+ Tên truyện : NỤ CƯỜI EM NHƯ CÓ HƯƠNG HOA+ Tác giả : @Alice3004+ Couple : Tùng x Phương.+ Bìa : pluto_land____Thường ngày hai người họ lướt qua nhau trên hành lang dài của dãy nhà cấp ba. Chợt hôm nay nó mới để ý đến anh, một chàng trai đẹp trai, da trắng, môi đỏ, trông hiền lành giống hệt tiểu thuyết. Và, nó đã thích anh mất rồi.____Câu chuyện về sau thế nào, mời các bạn đón đọc <3____• Nghiêm cấm reup• Dù hay dở cũng là công sức lao động nghệ thuật nghiêm túc của mình, các bạn hãy tôn trọng.…
Từ nhỏ , mình đã ước mơ làm ca sĩ và mình đã nuôi dưỡng ước mơ này cho đến khi mình lên . Cho đến một hôm, đám bạn của mình nói , mấy thằng ca sĩ cứ ỉ i nhà giàu rồi ko quan tâm đến bạn bè . Nghe vậy mình liền la lên, ê mấy thằng kia tụi bây có biết thương những người ca sĩ đã bỏ bao công sức để hát cho mình nghe rồi tụi bây nói như vậy . Nói xong mình liền lên xe đi về, đi dọc đường mặt dù ko muốn khóc nhưng nước mắt cứ tuôn ra . Về đến nhà mình mời nhận ra miếng giấy nói về ước mơ của mình hồi nhỏ đã ghi . Hôm sau, đám bạn đến nhà xin lỗi mình ,mình nghỉ trong đầu rằng mình cũng có lỗi và tất cả cũng xin lỗi nhau. Thằng bạn nóc trong túi ra tờ giấy , nó nói xin lỗi vìmình đã xúc phạm ước mơ của bạn . Mình liền trả lời dù gì bạn cũng biết rồi đó ai bị xúc phạm ước mơ của chính mình cũng buồn. Mình là bạn bè với nhau mình ko giận chuyện đó đâu. Chúng ta sẽ mãi mãi la bạn thân của nhau suốt đời.…
"chào anh, em là hinata shoyo! hàng xóm mới chuyển tới ạ!"vào khoảnh khắc đó, miya atsumu đã gặp được một thiên thần.*atsuhina *ooc*lowercase *tất cả những nhân vật đều thuộc về furudate-sensei, chỉ có cốt truyện là của tôi.*không mang fic, ý tưởng của tôi đi bất cứ đâu mà không được sự cho phép.*cốt truyện không bám theo nguyên tác.*mọi chi tiết đều mang ý j4f, không có ý xấu về nhân vật hay bất cứ cá nhân nào.…
"Chị đừng khóc. Chị chẳng đẹp chút nào khi khóc cả." Shoyo ôm lấy mái tóc trắng của ả ta, tay nhè nhẹ xoa xoa như an ủi lấy sự run rẩy không ngừng kia. Ả ta vẫn khóc không ngừng, những tiếng nấc nghẹn ngào chứa đầy trong cổ họng phát ra đầy khó khăn.Đôi ngươi màu xanh biếc của ả nhuốm đầy nước mắt, như cái cách cuộc sống của cả hai nhuốm đầy những đau khổ.*AllHina (có Oc × Shoyo, girlboy)*Ooc*Tất cả những nhân vật đều thuộc về Furudate-sensei, ngoại trừ Shyo (Oc của tôi).*Không mang fic, ý tưởng của tôi đi bất cứ đâu mà không được sự cho phép.*Cốt truyện không bám theo nguyên tác.*Có chửi tục, đánh nhau và máu me.…
Nghiêm Hạo Tường là học sinh năm hai khóa Tú Tài trường Bưởi. Năm 1943, chiến tranh thế giới thứ hai lan rộng, máy bay quân đồng minh ném bom Hà Nội, một số các lớp khóa Tú Tài trường Bưởi di tản về khu vực Hà Đông (Cầu Đơ), tiếp tục tham gia công tác giáo dục, học tập.Lưu Diệu Văn là con trai út chủ thương lái chuyên kinh doanh vải vóc có tiếng ở phố Hàng Đào, sau này cùng với người hầu thân cận của gia đình di tản về Hà Đông và gặp gỡ lần đầu với Nghiêm Hạo Tường tại đây."Yêu nhau cởi áo cho nhau, Về nhà dối mẹ qua cầu gió bay..."Lòng Tường nặng trĩu...Người ta khóc than xót thương cho số phận ngắn ngủi của một quý công tử trẻ tuổi, hơi khói nhang sộc lên mũi nghe sao cay đắng mà nặng lòng vậy...chỉ có nụ cười dịu dàng của Diệu thân thương trên tấm ảnh in hai màu đen trắng thì vẫn mãi là cả một khoảng trời bình yên.Diệu ơi Diệu à, Diệu mãi mãi là dáng yêu của cả cuộc đời tôi!…
