Khi thứ đại dịch kỳ quái biến con người trở thành những cái xác biết đi kéo đến, thì cũng là lúc tận thế bắt đầu. Vậy nhưng trong tận thế, đâu đó vẫn còn bóng dáng của người còn sống và cả những tia hy vọng mới. Thế, đây có thật sự là tận thế không?Những người may mắn sẽ làm gì để tiếp tục sống sót?…
Một cuộc gặp gỡ vô tình nhưng khắc sâu vào tâm trí. Một mối quan hệ lãng mạn nảy sinh từ ánh mắt đầu tiên. Ling Ling Kwong biết mình đang rơi, nhưng chị tình nguyện rơi dù chẳng hề biết đích đến, vì chị biết, Orm Kornnaphat sẽ vòng tay đỡ chị thật nhẹ nhàng và ôm chặt lấy.Lưu ý: đây là tác phẩm được dựa trên sự tưởng tượng, không có thật, mọi người hãy đọc với tâm thế thoải mái đón nhận nhé.Chiếc fanfic này chỉ là một câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng, đơn giản mà thôi. Mỗi chương, mỗi giai đoạn tiến triển được lấy cảm hứng từ các bài hát lãng mạn nước ngoài ngày trước. Nếu có thể, các bạn hãy thử nghe nhạc theo tên chương, và đọc để cảm nhận nó nhé!Thank you!…
Tác giả : SalmonTranslator : Freen'BB* Văn án:Công chúa Catherine Blue Delena, người thừa kế vương vị của Vương quốc Madeline có một chuyến thăm đến đất nước Thái Lan, và con gái của Đại tướng Cảnh sát Watit Watinwanich - người đứng đầu lực lượng Cảnh sát Hoàng gia Thái Lan - Trung úy Wayo Watinwanich được giao nhiệm vụ bảo đảm sự an toàn cho Công chúa Catherine trong suốt khoảng thời gian cô ấy ở lại Thái Lan.Tuy nhiên, Công chúa Catherine đã không thể ngờ được rằng chuyến đi thăm lần này đằng sau đó lại chính là một âm mưu khủng khiếp mà những kẻ gian ác luôn muốn diệt trừ cô đã chờ đợi cơ hội này từ lâu. Nguy hiểm bất cứ lúc nào cũng có thể ập tới một cách đột ngột...Tiếng súng, tiếng hét gọi tên người mình yêu đang nằm trong vũng máu loang...Một Trung úy Wayo lúc nào cũng ở bên bảo vệ và một Công chúa Catherine luôn sẵn sàng đối mặt với hiểm nguy mà không chút sợ hãi.Liệu, họ có thể sống một cuộc sống an yên với những ước mơ chưa thể thực hiện?…
普鲁斯特效应 (Proust Effect) là một khái niệm xuất phát từ tác phẩm văn học nổi tiếng "Đi tìm thời gian đã mất" (À la recherche du temps perdu) của nhà văn người Pháp Marcel Proust. Trong tác phẩm, nhân vật chính đã hồi tưởng về quá khứ chỉ nhờ vào hương vị của một chiếc bánh madeleine nhúng trong trà.Khái niệm này được các nhà nghiên cứu mượn để mô tả cách mà mùi hương, vị giác hoặc những giác quan khác có thể kích hoạt những ký ức sống động và cảm xúc mạnh mẽ từ quá khứ.Tác giả: SunyChỉ là một chút ngẫu hứng, không đầu, không cuối.…
𖤍 𝘍𝘰𝘳𝘦𝘭𝘴𝘬𝘦𝘵 𝘵𝘦𝘢𝘮. Người viết: chạnh.Người hoàn thiện: adela, owen."Tôi nào có mong mỏi sự chú ý về quá khứ của tất thảy bọn họ, chỉ thành tâm khát cầu cuộc sống bình yên giữa thực tại và chẳng màng tới tương lai. Tôi muốn ôm mẹ và được bà vỗ về, vậy là đủ."𖤍 𝘕𝘰𝘤𝘵𝘶𝘳𝘯𝘦.…
• Thể loại: Creepypasta x Reader, Boy Love, khá fluff, ngược, SE. • Số chương (dự tính): 15. • Tình trạng: On going và đang được chỉnh sửa. • LƯU Ý: * Y/n: Your name. * Giới tính của Y/N: Nam. * Nhân vật Bloody Painter hay Helen Otis thuộc về DeluCat. * Cốt truyện và tình tiết thuộc về @-blueskywhiteclouds--- "Helen à, anh đã bao giờ nghĩ tới cái chết chưa?" . . . "Helen à, em xin lỗi . . . "--- Truyện chỉ có ở trên Wattpad và thuộc về @-blueskywhiteclouds…