Ngày xửa ngày xưa, có một cô bé đã đem lòng yêu một chàng trai kém hơn mình 2 tuổi.Chàng ôn nhu để ý nàng từng ly từng tíCòn nàng, như một chú mèo hoang, chỉ cần không vừa ý một tí liền nhào lên cắn chàng.Chàng không khó chịu, nhưng ngược lại, chàng trừng phạt nàng bằng một nụ hôn....Bằng một cái kéo tay, Nguyễn Tuấn Dương thừa cơ hội ôm trọn tôi vào lòng. - Một ly trà sữa có được không?Mặt dù trong lòng tôi đã sướng điên lên rồi, đã rất lâu rồi tôi chưa được em ôm thế này. Tôi nhớ em lên đến phát điên, nhưng vẫn phải làm bộ làm tịch.- Không thể.Trong bầu trời đêm hôm ấy, ánh mắt em chứa đựng cả ngàn vì sao, tôi sợ nếu nhìn thêm nữa mình sẽ chẳng còn một lối thoát nào mất.Nhưng dường như, tôi cũng chẳng thể tìm cho mình một lối ra nữa rồi.- Thế, một ly trà sữa và một cái hôn?…
Hành trình theo đuổi chú cá nhỏ xinh xắn của Đại Dương. "Anh xem bói tình duyên bằng tên trên Google, tỉ lệ chúng ta ở bên nhau là 100%. Nhưng anh muốn nó là 1505%, vì vậy anh sẽ cố gắng hết sức.""Đây là lần đầu tiên anh dũng cảm theo đuổi một người con gái. Bé cá, anh biết mình vẫn còn nhiều thiếu sót, anh có thể không hiểu được hết tâm tư của em. Nhưng anh đảm bảo, ở bên cạnh anh, dù em có khóc thì chắc chắn cũng sẽ là khóc vì hạnh phúc."…
Giới thiệu nhân vật: NỮ -(nó) Nguyễn Hoàng Bảo Nhi là một đứa con gái trong gia đình khá giả, học lực cực giỏi(ngu có môn văn ak), có đôi mắt to màu nâu đen trong veo, hàng mi dải cong vút, đặc điểm duy nhất thu hút ánh nhìn của mọi người. Tính tình thì như con nít sáng nắng, chiều mưa, trưa râm râm, tối có giông, hôm sau bình thường^.^(thân phận của nó là một bí ẩn) Bạn thân: - Tôn Nữ Quỳnh Lam là tiểu thư của tập đoàn thời trang phân phối khắp thế giới. Học lực giỏi, ngoại hình và gương mặt xinh xắn. Đặc biệt là hám trai, khi mới gặp hắn đã bị "dính chưởng" ^^ - Phan Ngọc Thoại Mi là con gái nhà kinh doanh lớn trong nước, thuộc dạng quậy phá, thích đánh nhau nhưng không có võ(lanh chanh). Học cũng giỏi, cũng hám trai và cũng ..... "dính chưởng" Nam -(hắn) Trần Lam Phong là công tử của tập đoàn đá quí có chi nhánh khắp Châu Á. Ngoại hình và gương mặt hot. Là hot boy của trường Blue Star. Một người lạnh lùng(không biết tại sao ^^!) cực kì giỏi võ. Các nhân vật khác sẽ được giới thiệu khi xuất hiện..…
Trần Lê Hạ Trâm cô gái nghèo, luôn muốn vươn mình lên để thoát khỏi cảnh nhà nghèo giúp bố mẹ có cuộc sống tốt đẹp hơn, với đó là vào được ngôi trường cấp 3 tốt nhất vùng, cùng mối tình chớm nở ở tuổi 17 cùng anh chàng ngoài là good bên trong là bad boy Võ Hữu Minh Khoa trái ngược hoàn toàn với Trâm…
Nữ chính là tô hà một cô gái hướng nội, ít ns chuyện còn nam chính lại là một người trái được hoàn toàn với cô một chàng trai hoàn hảo trên mọi mặt, kiêu ngạo không bao giờ quan tâm người khác vốn dĩ cứ tưởng hai người sẽ không có quan hệ gì với nhau nhưng nhân duyên lại nối kết họ lại. Mọi người hãy cùng đón xem câu chuyện thú vị của cặp đôi này nhée…
Năm ấy tôi 17, gieo tâm tư của mình vào cơn gió mùa hạ nhờ chuyển phát đến anh.Mùa hạ năm ấy tôi trở về xóm nhỏ, nơi có bà, có tuổi thơ và có cả anh - chàng trai trầm lặng đến xót thương mang tên Tuấn Nhiên.Ngày đặt bút 27.09.2025Ảnh bìa : Pinterest…