Thể loại: Original, Đam mỹ, Cường cường, Thần quái linh dị, Kinh dị, Vô hạn lưu, Sảng văn, Thẻ bài, Tương lai giả tưởng.Giới thiệu ngắn:[Chào mừng đến với bệnh viện lúc nửa đêm, vui lòng cố gắng thoát khỏi khu vực chỉ định.Nếu như bạn tử vong trong đêm, ắt bị loại bỏ ở thế giới ban ngày.]Bác sĩ khoa Ngoại - Tống Nguyên - bị kéo vào một trò chơi trốn thoát khỏi bệnh viện trong một ca trực đêm. Mỗi khi qua cửa một khoa, người chơi có thể rút được một thẻ bài ngẫu nhiên. Người khác đều rút ra các loại thẻ kỹ năng, đến lượt Tống Nguyên tùy tay rút một cái, thế mà lại rút được thẻ [Bác sĩ tâm thần: Thời Trường Thanh].Nhìn người đàn ông mặc áo blouse trắng đang mỉm cười nhìn anh ở trước mắt, Tống Nguyên thấy cả người đều bối rối."Đàn em... sao cậu lại biến thành một tấm thẻ rồi?"Thông tin thêm:1. Bác sĩ khoa Ngoại nóng tính hấp tấp thụ x Bác sĩ Tâm thần IQ cao nhưng thần kinh công. Niên hạ.2. Thiết lập của các thẻ kỹ năng khác cũng rất thú vị, sẽ công bố khi bắt đầu viết truyện.3. Không biết bao giờ mới viết, nhưng nhất định sẽ viết, hoan nghênh mọi người lưu trữ lại truyện, moah~ !4. Vai chính: Tống Nguyên - Thời Trường Thanh.5. Tóm tắt một câu: Trò chơi trốn thoát khỏi bệnh viện lúc nửa đêm.Lập ý: Đêm tối hắc ám sẽ không bao giờ có thể thay thế được ánh sáng rực rỡ của ban ngày.6. Tiểu thuyết bao gồm các chi tiết tình cảm tiểu chúng, kiến nghị người đọc đã trên 18 tuổi.…
Đây là truyện Chuột viết ạ.-oOo- BẠN TRAI NHỎ NHÀ THẦY QUAN -oOo-Tác giả: Chuộtt nè!Thể loại: Original. Ấm áp chữa lành. Chuyện thường ngày. 1v1. Tình trai. (Có thể sẽ có) Nhiều AU. Mưa dầm thấm đất. Niên hạ.CP: Học sinh cấp ba sáng đi học tối đi chơi nhạc ở quán bar, mặt dày thảo mai nai fake Công x Giảng viên thỉnh giảng chuyên ngành Pháp y, hồ ly hay cười thích bông đùa Thụ.CP có thể sẽ cameo: Những OCTP khác của Chụt.Tóm tắt ngắn: Đây là một câu chuyện đơn giản, kể lại quá trình quen biết, yêu đương, chữa lành và đi cạnh nhau của hai người. Chủ yếu là mình muốn chơi OC là chính thôi. Giải nghĩa tên nhân vật:• Quan Ngữ, lấy ý trong "quan kỳ bất ngữ", tức "xem đánh cờ không chỉ bước", ý chỉ người quân tử. Cha mẹ đặt tên mong anh nhớ dòng dõi thư hương mà rèn giũa nết người, anh lại không thích "xem cờ", chỉ muốn "nói chuyện với người không thể nói, nhưng sẽ không bao giờ nói dối" kia. Thầy Quan là pháp y, sở dĩ gọi thầy Quan vì anh là giáo sư thỉnh giảng ở đại học.• Diệp Kỳ Phong, lúc đầu mình đặt là Diệp Phong, sau đổi lại thành Diệp Kỳ Phong. Kỳ Phong được lấy ý từ bài thơ "Ký Thanh Phong am tăng Đức sơn" của Trần Thái Tông. "Phong đả tùng quan nguyệt chiếu đình,Tâm kỳ phong cảnh cộng thê thanh.Cá trung tư vị vô nhân thức,Phó dữ sơn tăng lạc đáo minh."(Gió lộng cửa buông, trăng rọi sân,Lòng này cảnh ấy hẹn trong ngần.Bao nhiêu ý vị nào ai tỏ,Thâu đêm sư cụ thú riêng phần.)Lấy ý là người có tâm trong sạch và tĩnh lặng, không màng thế tục.Chữ "Kỳ" (期) này có nghĩa là "hẹn", khác với chữ "Kỳ"…