Có lẽ là ngọt và ngọt đến vô lý luôn.Ban đầu khi đọc một số suy đoán về chuyện Minjeong có biểu hiện của chứng attachment anxiety nên mình đã có một số ý tưởng. Tính viết ngắn ngắn thôi do đây là lần đầu tiên mình viết fic nhưng không biết sao giờ ý tưởng nó lại rẻ đủ hướng trong đầu, thôi thì tới đâu hay tới đó vậy.cre cover: @aespayen https://twitter.com/aespayen/status/1401091826396786695…
"Hứa với tớ...cậu sẽ sống...vì tớ...Nhé?"Tưởng như đây sẽ là buổi đi chơi đầy hứa hẹn với nhiều niềm vui và tiếng cười sau quãng thời gian học tập vất vả, các thiếu niên lại bị cuốn vào một thảm kịch tàn khốc.Ai sẽ là người sống sót?--------------------Author's note:Nhân vật chính: aespa, NCT DreamCouple: tớ tập trung vào mỗi Jiminjeong để tránh bị loãng mạch truyện Thể loại: zombie, sinh tồn, lâu lâu có chút hài…
Thể loại: fanfictionRating: KHE"Người ấy", người mà bạn không muốn gọi tên, người mà bạn cảm thấy đau lòng khi nhắc đến họ, sẽ có lúc trở thành người mà bạn không thể rời xa. Đến một lúc nào đó, cái danh phận "Người ấy" sẽ thay đổi và bạn muốn được gọi tên người ấy mỗi ngày dù họ có làm bạn đau khổ đến thế nào đi nữa.Nếu có một bạn nào đọc truyện thì hãy đóng góp ý kiến cho Jen với nhé ❤️❤️❤️…
Là một cô gái hư hỏng - giàu có và được hưởng những quyền lợi tốt nhất là danh hiệu mà Yu Jimin (Karina) nhận được. Khi cô buộc phải đi công tác với chị gái Irene và gia đình mình nhưng cô không cảm thấy gì ngoài nỗi sợ hãi với suy nghĩ "lãng phí thời gian". Bị ám ảnh và chiếm hữu với suy nghĩ đã in sâu vào tâm trí cô không thể không đặt câu hỏi khi cô gặp một thành viên phi hành đoàn ngây thơ và vô tư, Minjeong Kim.…
Khi còn nhỏ, Minjeong không nhớ chính xác khoảnh khắc đầu tiên mình bước lên sân băng. Em chỉ nhớ cảm giác khi lưỡi giày trượt nhẹ trên bề mặt lạnh lẽo, những bông tuyết nhân tạo lấp lánh dưới ánh đèn trần, và tiếng cười khúc khích của những đứa trẻ khác vang vọng khắp không gian.Lúc đó, em không biết mình giỏi đến mức nào. Chỉ đơn giản là mỗi khi huấn luyện viên hướng dẫn một động tác mới, em đều nắm bắt rất nhanh. Khi các bạn đồng trang lứa còn đang loay hoay với những bước cơ bản, em đã có thể thực hiện một cú xoay tròn hoàn hảo. Các cô chú trong sân tập thường dừng lại nhìn em, ánh mắt tràn đầy ngạc nhiên."Con bé đó có tố chất.""Nhìn xem, mới bao nhiêu tuổi mà đã làm được thế này?"..."Chị có bao giờ nghĩ, nếu em biến mất, mọi thứ sẽ dễ dàng hơn không?"Khoảnh khắc ấy, thế giới của Jimin như sụp đổ.Cô mở to mắt nhìn Minjeong, tim đập mạnh đến mức tưởng chừng như bị ai đó bóp nghẹt."Em vừa nói gì?"..."Ba mẹ không chấp nhận chuyện của hai đứa."Minjeong cứng người, tay em nắm lấy vạt áo của chính mình, cố gắng kiểm soát hơi thở."Con...""Đặc biệt là trong thời điểm này!"...Minjeong đứng giữa căn phòng tăm tối, đôi mắt vô hồn nhìn chằm chằm vào sợi dây thừng trong tay.Bàn tay em siết chặt, những ngón tay lạnh buốt lướt qua bề mặt thô ráp của sợi dây. Sợi dây này em chắp và từ những miếng vải, độ chắc chắn của nó không chắc chắn nhưng em vẫn dùng nó. Trước đây, em chưa từng nghĩ đến chuyện này....Jimin bước chậm rãi đến trước tượng Chúa, rồi quỳ xuống.Cô làm dấu thánh giá, đ…