Chiếc váy dài trắng dài ngang mắt cá chân, mái tóc dài xoã qua vai. Dịu dàng, thông minh, xinh đẹp phải là tôi - Đào Mai Xuân. Đẩy nhẹ cánh cửa tôi bước vào lớp trung tâm tiếng anh CEO. Trước ánh mắt ghen tị của lũ con gái và sự "đánh giá" bởi hầu hết lũ con trai, tôi chẳng quan tâm vì tôi đến đây là vì cậu ta - người con trai vừa gần gũi vừa xa lạ cuối góc lớp - Lê Duy Khanh. Tôi giới thiệu bản thân bằng một nụ cười và từ từ bước xuống cuối lớp nơi Khanh ngồi. *Cạch* tôi đặt trước mặt Khanh ly trà đào, tôi cười nói:- Cho Khanh nè Bấy giờ, Khanh mới thôi nhìn tập đề ielts mà nâng cặp mắt qua lớp kính cận khó hiểu nhìn tôi.Tôi bật cười nói:- Uống đi. Trà đào ĐML cậu thích mà.Khanh nhìn tôi kiểu *ụa ai đây?*- Uống đi Xuân không bắt Khanh bao lại Xuân đâu....Xuân đâu có cần. Xuân cần Khanh cơ. Tôi nói rất tỉnh, âm lượng không to không nhỏ nhưng đủ để Khanh nghe thấy. Khanh thoáng bất ngờ Khanh hiểu có lẽ vậy. Khanh lại lần nữa bày ra bộ mặt khó hiểu tuỳ nhưng tôi biết nó đến rồi.Lê Duy Khanh - người con trai đầu tiên dám block tôi mày tới số ròi pé.-----------------------------16:00 ngày 21/11/2022By Hurtsh✨✨@Cảnh báo có chửi tục nha nhưng mà cũng không quá tục tĩu lắm đâu…
Này cậu kia , đổ hết bánh tráng của tôi rồi " Cậu ta vẻ mặt tức giận nói với tớTớ lo lắng đáp lại lời của cậu ta " Tôi...tôi..tôi xin lỗi , tôi không cố ý , tại mấy bọn lớp tôi lấy chuột doạ tôi nên..." Cậu ta ko thèm quan tâm lời tôi nói quát ầm lên " Tôi không cần biết , bánh tráng tôi vừa mới mua mới ăn được vài miếng , cậu lại làm tơi mất của tôi , cậu lo mà đền cho tôi đi rồi quét dọn cho tôi " Cậu ta nói cái giọng ra lệnh nghe mà thấy khó chịu ." Tôi không mang tiền " Tức thật hôm nay tớ lại ko mang tiền mà đền cho cậu ta , rắc rối quá .Cậu ta nhìn tớ bằng ánh mắt hết sức KHINH BỈ ." Không mang ? không mang hay không có ? Không có thì nói luôn đi , bày đặt ko mang tiền , nực cười " Bày đặt ? tớ không mang tiền thật mà ? Cậu ta dám nói tớ như vậy?…
Tổng quan dàn nhân vật chính:Nữ chính: Lâm An Nhiên - 15 tuổi, cá tính, hoạt bát, nhà giàu, lém lỉnh, học giỏi nhưng rất hay nghịch dại, có tài ăn nói, thích chơi khăm.Nam chính: Trịnh Gia Huy - 15 tuổi, đẹp trai, lạnh lùng với người ngoài, ham chơi nhưng học cực giỏi, con nhà tài phiệt, chỉ cưng chiều mỗi An Nhiên.Gia đình: Bố mẹ đôi bên là bạn thân từ thời đại học, rất thân thiết, Gia Huy và An Nhiên lớn lên cùng nhau như hình với bóng.Hội bạn của nam chính:1. Phan Hạo Khang - trưởng thành, điềm đạm, luôn là người "dọn bãi chiến trường" cho tụi bạn.2. Ngô Minh Nhật - lầy lội, thích pha trò, thân thiết nhất với An Nhiên trong nhóm nam.3. Vũ Khánh Duy - bad boy học giỏi, hay cà khịa An Nhiên nhưng rất quan tâm cô như em gái ruột.Cặp đôi phụ:Phan Hạo Khang - Lê Thảo Vy (bạn thân An Nhiên, thông minh, dịu dàng).Ngô Minh Nhật - Hoàng Gia Linh (nữ phụ cá tính mạnh, hơi "trai hư phiên bản nữ").…
