.
.…
.…
LƯU Ý: TRUYỆN MÌNH REUP ĐỂ ĐỌC OFF, CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA EDITOR(ĐÂY LÀ BẢN DỊCH PHI THƯƠNG MẠI, CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ) NẾU BÊN EDIT KHÔNG ĐỒNG Ý MÌNH SẼ GỠ NGAY.HIỆN ĐÃ XUẤT BẢN SÁCH, BẠN CÓ THỂ MUA ĐỂ ỦNG HỘ BẢN QUYỀN…
Kiếp trước, cô bị vị hôn phu và cô bạn thân hợp mưu hãm hại, bị tống vào tù, danh tiếng tan nát, cuối cùng chết thảm trên đường phố.Một sớm trọng sinh, vừa mở mắt ra đã bị một người đàn ông tự xưng là chồng cô bóp cổ, miệng còn nguyền rủa cô chết không toàn thây!Khó khăn lắm mới thoát chết, cô lạnh mặt ký vào đơn ly hôn, trở thành người phụ nữ bị hào môn vứt bỏ, bị cả thành phố cười nhạo.Tưởng rằng sau khi bị đuổi khỏi nhà sẽ sống không bằng chết, ai ngờ mẹ ruột của nguyên chủ lại để lại cho cô một khoản thừa kế?Đúng là ông trời cũng không thể nhẫn nhịn thêm nữa! Vậy thì tốt, quay về giành lại công bằng, hành hạ đám cặn bã và đòi lại nợ máu!Danh tiếng tệ hại? Tiểu thư vô dụng? Buồn cười! Rõ ràng cô là người kỹ năng thừa điểm, vừa trả thù đám cặn bã vừa vực dậy bản thân không hề bỏ sót!Không chỉ đè ép kẻ bội bạc và tiện nhân dưới chân, mà cả sự nghiệp lẫn tình duyên đều thuận buồm xuôi gió. Ngay cả người chồng cũ cũng chạy tới cầu xin cô quay lại!Cô lạnh lùng nói:- Sao? Anh không nhìn lại xem người anh đang định quỵ lụy là ai à?Ai đó giả vờ điếc:- Sao nào? Làm một con "chó liếm" cho vợ mình thì có gì sai?Cô:- ...Tùy anh, tự lo cho bản thân đi.…
Điều hắn quan tâm nhất, chính là làm sao để sống sót.Khi đã sống sót, điều hắn quan tâm nhất là làm sao sống tốt. Khi đã có cuộc sống tốt, điều hắn quan tâm nhất chính là làm sao giữ được nó. Nhưng bởi vì thân thế của mình mà hắn bị rơi vào vòng tranh đấu, và hắn quyết định đối mặt với nó, đi tìm lời giải cho toàn bộ cuộc đời mình.…
Vì điều gì dù biết trước được kết quả nhưng vẫn đâm đầu vào, kết cục của kẻ mù quáng khiến người ngoài cũng phải đau lòng. Một lòng hướng về hắn nhưng kết quả nhận lại được gì, chẳng những không được hiểu tấm chân tình đổi lại còn bị hiểu lầm trước mặt hắn giả tạo. Em dù biết dù đổi thanh xuân của mình thì cũng chẳng nhận được gì vì em chẳng phải cậu ta. Nhưng em cứ luôn trông ngóng chờ đợi 1 ngày hắn sẽ quay đầu nhìn về phía em một lần thôi. Em và cậu ta bị bắt cóc, hắn chỉ được chọn một trong hai người mà thôi, biết chắc hắn chọn ai nhưng em vẫn hi vọng. Hi vọng nhỏ nhoi của em đã tan biến khi hắn chọn cậu ta dù biết trước nhưng tim vẫn đau nhói. Dù được cho cơ hội chọn lần thứ hai nhưng kết quả vẫn như vậy hắn chọn cậu ta, hắn chẳng cần đắn đo suy nghĩ mà đã chọn cậu ta như thể đây chẳng phải lựa chọn khó khăn gì đối với hắn vậy. Trong giây phút ngắn ngủi ấy hi vọng lẫn tình yêu của em dành cho hắn đã biến mất, nhận được ra rằng thứ không phải của mình dù có cố gắng dành lấy thì cũng không được mà ngược lại là tự biến bản thân thê thảm hơn. Em cố gắng quên hắn đi để có thể sống một cuộc sống vui vẻ mà trước đây em không thể làm. Hắn và bạch nguyệt quang thế mà lại chia tay nhau chưa đầy 1 tháng, em cười khổ " đúng là chỉ có em mới có thể chịu đựng hắn lâu như vậy thôi ". Từ khi em bỏ đi gã như kẻ điên, nhìn đâu trong căn nhà cũng toàn hình bóng em, đau lòng, chẳng còn ai chăm lo cho hắn nữa, chẳng ai chờ cơm, chẳng ai chờ cửa cho hắn về, chẳng ai nấu thuốc giả…