng chiếc lá vàng cố níu mình trên cành cây vài giây trước lúc phải chia lìa. Nhìn chúng chuyển mình rơi xuống lòng đường, nhẹ nhàng thôi nhưng đủ làm người ta ta nao lòng. Tôi đưa tay đón lấy chiếc lá vàng vừa rơi như để nó nhìn thật rõ một lần nữa vòm cây cao lớn kia, nơi nó dành cả đời để nương náu. Lá xanh chen chúc nhau giành lấy ánh nắng cuối ngày, rồi lại cùng đan lấy nhau mà che chắn từng đợt gió lùa về ngang qua phố. Một kiếp lá xanh chỉ dành trọn cho cây, tới sau cùng cũng chẳng đành lòng chia xa. Mùa thu năm nay vẫn thế. Tôi vẫn ngồi nhặt từng chiếc lá vàng rơi đầy ngõ nhỏ mà nhớ khôn nguôi bao kỉ niệm thuở cắp sách tới trường. Nắng vẫn vàng. Hoa vẫn nở. Lá vẫn rụng. Vẫn khung cửa ấy. Vẫn ngọn cây ấy.Tôi hoài nghi, liệu ngày mai anh vẫn đến?------------------------------------Én, Cúc Cu, Lingg, Diễm, Tli.…