Giữa cái giá lạnh cắt da cắt thịt,khói sương mờ ảo hòa cùng những bông hoa tuyết đầu mùa ở Sa Pa,Trịnh Quốc Thịnh đưa hai tay xoa vào nhau,chốc lát lại xoa xoa cơ thể nhằm giữ cho bản thân một thân nhiệt ấm,cậu không nhìn Hạ An,đôi mắt đen láy đăm chiêu ngước nhìn bầu trời đêm lấp lánh ánh sao nơi đỉnh đồi lộng gió,giọng nói trầm ấm vang lên tựa như rót mật vào tai,một câu có thể khiến trái tim thiếu nữ bồi hồi từng nhịp đập rộn vang,thổn thức lần đầu biết yêu,bên tai Hạ An nóng bừng:"An,sau này tao muốn trở thành đại bàng,tự do tự tại,dám nghĩ dám làm,dũng cảm tiến về phía trước theo đuổi đam mê."Hạ An chậm rãi từng chữ:"Vậy thì tao muốn trở thành bầu trời."Quốc Thịnh nhìn cô thiếu nữ bên cạnh đang run lên vì lạnh,gương mặt có chút đỏ, khẽ nhắc nhở một câu:"An nhỏ của tao,tao không muốn ngày này của 10 năm sau con cháu của chúng ta sẽ tới đây khám phá bức tượng thiếu nữ hóa đá đâu,ngắm tuyết thế là đủ rồi,mau trở về thôi"Hai bóng người một cao một thấp sóng vai nhau rảo bước ra về,không ai nói thêm lời nào:Đại bàng và bầu trời vốn là hai thứ luôn tồn tại song song,bất di bất dịch,một bên được mệnh danh là chúa tể của bầu trời,một bên lại là bàn đạp vững chắc cho đối phương vỗ cánh chao liệng.Đại bàng sải cánh trên nền trời cao,trời cao vì đại bàng mà tỏa sáng;hai thái cực ấy tương trợ lẫn nhau,gắn bó không rời.Cậu biết,cô cũng biết...…
[ Ver Vietnamese ]- Tình ta như một ván cờ, vì nếu thua thì lại 'nợ nhau cả đời'. - Còn nếu thắng thì sao hả Semi? - Chắc gì em đã thắng được tôi? - Ý gì vậy? ____________________-Đã 'Nợ' rồi thì đừng làm phụ lòng Semi đây nhé !…
' Kiếp trước, tôi dại khờ phải lòng cậu.Ngày nắng, tôi trở thành người yêu của cậu vì cậu mới chia tay cô gái khác. Ngày mưa, cậu nói lời chia tay vì cô gái ấy muốn quay lại.Kiếp này, ông trời ban cho tôi cơ hội để làm lại từ đầu, tôi sẽ không phạm phải sai lầm như kiếp trước nữa '…
Vũ Cát Yên là một học sinh lớp 10 bình thường hơn bất kì học sinh nào khác. Nhưng hôm nay...- Đỗ Gia Long!!Thôi chết! Cái gì vậy!!???" Nghe nói một khi bắt đầu gọi ai đó bằng tên của họ, là thực sự thật lòng rồi!"Hành trình yêu thầm của một cô bé 15 tuổi, hì hì.Có thể là rất vui, cũng có thể là rất buồn.…
Sắc đẹp tạo nên khoảng cách mặc dù chúng ta là chị em !! --------Ngôi hoàng hậu là của ta là của ta cả hoàng thượng nữa tất cả là của ta!!!! Tình chị em còn thân thiết khi cả hai cùng yêu một người? --------Kim Min Eun ....đây là cái giá mà ngươi phải trả !!! -------Bộ The Replace là bộ đầu tay của Sunn mong được các bạn ủng hộ:33Đừng mang con tôy đi chỗ khác hay chuyển ver khi chưa có sự chấp nhận của tôy :>>…
"Người ôm lấy tôi thật lâuĐủ cho tôi biết tình sâu nhường nàoĐêm nay sao tỏ trăng caoGặp nhau xin nói câu chào đầu tiên..."________Thích một người có đôi khi chỉ cần một khoảnh khắc nhưng khi khoảnh khoắc ấy trở thành một đời thì đó là yêu.Minh Nguyệt chỉ vì một nụ cười của Trần Nhật Dương mà bỗng nhiên rơi vào lưới tình. Cô quyết định bày tỏ nhưng lại bị từ chối phũ phàng. Không bỏ cuộc dễ dàng, cô tìm mọi cách xuất hiện trong tầm mắt của Nhật Dương để có thể chiếm được cảm tình của cậu ấy nhưng vẫn thất bại. Minh Nguyệt nghĩ rằng vậy là hết, cô đã cố gắng hết sức nhưng người ta không chịu thì đành vậy, cô phải chôn vùi mối tình gà bông còn chưa kịp bắt đầu này thôi.-----Từ chối thì từ chối thôi, người ta bảo làm người xấu thì sống thảnh thơi mà, sao phải lo nghĩ nhiều làm gì?