Đau
VKook…
VKook…
đứa con đầu lòng, hãy ũng hộ nó nhé 😊…
Taekook❤️…
Anh trai ❤ Em gái…
kook iu Tae! nhưng Tae Lại ngoại tình Với bn thân Liệu kook có sảy ra chiện j?…
Author: Nyy…
𝙖𝙪𝙩𝙝𝙤𝙧:lilarkspur𝙣𝙜𝙪ồ𝙣:https://www.wattpad.com/story/355407368?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=share_reading&wp_page=reading_list_details&wp_uname=hjsgf_kth𝙘𝙝𝙪𝙮ể𝙣 𝙗ở𝙞 𝙩ớ𝘾𝙤𝙪𝙥𝙡𝙚 𝙜ố𝙘:Soogyu𝘾𝙝𝙪𝙮ể𝙣 𝙫𝙚𝙧 đã 𝙘ó 𝙨ự đồ𝙣𝙜 ý 𝙘ủ𝙖 𝙩á𝙘 𝙜𝙞ả, 𝙫𝙪𝙞 𝙡ò𝙣𝙜 𝙠𝙝ô𝙣𝙜 𝙧𝙚𝙪𝙥 𝙝𝙖𝙮 𝙢𝙖𝙣𝙜 𝙧𝙖 𝙠𝙝ỏ𝙞 𝙒𝙖𝙩𝙩𝙥𝙖𝙙 𝙠𝙝𝙞 𝙘𝙝ư𝙖 𝙘ó 𝙨ự 𝙘𝙝𝙤 𝙥𝙝é𝙥 !𝙉𝙤𝙩𝙥 𝙩𝙝ì 𝙣é 𝙝ộ 𝙩ớ, 𝙘ả𝙢 ơ𝙣𝙎𝙖𝙞 𝙘𝙝ỗ 𝙣à𝙤 𝙘𝙢𝙩 𝙢ì𝙣𝙝 𝙨ử𝙖 𝙣𝙝é𝙗ả𝙣 𝙜ố𝙘:𝙃𝙤à𝙣 𝙩𝙝à𝙣𝙝𝙗ả𝙣 𝙫𝙚𝙧:✅𝘾𝙤𝙪𝙥𝙡𝙚 𝙫𝙚𝙧:Taekook…
Đọc đi rồi biết…
InstagramVkook Tea GreenHE…
Đây là bộ truyện đầu tiên của mình, có gì sai sót mọi người bỏ qua nha.Cp:Vkook…
Đây là chịn Vkook…
Au: Lâm KhaCouple: VKook@@@@@@@@@@@Đọc fic vui vẻ~~…
Một vài câu chuyện tình yêu về Kim Taehyung và Jeon Jungkook…
taehyung, ôm em.…
Đọc rồi sẽ biết…
Vì ngày em đến anh như được sống lại. Anh chẳng còn cô đơn, chẳng còn nhăn nhó, cáu gắt. Cảm ơn em rất nhiều vì đã đến bên anh…
Lúc trước mình đã đọc chuyển ver VKook của bộ này rồi và rất thích nhưng vì bạn đó đã xóa truyện nên mình viết lại để cho những bạn nào thích going mình có thể đọc lại và cho những bạn yêu thích couple VKook nha. Vì mình chuyển ver "chui" nên đừng đem đi đâu nha…
Ngày tốt nghiệp cấp 2, người ta đầy hoa đầy quà, tôi chỉ biết cầm tấm bằng tốt nghiệp nhìn vào khoảng trời xa xăm. Ba mẹ tôi li hôn, tôi sống cùng ba ngoại, bọn họ cũng không thường xuyên đến thăm tôi mấy. Lũ bạn gọi tôi là trẻ mồ côi, nhưng đâu phải thế, tôi có ba mẹ mà, chỉ là không phải một gia đình. Tôi không trách ai cả, chỉ trách cuộc đời mình thiếu may mắn. Tôi kết thúc ngày tháng cấp 2, chẳng chút luyến tiếc, vì tôi đã có kỉ niệm gì ở đó đâu. Tôi bị bạn bè cô lập, chẳng ai chơi cùng, nhiều lúc bọn nó còn khinh thường chuyện của tôi. Tôi chỉ ước, nếu tôi can đảm một chút, nhất định sẽ đứng ra đánh nhau một trận. Nhưng, nếu chỉ đánh nhau để thoả mãn cơn giận, trường sẽ mời bà tôi đến họp phụ huynh, tôi không muốn bà phiền lòng. Mấy ngày hè, đám bạn đi du lịch khắp nơi, tôi chỉ biết quanh quẩn ở nhà. Tôi cũng đi ngao du, nhưng là trong con hẻm gần nhà. Ba mẹ tôi còn chưa lo xong mấy cuộc hôn nhân của họ, thì làm gì đến lượt tôi được chú ý. Nhưng ít ra, tôi còn có bà, bà sẽ luôn ở bên tôi dù ngày đấy nắng hay mưaTôi nhập học cấp 3, cứ ngỡ ngày tháng trước kia trở lại, rồi phải tồn tại ở ngôi trường này 3 năm mà không có bạn đồng hành. Nhưng không, tôi đã tìm được những bạn thật sự. Họ tốt, và không miệt thị chuyện gia đình tôi. Họ đã giúp cho tuổi trẻ của tôi không chỉ có một màu đen u ám. Tôi cảm thấy rằng, cuộc đời tôi vẫn còn may mắn, vì đã có những người kịp kéo tôi lên khỏi vũng bùn của sự cô đơn…
" Chồng chị " hay "Chồng tôi " ?…