-Ừ, sống thảnh thơi thật nhưng lương tâm không thanh thản nổi. Tao vẫn muốn làm người tốt hơn.Trần Nhật Dương muốn làm người tốt, vì Nguyễn Minh Nguyệt xứng đáng có được hạnh phúc bên người tốt nhất. Cậu không biết mình có phải người tốt nhất không nhưng cậu biết mình muốn trở thành người đứng bên cạnh Nguyễn Minh Nguyệt.___"Người có tình rồi sẽ về với nhau." Cậu luôn tin vào câu nói này, nếu người ấy không quay lại cậu sẽ không tiếp tục ngu ngốc chờ đợi nữa. Có lẽ, người ấy đã ở bên người mình yêu rồi.Cậu chúc phúc cho người ấy và giải thoát cho chính mình.…
Cái gì cũng có 2 mặt, và tôi cũng vậy. Hằng ngày, tôi có thể là một người bạn, một đồng minh, hoặc tiến xa hơn nếu em muốn. Nhưng ban đêm, tôi là cuồng em đi lang thang nơi góc phố.…
CHẠM VÀO ANH TRONG BÓNG TỐIMột cái chạm có thể cứu rỗi. Hoặc kết liễu...Tôi sinh ra trong bóng tối. Không phải bóng tối của màn đêm - mà là thứ tối đen vĩnh viễn nuốt chửng mọi ánh sáng. Tôi không biết khuôn mặt người khác trông như thế nào, cũng chẳng bao giờ nhìn thấy chính mình trong gương.Nhưng đêm đó, khi tiếng còi cảnh sát xé nát không gian yên tĩnh, khi máu ai đó rơi xuống sàn căn hộ sát vách... tôi cảm thấy điều gì đó đã thay đổi.Anh đến như một cái bóng - lặng lẽ, chậm rãi, và nguy hiểm.Anh không bao giờ nói tên. Nhưng giọng nói trầm khàn ấy như có móng vuốt, nhẹ nhàng cào vào trái tim tôi mỗi đêm.Anh không chạm vào tôi nhiều, chỉ đôi khi, bằng đầu ngón tay lạnh ngắt... như thể xác nhận tôi vẫn còn ở đó - và sống.Tôi không biết anh là ai.Một người trốn chạy? Một kẻ sát nhân? Hay là ảo ảnh của nỗi cô đơn quá lâu trong tôi biến thành?Tôi nên sợ anh. Nhưng tôi lại mong anh đến. Mỗi đêm.Tôi bắt đầu tưởng tượng ra gương mặt anh. Bằng những câu thì thầm, bằng nhịp tim đập dồn khi anh đến gần, bằng cả nỗi khát khao được nhìn thấy anh - dù chỉ một lần.Giữa bóng tối của tôi và bóng tối trong anh, liệu tình yêu có thể nảy sinh?Hay tất cả chỉ là một cái bẫy? Một cái chết ngọt ngào được ngụy trang bằng sự dịu dàng đáng ngờ?Một mối tình không mắt. Một kẻ không mặt. Một đêm không lối thoát.Và chỉ có duy nhất một sự thật... đang đợi được lật mở.…
Tôi cứ nghĩ mình quen rồi.Quen với xác người. Với tiếng khóc. Với những đôi mắt van xin.Nhưng khi cậu nhảy xuống...Tôi lại cảm thấy mình mất cái gì đó thật sự.Không phải một người chơi.Không phải một quân cờ.Mà là một phần ánh sáng cuối cùng trong cái chốn tối tăm này.Gi Hun.Cậu thật ngu ngốc.Nhưng tôi chưa từng thấy ai ngu mà làm tôi nhớ nhiều đến vậy.Tôi ước gì... lúc đó tôi đã giữ tay cậu lại.Hoặc ít nhất là lên tiếng.Nhưng tôi đã im lặng.Và giờ thì... chỉ còn tiếng thở của chính tôi vang trong phòng này.Nhẹ đến mức... tôi còn sợ mình vẫn còn sống.…
Mã Nhĩ Thái Ngọc Linh con gái của Thụy Vương Gia , cháu ruột của Thái Hậu , biểu muội của đương kim thánh thượng , tính tình ương bướng , nghịch ngợm , phá phách , có hai tỷ muội thân thiết là Thúy Nhi và Lạc Nhi .Ái Tân Cách Lan Phúc Toàn Đương Kim thánh thượng , con của Thái Hậu và Tiên Đế , biểu ca của Ngọc Linh cách cách , vì yêu thương cô nên cô bây giờ mới coi trời bằng vung , khôntg sợ ai hết .…